Chương 606: Đạo của heo mẹ

Chương 606: Đạo của heo mẹ Chu Cương Liệt biết chúng nữ nhà mình đang suy nghĩ gì, các nàng phần lớn là bất ngờ, nhận thức về đại đạo tiên giai bị thay đổi quá đột ngột khiến ai nấy đều nhất thời chưa thể trấn định nổi. Ngoài ra còn có chút lo lắng bất an khi bị đối thủ của mình vượt mặt đặt chân vào tiên lộ trước. Các nàng ở đây đều khinh bỉ chỉ xem Chung Ly Lạp Chân như thứ tiện kĩ thấp hèn còn thua cả heo chó, hưởng thụ cảm giác ưu việt khi dẫm đạp một cường giả Địa Tiên tối đỉnh dưới chân, coi cô ta như súc vật đồ chơi mà đối đãi. Ấy vậy mà chỉ thoáng chốc kẻ vốn đang phủ phục quỳ lạy ti tiện kia lại vượt mặt họ đạt đến đỉnh cao nhân sinh bước ra một bước vượt khỏi phàm giai. Điều này làm mấy nữ cảm giác rất mất mặt, không lẽ các nàng thiên phú ngộ tính còn thua con heo mẹ kia? Lạc Thủy thấy vậy vội lên tiếng trấn an mấy muội muội của mình, dù sao nàng cũng là người đã theo Bồ Đề tổ sư học hơn trăm năm đương nhiên hiểu biết về tiên đạo cũng không nông cạn. “ Đừng mặc cảm, các muội chỉ là thời cơ chưa tới, tư chất có chút thiếu hụt nên mới chậm chạm tiến giai, ta tin phu quân nhất định sẽ có cách trợ giúp để ai cũng sớm thăng tiến tu vi thôi.” Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê nghe vậy thì hướng ánh mắt long lanh chờ mong về phía Chu Cương Liệt, hắn cũng không làm ai thất vọng gật đầu xác nhận. “ Ừm, đừng thấy người khác thành tiên trước mình mà nóng vội bất an, đại đạo ba ngàn chương thiên biến vạn hoá muôn hình muôn vẻ, đường chính rộng lớn nhiều mà ngõ tắt tăm tối khó khăn cũng không ít, không phải cứ lập đạo trước thì sẽ mạnh mẽ, còn phải xem cách hành đạo, chứng đạo của người đó nữa. Nữ tử Chung Ly kia theo đuổi là Lệ Dục chi đạo, đi con đường phụ thuộc vào sắc dục tà dâm để tu hành. Đây là tiểu ngạch khó thể đưa lên mặt bàn, nhưng lại phù hợp với cô ta nhất. Tiện nô kia về sau tuy rằng thành tiên nhưng sẽ vĩnh viễn không có được phẩm chất khí độ của một tiên nhân chính tông. Như cô ta đã lập thệ, mãi mãi là nô lệ hèn mọn thấp kém, sống dưới háng đàn ông, tồn tại như một công cụ để giống đực phát tiết dâm dục, một con chó cái cấp độ siêu việt phàm giới, chậc chậc, nghe xong còn có ai ước ao lập đạo sớm nữa hay không?” Chúng nữ rụt cổ về mím môi láo liêng ngó qua Chung Ly Lạp Chân, những ánh mắt ganh tị ngưỡng mộ đã sớm chuyển thành tội nghiệp cùng khinh bỉ. Gì chứ hoá ra là lấy thân mình nhập đạo, trở thành cái bồn chứa tinh của thiên địa. Thứ đạo rác rưởi này ngoài kẻ ti tiện hèn kém như cô ta thì ai ngu đâu mà muốn chứ. Các nàng mặc dù cũng là tình nô đam mê tận hưởng ái dục trọn đời nhưng trên phương diện tu hành vẫn rất nghiêm túc phát triển bản thân không có chút dễ dãi hời hợt nào. Đã lập đạo thì phải chọn cho mình con đường quang minh lỗi lạc, khi ở trước mặt thế nhân bày ra tư thái cao quý vạn người ngưỡng vọng mới đúng. Còn theo cái gì mà Lệ Dục chi đạo kia không lẽ mỗi lần xuất hiện đều phải quỳ dưới háng bọn đàn ông ân cần bú liếm, cơ thể trần trụi phô bày sự dâm loàn lẳng lơ ra rồi vỗ ngực giới thiệu ta là con đĩ cấp tiên nhân chuyên môn hầu hạ dương vật à? Chỉ nghĩ tới viễn cảnh đó thôi cũng làm các nàng âm thầm phỉ nhổ rồi. Chung Ly Lạp Chân kia lập đạo này xem như chú định cuộc đời còn lại của cô ta chỉ có thể sống hèn, lấy hấp thụ tinh trùng giống đực để tu hành. Các nàng cơ bản không ai còn chút tâm tư bất mãn nào nữa. “ Đừng nóng lòng, đợi chuyện ở Tuyết Liên Cung qua đi ta sẽ trợ giúp các nàng cùng vượt qua lạch trời độ kiếp phi thăng.” Chu Cương Liệt hứa chắc nịch, chúng nữ hài lòng vâng dạ vây xung quanh hắn hiến ân cần. Chung Ly Lạp Chân lúc này cũng đã thoát khỏi trạng thái lập đạo, cảm nhận lực lượng của bản thân tăng tiến rõ rệt làm nàng hết sức vui sướng, những gì Chu Cương Liệt nói nàng cũng đã nghe rõ nhưng cũng không chút nào mặc cảm nhụt chí. Địa Tiên thế gian đông đúc nhưng trong số đó được bao nhiêu kẻ thành tựu Tiên nhân? Xưa nay người độ kiếp vượt qua lạch trời phải nói là hiếm như phượng mao lân giác, không thiếu kẻ thiên tư trác tuyệt danh chấn một phương nhưng cuối cùng tìm không ra lối thoát đành phải ôm hận ngã xuống trở thành nắm tro tàn. Bản thân nàng đã xác định muốn sa đoạ vào tình dục, cũng âm thầm chấp nhận mình khó thể tiến thêm bước nữa thế mà vô tình thề thốt lại được thiên đạo chứng giám thành công lập đạo, đây xem như niềm vui bất ngờ. Như Chu Cương Liệt đã nói, đại đạo ba ngàn biến thiên, dù là đại lộ rộng lớn hay đường ngang ngõ tắt miễn sao bản thân cảm thấy phù hợp đi đúng hướng liền tốt. Nàng kiên định với đạo bản thân đã chọn, Lệ Dục, lệ trong lệ thuộc, dục chính là tham dục. Chỉ cần sau này nàng tích cực tôn thờ xem cặc như chân ái cuộc sống thì con đường này xem như bằng phẳng. Biết đâu tương lai một lúc nào đó trên thế gian này lại xuất hiện truyền thuyết về một vị thần tiên dùng lồn cứu vớt thiên hạ thương sinh thì sao. “ Đa tạ Chu thượng tiên đã giúp tiện nô minh ngộ ra con đường chân lý của mình, ơn này Lạp Chân mãi mãi ghi tạc không quên.” Nàng lần nữa bái lạy thật thấp bày tỏ đủ kính ý. Đạo đã lập xong, tiếp theo chỉ cần chú tâm đẩy mạnh quá trình thuế biến đan điền từ linh khí sang tiên khí liền có thể thành tiên rồi. “ Ừm, nhớ rõ vai trò của mình, đừng bao giờ đi ngược lại ý niệm đã thành lập. Không còn sớm nữa, trở về bên nam nhân của ngươi đi thôi, ta không hạn chế tu vi của ngươi thêm đâu, chỉ cần mấy ngày này ngoan ngoãn đừng cố làm ra chuyện chống cự vô ích.” Chu Cương Liệt hững hờ nói, giọng hơi có chút lạnh lẽo. “ Tiện nô nào dám có chút tư tâm nào, mọi sự xin theo tiên nhân sắp đặt, chỉ là, phía Mã ca bên kia...” Nàng cúi đầu lấp lửng muốn hỏi lại không dám. “ Mã Vinh Thành ta đã sắp xếp ổn thỏa rồi, hắn bây giờ đối với ngươi sẽ càng yêu tha thiết hơn. Tình cảm đó là vĩnh cửu không có kết thúc, tiếp theo dù ngươi có ở trước mặt hắn làm ra chuyện tày trời như thế nào thì tên đó cũng sẽ cam nguyện