Chương 0: Giới thiệu
Tên: Chung chồng
Thể loại: Truyện Sáng tác Việt, Đô thị
Lời nói đầu,
Kính chào Quý độc giả, mình xin giới thiệu tiếp một bộ truyện "nặng cân" đã hoàn thành Tiểu kết cục. Nội dung: Truyện về cuộc đời của một chàng sinh viên miền biển. Trải qua nhiều biến cố cuộc đời, nhờ vào may mắn và thực lực đã khiến cho những người phụ nữ nóng bỏng và quyền lực phải chấp nhận một kiếp chồng chung. Lưu ý: Truyện có nhiều yếu tố 18+ và tam quan riêng rẽ, vui lòng cân nhắc kỹ trước khi đọc
Truyện gồm 109 chương, sẽ được mở bán với giá cực kỳ hữu nghị: 60.000/ bộ
Quý độc giả quan tâm vui lòng liên hệ Tele: https://t.me/hiddra
Phần 1: Cô em khoá dưới
“Pạch… ưm… pạch… hơ… pạch… hơ… pạch…ư…. pạch pạch pạch…”
Những tiếng rên rỉ nhỏ dần rồi tắt hẳn. Trong căn phòng nhỏ trên lầu 2 của căn biệt thự nguy nga chỉ còn vang vọng những tiếng pành pạch, khi một cơ thể lực lưỡng cứ miệt mài dập hông liên tục vào tấm thân nõn nà đã mềm nhũn, xụi lơ bên dưới. Thỉnh thoảng lại có vài tiếng nấc nghẹn yếu ớt đan xen nhưng dường như chỉ là phản ứng theo bản năng, còn chủ nhân của âm thanh đó thì đã bị khoái cảm nhấn chìm vào giấc ngủ. Rồi như chợt nhận ra tình trạng của bạn tình, chàng trai dần kìm hãm nhịp độ đến khi dừng hẳn lại. Anh nhẹ nhàng rút cái thứ đã ghim vào cửa mình cô gái, chầm chậm như đang trình diễn một màn ảo thuật cho những khán giả trung thành thưởng thức. Nói là ảo thuật vì chẳng biết bằng cách nào mà anh có thể nhét cái khúc thịt khủng bố kia vào cơ thể nhỏ nhắn bên dưới. Ánh đèn RGB mờ ảo trong căn phòng vừa đủ để người phụ nữ đang len lén nhìn qua khe cửa khắc sâu thêm hình dáng và kích thước của món “hung khí” đã làm cho con gái cô hôn mê vì khoái lạc. … Mọi chuyện bắt đầu từ ngày hôm ấy
… Căn biệt thự xa hoa nằm biệt lập, yên tĩnh trong khu nhà giàu Thảo Điền hôm nay bỗng trở nên xôn xao, nhộn nhịp khi từng tốp người, xe lui tới liên tục. Hôm nay là sinh nhật 19 tuổi của Tuyết Nhi và món quà mà mẹ cô - chủ nhân của căn biệt thự - dành tặng chính là một căn phòng đầy đủ thiết bị hiện đại để Tuyết Nhi thực hiện đam mê làm một streamer của mình. Đáng lý ra món quà này đã được mẹ cô chấp thuận từ năm ngoái khi cô tròn 18 tuổi và đậu thành công vào đại học, thế nhưng suốt một năm qua, cô vẫn chưa ưng ý với phương án thiết kế nào cho đến khi cô gặp được Phong. Anh lớn hơn cô 1 tuổi, là sinh viên khóa trên, từ nhỏ đã đam mê công nghệ và có con mắt nghệ thuật tinh tế. Cả hai quen nhau khi Phong phụ trách hiệu ứng cho tiết mục của Tuyết Nhi trong buổi văn nghệ cuối năm học. Cô như tìm được chân ái của đời mình khi mỗi một đề xuất cho màn trình diễn đều được Phong thực hiện hoàn hảo và dĩ nhiên, nhờ đó mà Tuyết Nhi dễ dàng giành được giải thưởng văn nghệ đầu tiên trong đời. Trong thời gian nghỉ hè, Phong về quê phụ giúp gia đình nhưng cả hai vẫn thường