Chương 590: Hịch văn thảo phạt
Chương 590: Hịch văn thảo phạt
“ À, nhắc tới đại kiếp mới nhớ, khi rời khỏi tịnh thổ ta ngay lập tức bị thiên kiếp kéo tới đánh chồng chất suýt thì lật thuyền trong mương, vậy sao Lạc Thủy lại không thấy lôi kiếp giáng xuống?”
Chu Cương Liệt nhíu mày thắc mắc, đến cấp bậc tiên nhân mỗi lần lên một tiểu cảnh đều sẽ dẫn tới thiên kiếp, đây được xem như một hình thức khảo nghiệm của thiên đạo đối với tất cả tu sĩ khi bước trên con đường tu hành trường sinh ai cũng phải trải qua. Vượt qua thiên kiếp mới chứng tỏ bản thân đứng vững trên con đường đại đạo, táng thân trong lôi điện thì xem như yếu đuối vô duyên với chánh quả trường sinh. Bản thân hắn cũng bị sét đánh nặng như vậy nhưng Lạc Thủy lại vẫn bình yên không thấy tăm hơi thiên kiếp đâu. Tính ra thì nàng chỉ mới độ kiếp một lần duy nhất khi từ Địa Tiên vượt lạch trời đăng đỉnh Chân Tiên. “ Lần đó là do Bồ Đề tổ sư tự mình dẫn động lôi kiếp giúp Lạc Thủy lột xác phi thăng. Không lẽ cũng là thủ đoạn của sư phụ khiến nàng không phải bị sét đánh khi thăng cấp?” Chu Cương Liệt đưa ra suy đoán. “ Hihi, kí chủ đoán sai rồi, Bồ Đề dù có thân phận hoá thân của Đạo Tổ nhưng vẫn chỉ là Chuẩn Thánh Đế Cấp viên mãn, chưa có đủ trình độ tác động lên khảo nghiệm của thiên đạo đâu. Lạc Thủy không gặp phải lôi kiếp tất cả là nhờ vào thể chất của nàng ta. Lạc Thủy Chi Thể khi thành tiên đã triệt để tấn thăng thành Ngự Thủy Thần Thể, bản thân nàng dung hoà với nước mang theo đạo của riêng mình và được Thiên Đạo chúc phúc, bởi vậy Lạc Thủy chỉ phải độ kiếp ở những lần đột phá đại cảnh giới, còn tiểu cảnh có thể bỏ qua không cần thiên phạt giáng xuống.”
“ Chà, nghe thật ngầu a, được Thiên Đạo baba chúc phúc cơ đấy, hừm, còn ta tuy nói là con rơi của Thiên Đạo nhưng lần nào cũng bị trời đánh, còn suýt được lôi đình tiễn về gặp ông bà, thực bất công a. Ta cũng có thể chất Tiên Thiên Thủy Lôi Chi Thể tại sao không được ban phước cũng không thấy có công năng đặc dị gì hết?”
Chu Cương Liệt bất mãn oán trách, Yêu Dục ngồi trên đầu hắn được dịp cười ngặt nghẽo. “ Phì, thể chất của kí chủ chẳng qua là do Tham Lang Tinh khi kết tinh đã hình thành nên để đại diện cho thuộc tính bản thân mà thôi, mỗi tinh chủ đều sở hữu thể chất riêng chứ đâu chỉ mình ngài có. Tiên Thiên Thủy Lôi Chi Thể bản thân sinh ra thân cận nước cùng lôi điện, khi sử dụng công pháp thuộc tính tương đương sẽ đạt uy lực gấp nhiều lần. Nếu sau này kí chủ đi theo con đường nghiên cứu sâu hơn về Lôi và Thủy thì đó sẽ là trợ lực cực lớn, còn như hiện tại ngài đã chủ tu công pháp đạo gia cùng với quy tắc chi lực bá đạo tuyệt luân vậy cần gì quan trọng thể chất nữa.”
“ Ừm, có lý, nếu chỉ biết dùng Thủy và Lôi thì thực lực ta nhất định bị hạn chế một mảng lớn, thể chất này cơ bản là gân gà a, bỏ thì uổng mà giữ cũng không ích lợi gì.”
