Chương 600: Chịu phạt

Chương 600: Chịu phạt Đường phố phủ Khánh Bình buổi trưa tuy bớt đi vài phần tấp nập buôn bán nhưng vẫn có rất đông người đi lại, đa phần bọn họ đều là tu sĩ vừa mới vào thành vì nghe sự vụ hai phe sắp nảy sinh giao tranh mà tụ tập quan chiến. Khắp đường lớn ngõ nhỏ, trong các tửu lầu khách điếm mọi người đều rôm rả bình luận về vấn đề này. Nhiều người bất bình mắng chửi cẩu Sở Vương bất nhân vô liêm sỉ, lo lắng cho vận mệnh của Tuyết Liên Cung các nàng khó thoát khỏi nanh vuốt của cường địch. Tất cả điều này tạo nên bầu không khí náo nhiệt rộn rã chưa từng thấy. Lắm kẻ tranh luận thì sẽ gây ra bất đồng từ đó phát sinh xung đột giao chiến. Chấp pháp đội của phủ thành chủ hôm nay được sắp xếp đông hơn tuần tra dày đặc các tuyến phố. Bọn họ giải quyết ngăn chặn những vụ mâu thuẫn, khống chế đám cứng đầu, xử lý bọn nội gian trà trộn cố ý loan tin làm hoang mang lòng dân. Giữa tình cảnh nhốn nháo náo nhiệt ấy, tại một con hẻm vắng người lúc này có một nhóm tiểu hài tử bước ra, trên mặt đứa nào cũng treo nụ cười mãn nguyện thích thú bàn luận rôm rả. Trên tay hai đứa trong đám cầm lấy một đầu dây thừng vẫy vẫy kéo mạnh như ra lệnh. Từ trong hẻm sau đó liền có hai cái nữ nhân toàn thân loã lồ bò bằng tứ chi chầm chậm di chuyển ra phía ngoài đường lớn, rõ ràng chính là Tần Mộ Uyển và Chung Ly Lạp Chân. Sau khi trải qua trận loạn dâm tập thể với đám trẻ các nàng lại bị chúng đem ra làm trò chơi muốn dắt đi diễu phố. Mắt các nàng bị bịt kín, toàn thân là dây thừng trói siết lấy in hằn dấu vết lên làn da vốn trắng hồng. Cả người đâu đâu cũng dính đầy tinh dịch trắng đục, trên đầu hai nàng đội tai giả, hậu môn cắm đuôi giả, hoàn toàn giống như một đầu súc vật hình người ti tiện thấp kém dâm dật đến cực điểm. Bọn nhỏ cứ vậy dắt lấy hai nàng ra ngoài đường lớn, Lạc Thủy cũng âm thầm đi theo phía sau, chân khí vũ động dùng huyễn thuật che đi những thứ không thể để quá nhiều người quan sát. Nếu như cảnh các nàng trong bộ dạng dâm đĩ phô bày thân thể bò trên mặt đất như này bị nhìn thấu nhất định sẽ tạo ra một tràng chấn động lớn, khi đó lọt tới tai phủ thành chủ thì lại phát sinh phiền hà rắc rối không đáng có, bởi vậy tốt hơn vẫn nên điệu thấp mà làm việc. Dân chúng tu sĩ chỉ có thể nhìn được đám trẻ này đang dắt theo hai con chó lớn vui vẻ tung tăng dạo chơi, không ai đủ bản lãnh nhãn thuật xuyên thấu qua ảo cảnh để chứng kiến hai nữ nhân đĩ thoã trong lốt chó kia cả. Mấy đứa nhóc còn thi nhau leo lên lưng các nàng học theo động tác cưỡi ngựa, tay nắm tóc, roi trong tay quật vào đít để chó mẹ chạy nhanh hơn. Chúng rất thích thú với trò chơi tàn ác của mình vỗ tay reo hò thực vui thú. Đến quảng trường lớn giữa chợ, Tần Mộ Uyển cùng Chung Ly Lạp Chân biết Lạc Thủy đã giúp mình che giấu nên chẳng chút ngại ngần cùng đám nhỏ chơi trò bạch nhật tuyên dâm. Lúc nãy vừa được uống thêm Dương Căn Đan nên đứa nào cũng tinh lực tràn đầy địt cho các nàng ngất ngây trời mây. Bọn họ còn kết nạp thêm Vương Nhã Khuê, Băng Tâm, Thanh Tâm, Linh Lộc lúc nãy tách ra vui thú ở gần đó, thấy hai nữ đào tạo được một đám nhóc cặc bự chơi vui như vậy liền hứng khởi tham gia cùng. Vậy là trên quảng trường lúc này liền diễn ra một màn cực kì chấn động nhân sinh, sáu nữ nhân dung nhan ai nấy tuyệt sắc khuynh thành, cơ thể đẫy đà ngọt nước như yêu tinh dụ hoặc lại đang bày ra những tư thế khêu gợi nhất có thể. Nàng thì chổng mông, cô thì dạng háng cho một đám tiểu thí hài tận tình thao địt. Âm thanh thịt chạm vào thịt, da vỗ vào da từng tiếng nhịp nhàng hoà lẫn với giọng rên rỉ cuồng nhiệt ngọt ngào của chúng nữ như tạo thành một bản giao hưởng xác thịt khiến ai nghe qua cũng sôi sục khí huyết. Nếu lũ đàn ông đang đứng chung quanh mà nhìn được chắc chắn sẽ ganh tị với mấy đứa nhóc này đến phát điên mất. Bọn họ cứ ở đó giữa thanh thiên bạch nhật làm tình tới tận đầu buổi chiều khi từng nàng đều đã bị bắn cho toàn thân nhầy nhụa tinh đặc thì cuộc chơi mới đi đến hồi kết. Tần Mộ Uyển tự mình dặn dò đám nhóc một lượt về việc cần phải giữ kín chuyện ngày hôm nay, những tiểu hài đồng rất nghe lời nàng đều dạ vâng nhớ kĩ. Sau khi đã ăn Dương Căn Đan cơ bản mấy cậu bé này đã mạnh hơn cả những người đàn ông trưởng thành kia nhiều lần. Nàng định bụng sau khi đại chiến với Vô Lượng Kiếm Các kết thúc sẽ đem chúng nó tới Tuyết Liên Cung làm nam sủng cho mấy tỷ muội kia, thế là có thể cả đời ăn sung mặc sướng không sợ vất vả, chỉ việc hằng ngày hầu hạ thác loạn cùng các nàng, cuộc sống như vậy đã là nam nhân ai mà không thèm muốn. Sau khi chia tay đám nhóc, chúng nữ lại tiếp tục đem Chung Ly Lạp Chân đi trải nghiệm thêm vài trò thú vị nữa, nàng ta tuy đã quy tâm nhưng vẫn phải huấn luyện kĩ càng không thể có chút sai sót nào. “ Ta dặn phải chú trọng điều giáo tiện nô kia cho tốt mà? Nãy giờ các muội đi tìm niềm vui riêng ở đâu vậy?” Lạc Thủy khoanh tay lườm mắt hỏi ba cái thiếu nữ đang trần truồng lấm lét đứng phía sau. Rõ ràng chính là Lam Hinh, Vũ Uyên và Khinh Y sau khi đã ăn chơi thả giàn lúc này mới chịu mò về. “ A... hì hì, chúng muội là đi nghiên cứu thêm trò mới để huấn luyện heo mẹ kia đó mà.” Vũ Uyên thông minh đầu lập tức nảy số tìm ra lý do lấp liếm. “ Phải phải đó, không phải chúng muội ham chơi quên nhiệm vụ đâu, đã... đã tìm ra rất nhiều thứ thú vị thật đó, bây giờ quay lại chính là để dắt cô ta đi dạy dỗ đây.” Lam Hinh gật đầu gấp gáp như lật đật phụ hoạ theo. “ Ây nha tỷ không biết đâu, bọn muội phải đi thăm dò tình hình sau đó còn tự mình trải nghiệm một lượt hết rồi mới biết trò nào thích hợp để cho tiện nô kia chơi đó. Thực sự bọn muội cực kì nhiệt tình làm nhiệm vụ không dám