Chương 592: Phô dâm
Chương 592: Phô dâm
Chung Ly Lạp Chân đi ở phía sau cùng có lẽ là người mờ nhạt nhất. Nhan sắc tuy khá ổn nhưng để so sánh với chín cô gái khác thì kém xa không chỉ một bậc. Chúng nữ váy áo xúng xính khêu gợi bại lộ làm loá mắt người xem, nàng ta lại mặc một kiện áo choàng lông che kín cơ thể từ đầu tới chân trông có vẻ bảo thủ. Đám nam nhân hai bên đường cũng hầu hết chỉ chăm chú ngắm nghía Lạc Thủy chúng nữ mà lơ đi sự tồn tại của cô nàng không chút nổi bậc này. Họ đâu biết rằng dưới tấm áo choàng kia là cả một toà kì quan thiên nhiên đủ để làm mê mẩn bất cứ bậc trượng phu nào. Chung Ly Lạp Chân hai đùi hơi khép lại vì ngứa ngáy, nếu ai thính tai đều sẽ nghe rõ dường như có tiếng leng kenh đinh đang vang lên mỗi khi nàng bước đi, đó là do ba khoả chuông nhỏ được móc trên hai núm vú và mồng đốc của nàng phát ra. Đúng vậy, sau lớp áo nhìn như kín đáo kia cái heo mẹ tính nô này không hề mặc gì thêm cả, đây là chủ ý của Lạc Thủy, nàng muốn dành cả ngày hôm nay để huấn luyện Chung Ly Lạp Chân khiến nàng luân lạc hoàn toàn trong sắc dục. Thời gian không còn nhiều, bên phía Vô Lượng Kiếm Các đã xuất động binh mã, với tốc độ chuyên chở của pháp thuyền e là sẽ kéo tới dưới Phiêu Tuyết Lĩnh trong khoảng hai ngày tới. Bởi vậy cần nhanh chóng thúc đẩy quá trình để kịp thời bố trí bất ngờ cho kẻ địch. Lạc Thủy môi đỏ khẽ nở nụ cười tình mang theo chút xảo quyệt đảo mắt một vòng, nàng âm thầm câu thông chân khí bắt pháp ấn, từ trong thân thể một luồng khí vụ vô hình lan toả ra gần như bao phủ bán kính mấy dặm đường phố xung quanh. Đây là huyễn thuật Man Thiên Quá Hải mà phu quân đã dạy cho nàng dùng để tạo ảo cảnh. Chúng nữ xuống phố chủ yếu là dạo chơi thoả mãn tính dâm cùng kết hợp huấn luyện cho Chung Ly Lạp Chân, nếu ở nơi đông người quá rêu rao không kiêng kị nhất định sẽ dẫn đến sự chú ý của người phía phủ thành chủ. Mặc dù các nàng không sợ bọn họ nhưng nếu bị gán tội yêu nghiệt trên phố bày trò mị hoặc hãm hại dân chúng thì rất rắc rối. Vì không để chúng tỷ muội mất hứng, Lạc Thủy đã dùng huyễn thuật che đậy hành vi không cho những tu sĩ kia nhìn ra cảnh thật, cả mấy nữ nhân khắp phố nữa, chỉ cần đám nam nhân phàm phu là đủ chơi vui rồi. Trong mắt những người bị ảo cảnh che đậy họ chỉ đơn giản là một đoàn mĩ nữ ăn mặc gợi cảm cười nói vui vẻ thân thiện dạo phố mua sắm. Cuộc vui thực sự chỉ có những cái nam nhân đủ diễm phúc mới chiêm ngưỡng được. “ Tiện nô, những gì chúng ta dạy ngươi trên đường tới đây đã nắm bắt kĩ rồi chứ?” Lạc Thủy liếc xéo Chung Ly Lạp Chân lạnh giọng hỏi. “ Vâng... tiện nữ đã rõ, nhất định không làm các vị nương nương thất vọng.” Cô nàng giữ chặt áo choàng che phủ thân thể cúi đầu lễ độ đáp lời. “ Ừm, tốt, vậy thì tự hành động đi, ta đã bố trí ảo cảnh, các muội liền hiện tại có thể thoải mái làm những gì mình thích rồi.” Lạc Thủy khẽ gật đầu, chúng nữ vâng dạ rồi tách thành từng nhóm tự đi tìm niềm vui riêng cho mình. Lạc Thủy biết những gì mình cùng mấy nữ làm ở đây đều sẽ nằm trong tầm mắt của phu quân xấu tính kia, hắn chính là muốn nhìn các nàng thoải mái phô bày tính dâm của bản thân, vậy thì nàng nhất định phải hảo hảo đáp ứng không để người nam nhân