bỏ qua hết. Tận dụng chuyện này như thế nào là nằm ở ngươi đó, tự giải quyết tốt đi.” Chung Ly Lạp Chân nghe xong thì mừng rơn, nàng chỉ mong có vậy là đủ. Dù bản thân đã sớm làm nhiều hành vi phản bội cắm sừng người yêu nhưng nàng lại ích kỉ không muốn mất đi mối lương duyên tốt đẹp mấy trăm năm với họ Mã. Bởi vậy cách vẹn toàn nhất chính là khiến hắn yêu mình đến chết đi sống lại trở thành một tên liếm chó si mê. Như vậy về sau nàng có thể không chút tiết chế mà thoải mái cùng bọn đàn ông ngoài kia hân hưởng tình dục, còn hắn sẽ mãi mãi chung tình theo sau chứng kiến nàng từng ngày sa đoạ vào bùn lầy tội lỗi. Nàng sẽ từ từ biến hắn từ một tên quân tử cùn chán ghét trở thành người trượng phu lý tưởng có thể vì tình yêu mà phóng khoáng chấp nhận bộ mặt cuồng dâm đĩ điếm của nàng. Nghĩ tới viễn cảnh tương lai bên đống lửa trại ấm cúng, nàng được một đám đàn ông lực lưỡng với những con cặc to dài vây lấy cuồng bạo thao địt rên rỉ thoả mãn, Mã Vinh Thành thì ở bên cạnh thổi khúc Phượng Cầu Hoàng trợ hứng cỗ vũ. Ôi thực thơ mộng trữ tình làm sao. “ Tạ ơn thượng tiên ra tay hỗ trợ, tiện nô thề trọn đời trung thành nhất nhất với ngài vĩnh viễn không có chút dị tâm. Tiện nô cáo lui.” Nói rồi nàng liền nhặt lên áo khoác rồi hứng khởi rời khỏi phòng. Vương Nhã Khuê nhìn theo bóng lưng với cái mông đít ngúng nguẩy kia âm thầm bĩu môi rồi quay lại hỏi. “ Chủ nhân, cô ta thực sự đáng tin sao? Giờ đã có lại tu vi có khi nào cô ta sẽ lén lút liên hệ ra bên ngoài tiết lộ bí mật của chúng ta hay không?” “ Muội còn nghi ngờ thực lực của phu quân hay sao? Đừng nói chỉ là một cái Địa Tiên nhỏ nhỏ mới bước nửa chân vào Chân Tiên, dù là sư phụ của tiện nô đó có đích thân tới cũng sẽ bị dạy cho ngoan ngoãn thôi, tự lo cho bản thân mình thì hơn đó.” Lạc Thủy nhắc nhở rồi vung tay tát lên vú Vương Nhã Khuê một cái in cả mấy dấu đỏ bừng như trừng phạt vì cái tội dám có tâm tư nghi hoặc. Đối với nàng Chu Cương Liệt chính là trời, mọi chuyện hắn làm xưa nay đều có tính toán riêng, các nàng chỉ cần ủng hộ là được chớ có nhiều lời suy đoán thiệt hơn. “ Úi da! Muội biết rồi, muội xin lỗi.” Bé trà xanh xoa xoa bầu vú nóng rát mím môi sợ sệt, bà cả từ khi đổi tính thì thực là bạo lực, sơ hở không vừa ý liền bị trách phạt. Chu Cương Liệt cũng thương tiếc kéo lấy nàng ngồi lên đùi còn lại, lưỡi thô đưa ra liếm nhẹ lên vùng da bị tát kia giúp nàng xoa dịu rồi mới nhẹ giọng giải đáp. “ Khà khà, Lạc Thủy nói đúng đó, những thứ ta làm thì tất nhiên có nắm chắc, tiện nô đó căn bản không có gan làm chuyện tự hại mình mà phản bội chúng ta, như thế không có lợi lộc gì với cô ta cả. Trong trí não heo mẹ kia bây giờ chỉ toàn hình bóng của mấy con cặc lực lưỡng thôi, làm gì còn tâm tư quan tâm tồn vong của bọn Vô Lượng Kiếm Các kia nữa. Hai người bọn họ vì sự tham lam của Trịnh Viễn Đông mới nhận lãnh nhiệm vụ sau đó lọt vào tay chúng ta, cô ta không ôm hận ý mà bán đứng bọn chúng đã là may mắn lắm rồi.”