Chương 605: Lập đạo

Chương 605: Lập đạo “ Ô ô ô.... aaaaaa..... hư...á.... c...hủ.... nh...ân... cứuuuuu..... em....á.... aaaa.... hự....a...” “ K...hông.... cái này ...ực ... Ứ ư.... ô....ô... ch...ết... m...ất....” “ Ra....e...m... raaaa!!!!!.... ra nữa.... l...ại... ra.... á á á.... hư....ô.....” Từng cơn sướng khoái đổ ập đến như tràng giang đại hải nổi sóng vồ vập lấy ba thân thể bé nhỏ. Các nàng chỉ là những thiếu nữ mới lớn gần đây mới trải chút sự đời, kinh nghiệm còn non nớt làm sao chịu nổi những chiêu trò của một tay chơi lão làng như Chu Cương Liệt. Từng người bò lết trên sàn, toàn thân tả tơi, tóc tai rối nùi, cảm giác đó vẫn không dừng lại, cơn phê tê tái từ dưới gót chân theo kinh mạch len lỏi qua các mô thịt, từng mạch máu, tế bào nhận lấy kích thích dữ dội, đại não như sắp nổ tung. Chỉ trong một chút thời gian ngắn ngủi nhưng âm hộ của các nàng đã bị hàng ngàn hàng vạn cú nện tàn bạo, hoa tâm giống như đại môn của một toà cô thành yếu ớt đứng trước từng đợt giáp công của một khúc gỗ lớn. Sau đó toàn bộ nỗ lực đều thất bại, cửa mình bị công chiếm mở rộng để quân địch thế như chẻ tre tràn vào xâm lấn phòng hoa nội thể. Từng tầng từng lớp huyệt thịt thất thủ, hai cái dương căn không chút nhân từ đại sát tứ phương lấy thế phá vỡ nghiền nát mà khuấy đảo tử cung các nàng. Ba cô gái gần như đã ngất lịm, cổ họng chỉ còn ngân lên vài âm thanh ư ử the thé như mèo kêu chứ không còn đủ sức la hét thêm nữa, bên dưới động huyệt vẫn không dứt những cơn chấn động. Cũng còn may là Chu Cương Liệt đã tiết chế bản thân nếu không các nàng e là sẽ chịu đủ khổ đau, bị chơi cho hồn vía rời khỏi xác phàm cũng không chừng. Mà chúng nữ bên kia ngoại trừ Lạc Thủy vẫn điềm nhiên thì mấy nàng còn lại đã co rum lại vào nhau hết cả rồi, chứng kiến một màn mở rộng tam quan như thế khiến chúng nữ cũng phải hoài nghi, chủ nhân làm sao chỉ trong lúc bọn họ tắm rửa có nửa giờ lại đem ba cô tiểu muội làm thành thế này? Nhìn biểu hiện của Vũ Uyên, Lam Hinh và Khinh Y còn dữ dội hơn vừa bị hàng trăm gã đàn ông địt tập thể nữa. Chung Ly Lạp Chân quỳ bò dưới đất thì âm thầm nuốt nước bọt ao ước, ba cái thiếu nữ kia nhìn có vẻ rất sướng a. “ Phu quân đã làm gì trên người họ vậy?” Lạc Thủy bám lấy cánh tay hắn dò hỏi, nàng theo hắn đã lâu hiểu rõ hết những kiểu chơi tình thú của nam nhân này nhưng chưa hề thấy hắn dùng chiêu này bao giờ. “ Khà khà, là thế này...” Chu Cương Liệt lần lượt giải thích thủ đoạn của mình, chúng nữ ghé tai nghe ngóng rồi cũng hít vào một ngụm khí lạnh. Thao túng thời gian, ngưng đọng khoảnh khắc, đây là quyền năng kinh khủng tới bậc nào cơ chứ? Các nàng là người tu hành sống lâu năm, sách vở điển tịch ghi chép các thời kỳ cơ bản đều làu thông nên hiểu biết đối với pháp môn thế gian cũng khá rộng rãi. Từ đạo môn, ngũ hành, âm dương bát quái, quang minh hắc ám, đến những công pháp thời cổ của nhân loại và các tộc khác. Đại đạo ba ngàn diễn biến nhiều vô số kể, nhưng chỉ có thời gian và không gian là khó nắm bắt nhất, cũng ít xuất hiện trong điển tịch nhất. Nó thuộc về phạm trù gần với quy tắc đại đạo, kẻ nắm giữ thời không xưa này hiếm có khó tìm, ai chẳng phải cự đầu một