Chu Cương Liệt nhoáng cái dịch chuyển tới bồn tắm ngâm mình thư thái nghỉ ngơi tận hưởng ngóng chờ trận chiến của Tuyết Liên Cung và Vô Lượng Kiếm Các diễn ra vài ngày sắp tới. Lần này chắc chắn có rất nhiều kịch hay để xem a. Sáng hôm nay, một tin tức cực kì chấn động từ Thành Đô Sở quốc đã được lan truyền với tốc độ chóng mặt khiến rất nhiều thế lực trên khắp trung thổ chú tâm thăm dò. Sở Vương Khương Dẫn tự mình hạ chiếu lệnh viết hịch văn thảo phạt bố cáo thiên hạ muốn xử lý một tông môn bản thổ. Càng làm người ta kinh thán hơn khi mục tiêu mà Sở Vương nhắm đến chính là thế lực có danh tiếng lớn giới tu sĩ ít ai không biết – Tuyết Liên Cung. Nội dung của hịch văn càng làm cho khắp nơi khó thể ngờ được. “ Thừa Thiên Hưng Vận, lịch Sở đời thứ mười ba phong hiệu Sở Bình Vương chiếu rằng. Bản vương thống lãnh trời đất, bảo hộ bách tính, lấy hòa bình làm gốc, lấy công lý làm đầu. Tuyết Liên Cung cô phụ ơn điển của các đời lịch đại tiên vương, là một thế lực tà ma ẩn núp nơi núi sâu lạnh lẽo, lợi dụng băng tuyết để che mắt thế nhân. Chúng dùng mưu hèn kế bẩn, không từ thủ đoạn độc ác nào để mở rộng quyền thế, âm mưu gieo rắc tai ương khắp chốn. Tuyết Liên Cung là ổ của kẻ dâm ô, nhơ bẩn, kẻ thù của đạo đức và luân lý. Đãng Hồng Trần thân đã bước gần với tiên đạo lại tham quyền cố vị thao túng phàm dân đảo lộn trắng đen. Chúng đoạt thành trì, cướp đất đai, ủng binh tự lập ý đồ bất chính với hoàng quyền thiên hạ. Ả ta dẫn dắt bọn đệ tử sài lang bạo ngược gieo rắc sự bất an, phá vỡ đời sống yên bình của bách tính. Chúng lấy việc luyện tà thuật để khống chế lòng người, dùng thủ đoạn đê tiện để vơ vét của cải, làm tổn thương bao nhiêu sinh mạng vô tội. Đại nghĩa không thể dung thứ cho thế lực tà ác. Đạo lý của trời đất không cho phép những kẻ gian manh hoành hành, bức hại dân lành, tạo ra sự xáo trộn và chia rẽ. Bổn vương thương xót thương sinh không muốn nhìn thấy kẻ ác lừa đời lấy tiếng nên thân lập hịch này triệu các lộ anh hùng hào kiệt, những thế lực công minh chính trực, hãy cùng bổn vương hợp sức, diệt trừ Tuyết Liên Cung, trừ mối họa cho muôn dân. Kẻ nào thuận ý trời, hợp lòng dân, hãy mau mau chỉnh đốn binh mã, đoàn kết dưới ngọn cờ đại nghĩa, nguyện cùng nhau gạt bỏ tất cả những thế lực tà ma, phục hồi hòa bình và thịnh trị. Một lời vương nói, muôn đời không đổi.”