lười nhác tận hưởng riêng đâu.” Khinh Y hai tay đan vào nhau điệu bộ có tật giật mình lấp liếm kể công. “ Chà, vậy thì vất vả cho các muội thật nhỉ. Thân là tỷ tỷ ta đương nhiên phải hảo hảo tưởng thưởng xứng đáng với công lao của các muội rồi.” Lạc Thủy mỉm cười đầy ẩn ý nguy hiểm khiến ba nàng thiếu nữ nghe mà rét run. “ Không... không cần đâu, ây da tỷ đừng có khách sáo như vậy mà, bọn muội đều là tuân lệnh chủ nhân mà làm việc thôi nào dám đòi hỏi công trạng gì.” Vũ Uyên lắp bắp hơi lui người lại. “ Đúng đúng... hay là... bây giờ bọn muội mang heo mẹ này đi huấn luyện nhé, tỷ nghỉ ngơi đi, nhất định bọn muội sẽ làm thật tốt không để tỷ thất vọng đâu.” “ Muốn đi đâu?” Lam Hinh thấy tình huống không ổn vội kéo tay Chung Ly Lạp Chân định cùng hai sư tỷ muội bỏ chạy nhưng thanh âm lạnh lùng nhàn nhạt mang theo uy áp sắc bén của Lạc Thủy đã khoá chặt khiến họ một bước khó di chuyển nổi. Mấy nữ nhìn nhau cười khổ, lần này các nàng xong thật rồi. Một lúc sau, tại con sông bắt ngang qua thành phủ Khánh Bình, Lạc Thủy phủi phủi tay mỉm cười khá hài lòng với tác phẩm nghệ thuật của mình. Chúng nữ Tần Mộ Uyển, Vương Nhã Khuê, Thanh Tâm, Băng Tâm, Linh Lộc và Chung Ly Lạp Chân lấm lét nhìn lên âm thầm mặc niệm cho ba thiếu nữ tội đồ kia. Chỉ thấy trên bánh xe guồng nước được dựng bên cạnh sông lúc này đang treo lủng lẳng lấy ba thân thể không mảnh vải che thân, đây không ai khác là Vũ Uyên, Lam Hinh và Khinh Y. Các nàng bị trói chặt tay chân, miệng ngậm quả cầu không cho nói chuyện, dây thừng buộc rất chặt xiết lấy hai vú và mép lồn. Lỗ đít, âm đạo bị nhồi nhét bốn năm cây đồ chơi bật hết công suất. Điều đặc biệt hơn là đầu ti và hột le của các nàng đã bị xuyên qua ba cái vòng khuyên bằng bạc, sau đó lại được nối với mấy sợi dây mảnh nhưng vô cùng chắc chắn buộc trực tiếp vào guồng nước. Điều này khiến toàn bộ trọng lượng thân thể của các nàng đều phải nhờ núm vú và âm vật chịu tải. Bánh xe nước theo quán tính dòng chảy mà xoay vòng mang theo ba nàng, cứ cách một lúc lại có một người bị chìm xuống đáy sông sau đó khi bánh xe xoay tiếp lại được kéo lên. Ba thiếu nữ cả người ướt sũng, cổ họng ư ử khổ không sao tả xiết. Vừa bị trấn nước lại còn chịu mớ đồ chơi kia khuấy đảo lồn đít, núm vú và hột le vì sức nặng của các nàng mà bị kéo giãn ra hết cỡ. Đau đớn đan xen sướng khoái làm các nàng liên tục lên đỉnh, mu lồn co giật phun cả âm tinh lẫn nước tiểu. Chứng kiến hình phạt tàn bạo của chính cung làm mấy nữ còn lại không rét mà run, âm thầm tự nhắc nhở mình về sau chớ có dại mà làm phật ý chủ mẫu, nàng sai đâu phải làm đó, không nên lươn lẹo dối gạt nếu không cứ xem ba thiếu nữ kia mà noi gương. “ Hừ, đã ham chơi thì cứ ngoan ngoãn ở lại đây mà xám hối đi.” Lạc Thủy phất tay kéo chúng tỷ muội rời đi để lại ba cái thiếu nữ tiếp tục chịu phạt.