Chương 288: Trắc nghiệm tư chất
Chương 288: Trắc nghiệm tư chất
Khi tiếng chiêng vang lên, toàn bộ khán đài bên dưới đồng loạt ngưng những tiếng xôn xao bàn luận, phía trên mười toà lầu đài, tất cả nhân thủ của Thập Vương đồng loạt đứng dậy. Chu Cương Liệt, Lạc Thủy và Tiểu Thiện tuy không biết gì nhưng vẫn theo phép đứng lên, đặc biệt là cô nàng thôn nữ bán cá kia dường như rất thích thú với những cái mới lạ lần đầu tiên gặp, cứ nhìn đông nhìn tây. Lãnh Nhược Hy và Bắc Cung Nhược Giai nhìn chằm chằm về phía khu vực đứng của Tiềm Long Các, đặc biệt là ông cháu Nam Cung Vẫn và Nam Cung Hải cộng với ba tên đệ tử dưới trướng, ánh mắt phát ra hận thù từ xương tủy, dù chỉ là một cơn ác mộng nhưng giờ ngó thấy mặt chúng các nàng vẫn buồn nôn khó thở. Cảm giác bị những kẻ mình ghét cay ghét đắng phá thân xử nữ, sau đó bị chúng trêu đùa như đồ chơi, hết tên này đến tên khác gian dâm, xuất tinh khắp cơ thể, các nàng phải bú liếm những thứ gớm ghiếc tanh tưởi kia, cuối cùng còn bị chúng cho uống nước đái. Bắc Cung Nhược Giai nhìn kĩ khuôn mặt khinh khỉnh kia của Nam Cung Hải, đấu hội lần này là cơ hội duy nhất giúp Nam Cung gia trụ lại cái ghế Thập Vương, nàng và Lâm Phàm phải dập tắt cái ước vọng đó của chúng, dìm chúng xuống đáy vực sau đó sẽ xử lý sau. Lãnh Nhược Hy thì định sau đại hội sẽ đi đến địa bàn Thanh Vân Cung âm thầm làm thịt gia tộc họ Lăng, chỉ khi chúng chết sạch thì ác mộng kia mới xoá nhoà khỏi tâm trí nàng. Tội nghiệp ba thế hệ nhà Lăng gia, chỉ vì một cơn ác mộng mà bị một cường giả Địa Tiên nhắm vào chuẩn bị đón hoạ diệt môn. “ Chà, ngoài Thập Vương các ngươi ra thì cũng có kha khá kẻ mạnh ở Tây Hải nhỉ.” Chu Cương Liệt liếc một vòng, cảm ứng được rất nhiều khí tức Địa Tiên tối đỉnh không kém gì mười đại thế lực. Trong đó chú ý hắn nhất là ba tên Địa Tiên ngồi tuốt trên góc cao đang thi thoảng hướng ánh mắt tham lam về phía Lạc Thủy, chính là ba tên một thư sinh gầy, một đầu hói, một béo mập lúc trước từng nhắm vào Lạc Thủy, bọn này vẫn chưa từ bỏ mưu đồ mà. “ Điều đó là tất nhiên, ở đâu cũng có các tán tu hùng mạnh cả, Thập Vương Thành cũng không cấm đoán họ có mặt, chỉ cần đừng gây chuyện là được.” Lãnh Trường Phong đáp lời. Lúc này bên dưới võ đài bằng đá núi lửa, một lão già lưng còng bước ra, người này tu vi Địa Tiên trung kì, là tổng quản lâu đời của Thập Vương Thành, chuyên quản lý sổ sách nội vụ, ông ta không thuộc bất cứ thế lực nào trong mười tông môn. Trước toàn thể mấy vạn người ở đây, lão già cất giọng to rõ trầm ấm đọc một bài văn tế tự, sau đó tuyên bố khai mạc đại hội Thập Vương, khi ông ta vừa dứt câu nói thì xung quanh đài nổi lửa, tiếng trống trận cỗ vũ nhuệ khí vang xa. Mọi người được phép ngồi xuống, tiếp theo là vài màn ca múa tạp kĩ do các phái biểu diễn, Tiểu Thiện ánh mắt như trân châu nở nụ cười hồn nhiên vỗ tay với những tiết mục dưới kia. Nửa giờ sau, mười vị chủ thế lực dẫn theo ba thiên kiêu của mình nhảy xuống đài trong sự hò reo vỗ tay của đám khán giả, cả bên ngoài các phàm nhân cũng rất phấn khởi, những nhà cái đến từ Tây Hải thì không thể nào bỏ qua cơ hội cá cược kiếm tiền. Mười đội ngũ xếp hàng xung quanh một tảng đá cao đặt ở giữa lôi đài, đây là Trắc nghiệm thạch mà Cổ đảo cung cấp để thực hiện vòng loại. “ Thể theo thống nhất từ Thập Vương, vòng so đấu đầu tiên sẽ là trắc nghiệm tư chất và tu vi...”
