CHƯƠNG 07
CHƯƠNG 07
Buổi chiều, Long tranh thủ tắm sớm vì cái điện thoại của Long đã cạn sạch pin rồi, nó cần có thời gian để sạc lại. Ngồi dưới ghế Sofa để xem TV, Long nghe tiếng xe máy mẹ nó về, trong lòng có chút bất an khi gặp mẹ, Long không dám nhìn vào mẹ, nhưng một lúc thấy im im, long nhìn ra ngoài, mẹ đang cởi bỏ cái dép, cúi người, mông cong lên, Long lại nhớ đến những động tác vào từ phía sau ở những bộ phim khiêu dâm. “Không thể nào, không phải, không được suy nghĩ lung tung”
Nhưng những thứ đó cứ đập vào mắt Long, làm Long không muốn nhìn cũng không được. Mẹ Long đi vào nhà: “Nay tắm sớm thế con”
Long không nhìn vào mắt mẹ mà tiếp tục xem TV: “Vâng”
Nhưng khi mẹ nó đi qua, nó quay lại nhìn, sao lớp áo đồng phục ngân hàng, Long còn có thể nhìn thấy chiếc áo lót lấp ló bên trong đó. Mẹ nó đi lên cầu thang nó cũng chăm chú nhìn, mông mẹ to thật, nó cứ đưa qua đưa lại trước mắt Long. Long cố bình tĩnh lại, không suy nghĩ đi quá xa, nhưng mẹ nó đẹp quá, nó không thể không ngắm nhìn, nó tự nhủ rằng: Chỉ nhìn mẹ thôi, không có ý nghĩ gì xấu. Mẹ Long tắm xong, đi xuống dưới bếp trợ giúp bác giúp việc nấu ăn, Long nhìn mẹ nó, hôm nay mẹ mặc một bộ đồ ngủ bằng lụa, áo ngủ hai dây, quần đùi ngắn, tóc búi cao lên, để lộ phần cổ, gáy trắng ngần, bờ vai gợi cảm, nổi bật là đôi chân dài, trắng muốt, bước đi uyển chuyển đi vào phòng bếp. Một lúc sau bố Long về, rất nhanh mọi người lại sum họp ăn cơm. Như thường lệ ăn cơm xong Long phải uống thuốc. Đi lên phòng Long nhớ lại ngày mai sẽ có 1 bài kiểm tra 15 phút môn Lịch sử, cô giáo đã có tuổi nên rất khó tính, để điểm 0 môn này thì sẽ rất tai hại, nên Long mở quyển sách viết ra nhìn vài ý chính, hi vọng vớt vát được chút điểm số không bị dưới 5 là được. Một lúc sau Cẩm Vân đẩy cửa bước vào phòng, thấy Long chăm chỉ đột suất phải khen ngợi ngay: “Nay con trai của mẹ chăm học quá, hôm nào cũng vậy thì tốt biết mấy”
“Mai con có 1 tiết kiểm tra 15 phút”
“Thế con cứ học đi, cho mẹ mượn quyển Ngữ văn 10 một chút, lâu rồi mẹ chưa được đọc lại những cuốn sách hồi xưa”
Mẹ ngồi cạnh Long, Long có thể cảm nhận được hương thơm trên cơ thể mẹ, mùi tóc, mùi sữa tắm, bờ vai gợi cảm và cái cổ trắng ngần khiến trong trâm trí Long nổi lên chút dục vọng. Long thầm nghĩ: Mình ôm mẹ được không nhỉ, liệu có bị mẹ mắng không? Mình lớn rồi, liệu làm thế có ngại quá không? Nhưng mẹ thơm quá, muốn ôm mẹ 1 cái… Hai mẹ con đang chăm chú đọc sách, thì ông Liêm đi lên, ngó vào trong, vẫy vẫy tay gọi Cẩm Vân ra ngoài. Long có hơi chút tiếc nuối, hiếm khi được ngồi gần mẹ như thế mà bố gọi mẹ đi làm gì không biết. Một lúc lâu sau thì mẹ Long cũng ra khỏi phòng và đi vào nhà vệ sinh, cũng phải 1 lúc sau nữa mẹ mới đi ra khỏi phòng vệ sinh và tiến vào phòng Long. “Con học xong chưa? Sắp 10:30 rồi này”
“Con đọc nốt đoạn này”
“Um”
Mẹ nó lại đi vào ngồi cạnh nó, nhưng lần này mẹ đã thay một bộ váy ngủ liền thân 2 dây, làm nó khó lòng tập trung vào bài Lịch sử khô khan đó, tâm trí nó đang nghĩ đến người bên cạnh là mẹ nó hơn. Mẹ hình như mới tắm xong, có mùi sữa tắm rất mới, giữa đêm mẹ tắm làm gì không biết, có phải mẹ trở nên sạch sẽ quá rồi không? “Tối nay, mẹ thử tắt đèn nhé”
“tắt đèn là sao ạ”
“Tắt đèn để con quen với bóng tối, dần dần sẽ quen, chứ bật điện mãi sẽ khó có giấc ngủ sâu”
“nhưng mà…”
“Không sợ, có mẹ ở đây”
“…vâng…”
“Nếu con sợ, cứ ôm lấy mẹ, đêm con gặp ác mộng, mẹ sẽ đánh thức con, được không?”