xuyên liên lạc và Tuyết Nhi đã ngỏ ý nhờ anh phụ trách thiết kế cho căn phòng mơ ước của cô. Đôi bạn trẻ ngày một thân thiết hơn, cô gái đang độ tuổi mộng mơ càng lúc càng cảm thấy chàng thanh niên chính là mẫu người đàn ông lý tưởng, luôn hiểu được mong muốn, luôn chiều chuộng những suy nghĩ đôi lúc có phần vô lý của cô. Không chỉ vậy, Phong còn sở hữu gương mặt góc cạnh nam tính và một cơ thể rắn rỏi, vạm vỡ. Chỉ bằng vẻ bề ngoài đó, khi cả hai lần đầu gặp mặt đã khiến một cô gái kiêu sa như Tuyết Nhi xao động mạnh mẽ. Mùi hương nam tính đặc trưng khi ở gần nhau trong những lần diễn tập luôn làm cho cô ngây ngất, để rồi lần nào chiếc quần lót mỏng manh cũng ướt đẫm dâm thuỷ. Kỳ nghỉ hè của Phong năm nay cũng kết thúc sớm, còn gần 1 tháng nữa mới vào năm học mới nhưng anh đã vội vã khăn gói lên lại Sài Gòn để kịp giúp cô em khoá dưới hoàn thiện căn phòng. Mọi thứ đã được Phong cẩn thận sắp xếp và đặt hàng kỹ lưỡng khi còn ở quê, để đến hôm nay vừa kịp lắp đặt đúng ngày sinh nhật của Tuyết Nhi. Từ sáng đến giờ, Phong luôn tập trung quan sát, kiểm tra kỹ lưỡng từng chi tiết nhỏ của mỗi món hàng. Sự tận tâm của anh không chỉ làm tăng thêm thiện cảm của Tuyết Nhi mà còn nhận được những cái gật gù tán thưởng của một mỹ nhân khác trong căn nhà. Tuyết Nhung - một nữ doanh nhân thành đạt, mẹ ruột của Tuyết Nhi - đang ngồi trên bộ sofa sang trọng trong đại sảnh, vừa lướt lướt chiếc Ipad như đang xem tài liệu vừa để tâm quan sát từng cử chỉ, thái độ của chàng thanh niên mà con gái mình không tiếc lời khen ngợi. Đến hơn 10 giờ sáng, Phong mới kiểm tra xong những hàng hoá giao đến. Anh thở phào nhẹ nhõm khi tất cả đều đúng theo yêu cầu. Phong chầm chậm bước qua cánh cửa lớn bằng gỗ quý, không gian sang trọng của những nội thất đắt tiền bên trong căn biệt thự làm anh hơi choáng ngợp. Hít một hơi lấy thêm tự tin, Phong nhẹ nhàng cất tiếng trầm ấm:
- Tuyết Nhi ơi… Giọng nói ấm áp của Phong vang vọng trong đại sảnh, lọt vào tai hai mỹ nhân đang tán gẫu ở bộ sofa làm họ khẽ run người. Như chợt nhận ra phản ứng xấu hổ của mình, gương mặt Tuyết Nhi hơi ửng hồng còn Tuyết Nhung thi khẽ lườm yêu con gái nhưng vẫn nở một nụ cười hiền hoà. Cô gật đầu ra hiệu, Tuyết Nhi hớn hở vội đi nhanh về phía cửa, vừa đi cô vừa đáp với chất giọng cực kỳ ngọt ngào:
- Dạ… em nghe… em ra ngay đây… Tuyết Nhung phì cười trước giọng điệu nũng nịu, thục nữ của con gái. Hơn ai hết, cô hiểu rõ con gái mình vốn rất mạnh mẽ, chẳng bao giờ chịu nhún nhường trước bất cứ ai, ấy vậy mà… Phong lúc này đang say đắm nhìn ngắm bóng dáng yêu kiều đang tiến về phía mình, sáng giờ loay hoay với công việc, anh cũng chẳng để tâm đến những thứ xung quanh. Chính điều đó đã làm cho Tuyết Nhi hơi giận dỗi và quay vào với mẹ, thế nhưng chỉ cần giọng nói của Phong cất lên, hờn giận trong cô chẳng hiểu sao liền tan biến hết. Gương mặt thiên thần với nụ cười tỏa nắng, làn da trắng muốt, không một tỳ vết được chiếc váy đắt tiền khéo léo phơi bày, những đường cong đầy sức sống của người con gái độ tuổi xuân thì… tất cả đã khắc sâu vào tâm trí của chàng thanh niên. Phong ngẩn ngơ, quên cả những gì mình định nói, chỉ biết dán mắt vào bóng hình thiên thần trước mặt. - Anh Phong… anh Phong ơi… - Tuyết Nhi khẽ gọi