Vị tổng quản kia giải thích một lượt về cơ chế cũng như thể thức của Trắc nghiệm thạch, thứ này đã được các bên kiểm tra kĩ lưỡng không có vấn đề gì. Điều này rất mới lạ, mấy năm trước đơn giản là chia cặp ra đấu, hoặc nhiều lắm là chơi theo kiểu loại trực tiếp đưa hết đấu sĩ lên đài ai rơi ra ngoài thì bị loại, năm nay lại có trò đo cả tu vi và tiềm lực, mức độ loại bỏ khá cao nha. “ Ai muốn lên đầu tiên?” lão tổng quản nhìn quanh. “ Để Yêu Đạo Môn chúng ta khởi đầu đi, Thiết Hổ, Tang Sa, Châu Dực các ngươi lên đi.” Kim Mao Sư Vương giọng ồm ồm nhe răng phất tay cho ba đệ tử của mình lên. Thiết Hổ là một kẻ dáng người cao lớn cơ bắp cuồn cuộn có đầu hổ, lông màu xám với vằn vàng, Tang Sa là một tên yêu tộc đầu cá mập với hàm răng nhọn hoắt, Châu Dực là một tên có đầu chim sau lưng còn có cánh rộng. Cả ba lần lượt đặt tay vào phiến đá, chú ngôn xuất hiện, mọi người cả trên khán đài lẫn bên ngoài đều dõi mắt mà hóng. “ Thiết Hổ, tu vi Hoá Thần sơ kì, tư chất cấp Cam. Tang Sa, tu vi Nguyên Anh hậu kì đỉnh, tư chất cấp Tím. Châu Dực, tu vi Nguyên Anh hậu kì đỉnh, tư chất cấp Tím.” Lão tổng quản hô lớn. “ Haha, không tệ, Thiết Hổ rất xứng để nắm giữ Yêu Đạo Môn ta mấy mươi năm sau nha.” Kim Mao Sư Vương cười lớn vỗ vai tên đệ tử, khá hài lòng với hắn. “ Vậy để Thanh Vân Cung chúng ta lên tiếp theo.” Lý Đạo Thành phất tay để ba đệ tử của mình đi lên. Hai nam một nữ ăn mặc đơn giản theo phong cách đạo gia, tóc búi ra sau mặt mũi cũng sáng sủa đưa tay vào tảng đá. “ Dương Đình Chân, tu vi Hoá Thần sơ kì, tư chất cấp Cam. Lý Minh, tu vi Nguyên Anh hậu kì đỉnh, tư chất cấp Tím. Trần Linh Uyển, tu vi Hoá Thần sơ kì, tư chất cấp Cam.”
Sau khi thấy kết quả trên Trắc nghiệm thạch, mấy tông môn kia đều nhìn Thanh Vân Cung ngạc nhiên, thế hệ này của bọn hắn lại đưa ra được hai thiên kiêu có tư chất hơn người như vậy, thật đáng ganh tị. Lý Đạo Thành cầm phất trần tay vuốt râu làm dáng như đó là bình thường, mắt lại khẽ liếc về phía đám nhà sư Kim Cương Đảo, xưa nay ai cũng biết Phật Đạo hai nhà ở Tây Hải thường xuyên xích mích nhau. “ Vậy để nô gia phụng bồi tiếp theo nhé, các bảo bối Phiêu Miểu cung, mau lên đi.” Lữ Huyên vẫn phong cách ăn mặc diêm dúa hở hang cử chỉ lẫn ánh mắt đều mang theo phong tình lẳng lơ phất tay. Khi ba nữ đệ tử của Phiêu Miểu cung xuất hiện, cả khán đài lẫn phàm nhân bên ngoài nếu là nam nhân thẳng thì ai cũng phải ồ lên, nuốt nước bọt ừng ực. “ Hứ, rõ là một đám kĩ nữ, chỗ thi đấu hay để chúng khoe thân vậy chứ?” Lãnh Nhược Hy ngồi trên lầu đưa ánh mắt khinh bỉ chê bai. “ Hức, ăn mặc thiếu vải như vậy thật xấu hổ chết.” Tiểu Thiện ngây ngô không biết mắng người chỉ dám đưa ra nhận xét như vậy. “ Thế gian tam giáo cửu lưu, trăm vạn cách để tu hành, bọn họ chọn cách đơn giản nhất là nhập thế buông xuôi theo dục vọng, đây cũng là một phương thức tu hành, chỉ sợ là sẽ sa đoạ thành yêu nữ hại người thải bổ.” Chu Cương Liệt ở trước mặt Tiểu Thiện đáng yêu không dám nói lời suồng sã, chỉ đưa ra nhận định của mình dưới góc nhìn của một vị đại tiên. Tiểu Thiện nhìn qua hắn, mỉm cười khẽ gật đầu hài lòng. Mà quả