“Thế…thế… thì hơi…”
“Không phải ngại, mẹ là mẹ của con, từ bé ôm ấp, chăm bẵm con suốt có gì mà phải ngại”
“nhưng…”
“Con trai của mẹ lớn rồi, nhưng với mẹ chỉ là một đứa trẻ thôi” mẹ cười
“…” Long im lặng. 11h kém, mẹ Long đã ngáp ngủ, Long cũng đóng quyển sách lại, đưa hết những sách/vở ngày mai vào trong cặp, rồi leo lên giường. Mẹ Long đứng ở cửa, chờ Long lên giường, “phụt” đèn phòng vụt tắt, mắt Long chưa kịp thích nghi nên trước mắt toàn là bóng tối đen đặc, Long có hơi chút hoảng sợ. Đèn pin điện thoại của mẹ mở lên, dò đường, mẹ đi đến rồi leo lên giường, sửa soạn vào trong chăn xong tắt luôn đèn pin điện thoại, bóng tối bao trùm cả căn phòng. “Mẹ…”
“Sao con”
“Con không quen lắm…”
Tay Cẩm Vân luồn qua cổ, ôm lấy Long, Long nghiêng người tay luồn xuống dưới bụng Cẩm Vân, ôm chặt, đầu dụi vào ngực Cẩm Vân. Cẩm Vân hơi bất ngờ trước hành động của Long có chút hơi giật mình, nhưng khi suy nghĩ kỹ lại thì Cẩm Vân lại thấy hài lòng, đứa con trai độc nhất hình như đã mở lòng tha thứ cho mình rồi thì phải, Cẩm Vân nở một nụ cười, mắt ngấn lệ suýt khóc, ôm chặt lấy Long hơn. Bị mẹ ôm chặt, long dụi vào trong ngực mẹ, bộ ngực Cẩm Vân to tròn, mềm mại, đàn hồi, thơm ngát làm Long vô cùng thích thú dụi sâu vào đó mà hít thở. “Ơ…”
Bị tập kích vào phần nhạy cảm Cẩm Vân hơi giật mình, nhịp tim tăng lên, đập thình thịch. Hai mẹ con cứ thế ôm nhau ngủ, Cẩm Vân thì thao thức mãi không ngủ được, nhu cầu chưa được thoả mãn khiến Cẩm Vân đang rất bức bối, mãi về sau mới chìm vào giấc ngủ. Vì khó ngủ nên một khi đã chìm vào giấc ngủ thì ngủ rất sâu. Giữa đêm, hình như có thứ gì đó ấm ấm chạm vào mông Cẩm Vân, rồi đi xuống dưới hạ thể vuốt rất nhẹ và làm gì đó Cẩm Vân không còn biết nữa. Sáng sớm, Cẩm Vân dậy sớm nhất nhà, đứa con trai vẫn đang nhắm tịt mắt ngủ say, cả cơ thể ôm chặt lấy nàng không buông, có hơi ấm từ hai cơ thể khiến nàng không muốn rời giường. Đi vào phòng vệ sinh, Cẩm Vân vén váy lên, phần bên dưới vẫn còn hơi ẩm ướt. Đến giờ ăn sáng, mãi chưa thấy Long dậy, Cẩm Vân phải đi lên tầng 2 để gọi con dậy, ánh mắt của con trai có chút bối rối vẫn né tránh mình, không dám nhìn trực diện, có lẽ con vẫn còn chưa quen lắm, chắc mấy hôm nữa là ổn thôi. Mà hình như đêm qua ngủ không ngon, không đủ giấc nên trong mắt Long có những tơ máu đỏ li ti. Xuống ăn sáng Long cũng ngáp dài vài cái. Đến cơ quan, có thông báo tối