Chương 657: Phô bày bản chất

Chương 657: Phô bày bản chất “ Hai kẻ lang tâm cẩu phế các ngươi! Từ khi nào? Các ngươi tại sao lại phản bội tông môn? Có biết đây là tử tội hay không? Sư phụ... hừ hừ... sư phụ nhất định sẽ thanh lý môn hộ, khiến các ngươi chết thảm vạn kiếp không được siêu sanh!” Trịnh Viễn Đông mặt đã đen như màu gan heo, hắn vội vàng cầm máu đau đớn gằn giọng chất vấn, dáng vẻ đã không còn anh tuấn tiêu sái đầy soái khí như lúc đầu nữa. “ Hô hô, đại sư huynh, thấy thế nào hả? Cảm giác bị đồng môn phản bội đâm sau lưng có bất ngờ không? Thất vọng không? Đau đớn không? Lúc nãy khi ngươi quay lưng với ngũ tỷ chắc nàng cũng có tâm tình y hệt vậy đó.” Chung Ly Lạp Chân chống nạnh giọng nói oang oang cười trên nỗi đau của người khác, nàng vốn đã không ưa Trịnh Viễn Đông, nay đã theo phe Chu Cương Liệt tất nhiên sẽ không chút chần chừ giẫm đạp tên sư huynh này dưới chân mình mà sỉ nhục. Tôn Diệu Anh bị treo lơ lửng trên cổng lúc này cũng ngẩng đầu ngơ ngác nhìn diễn biến, thấy kẻ đã phụ bạc phản bội mình ăn phải trái đắng không hiểu tại sao tâm trạng nàng lại càng thêm phức tạp vừa vui vẻ thoả mãn vừa đau đớn buồn bã, trên môi nàng nở nụ cười trong khi hai hàng lệ vẫn ướt đẫm khuôn mặt xinh đẹp. “ Mộ Uyển, Nhã Khuê, đây... đây lại là chuyện gì vậy? Bọn họ sao lại...?” Đãng Hồng Trần hơi nghiêng đầu ngơ ngác, nàng cũng giống như hầu hết mọi người ở đây, thời điểm cặp uyên ương kia đột nhiên lật mặt ra tay trở giáo đánh ngược đồng đội làm nàng hết sức bỡ ngỡ, tâm lý nhất thời chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra. “ Hì hì, tỷ cứ ở đây xem trò vui là được rồi, lát nữa sẽ còn nhiều điều bất ngờ hơn đó nha.” Tần Mộ Uyển vịn lấy một bên tay của vị tỷ tỷ này thân thiết đáp, câu từ mang theo ý nhị kín đáo làm Đãng Hồng Trần càng thêm tò mò. “ Hai kẻ đốn mạt vô sỉ! Ta cùng các đệ muội xưa nay đối xử với bọn ngươi thân như ruột thịt, sư phụ càng là dốc lòng truyền dạy yêu thương các ngươi như người nhà, nhờ ơn Vô Lượng Kiếm Các mới có danh hào Uyên Ương Song Sát như ngày hôm nay. Vậy mà các ngươi lại dám lấy oán báo ân phản bội lại chúng ta nối giáo cho giặc còn trở tay giết hại đồng môn. Loại phản phúc như hai người các ngươi đáng chết vạn lần, chờ mà nghênh đón lửa giận của sư phụ đi.” Trịnh Viễn Đông thấy thái độ khinh khỉnh không quan tâm của hai người kia khiến hắn không giữ nổi bình tĩnh tiếp tục mắng nhiếc, tay cầm Thư Hùng Kiếm chĩa thẳng về phía trước. “ Ô, một kẻ tệ bạc sẵn sàng vứt bỏ cả vị sư muội đã dành trọn trái tim cho mình như ngươi cũng có thể thốt ra những lời này sao? Ai là người đã phản bội đồng môn trước? Là ta hay ngươi? Hoặc là kẻ đang cao cao tại thượng ở trên kia? Chậc chậc, Trịnh Viễn Đông à Trịnh Viễn Đông, ngươi cũng không phải loại tốt lành gì, đừng có ở đây dùng lý lẽ đạo đức chó má đó trói buộc chúng ta. Ai mà không biết lý do Vô Lượng Kiếm Các đánh Tuyết Liên Cung chủ yếu vì tham lam tài nguyên và bảo vật, lại còn bày đặt tỏ ra mình danh môn chính