Chương 480: Xé rách da mặt

Chương 480: Xé rách da mặt Không biết đã qua bao nhiêu lâu, Tư Không Trọng Kiều bị tiếng đàn cầm quen thuộc kéo tỉnh lại, hắn khó nhọc lồm cồm bò dậy, đầu đau nhức như búa bổ cố dụi mắt quan sát. Hắn vẫn như thế, thân hãm gông xiềng nặng trĩu, bị nhốt trong lao tù lạnh lẽo toàn đá với sắt. Âm điệu rả rích da diết mà hắn vốn say mê lúc này lại như một thứ ngục hình tra tấn tâm lý. Phía bên ngoài lồng giam, Tư Không Trọng Kiều lần nữa lại thấy được hình bóng đó, nàng vẫn yêu kiều thướt tha, dung nhan thánh khiết diễm lệ với bộ tiên y trắng thuần kín đáo, đai lưng màu thiên thanh như tô điểm, đôi mắt đa tình, hàng mi cong vút, mũi quỳnh cao thẳng, cặp môi mọng đỏ treo nụ cười nhẹ nhàng. “ Liễu tiên tử...” Hắn đưa tay ra như cố bắt lấy hình ảnh đẹp nhất đó cho mình. “ Thượng tiên, ngài tỉnh rồi, có làm sao không? Như Yên thật lo cho ngài lắm đó.” Nàng nhìn hắn nở một nụ cười toả nắng tràn đầy ấm áp như xoa dịu con tim đã lạnh băng này. “ Mọi thứ hôm qua chỉ là mơ? Phải, chắc chắn không thể nào là thật được, Liễu tiên tử mà ta yêu nhất làm sao có thể xuất hiện dưới bộ dạng ma quỷ đó được.” Tư Không Trọng Kiều tự nghĩ, hắn ngồi dậy đang định cười đáp lời nàng thì bỗng như phát hiện ra điều gì khác lạ. Nụ cười của nàng, kẽ răng dính lại một sợi lông xoăn đen, khoé miệng còn sót một giọt màu trắng đục, trên cổ còn có mấy dấu bầm rõ ràng từng bị ai đó cắn hoặc nút mạnh để lại... ?!? Hắn bồi hồi nhận ra, không phải mơ, không phải ảo giác, mọi chuyện hôm qua đều là thật, con đàn bà trước mặt này chỉ là đang tiếp tục giả dối để lừa gạt hắn một lần nữa mà thôi. Xem cái điệu bộ vẫn thản nhiên gãy đàn kia khiến hắn nộ hoả như lần nữa bốc lên cao. “ Liễu Như Yên! Ngươi còn muốn hành hạ ta thế nào nữa mới vừa lòng đây hả? Rốt cuộc ngươi muốn gì?” hắn quát lớn, đập cái cùm đá vào song sắt khiến âm thanh chát chúa vang vọng. Liễu Như Yên ngưng bàn tay thon thả đang gãy đàn lại như khó hiểu nghiêng đầu nheo mắt nhìn kẻ đối diện. “ Hôm qua thượng tiên không phải muốn được thấy tiểu nữ trong bộ tiên y như ngày trước hay sao? Ta đã chiều ý ngài mặc nó rồi đây, sao ngài lại tức giận đến vậy?” “ Đừng có giả ngây giả ngô trước mặt ta nữa! Tưởng ta vẫn sẽ ngu dại tin tưởng ngươi hay sao? Con đàn bà dâm tiện lăng loàn, mọi chuyện ngươi làm hôm qua ta đã nghe đã thấy hết, ngươi không còn là Liễu Như Yên ta biết trước đây nữa, đúng như cái cách mà ngươi rên rỉ khi nằm dưới thân mấy mươi tên đàn ông, chỉ là thứ kĩ nữ rẻ mạt, con chó cái động dục mà thôi.” Liễu Như Yên dừng lại tiếng đàn của mình đưa ánh mắt hài hước đánh giá kẻ đối diện, nàng nở nụ cười chế giễu dùng giọng điệu châm chọc. “ Hahaha, cuối cùng sau hơn hai trăm năm sống ngu muội thì thượng tiên đây cũng đã tỉnh ngộ rồi hả? Nhưng có vẻ mọi thứ đã trễ rồi, đúng, ta là kĩ nữ rẻ tiền đấy, ta tham lam lợi ích làm chó cái phục vụ đàn ông đấy, rồi thì sao nào? Con đĩ này sẽ vẫn sống, vẫn tận hưởng lạc thú ái dục, còn tên tiên nhân cao quý thượng đẳng như Tư Không Trọng Kiều đây chỉ còn lại nắm xương khô.” “ Tiện nhân!!! Ngươi câm miệng! Hừ, ta thực hối hận khi dành suốt hơn hai trăm năm đối xử tốt với ngươi, nếu biết trước ngươi chỉ là một con đĩ sẵn sàng nhắm mắt vểnh mông với bất cứ tên nam nhân thấp hèn nào thì ta nên sớm mạnh mẽ mà biến ngươi thành nô lệ tình dục mới phải, loại đàn bà giả tạo lại lẳng lơ như ngươi còn thua xa kĩ nữ.” Tư Không Trọng Kiều điên cuồng gào lên mắng chửi, nước bọt văng phì phèo. “ Ôi, dù sao giữa chúng ta cũng có một đoạn tình cảm, vậy mà thượng tiên nỡ lòng nặng lời với tiểu nữ như thế sao? Haha, không cần phải đóng kịch với ngươi nữa, ta đã sớm trở thành tình nô của