Từ những chư hầu phàm tục tới tông phái, gia tộc lớn nhỏ đều đổ dồn ánh mắt quan tâm đến sự vụ trọng đại này, đây là thế giới tu chân, các phe đều tự mình có con đường riêng để truyền báo tin tức nên chỉ mất có hơn một ngày gần như cả thiên hạ đều sôi sục. Phải biết Tuyết Liên Cung năm đó phong quang vô cùng thịnh vượng, một trận chiến tiêu diệt ba thế lực Đông Hải giết bốn vị Địa Tiên mà thành danh. Đây được xem như đại diện cho bộ mặt của người trung thổ đối với địch nhân hải ngoại. Nhớ lại năm đó những kẻ ngoại lai kia ở trên đất liền mang pháp thuyền diễu võ dương oai khắp nơi không xem ai ra gì. Đối phương ỷ vào mình có một Địa Tiên tối đỉnh đánh đến tận sâu trong đất Sở mà không gặp bất cứ cản trở nào. Kết cục cuối cùng lãnh nhận chính là toàn quân bị diệt sạch dưới chân Phiêu Tuyết Lĩnh, cả Địa Tiên tối đỉnh Đồng Cốt Lâu ác danh vang xa sở hữu một món xương sống Chân Tiên cũng không thoát kiếp. Sau sự vụ đó cái tên Tuyết Liên Cung Đãng Hồng Trần toả sáng như mặt trời ban trưa được hàng ức vạn tu sĩ khắp nơi tán dương tôn kính. Thế mà giờ đây lại bị vị chư hầu đệ nhất kia dùng tất cả lời lẽ xấu xa khó nghe nhất để chỉ trích biến họ thành môn phái tà ma chuyên làm những chuyện dâm ô đồi trụy tàn ác vô nhân đạo. Lại còn chụp cho cái nồi lớn phản loạn có mưu đồ bất chính với hoàng quyền thế tục. Những lời lẽ trong hịch văn nhìn thì chính trực đường hoàng từng câu từng chữ đều mang theo chánh nghĩa vì thiên hạ thương sinh mà trừ gian diệt bạo nhưng các chư hầu, tông phái, gia tộc kia đâu có ai là kẻ ngu đần mà đi tin tưởng giọng điệu mị dân giả dối đó. Người hiểu biết đều rõ Tuyết Liên Cung kia áng ngữ ở mạc bắc như một bức tường thành vững chãi đã ngáng đường mấy đời quân chủ nước Sở khó thể thực hiện trọn vẹn hoàng đồ bá nghiệp của mình. Mấy toà thành lân cận cũng sớm tách ra tự trị, nằm trong đất Sở nhưng lại không tuân theo luật lệ điều lệnh sớm trở thành cái gai trong thịt mà Khương thị nhất tộc nhiều năm muốn nhổ bỏ. Hịch văn này chẳng qua chỉ là tuyên cáo với thiên hạ tìm lấy một cái cớ hợp lý để có thể ra tay mà không bị thế nhân điều tiếng. Dù sao Tuyết Liên Cung cũng có danh vọng không thấp, nếu vô cớ xuất binh ít nhiều sẽ mất lòng người thế gian. Còn liệu có ai tin vào nguyên do trong hịch văn hay không thì chả quan trọng, một khi lật đổ Tuyết Liên Cung thành công thì muốn gán tội gì mà không được. Trịnh Viễn Đông trong cùng thời điểm cũng theo đó tiền hô hậu ủng bố cáo thế gian dựng quân kì đại diện cho hoàng quyền Đại Sở. Vô Lượng Kiếm Các xuất động tất cả cường giả và đệ tử cùng với năm mươi vạn quân Sở tổng lực bắc phạt. Hắn còn tuyên bố hùng hồn cả tông phái sẽ là lợi kiếm sắc bén tận trung của Sở Vương thề tận diệt Tuyết Liên Cung không chừa một mống. Những tiểu phái cùng gia tộc đã đầu quân dưới trướng Vô Lượng Kiếm Các cũng nhất hô bá ứng theo sau lấy lý do trợ giúp tiêu diệt tà ma. Sáu toà pháp thuyền to lớn mang theo mấy mươi vạn nhân mã từ Thành Đô trực chỉ hướng bắc tiến quân. Xung quanh còn có đại lượng tu sĩ cưỡi trên phi kiếm hoặc pháp bảo phi hành tạo thành một dãi màu đen phủ kín cả chân trời. Tràng diện này phải nói là cực kì khủng bố. Tuyết Liên Cung kia dù sao cũng chỉ có một mình Đãng Hồng Trần đạt tới Địa Tiên tối đỉnh, so với Vô Lượng Kiếm Các cường giả như mây thì kém xa không chỉ một bậc. Họ lấy gì để chống đỡ lại đây? Mọi ánh nhìn đều đổ dồn về trận chiến của hai phe, không ít người lũ lượt kéo về phía bắc nước Sở muốn tận mắt chứng kiến đại sự lần này. Liệu Tuyết Liên Cung có giống như hơn trăm năm trước một mình chống lại đại địch tạo dựng danh tiếng còn vang dội hơn nữa hay là sớm nở tối tàn biến thành tro bụi trong dòng sông lịch sử.