Chương 5: Hồi ức đẹp đẽ
Chương 5: Hồi ức đẹp đẽ
Chẳng biết từ lúc nào mà đôi tay nõn nà của Hà My cứ thế sục lên xuống đều nhịp con cặc gân guốc của đứa con yêu dấu. Rồi hòa cùng nhịp thở của Phong, đôi tay ấy ngày càng tăng tốc kéo theo những tiếng rên rỉ đầy khoái lạc:
- Ưm… ưm… đã quá… mẹ làm vậy con đã quá mẹ ơi… ưm… cảm giác lạ quá… ưm… ưm… Nhưng đôi tai Hà My nào còn để lọt những lời cảm thán ấy, nó đã lùng bùng hết cả lên khi cô dồn hết tâm trí vào khúc thịt sần sùi, còn trong cơ thể người phụ nữ cũng đã nóng bừng, sự tê dại còn truyền xuống khe lồn đã rỉ nước dầm dề làm chiếc quần lót ướt nhẹp. - Ưm… me… từ từ… mẹ… con thấy lạ lắm… ưm… mẹ ơi… con buồn đái… mẹ… mẹ… Mặc cho Phong van nài, Hà My chỉ còn chú tâm vào công việc của mình. Chiếc bao quy đầu cũng đã được thành công khai mở từ nhiều phút trước, giờ đây, cả con cặc đã hoàn toàn lộ diện, oai dũng và dài hơn đôi chút. Cái mùi nam tính nồng đậm được giải thoát đối với Hà My như một liều thuốc phiện, cô hít lấy hít để với gương mặt đê mê, chẳng còn biết gì đến mọi thứ xung quanh. Rồi cũng đến thời khắc ấy, Phong há hốc mồm, gồng cứng người, toàn thân cơ bắp như vặn xoắn lại, một dòng nước đục ngầu bắn thẳng lên cao, nơi mà một gương mặt kiều diễm đang ngự trị. Hà My hứng trọn thứ nước đầu ấy bằng cả làn da trên khuôn mặt, một đợt, rồi hai đợt, đến đợt