Chương 49: Nhầm Lẫn Tai Hại. (Phần 2).
Chương 49: Nhầm Lẫn Tai Hại. (Phần 2). Kỳ thật lúc này sau khi tỉnh táo lại thì chính Honekawa Kazue cũng biết, sự tình phát triển đến mức độ như thế, cô lại như thế nào giãy giụa cũng là phí công vô ích mà thôi, hoàn toàn chẳng còn có tác dụng quái gì cả. Nhưng mà cô còn là giả vờ phản kháng một chút, trong nội tâm lại vô cùng kích động và hưng phấn, không thể ngờ được những gì cô từng suy nghĩ lại có thể xảy ra nơi hiện thực. Suy nghĩ như thế nhưng Honekawa Kazue lại không hề nhìn thấy nụ cười đầy dâm đãng và tà ác bên trên khóe môi của Rigora, vì chỉ có mỗi hắn biết được vì sao cô lại trở nên dâm dục như thế, chính… Chính là do kỹ năng mới của Rigora khi hắn hoàn toàn thu phục được nô lệ tình dục mới Nobi Tamako thành của chính mình, Hắc Nhãn Ấn Ký - một kỹ năng cho phép chủ sở hữu (truyền nhân của Dâm Thần) khiến cho người phụ nữ đối diện sau 10s sẽ dần dần tăng lên ham muốn dục vọng của chính mình, đồng thời gia tăng độ thiện cảm của bản thân lên chủ sở hữu, khiến cho cô ấy không thể không bị kích động và luôn suy nghĩ đến chủ sở hữu khi đang trong trạng thái ham muốn dục vọng cứ thế không ngừng tăng cao. Honekawa Kazue cảm nhận được ánh mắt đầy dâm tà và nóng bỏng của Rigora đang trực thẳng về phía thân thể trần trụi không một mảnh vải che thân nào của mình khiến cho cô không khỏi xấu hổ, ngượng ngùng mà quay mặt trốn đi. Đồng thời cũng không quên liều mạng mà giả vờ lắc đầu không ngừng phản kháng lại sự ôm ấp của Rigora, dù cho bên trong nội tâm của cô lúc này đã chờ mong và phấn khích vô cùng, dục vọng như đang sắp bùng nổ, khó mà đè nén ra nữa mất rồi. “Không cần như vậy……. Không nên xem! Tôi là phụ huynh của học sinh thầy đấy Umare - sensei!” Ở trong phòng phát ra hồi âm rõ ràng nhưng lại mang theo tràn ngập sự bất lực của chính mình, nhưng khi nhìn trực diện vào đôi mắt đầy chiếm hữu và tà khí thì Honekawa Kazue lại trở nên xấu hổ mà quay mặt đi chỗ khác. Nhưng ở thân dưới thì cặp chân dài trắng nõn nà của cô lại không tự giác được mà nhẹ nhàng dần dần tách ra hai bên, thân thể liên tục rẩy không ngừng, âm đạo cũng bắt đầu chảy ra nhè nhẹ từng giọt dâm thủy vì những khoái cảm kích thích đầy tội lỗi. “ Không cần…. Làm ơn đừng như thế…. Không cần như vậy…….” Honekawa Kazue giả vờ phản kháng la hét kiểu đầy kích thích mà rên rỉ kêu to, điều đó khiến cô càng thêm thẹn thùng, hơn nữa động tác giãy cũng không có kiệt liệt và mạnh mẽ lúc trước như vậy, có vẻ như là cô đã chấp nhận việc mình cùng với Rigra. Vậy nên sau đó Honekawa Kazue cố gắng bình tĩnh trở lại, hai bên hàm cố gắng khóa lại những cơn dục vọng sung sướng khiến cô phải rên rỉ, gắng gượng mở miệng nói: “ Chờ một chút! Tôi nhớ rõ ràng là anh đang họp với Hase về việc học của bé Suneo - chan cơ mà? Sao thầy lại ở đây… Ưm… Ahhh…. Đừng mà… Cho… Cho tôi biết tại sao đi mà… Ahhh…”