Phong giật mình, vội vàng trở về thực tại. Anh luống cuống gãi đầu gãi tai, loay hoay chẳng biết ứng xử thế nào, khác hẳn với chàng trai vừa làm tình làm tội các nhà cung cấp ngoài sân. - Ơ… ơ… anh… em… - Phong ấp úng
- Hi hi… - Tuyết Nhi khẽ khàng cười thật duyên dáng rồi cô tiếp lời cho Phong - anh gọi em ra là đã kiểm tra xong hàng hoá rồi phải hông? - Ừ… ừm… đúng rồi… đúng rồi… anh xin lỗi… anh bất lịch sự quá… hì hì… À… hàng hoá anh kiểm tra kỹ rồi, không có vấn đề gì, em cho anh dẫn họ lên phòng lắp đặt nhé - Phong lấy lại phong độ của mình. - Dạ… anh cứ cho họ vào đi ạ, căn phòng trên lầu 2, phòng đầu tiên bên phải nha anh. - Ừm, anh biết rồi. - Phong lại kề sát vào tai Tuyết Nhi nói nhỏ - Trên ấy không có đồ dùng quý giá hay tiền bạc gì chứ? Đến lượt Tuyết Nhi ngẩn người, mùi hương nam tính của Phong xộc vào khoang mũi, hơi thở của anh thổi từng luồng ấm áp vào lỗ tai nhạy cảm làm Tuyết Nhi rùng mình mấy đợt. Hai đầu gối nhỏ nhắn của cô bất giác chụm lại vào nhau, Tuyết Nhi cảm nhận rõ ràng lỗ lồn mình vừa trào ra một tia nước thấm đẫm quần lót. - Ưm… - Tuyết Nhi không kìm nén được khẽ rên lên một tiếng. - Hả, em nói gì? - Phong vô tư tưởng rằng cô bé đang nhắn nhủ gì với mình
- Ơ… dạ… phòng… không có gì đâu ạ. Anh cứ làm việc thoải mái. Gương mặt Tuyết Nhi lại thêm ửng hồng, cô nói xong lại lục tục quay trở về sofa ngồi bên mẹ. Tuyết Nhung nhìn con gái, cô khẽ thở ra một hơi. Tất cả biểu hiện và cả tiếng rên kia dĩ nhiên không thể thoát khỏi sự quan sát của người phụ nữ từng trải, cô hiểu rằng thiên thần bé bỏng của mình đã hoàn toàn bị chàng thanh niên kia chinh phục. Mà cũng phải thôi, chính cả cô cũng đang rạo rực với cái gương mặt góc cạnh, làn da rám nắng, cơ bắp vạm vỡ kia. Sực tỉnh, cô lắc nhẹ đầu để xua tan những suy nghĩ vẩn vơ, tiếp tục dán mắt vào chiếc ipad trên tay, chẳng biết rằng bầu ngực căng mọng, phập phồng theo từng hơi thở có hơi gấp gáp của mình đang đập vào mắt anh chàng sinh viên ưu tú. Phần 2: Được mời dự tiệc
Phong dẫn đầu nhóm thợ thi công trật tự bước qua đại sảnh, đi đến chiếc cầu thang uốn cong dẫn lên tầng trên. Khi đi ngang qua dãy sofa, anh đưa mắt nhìn Tuyết Nhi thì thấy cô bé đang chăm chú vào điện thoại. Liền sau đó, ánh mắt anh bị thu hút bởi một vóc dáng đẫy đà, căng mọng của chủ nhân căn biệt thự. Hai mẹ con đều sở hữu những đường nét thanh tú trên gương mặt, có chăng là thời gian và từng trải đã tô vẽ thêm sự sắc