của mình thất vọng được. Nàng tiến tới một sạp hàng bán đầy ắp rau củ, lão bản là một cái trung niên tướng mạo gầy nhom râu lưa thưa nhìn có chút xảo quyệt. Thấy tiên nữ đứng trước mặt mình tên chủ quầy nhìn như sắp rớt luôn hai con ngươi ra ngoài. Chỉ là quan sát được khe núi thịt cùng đôi chân nuột nà trong tất lưới kia đã khiến bản tâm của hắn bấn loạn, thằng em trong quần biểu tình giật mạnh, nét mặt dại ra không chút giấu giếm được sự tham lam hèn mọn. Phải đến khi một khách nữ đứng kế bên khó chịu nạt lên gã chủ quầy mới giật mình tỉnh trí. “ A! Khách quan, tiên nữ, cô muốn mua rau củ sao? Mời mời... xin mời lựa chọn a.” Hắn lắp bắp cười xu nịnh nhe ra hàm răng ố vàng thiếu mất hai cái. Dù cho là lúc trước hay hiện tại Lạc Thủy đều tuyệt nhiên không thích qua lại với bất cứ nam nhân nào khác ngoài phu quân Chu Cương Liệt của mình, nhưng đã đáp ứng hắn sống theo bản tâm phô bày sự dâm tao của mình ra vậy thì nàng nhất định phải làm tốt. “ Lão bản, những thứ này bán ra sao?” Nàng hơi cong môi nở nụ cười nhạt, giọng nói ngọt ngào thanh thoát khiến gã trung niên kia nghe qua đã say đứ đừ quên luôn cả phụ nhân đứng reo hò bên cạnh khiến cô ta vừa tức vừa ganh ghét mắng chửi một tràng ném trả bó rau quay người đi thẳng. “ Ôi được tiên tử ghé qua quả là khiến gian hàng của tại hạ thêm phần sáng sủa a. Không dám nói quá, rau củ bổn tiệm nổi tiếng là tươi ngon nhất chỗ này rồi đó, không tìm được ở nơi nào khác đâu. Đến cả phủ thành chủ đại nhân kia đều là hằng ngày mua thực phẩm tại đây. Mùa đông rét lạnh như thế này rau củ thật khan hiếm, tại hạ phải liên hệ với thương lái phía nam mới may mắn có hàng tốt thế này, giá cả vốn đắt đỏ vô cùng. Hôm nay vạn hạnh mới gặp tiên tử, cứ lựa chọn thoải mái tại hạ sẽ xem như hữu duyên tặng không lấy tiền đâu.”
Hàng thịt bên cạnh ngạc nhiên ngó qua, tên còi kia trong chợ nổi tiếng là gian thương chuyên đội giá cao chặt chém không chừa một ai thế mà hôm nay lại nổi chứng tặng miễn phí? Mặt trời mọc hướng tây chắc? Nhưng khi nhìn rõ vị thần nữ đứng phía trước thì tên bán thịt cũng đờ cả người ra một hồi, trời ơi, chỉ cần được ngắm nhan sắc kiêu sa khuynh thành này thêm năm phút thôi kêu hắn cho không nguyên hàng thịt này hắn cũng vui vẻ chấp nhận a. “ Ôi, người ra ngoài làm ăn khó khăn sao nô gia có thể tự nhiên lợi dụng lấy miễn phí của lão bản được, ta nhất định sẽ trả cho ngươi đúng giá.”
Lạc Thủy chớp đôi mi cong nở nụ cười duyên, biểu cảm của nàng kết hợp với dáng người ma quỷ lồ lộ kia chính là liều thuốc kích thích chí mạng với tất cả các nam tử, gã hàng thịt kế bên phất cờ trắng đầu hàng, thằng em trong quần giật giật xuất tinh mất kiểm soát khiến hắn phải khép háng khụy gối xấu hổ ngó quanh xem có ai thấy hay không. Tên hàng rau thì có vẻ định lực cao hơn, mặc dù dưới háng cũng đã đội cái lều cao nhưng vẫn cố gắng kìm nén niềm nở giới thiệu từng loại rau củ. Bởi vì gian hàng của hắn bày ở sạp thấp nên Lạc Thủy phải co chân ngồi xổm xuống đưa bàn tay thon thả chăm chú lựa chọn xem xét tỉ mỉ. Không biết vô tình hay cố ý tư thế của nàng khiến vạt áo hơi hở ra, khoe gần như hai phần ba bầu vú trong áo lót ren trưng bày ngay trước mắt tên gầy kia. “ Ực...”