thật ba vị nữ đệ tử của Phiêu Miểu cung kia ăn mặc hết sức nóng mắt, áo váy diêm dúa, phía trên lộ nửa bầu ngực thậm chí thấy cả quầng vú chứng tỏ chả nàng nào thèm mặc áo ngực bên trong, phía dưới váy người thì tà xẻ cao, người thì ngắn chỉ đủ che hạ bộ. Nhìn chung nhan sắc tổng thể rất tốt, chỉ là hơi quá phấn son lại thêm cái thói lả lơi quyến rũ nên vẫn là nhận xét cũ, đây là một đám kĩ nữ. “ Từ Linh Linh, tu vi Hoá Thần sơ kì, tư chất cấp Cam. Đặng Vân Yên, tu vi Nguyên Anh hậu kỳ đỉnh, tư chất cấp Tím. Liễu Mộc Nhi, tu vi Nguyên Anh trung kỳ, tư chất cấp tím.” Lão tổng quản hô lớn. “ Ây dô, hai đứa phải cố gắng đuổi kịp Linh Linh nghe chưa, phải kéo thêm nhiều gã lên giường nữa mới được.” Lữ Huyên vỗ về hai nữ đệ tử có thành tích không tốt lắm của mình, mọi người ở gần nghe mà chỉ biết lắc đầu. “ Vậy tiếp theo đến Thái Nhất môn của ta đi.” Trịnh Thời Thiên vuốt ria mép hất hàm, ba vị đệ tử một nam hai nữ tiến lên, ai nấy đều là nam tuấn tú, nữ mĩ lệ, ăn mặc hết sức sang trọng với hoa văn thêu hình các chòm sao trên quần áo. “ Hoắc Thiên Cơ tu vi Hoá Thần trung kì, tư chất cấp Cam. Tạ Hiền Như tu vi Hoá Thần sơ kì, tư chất cấp Cam. Uông Thi tu vi Nguyên Anh hậu kì, tư chất cấp Tím.”
Chín đại môn phái đều đưa mắt nhìn tên đệ tử trẻ tuổi tên Hoắc Thiên Cơ kia, mới nhiêu đó tuổi mà đã là Hoá Thần trung kì còn là tư chất Cam, người này nếu trưởng thành sẽ là bá chủ một phương thậm chí còn mạnh hơn Trịnh Thời Thiên kia nữa nha. “ Kế tiếp đến La Sát Môn chúng ta nhé.” Giọng ẻo lả vang lên, tên bán nam bán nữ Ninh Hồng Chí phất tay cho đệ tử của mình ra. Ba đệ tử này dáng người khác nhau, điểm đặc biệt là mặt mũi ai nấy âm trầm mang theo thoang thoảng sát khí. “ Thiên Phần, tu vi Hoá Thần trung kì, tư chất cấp Cam. Tô Sát, tu vi Hoá Thần sơ kì, tư chất cấp Cam. Vi Huyết Mục, tu vi Hoá Thần sơ kì, tư chất cấp Tím.”
“ Hít....” mọi người hít một hơi khí lạnh, một nhà ra ba Hoá Thần, có hai tên tư chất cấp Cam, thật là kinh khủng. “ Haha, Ninh môn chủ quả nhiên giấu rất kĩ a.” Trịnh Thời Thiên vuốt râu gật gù. “ Mấy người kia khí đen của oán niệm bao phủ sâu nặng, từng giết rất nhiều người.” Tiểu Thiện mặt có vẻ không vui chỉ vào mấy đệ tử La Sát Môn. “ Nàng có thể nhìn ra cả sát khí? Không phải nàng là phàm nhân sao?” Chu Cương Liệt ngạc nhiên quay sang hỏi. “ Ta không biết, nhưng ta có thể nhìn ra được tâm địa con người thông qua ánh sáng mà họ phát ra.” Tiểu Thiện thật thà nói. “ Cái này không chỉ là vạn tà bất xâm, nàng ấy thực sự có cả nhãn quang hết sức đặc biệt nha.” Yêu Dục xuất hiện khoanh tay nói. “ Thật kì lạ.” Chu Cương Liệt ôm một bụng thắc mắc nhìn tình hình bên dưới. Mà cũng không thể trách sao đệ tử La Sát Môn lại mang đầy sát khí và oán khí trên người như vậy. Môn phái này xưa nay lấy sát phạt làm tiêu chuẩn, huấn luyện đệ tử theo kiểu nuôi trùng cổ, để chúng tự mình ra tay xử lý lẫn nhau, đạp xác đồng môn mà leo lên thượng vị. Ai nấy đều tâm ngoan thủ lạt giết người không gớm tay, ai là kẻ thù của họ thì xác định bị đuổi giết không có chỗ trốn chạy. Đây sẽ là đối thủ nặng kí cho ngôi vị quán quân năm nay.