Rigora cứ thế vừa thưởng thức thân thể gợi cảm mê người của mỹ nhân trước mắt mình Honekawa Kazue, sau đó một bên không ngừng khiêu khích lấy âm đạo non mịn của cô, một bên khác cười tà tà nói: “ Đúng như thế, làm sao vậy?” Hắn thật ra cũng đã ngờ ngợ được lý do mà Honekawa hỏi mình như thế, dù sao chẳng có lý do nào mà một người đàn ông khác ở trong nhà bàn họp với chồng mình, mà chồng mình lại mất tiêu đi đâu, để lại người vợ xinh đẹp gợi cảm ở lại một mình như thế cả… Nghe thấy thầy giáo con trai mình Rigora một bên trêu đùa lấy thân thể của chính mình, một bên khác thì hỏi ngược lại đầy tà khí, điều này khiến cho Honekawa Kazue hơi thẹn thùng, cúi đầu xấu hổ ngập ngừng một lát rồi nói tiếp: “ Một khi đã như vậy, vậy tại sao thầy chạy đến trong phòng ngủ của vợ chồng tôi, còn làm như vậy…… Cởi…. Cởi hết sạch quần áo của tôi thế này? ”
Đưa mắt nhìn bộ dạng thẹn thùng xấu hổ nhưng vẫn đầy nét quyến rũ của một quý phu nhân từ trên Honekawa Kazue, thì Rigora khẽ vuốt nhẹ lên bầu ngực mềm mại trắng nõn của cô, vô cùng đắc ý mà nói: “ KKK… Phu nhân à, nói thật với em, chồng em đến công ty lấy tài liệu và làm mấy công việc lặt vặt, còn anh sẽ ở đây chờ để lát bàn giao công việc học tập của bé Suneo nữa. Yên tâm đi, khi chồng em trở lại thì sẽ gọi điện trước cho chúng ta mà.”
Nhận được câu trả lời của Rigora thì lúc này Honekawa Kazue mới hiểu được lý do tại sao chồng cô Honekawa Hase lại không có ở nhà còn thầy giáo của con trai mình lại ở đây ôm lấy và trêu đùa cô khi thân thể cả hai đều trần truồng không một mảnh vải che thân. Thì ra là chồng cô anh ấy đã bị công việc bận rộn ở tập đoàn gọi đi đến để họp nên đành phải để cho thầy giáo của con trai mình ‘ngồi’ ở trong chờ, còn việc lý do tại sao Rigora lại ở chỗ này thì chắc chắn là do cơn dâm dục của đối phương nổi lên khi thấy được thân thể quyến rũ mê người của cô mà thôi. Nhưng không biết vì lý do gì, khi mà biết được lão chồng Honekawa Hase của mình đêm nay bận việc sẽ không có ở trong ngôi nhà này một khoảng thời gian, và trong căn phòng ngủ chỉ có mỗi hai cái thân thể trần truồng của cô cùng với thầy giáo con trai mình Rigora, thì điều này khiến Honekawa Kazue cảm thấy vô cùng kích thích và hưng phấn. Rigora lúc này thấy khuôn mặt ửng đỏ vì xấu hổ cùng kích thích của mỹ nhân Honekawa Kazue ở trước mặt mình, mặc dù trong lòng đã rất ham muốn được đè đối phương dưới háng của mình giao hoan, nhưng cũng biết lúc này thời cơ chưa đến nên đành phải dùng vẻ mặt bình tĩnh mà nói tiếp: “ Phu nhân à, bây giờ em là của anh. Anh sẽ giúp em thỏa mãn những ham muốn này. KKK…. Đảm bảo là em sẽ thấy sướng hơn chồng em nhiều… ”
Nghe được Rigora ăn nói kiểu đường phố dâm và dục như thế với chính mình, thì bản thân của Honekawa Kazue càng thêm vô cùng thẹn thùng và xấu hổ, đồng thời có chút hơi tức giận. Dù sao bản thân mình bị người khác thưởng thức và trêu đùa nửa ngày, hơn nữa còn bị anh ta lại liếm lại sờ soạng những bộ phận nhạy cảm mà giờ đây lại còn khiêu khích và sỉ nhục vợ chồng cô, khiến cô có chút khó chịu. Nhưng mà hơi thở đầy hormone nam tính của Rigora đang không ngừng tỏa ra theo thể chất Dâm Thân (Hương Vị Kích Dục), khiến cho khuôn mặt cô ngày càng đỏ hơn và tâm trí cũng dần dần trở nên mê mang, cứ thế mà không tự chủ được thân thể rúc vào trong lòng ngực vạm vỡ cường tráng của Rigora, khiến cho cô đột nhiên cảm thấy không biết như thế nào cho phải.