phái, toàn là thủ đoạn hèn hạ lừa đời lấy tiếng mà thôi.” Chung Ly Lạp Chân khoanh tay giọng oang oang nói lớn, cũng không hề sợ hãi vị sư phụ thần nhân trên kia chém mình, tất cả đều có Chu tiên nhân bảo kê. “ Ngươi dám... ngươi... đã phản bội còn quay lại bôi nhọ tông môn, ngươi đáng chết.” Trịnh Viễn Đông muốn bào chữa nhưng hắn không biết nên nói như thế nào cho phải. “ Haha, sư huynh tốt của ta, ngươi chính là điển hình cho việc đã ngu dốt yếu nhược lại còn cố tỏ ra thông minh đó. Thử hỏi nếu vứt cái khuôn mặt đẹp trai đó đi thì ngươi còn lại gì? Chỉ là một tên thùng rỗng vô năng, lại còn cả ngày mộng tưởng muốn vị sư phụ kia trở thành nữ nhân của mình, thực đáng khinh. Cơ mà cũng cảm ơn ngươi, nhờ có mưu kế của huynh đẩy chúng ta tới Tần quốc nên ta mới có thể bộc lộ sống đúng với bản chất của mình.” Sau khi châm biếm hết câu chưa kịp để Trịnh Viễn Đông kịp đáp trả lại Chung Ly Lạp Chân đã đưa tay lên búng nhẹ. Chu Cương Liệt hiểu ý nàng lập tức thu hồi huyễn thuật để cái heo mẹ kia chính thức lộ diện chân thật trước mắt thế nhân. Toàn trường lại một phen ngỡ ngàng xôn xao sau đó là vỡ oà lên rần rộ bàn tán, đám nam nhân một lần nữa như hoá thành trư ca ánh mắt hau háu đảo lia lịa trên cơ thể nữ tử kia. Hôm nay quả là một ngày tốt, cơ duyên mĩ nữ xuất hiện liên tục khiến người ta choáng ngợp. Chỉ thấy sau cú búng tay đó của Chung Ly Lạp Chân, xung quanh nàng giống như có một lớp sương mờ từ từ tan biến, hình tượng nữ nhân thanh tú kín đáo cũng theo đó phai nhạt rồi xoá sạch hoàn toàn chỉ để lại một bộ ngọc thể loã lồ đầy dục tính. Bộ ngực phổng phao như hai quả dưa hấu cỡ đại, núm vú săn cứng với những lỗ nhỏ li ti vẫn đang không ngừng chảy ra từng tia sữa trắng đục. Bờ mông mập tròn trịa bắt mắt, mu lồn dày cộm rậm rạp lông đen, đôi chân dài thành thục với cặp đùi béo ngậy. Làn da trắng mịn trơn bóng như bôi dầu dính đầy những vết dâm dịch trắng đục, đầu vú cùng hột le và cả hai bên mép lồn xỏ lấy nhiều khoả vòng khuyên kích thích thị giác. Bụng dưới còn xăm thêm một dấu dâm ấn nổi bật, cơ thể nàng chính là đại diện cho nhục dục nguyên thủy nhất của con người. Không đợi mọi người kịp thắc mắc, Chung Ly Lạp Chân đã từ từ bước đến đại môn Tuyết Liên Cung, nàng đứng ngay bên dưới chỗ của Tôn Diệu Anh đang bị treo, hai đùi dạng thật rộng, cánh tay gác sau đầu để lộ lông nách nồng đậm. Vẻ mặt của nàng phơi bày ra biểu cảm đĩ thõa nhất, miệng mở rộng, lưỡi thơm đưa ra, đôi tròng mắt lật ngược. Nàng vừa liên tục hẩy mạnh mu lồn về phía trước vừa lớn giọng tuyên bố. “ Chư vị đạo hữu gần xa, thiếp thân là Chung Ly Lạp Chân, một trong Uyên Ương Song Sát, cũng là lục đệ tử của Vô Lượng Kiếm Tiên. Vì đã quá bất mãn với hành vi vô sỉ bất nhân của tông môn, ta hôm nay ở đây tuyên bố cùng bọn họ đoạn tuyệt. A, mọi người hãy nhìn kĩ thân thể đầy gợi dục này đi, khi ở Vô Lượng Kiếm Các ta đã bị nhồi sọ để trở thành thể loại hình mẫu thục nữ lý tưởng giả tạo, chỉ có như hiện tại thoát khỏi gông xiềng thì Chung Ly Lạp Chân ta mới được là chính mình. Thiếp thân sinh ra đã có dâm tính ti tiện ăn sâu vào cốt tủy, thường ngày một mực chỉ mong nhớ đến dương vật nam nhân. Ta muốn, rất muốn được từng phút từng giây kề cạnh với đàn ông, hít ngửi lấy mùi vị cương dương của họ, nếm lấy hương sắc của những con cặc bốc mùi kia sau đó để họ thoả thích gian dâm cưỡng hiếp làm thoả mãn đói khát của thân xác này. Thiếp thân sinh ra chỉ để làm đĩ, làm tiện nô heo mẹ thuần phục dưới háng đàn ông, trở thành nô lệ của cặc, đó chính là đạo mà ta theo đuổi. Cái gì mà kiếm tâm chó má ta không cần, dương vật nam nhân mới là chân ái lẽ sống của cuộc đời ta. Mọi người, chư vị nam hữu, Chung Ly Lạp Chân ta ở đây tuyên bố, từ nay vứt bỏ kiếm đạo để theo đuổi tình dục ái ân. Ta sẽ du ngoạn khắp nhân gian này, từng nơi đi qua gặp đàn ông đều sẽ hiến dâng cơ thể. Ta muốn nếm hết tất cả vị cặc trên thế gian, trở thành vợ chung của nam nhân toàn thiên hạ.” Lời tuyên bố dõng dạc mạch lạc của nàng như từng liều thuốc kích dục mạnh mẽ đánh thẳng vào tâm trí của toàn bộ đàn ông có mặt ở đây. Từ già tới trẻ tất cả đều đồng loạt hô vang hò reo phấn khích một trận oanh động kéo dài. Cả mấy mươi vạn quân Sở trên pháp thuyền cũng âm thầm nuốt nước bọt. Ở cái thời đại còn quan niệm khắt khe về đạo đức tiết hạnh của nữ tử này thì việc xuất hiện một cái dâm nữ mang dòng máu đĩ điếm tận xương tủy như nàng quả là điều hiếm lạ khó gặp. Nữ nhân phóng đãng thì nhiều, nhưng để đạt tới trình độ bậc thầy thượng thừa như thế thì không có mấy người. Cũng có nhiều người bắt đầu đưa những ánh mắt khác lạ về phía Mã Vinh Thành. Tên này là đạo lữ của nàng ta, họ muốn biết thái độ của hắn như thế nào khi tận mắt tận tai nghe thấy nữ nhân của mình dõng dạc công khai bản thân là đĩ điếm nô lệ cho cặc. Đã là đàn ông thực thụ lại là một vị cường giả nổi danh thì chắc chắn mặt mũi thể diện là rất quan trọng, mọi người đều chắc mẩm hắn đương nhiên sẽ nổi trận lôi đình thậm chí trở mặt thành thù với nàng ngay tại chỗ cũng có thể. Thế nhưng phản ứng của Mã Vinh Thành lại trái ngược hoàn toàn với nhận định của đám đông. Sắc mặt của hắn đúng là rất âm trầm như chất chứa muôn vạn hận ý cùng mất mát nhưng khi nhìn về phía Chung Ly Lạp Chân thì chỉ có yêu thương nhu tình tràn đầy. Hắn chĩa thẳng kiếm về phía Trịnh Viễn Đông quát lớn. “ Sư huynh, tất cả là tại cái âm mưu tệ hại của ngươi mà ra cả, là ngươi đã khiến Chung Ly muội của ta biến thành như ngày hôm nay, để ta phải chấp nhận san sẻ nàng cho vô vàn gã đàn ông xa lạ. Nợ máu phải trả bằng máu, ta nhất định phải để ngươi chịu đau đớn dày vò cả thể xác lẫn tinh thần giống như ta.” Cả Trịnh Viễn Đông và toàn bộ khán giả có mặt đều một mực mộng bức khó hiểu. Tên này thái độ như vậy là sao? Nữ nhân của mình trở nên lẳng lơ dâm dật nhưng hắn không những không trách móc hay nổi giận với nàng mà còn ngấm ngầm chấp thuận. Không lẽ đây là một tên có tâm lý tình dục biến thái vặn vẹo thích nhìn đạo lữ bị kẻ khác gian dâm hay sao?