Chu đại tiên rồi, những thứ ngài ấy làm cho ta trong vài ngày còn tốt hơn những gì tên tiên dỏm tỏ ra thượng đẳng nhà ngươi cố gắng suốt mấy trăm năm đó.” Liễu Như Yên ỏng ẹo đi tới trước song sắt le lưỡi trêu ngươi. Thời khắc này nội tâm của Tư Không Trọng Kiều không còn sót chút niềm tin hay tình cảm gì đối với con đàn bà đối diện nữa, trong mắt hắn chỉ có lửa giận, lòng căm thù vô bờ bến muốn diệt sát ngay Liễu Như Yên. Thử thách của Chu Cương Liệt dành cho hắn đã thất bại. “ Ngươi tự hào vì mình làm tình nô cho kẻ khác sao? Tiện nhân, tên tinh chủ khốn kiếp kia nhắm chừng chỉ vì muốn trả thù ta nên mới tha mạng cho ngươi, một khi ta chết rồi, con đàn bà nhơ nhuốc như ngươi không còn chút giá trị nào cũng sẽ bị hắn ruồng bỏ mà thôi.” “ Xì, chút thủ đoạn ly gián đó của ngươi tưởng ta không nhìn ra sao? Ngươi sẽ không hiểu được quan hệ giữa chúng ta đâu, Chu đại tiên để ta làm nô cho ngài ấy, nhưng đồng thời cũng không hạn chế tự do, ta có thể đi bất cứ đâu, cho bất cứ nam nhân nào khác ngoài kia chơi. Chủ nhân phóng khoáng không phải thứ ích kỉ như ngươi có thể so sánh. Sẵn đây cũng nói luôn, ngài ấy còn có thủ đoạn giúp ta tăng lên tư chất, ngươi cơ bản không còn gì để ta lợi dụng được nữa cả.” “ Không thể nào, Thăng Phú Đan kia chỉ có ta mới biết đan phương, hắn chỉ là dối gạt để dụ dỗ con đĩ nhà ngươi trung thành mà thôi.” Tư Không Trọng Kiều lắc đầu không tin. “ Hứ, ngài ấy là thần nhân so với ngươi lợi hại gấp trăm ngàn lần, có gì mà không thể làm được. Thăng Phú Đan mà chủ nhân định luyện chính là đỉnh cấp, không phải cái đan phương rác rưởi của ngươi đâu.” Liễu Như Yên chắp hai tay như ước ao tưởng niệm về vị chủ nhân bá đạo của mình. “ Ngươi còn không hiểu? Muốn luyện Thăng Phú Đan cần có cốt tủy của kẻ có tư chất kinh thế, những người như vậy hiếm như phượng mao lân giác hắn đi đâu để tìm?” “ Hì, không phải ở đây đã có sẵn nguyên liệu rồi sao?” Nàng cười tà chỉ về phía hắn, Tư Không Trọng Kiều tròng mắt co rụt, thân thể run lên, hai chân bất giác lùi lại mấy bước. “ Các ngươi... các ngươi vậy mà muốn... Móc cốt tủy của ta luyện đan?” hắn lắp bắp không dám tin. “ Sao lại không? Chỉ là trả cho ngươi quả báo mà ngươi tự gây ra thôi, hihi, Tư Không thượng tiên, tiểu nữ xin phép dùng mạng của ngài để trải thảm cho con đường chứng đạo thành tiên của ta nhé.” “ Aaaaa..... Chết tiệt, các ngươi là ma quỷ... mau thả ta raaa...” Hắn một lần nữa lâm vào hoảng loạn liên tục gào thét, hắn không sợ chết, nhưng lại không cam lòng khi nghĩ tới cảnh bản thân bị đem ra luyện chế để những kẻ mà mình căm thù nhất hưởng lợi lộc trên thân xác này. “ Tức giận đi, oán hận đi, chủ nhân đã dặn phải khiến ngươi tuyệt vọng hơn nữa.” Nàng hướng về phía cầu thang ngoắc tay, lập tức tên cai ngục lại xuất hiện, phía sau còn đi theo một đám nam nhân lực lưỡng khoẻ mạnh ai nấy trần truồng đưa ra những cái dương căn thô to dài ngoằng. “ Tư Không Trọng Kiều, Thượng tiên à, Như Yên sẽ cho ngươi xem no mắt, để ngươi còn phải đau đớn dằn vặt nhiều nữa.” Nàng liếm nhẹ mép môi đưa tay cầm lấy hai con cặc sục nhẹ. Mấy tên đàn ông cao to xúm tụm lại trước phòng giam xem lấy kẻ đang bi phẫn bị gông xiềng kia như đang coi một con thú xiếc. “ Ồ, đây là cái tên mà tiên tử kể yêu nàng tha thiết suốt bao nhiêu năm mà không được sơ múi gì đó sao?” “ Nhìn cũng bảnh bao thế mà lại bất lực không làm ăn gì, quả là tên ngu độn, haha, bằng hữu, để chúng ta giúp ngươi hảo hảo quan tâm nữ nhân này nhé, nhất định khiến nàng ta sướng khoái tột cùng.” Tư Không Trọng Kiều không ngước mặt lên đáp lại bất cứ thứ gì, đạo tâm vốn vụn vỡ nay lại càng tan nát hơn, cơn ác mộng của hắn vẫn tiếp diễn không có hồi kết.