sảo, đậm đà vào nhan sắc của Tuyết Nhung. Biết hôm nay có nhiều khách lạ và anh chàng trong mộng của con gái, nên cô lựa chọn trang phục kín đáo với quần jean dài và áo phông, ấy vậy mà vẫn nổi bật lên nét quyến rũ từ những đường cong gợi cảm. Tuyết Nhung thấy chàng trai đang nhìn mình say sưa thì nở một nụ cười nhã nhặn. Phong cũng vừa lấy lại tỉnh táo, vội vàng cúi đầu lễ phép chào hỏi. Xong, anh quay lưng đi thẳng lên lầu tiếp tục công việc, như đang trốn chạy khỏi sự lúng túng vừa qua khiến nụ cười của Tuyết Nhung càng thêm rạng rỡ. Công việc dưới sự giám sát và quản lý của Phong diễn ra hết sức thuận lợi, đến giữa trưa thì mọi thứ đã gần như hoàn chỉnh. Phong kiểm tra lần cuối rồi cho tốp thợ ra về, phần việc còn lại chỉ là cài đặt các phần mềm và kết nối điều khiển các thiết bị sao cho dễ sử dụng nhất. Anh làm việc say sưa, quên cả ăn uống, đến gần một giờ trưa thì bỗng có tiếng gõ cửa. Phong vội vàng bước ra mở cửa, Tuyết Nhi liền cất giọng trong trẻo:
- Em với mẹ làm đồ ăn xong rồi, anh xuống ăn chung nhé. - Ơ… anh… không cần đâu… em với mẹ cứ ăn đi, anh làm nhanh cho xong rồi về tự ăn cũng được. - Ủa, thế anh không biết hôm nay là ngày gì à? - Hôm nay là… là sinh nhật em. - Biết thế thì sao còn bảo về? - Ơ… thì… thì… anh cố gắng làm xong phòng cho em mừng sinh nhật, xong rồi anh về chứ sao… - Hứ, đồ… đồ cù lần… - Ơ… thế… thế anh phải làm sao? - Sao… sao cái gì… em muốn giờ anh xuống ăn cơm mau, mẹ đang chờ ở dưới kìa… Nói rồi Tuyết Nhi phụng phịu quay lưng bước nhanh ra cầu thang, Phong do dự một hồi rồi cũng quyết định nghe lời cô bé bước xuống tầng dưới.
Một mâm cơm thịnh soạn với đầy đủ các món ăn bổ dưỡng, được bày biện hết sức đẹp mắt trên chiếc bàn sang trọng trong gian bếp. Chỉ thấy Tuyết Nhi còn đang hậm hực ngồi thừ ra trên ghế, còn mẹ cô thì đang loay hoay dọn ra vài thứ đồ chấm sau cùng cho bữa ăn. Tuyết Nhung cẩn thận bưng hai chén nước mắm to đi về phía bàn, cô khoác thêm 1 chiếc tạp dề, phần eo được bó sát càng làm tăng thêm nét quyến rũ của những đường cong gợi cảm. Phong thấy vậy vội chạy đến đỡ lấy, đôi bàn tay có phần chai sạn của anh chạm vào làn da mềm mịn làm cho Tuyết Nhung khẽ run người. Rất may cô nhanh chóng lấy lại tỉnh táo để không làm đổ vỡ thứ gì. - Cảm ơn con. Con mang ra bàn giúp cô nhé. - Dạ. Phong vừa đặt hai chén xuống bàn, quay sang thì thấy đôi mắt đẹp của Tuyết Nhi đang nhìn mình vẫn mang chút gì đó hờn giận. Còn đang bối rối chưa biết xử lý thế nào thì Tuyết Nhung đã lên tiếng:
- Xong rồi. Mình dùng cơm thôi. Con ngồi đi Phong. - Dạ. Con mời cô ạ. Tuyết Nhung gật đầu mỉm cười hài lòng trước sự lễ phép của chàng thanh niên. Mọi người nhanh chóng ổn định chỗ ngồi. Tuyết Nhung gắp cho Phong một cái đùi gà bóng lưỡng rồi cười nói:
- Mọi người dùng đi nào, Phong ăn nhiều vào, tự nhiên nha con. - Dạ, con cảm ơn cô. Mời mọi người dùng cơm. Phong cẩn thận trở đầu đũa gắp vài miếng thức ăn cho hai mẹ con. Anh từ tốn dùng bữa, cũng ngại ngùng không dám gắp thêm thức ăn. Thấy vậy, Tuyết Nhung liền bảo:
- Phong này, thức ăn không hợp à? Phong còn chưa kịp trả lời thì Tuyết Nhi đã lên tiếng, giọng hờn dỗi:
- Chắc ảnh chê đồ ăn nhà mình rồi… khi nãy còn đòi về cơ mà… hứ
Phong vội vàng đáp:
- Dạ không… ngon, ngon lắm ạ, con nói thật, từ nhỏ đến giờ con chưa được ăn ngon như thế. - Xạo… không ăn sao biết ngon… không thích thì nói không thích… - Tuyết Nhi lại chen vào. Phong ấp úng, chưa biết đối đáp thế nào với cô nàng hoạt bát. Tuyết Nhung thấy đôi trẻ thì loáng thoáng hiểu ra vấn đề, cô trừng mắt với con gái rồi quay sang nói với Phong:
- Phong nè, con bé nhà cô lại làm nũng gì phải không? Con đừng trách nó nhé, có gì nói với cô, cô làm chủ cho, không bênh vực đâu. - Mẹ… con đâu có… - Tuyết Nhi vừa định phản đối thì đã im bặt khi tiếp tục đón lấy ánh mắt nghiêm nghị của mẹ. Phong lúc này từ tốn trả lời:
- Dạ… không phải lỗi bạn Nhi ạ. Do con… con sợ làm phiền mọi người trong ngày sinh nhật Nhi nên mới cố gắng làm xong việc cho em ấy rồi về. - Ủa, không phải Tuyết Nhi đã nói trước với con rồi sao, mấy hôm trước nó đã xin cô cho con ở lại vừa đón sinh nhật nó vừa ở cạnh nó trong buổi livestream đầu tiên của nó mà. - Ơ… dạ thế à? - Con chưa nói gì với Phong à? Tuyết Nhung quay sang hỏi con gái. - Thì… thì… hồi nãy con nói rồi. - Haizz… con bé này, có gì phải nói trước người ta còn sắp xếp chứ, đùng đùng như thế ai mà chiều cô nổi. Trách con gái xong, cô lại quay sang Phong dò hỏi:
- Thế hôm nay con có bận việc gì không Phong? - Dạ… cháu không ạ… - Hi hi… thế thì được rồi, thế tối nay con ở đây chơi với nhà cô nhé. Bao năm rồi chỉ có 2 mẹ con đón sinh nhật với nhau thôi, năm nay có con nhất định sẽ vui lắm. - Dạ… con… con… sợ không tiện ạ
- Hi hi… có gì mà không tiện, mẹ con cô không ngại thì việc gì con phải ngại chứ. Cứ xem đây như nhà của mình nhé. Nói xong, cả hai mẹ con bất giác lại ửng hồng đôi má, Tuyết Nhung cũng nhận ra lời nói mình có chút vô ý nên vội vàng quay sang gắp thêm thức ăn vào chén Phong khiến nó ngập tràn đồ ăn, rồi cười nói:
- Thế nhé, không từ chối nữa, hai đứa làm lành đi nào… - Dạ… cô để cháu tự nhiên, cô đừng gắp nữa, chén cháu ngập đồ ăn rồi… Phong lúc này nở một nụ cười thật tươi, như dấu hiệu đã đồng ý lời mời của hai người đẹp. Anh gắp thêm đồ ăn vào chén cho Tuyết Nhi rồi nói với cô bé:
- Ăn thêm nhiều vào cho có sức mà livestream nè. Đừng giận anh nữa nhé. Tuyết Nhi nhăn mặt, giơ nắm đấm ra chiều đe doạ trông hết sức đáng yêu. Tiếng cười nói dần rộn rã hơn trong gian bếp của căn biệt thự sang trọng, sự có mặt của Phong làm cho ngôi nhà thêm ấm cúng, cả hai mẹ con xinh đẹp đều không giấu được nét hạnh phúc và vui vẻ tràn đầy trên gương mặt.