Lão bản hàng rau nuốt xuống ngụm nước bọt, hai mắt mở to như sắp rớt đến nơi, cặp ngực đủ đầy căng tròn như sắp bung khỏi áo lót, bởi vì chất liệu ren mỏng kia khiến hắn còn có thể thấy thấp thoáng đầu ti son đỏ hơi nhô lên. “ Trời ạ, tiên nữ này thực đủ bạo a...” Nội tâm hắn gào thét. Lạc Thủy hơi liếc mắt lên, nàng mỉm cười khá hài lòng với biểu hiện thất thố của tên phàm phu này nên quyết định chơi mạnh tay hơn. “ Lão bản, cho ta xem mấy loại kia đi.” Nàng hơi nhấc mông lên, đùi ngọc mở rộng chút nữa chỉ vào mấy thứ củ quả nằm một góc xa. Hành động này của nàng trực tiếp khiến vạt áo khoác bị kéo qua hai bên, cảnh xuân bên dưới hạ thể đã không còn màn sương mờ che đậy nữa trực tiếp bại lộ. Tên chủ sạp gầy nhom như chết trân tại chỗ, cả thân người run run chấn động từng hồi, đầu óc xoay quần mê loạn như uống phải chất kích thích. Trời ơi! Hắn đang được chiêm ngưỡng một toà thần quan của tạo hoá, còn mơ hồ không biết là thực hay mộng. Vị thần nữ quốc sắc sinh kiêu kia thế mà lại đang đưa hết nơi tư mật ra ngay trước mặt. Một người phàm mắt thịt như hắn có bao nhiêu phúc phần may mắn để ngắm trọn vẻ đẹp cấm kỵ này? Đùi ngọc trắng tươi thắng tuyết, cặp mông đẫy đà tròn mẩy khiến ai cũng muốn một lần úp mặt vào mà hít ngửi, cái quần lót chữ đinh ren đỏ mỏng manh gần như chẳng thể che dấu được nơi tư mật thần thánh. Gò mu âm hộ cong vút với hai mép môi ngoài dày mọng, nhúm lông lồn đen tuyền rậm rạp được tỉa tót kĩ càng tô điểm cho cảnh xuân thêm phần sống động gợi cảm. Khe rãnh e ấp khép chặt tạo cho người ta sự ám ảnh thị giác chỉ muốn tự tay mình vạch mở khám phá tận sâu bên trong. Hạt lê đỏ au nhô ra khỏi mép thịt tạo một điểm nhấn đủ làm bất cứ nam nhân nào đối diện đều phải sục sôi khí huyết cả người nóng bừng. Khu âm hộ ướt đẫm như nụ hoa sáng sớm đọng sương mai khiến gã trung niên khó kìm nén liếm nhẹ đôi môi thâm xì của mình thèm nhỏ dãi, chỉ ước ao có thể một lần trong đời nếm thử tư vị chất mật ngọt thơm kia dù sau đó chết đi cũng hả hạ cam lòng. “ Lão bản? Ngươi làm sao vậy?” Lạc Thủy giống như không để ý ánh mắt gã đàn ông đối diện như có nam châm dán chặt bộ vị nhạy cảm của mình, nàng hơi nghiêng đầu bình thản hỏi. “ A... haha, tiên nữ xin thứ lỗi a, tại hạ mải mê suy nghĩ quá, đây đây... cô mau xem củ cải trắng này, vô cùng tươi ngon mọng nước a, nấu lên chắc chắn thơm ngon vô cùng, thậm chí gặm ăn sống cũng là cực kỳ bổ dưỡng a...”
Hắn giới thiệu đồ của mình bán nhưng ánh mắt vẫn ngưng tụ trên phần âm đạo hớ hênh một cách có chủ ý của Lạc Thủy, cũng không biết hắn đang chào hàng rau củ hay là ước ao muốn ăn lấy mu lồn của nàng nữa.