phương danh chấn tam giới. Thế mà vị chủ nhân vốn đã toả sáng như mặt trời ban trưa này của các nàng cũng là một cường giả có khả năng thao túng nắm bắt thời gian chi lực, thực quá khủng a. Người ta sở hữu lực lượng như vậy nhất định sẽ xưng hùng xưng bá làm kẻ tay to mặt lớn ở tiên giới, chấp chưởng quyền uy tận hưởng vạn dân kính bái thờ phụng. Nhưng vị chủ nhân dâm tặc này lại đem phép thuật bá đạo đó đi làm cái chuyện không có tình người, hoạ hại nữ tử, thực là làm cho người ta vừa hận vừa khinh bỉ. Chu Cương Liệt ngó qua liền biết tâm tư của mấy nữ này, hắn hất cằm lên làm vẻ ngạo nghễ đê tiện. “ Gì đó, thái độ vậy là sao? Phép thuật của ta vạn năng đa dụng, nhiều tiện ích như thế đem đi chơi gái làm các nàng sướng ngất ngây chẳng phải là hợp lý rồi sao? Các nàng ai muốn tiếp chiêu của ta thì bước ra đây!” Chúng nữ nhìn nhau rồi cười mếu một trận, có ba tấm gương đang nằm co giật trước mặt kia thì các nàng đâu ai dại mà lên chịu chết, dù rất muốn cùng chủ nhân chơi tận hứng nhưng bị địt trong lúc mất nhận thức sau đó lại ăn trọn hết sát thương cộng dồn như này chỉ nghĩ thôi cũng thấy thốn rồi. Vũ Uyên, Lam Hinh và Khinh ý lúc này cũng đã vượt qua trận bạo địt vô nhân tính, các nàng gần như mất sạch sức lực vẫn nằm yên đó, mắt trợn ngược bất tỉnh nhân sự, cơ thể thỉnh thoảng lại co giật, miệng nấc lên sùi cả bọt mép. Chu Cương Liệt cũng cảm thấy mình chơi hơi lố tay nên liền ân cần bế lấy các nàng dùng thủy linh khí tẩy rửa sạch sẽ một trận rồi đặt lên giường, chân khí nhu hoà truyền qua giúp ba nữ khôi phục. Trong lúc đó hắn lại chú ý đến Chung Ly Lạp Chân đang quỳ gối phía sau, nữ nhân này còn đang len lén vân vê hột le lớn như ngón cái đang chìa ra khỏi mép thịt, thấy hắn nhìn vội lấm lét rụt tay về mím môi cúi đầu. “ Phu quân, chúng em không làm nhục mệnh, nữ nhân này hiện tại đã hoàn toàn ngoan ngoãn quy phục rồi, không có gan làm ra chuyện phản bội nữa đâu.” Lạc Thủy đi tới sau lưng hắn nhẹ giọng nói. “ Ừm, hảo! Nói cho bổn tôn nghe mục đích sống của ngươi sau này.” Hắn gật đầu nghiêm túc nhìn chằm chằm đưa ra khảo nghiệm, Chung Ly Lạp Chân đứng trước ánh mắt như soi rọi thấu tâm can của hắn liền run rẩy một trận, thâm tâm không tồn tại dù chỉ một chút ý nghĩ phản kháng vội vã quỳ mọp sát đất ép cả hai cặp dưa lớn lên sàn. “ Tiện nữ nhận mệnh, ta Chung Ly Lạp Chân từ nay sẽ không còn danh hào Uyên Ương Song Sát nữa, trọn đời còn lại tiện nữ sẽ chỉ là một cái kĩ nữ... không không, còn thấp hèn hơn đĩ điếm nữa. Tiện nữ là súc vật, là heo mẹ mẫu cẩu không xứng đáng làm người, là một thứ công cụ để phục vụ đàn ông, là bồn chứa tinh, nhà vệ sinh công cộng, máy đẻ, thịt tiện khí. Tiện nữ tồn tại để làm nô lệ tình dục cho cả thiên hạ, thân thể nhơ nhuốc này bất cứ giống đực nào cũng có thể cưỡi. Tiện nữ cam lòng tiếp nhận tất cả sỉ nhục mắng chửi hay đòn roi, sống để hầu hạ cặc, chết cũng nguyện trở thành mị quỷ muôn kiếp quy phục dưới háng đàn ông.” Khoảnh khắc này, Chung Ly Lạp Chân cảm thấy như từng câu từng chữ nàng nói đều đã cộng minh với thân thể, từ vị trí trái tim toả ra luồng sáng hồng tím lẫn lộn, một luồng năng lượng kì lạ bộc phát lan truyền khắp lục phủ ngũ tạng cốt tủy gân mạch. “ Thú vị.” Chu Cương Liệt nhe hàm răng trắng hếu ra cười toe toét, hắn âm thầm phong toả hết khí tức trong phòng không cho bên ngoài cảm ứng được rồi tiếp tục hứng thú quan sát. Lạc Thủy cùng mấy nữ khác thì không hiểu chuyện gì đều kinh ngạc ngó nghiêng. Chung Ly Lạp Chân tắm mình trong ánh sáng tẩy rửa, tu vi vốn bị khoá của nàng cũng tự động hoá giải, mấy nữ Tần Mộ Uyển, Vương Nhã Khuê âm thầm đề cao cảnh giác, rõ ràng khí tức Địa Tiên của nàng này đã tăng cao hơn trước cả một mảng lớn. Nửa khắc sau, quang hoa mới từ từ thu liễm lại, Chung Ly Lạp Chân ngồi bệt trên sàn từ từ mở đôi mắt ra, trong con ngươi của nàng ẩn chứ luồng khí thể màu hồng nhạt lấp lánh. “ Chủ nhân, đây là... tiện nhân này xảy ra chuyện gì vậy?” Vương Nhã Khuê lên tiếng thắc mắc, nàng là đang nghĩ có khi nào vì mấy câu vừa rồi Chung Ly Lạp Chân thề thốt mà Chu Cương Liệt đã vội tin tưởng giải phong ấn tu vi còn ban cơ duyên cho cô ta hay không. Ngoại trừ Lạc Thủy dường như đã hiểu ra vấn đề đang mỉm cười ẩn ý thì các nàng khác cơ bản cũng có chung suy đoán, ai nấy đều hơi khó chịu, hừm, cơ duyên của các nàng còn chưa tới, con tiện nô heo mẹ kia thì có tài đức gì mà được chủ nhân ưu ái như vậy chứ. “ Các nàng đang nghĩ gì đó, ta không rảnh rỗi tự nhiên ban cơ duyên cho cô ta đâu. Nhưng đầu heo mẹ này lại thực có chút bản lãnh đã tự minh ngộ ra con đường của bản thân, tìm lối sáng trong tăm tối.” Hắn tựa đầu vào ghế thoải mái cảm thán, tay vòng qua ôm lấy Lạc Thủy ngồi trên đùi mình. “ Chẳng lẽ....” Tần Mộ Uyển thông minh đã bắt được đầu mối liền không thể tin được mà nhìn chằm chằm Chung Ly Lạp Chân vẫn đang đắm chìm trong cảm giác kì lạ bên kia. “ Không sai, tiện nô đó mèo mù vớ phải cá rán đã lập đạo thành công rồi, bây giờ cô ta đã bước nửa bước ra khỏi phạm trù phàm giai, chỉ cần quá trình chuyển hoá linh khí thành tiên khí hoàn thành liền có thể độ kiếp thành Chân Tiên rồi.” Hắn bình thản giải đáp, chúng nữ nghe xong ai nấy đều hít vào một hơi ngỡ ngàng ngơ ngác đến suýt bật ngửa tập thể. Như thế cũng được? Cô ta đã lập đạo gì? Thề từ bỏ làm con người cả đời sống như súc vật, làm công cụ phát tiết dục vọng cho giống đực, nguyện vĩnh thế làm nô lệ phục vụ dưới cặc. Đây cũng có thể được gọi là tiên đạo hay sao? Trong suy nghĩ của các nàng, đại đạo thành tiên là một thứ hư vô mờ mịt khó nắm bắt, đôi khi phải dành cả đời để minh ngộ. Lắm kẻ phải dừng bước trước ngưỡng cửa này chấp nhận số phận thành xương khô trong mả vì không thể chạm tới tầng thứ siêu tuyệt kia. Đạo là nguyên lý tối cao, cội nguồn của vũ trụ, giá trị cốt lõi hình thành vạn vật, điều hoà chi phối mọi sự vật hiện tượng. Đối với người tu hành lập đạo cũng tương đương với cầm chắc ngọn đèn trong tay soi sáng dẫn lỗi cho họ không bị lạc trong hư không tối tăm. Bởi vậy đã là tu sĩ luôn sẽ có cái nhìn ngưỡng vọng truy cầu tôn kính với chữ đạo này. Luôn xem đó là thứ đẹp đẽ trang trọng nhất không thể nhiễm bất cứ xấu xa nhơ bẩn nào. Ấy vậy mà hôm nay chúng nữ lại được mở rộng tầm mắt, một vị Địa Tiên hàng thật giá thật tại đây đã lập nên tiên đạo chí cao của riêng mình chỉ với một lời thề vạn kiếp làm nô lệ cho cặc.