Chương 591: Thu hút ánh nhìn
Chương 591: Thu hút ánh nhìn
Khắp nơi nơi từng tràng nghị luận sôi động diễn ra, có người thương tiếc, căm tức, thống hận chửi rủa cũng có kẻ mang tâm lý vui sướng khi người khác gặp hoạ. “ Tiêu rồi! Tuyết Liên Cung lần này e là khó thoát khỏi kiếp nạn a. Con mẹ nó Sở Vương đó tưởng viết một bài hịch là có thể hất chất bẩn lên người tu sĩ Tuyết Liên Cung hay sao? Bọn họ xưa nay hành thiện tích đức khắp nơi giúp đỡ phàm nhân, đối với đồng đạo luôn hoà nhã thân thiện nào phải là tà ma ác độc hại người gì đâu chứ.”
“ Hừ, muốn vu hãm người khác thì thiếu gì cớ. Ai mà không biết đức độ của mấy đời quân chủ nước Sở đó. Một tên lại hiếu chiến hung bạo hơn một tên, cả đời chỉ biết dấy binh khắp nơi đẩy thiên hạ vào cảnh đại loạn bách tính lầm than. Tội của Tuyết Liên Cung cơ bản là chắn ngang đường khiến Khương thị bọn chúng không thể thực hiện dã tâm mà thôi.”
“ Cũng thật khôi hài, nghe nói năm đó Sở Vương Khương Lộc chính là kẻ đã từ bỏ Liên Hoa Am để lập quốc giáo khác, sau đó Đãng Hồng Trần đột phá Địa Tiên mới dẫn chúng đệ tử tới mạt bắc lập nên Tuyết Liên Cung khiến họ Khương hối hận xanh ruột nhiều lần mời gọi van xin người ta quay về. Bây giờ lại ỷ thế của bọn kiếm tu kia muốn xử lý người ta, Khương thị ở đất Sở quả là một đám lang tâm cẩu phế lật lọng tráo trở.”
“ Hừ, ta tin tưởng Đãng tiên tử sẽ lập nên kì tích lần nữa, năm đó không phải cũng là tràng diện như thế này hay sao? bọn ngoại lai Đông Hải kia còn có kẻ sở hữu bảo vật siêu việt phàm giai nhưng cuối cùng đến đại môn của Tuyết Liên Cung cũng không bước qua nổi tất cả phơi thây ngoài đồng nội. Lúc đó Đãng tiên tử chỉ mới bước vào Địa Tiên, bây giờ nghe nói đã là viên mãn rồi, Vô Lượng Kiếm Các đó có bao nhiêu cường giả đi nữa liệu có sánh được với Đồng Cốt Lâu hay không?”
“ Chớ có xem thường, Vô Lượng Kiếm Các đó là ẩn thế tông môn tồn tại từ trước thời Phong Thần, nội tình của bọn họ không phải mấy cái tiểu thế lực Đông Hải có thể so sánh, e là lần này Tuyết Liên Cung lành ít dữ nhiều a.”
“ Haha, cứ đánh đi, chúng ta ẩn núp bên ngoài chờ bọn họ chó cắn chó cá chết lưới rách rồi vào vơ vét chỗ tốt là được.”
“ Hừm, mấy kẻ trên Tuyết Liên Cung đó ta thấy cũng không phải tốt lành gì, bọn chúng dung túng tu hành theo phương pháp hợp hoan, lũ nữ đệ tử còn đi khắp nơi phóng túng dụ dỗ nam nhân, rõ ràng là một đám tà tu dâm dục đi con đường thải bổ vô nhân đạo rất đáng bị tru diệt.”
“ Ngươi thì biết cái gì, tu sĩ Tuyết Liên Cung tính cách rất tốt, rộng lượng phóng khoáng thích giúp người. Còn về chuyện song tu hợp hoan rõ ràng là phương pháp chính thống của đạo môn được các chánh phái chấp thuận. Làm gì có tà môn như ngươi nói chứ.”
Giữa tâm bão nghị luận ngoài kia thì bên phía Tuyết Liên Cung lại hoàn toàn yên ắng không có chút động thái đáp trả nào, cũng không rút đệ tử bên ngoài trở về phong bế sơn môn, chỉ ra lệnh chúng đệ tử giữ nguyện vị trí làm đúng chức trách của mình. Điều này càng làm dấy lên nhiều sự tò mò đồn đoán hơn. Bọn họ lấy đâu ra tự tin như thế? Không lẽ đã sớm có biện pháp ứng đối với đại địch? Tin tức cũng sớm lan truyền tới Phủ Khánh Bình gây nên một trận xao động lớn, Sở Vương lần này muốn điều binh đi tiêu diệt Tuyết Liên Cung cũng là thu lại các toà thành bất tuân quân lệnh tách ra tự trị. Dân chúng ai nấy một mực lo lắng cùng căm phẫn khôn nguôi, họ đã nhiều năm sống trong sự bảo hộ không phải lo lắng ảnh hưởng chiến loạn, tô thuế tài nguyên dâng cho thành chủ cũng ít hơn nộp cho Sở quốc nhiều. Nhờ vậy bách tính ai cũng có cơm no áo ấm cuộc sống không thiếu thốn vất vả. Người ở tầng lớp thấp như họ đâu cần biết đến hoàng quyền vô thượng. Trong mắt dân chúng đơn giản là ai có thể cho họ cuộc sống sung túc đầy đủ thì họ sẽ theo người đó, bách tính phủ Khánh Bình và thành Tuyết Ưng bên cạnh đã sớm quên đi cái gọi là chư hầu vương tướng. Bởi vậy khi nghe Sở Vương muốn đoạt lại thành trì thiết lập lại chế độ cai trị của ông ta thì ai nấy đều bất an phẫn nộ như sắp gặp phải giặc ngoại xâm. Bọn họ không tiếc lời mắng nhiếc nguyền rủa họ Khương, nhiều nam tráng đồng loạt tình nguyện đến phủ thành chủ đăng ký xung quân. Dân Bắc Sở vốn mạnh mẽ bưu hãn, hằng ngày làm trong mỏ khoáng khiến ai nấy đều sức vóc hơn người. Không ai sợ chết cả, họ sẵn sàng hi sinh giữ lấy thành trì cũng là bảo vệ cuộc sống tốt đẹp hiện tại, bảo vệ gia đình vợ con, dù kẻ địch có là thiên vương lão tử cũng không thể tới đây cướp đoạt. Đối với tấm lòng nhiệt tình của bách tính phủ thành chủ cũng cử người ra trấn an xoa dịu, bảo đảm với họ Tuyết Liên Cung sẽ tự mình đẩy lùi mọi sóng gió bảo toàn dân chúng an cư lạc nghiệp không cần ai phải hi sinh bởi chiến loạn cả. Mọi người nghe nói đều một mực hoan hô, đối với tu sĩ Tuyết Liên Cung họ có sự tin tưởng tuyệt đối, mọi người nhanh chóng tản ra về với công việc thường ngày, không ai còn thấp thỏm lo lắng thêm nữa. Vài kẻ dụng tâm xấu xa muốn trà trộn làm loạn lòng dân cũng nhanh chóng bị tìm ra xử quyết. Điều này càng khiến tu sĩ khắp nơi thêm phần khẳng định, Tuyết Liên Cung chắc chắn đã có đối sách tốt để chống lại địch nhân nên mới tự tin như thế. Cung đường chính của phủ Khánh Bình sáng nay vẫn nhộn nhịp người đi kẻ lại, sau khi được phía thành chủ bảo đảm thì bách tính cũng đã quay lại cuộc sống thường nhật, khắp nơi từ quán xá chợ búa phố phường đâu đâu cũng có tiếng nghị luận rôm rả về sự vụ của Tuyết Liên Cung. Dân chúng trăm người một ý tất cả đều bất mãn mắng chửi Sở Vương kia vô đạo bất nhân. Chỉ vì mở rộng lãnh thổ không tiếc muốn kéo dân chúng đang an cư lạc nghiệp vào cảnh chiến loạn máu chảy đầu rơi. Lại hết lời ca tụng ơn đức của những tu sĩ Tuyết Liên Cung. Căm hớn thống hận là thế, nhưng âm thanh xôn xao bàn luận kia dần dần nhỏ lại rồi im ắng hẳn trước sự hiện diện của Lạc Thủy và chúng nữ. Các nàng đi tới đâu đều thu hút gần như toàn bộ sự chú ý của người dân hai bên đường. Đám đàn ông từ thiếu niên chim mới mọc lông tới cụ già tóc bạc răng rụng ai nấy ánh mắt hau háu như si như mê, vẻ mặt dại ra, nước dãi suýt chảy cả xuống vì thèm thuồng. Còn đám phụ nữ kẻ ngưỡng mộ, ước ao người thì ganh tị, mặc cảm. Sự xuất hiện của chúng nữ như khiến cả khu phố nóng hẳn lên trong buổi sáng mùa đông giá lạnh. Sau một hồi im lặng đám đông liền nổ ra tràng nghị luận xôn xao mà tiêu điểm chính là mười cô gái như tiên nữ giáng trần này. Ai cũng xuýt xoa khen ngợi ước ao, bao nhiêu lãng tử thi nhân đứng trên lầu các ngoái cổ nhìn theo bóng hồng của các vị giai nhân mà say mê đắm đuối. Các nàng không những đẹp mà phong cách ăn mặc lại còn cực kì phóng khoáng quyến rũ động lòng người. Từng kiện sa mỏng, váy ngắn, áo hở lưng để lộ ra phiến da thịt trắng tươi mịn màng. Những bầu ngực tròn mẩy bóng loáng, vòng ba đẫy đà mắn đẻ, chân dài đùi ngọc thon thả không chút vết muỗi đốt. Tối hôm qua nhiều người đã từng triển lãm qua nhan sắc của chúng nữ, sáng nay gặp lại vẫn còn lưu luyến muốn nhìn thêm. Đặc biệt hơn là sự xuất hiện của vị thần nữ diễm áp quần phương kia. Lạc Thủy dẫn đầu thả bộ từng bước thong thả trên đường đá xanh mặc cho bao nhiêu ánh nhìn đổ dồn về phía mình nàng vẫn không chút ái ngại do dự. Chu Cương Liệt đã giúp nàng thay đổi, không còn là thục phụ nhút nhát nép sau lưng phu quân như trước nữa. Hiện tại nàng là Lạc Thủy thần nữ, thê tử của người tương lai nắm giữ toàn giới này, chính cung phu nhân quyền khuynh thiên hạ bá đạo tuyệt luân. Tất nhiên phong thái khí phách cũng phải hợp với thân phận cao quý. Dung mạo mĩ lệ quý phái, lối trang điểm sắc xảo tinh tế tôn lên khí chất bức nhân uy nghi xuất trần. Một cái liếc mắt đủ khiến vạn người tim đập chân run chỉ muốn phủ phục xuống dưới chân nàng. Khuôn mặt tuyệt diễm kết hợp với thân hình dụ hoặc cạm bẫy khiến vẻ đẹp của nàng trở thành một tồn tại cấm kỵ mà bất cứ ai cũng mong một lần được chạm tới. Bên trong là bộ nội y ren đỏ đen gợi cảm, quần lót càng là loại chữ đinh lọt khe nhỏ xíu không đủ che hết gò mu cao vút. Phía ngoài khoác hờ một tầng áo khoác dài tới gót chân mỏng như cánh ve hoàn toàn không che đậy được gì. Màn sương mờ ảo cũng chỉ là có tác dụng khiến cảnh xuân thêm phần lung linh huyền ảo làm người xem ôm ảo tưởng rồi tự mình tiếc nuối. Nhìn như thấy hết nhưng thực chất lại không thể xuyên qua được. Áo khoác chỉ được buộc hờ hững bằng một sợi dây đai lưng tôn lên vòng eo tinh tế nuột nà, vạt áo mở rộng lộ ra non nửa bầu vú tròn căng trong cái áo lót gợi tình, khe vú no đủ ép lại khiến người đã đắm chìm vào thì không thể nào dứt ra nổi. Mỗi lần nàng bước đi thì tà áo lại thoáng phất phới lộ ra cặp trường túc thon dài thanh thoát. Đôi tất lưới đen bao bọc chân ngọc tạo cảm giác bí ẩn cuốn hút hấp dẫn làm người ta nảy sinh ý nghĩ phạm tội. Đám nam nhân kia gần như khó thể kìm chế được đưa từng ánh mắt như lửa nóng lia khắp thân thể của nàng hận không thể nhìn thấu qua lớp vải tuy mỏng manh nhưng mập mờ khó thấy kia. Lạc Thủy cũng không phải ích kỷ che giấu hoàn toàn, lớp sương mù kia chỉ là chướng nhãn pháp cơ bản giúp nàng tăng thêm khí chất mà thôi, một số kẻ có chút đạo hạnh mắt sáng như đuốc liền có thể xuyên qua sương mờ mà quan sát được cảnh chân thật. Nàng cũng thi thoảng hơi kiễng cao gót hoặc làm vài hành động khiến tà áo hơi hở ra vô tình sẽ để một chút hớ hênh nhỏ nhỏ cho mấy tên nam nhân nhìn thật rõ. Quần lót ren chữ đinh mỏng tang không che đậy được gì nhiều, gò mu với lớp lông đen cắt tỉa gọn gàng lồ lộ làm số ít kẻ may mắn đứng hình mê mẩn đến điên đảo thần hồn mất một lúc lâu.