Chương 610: Mật ngọt chết ruồi
Chương 610: Mật ngọt chết ruồi
Nửa canh giờ sau, mặt trời lúc này đã mọc, từng tia nắng ban mai chiếu vào trong sân viện xua tan bớt đi cái lạnh buốt giá của sáng mùa đông. Chung Ly Lạp Chân đêm qua ngủ rất ngon, nàng cũng được Chu Cương Liệt tiện tay thi triển một giấc mộng y hệt với Mã Vinh Thành. Đối với hắn là cơn ác mộng ám ảnh tâm trí nhưng nàng lại hết sức tận hưởng, cảnh tượng trong mơ chính là điều mà nàng luôn thầm tơ tưởng ước ao. Nàng thức giấc với tâm trạng thư thái vui vẻ, hôm nay lại bắt đầu một ngày mới, nàng lại sẽ được nhiều con cặc mới. Trái với sự yêu đời hào hứng của nàng, Mã Vinh Thành lại đang ngồi trên bàn trà ủ dột trầm ngâm, hắn giống như già thêm mấy tuổi, tóc lấm lấm sợi bạc, khuôn mặt vốn nhẵn nhụi đã lởm chởm râu ria trông cực kỳ thiếu sức sống. Trong suốt nửa canh giờ qua hắn đã nghĩ rất nhiều, cũng khổ sở đau đớn rất nhiều. Tâm tình chìm vào trong mớ hỗn độn với từng câu hỏi không biết lời giải đáp. Chung Ly muội có thực sẽ biến thành nữ nhân đồi trụy dâm đãng như thế? Hắn phải làm sao để đối mặt với nàng? Hắn yêu nàng, nhưng liệu có đủ vị tha bao dung chấp nhận nàng như trong giấc mơ đó hay không? “ Mã ca! Mới sáng sớm sao lại trưng cái bộ mặt đưa đám đó ra nữa rồi? Huynh dạo này thực kì cục đó nha, muội biết bị giam lỏng làm con tin cảm giác nhất định không dễ chịu, nhưng bây giờ chẳng phải đã có cơ hội sống rồi sao? Muội không muốn thấy huynh cả ngày đa sầu đa cảm đâu.”
Chung Ly Lạp Chân rất tự nhiên mặc nguyên đồ ngủ đưa cặp mông thịt ngồi vào lòng hắn, lại vòng tay bá cổ ép cặp vú tròn mẩy lên thể hiện tình yêu. “ Hít... ừm, ta không sao, chỉ là hơi thiếu ngủ thôi.” Cảm nhận cơ thể ấm nóng với những đường cong mềm mại đàn hồi cùng hơi thở như lan sát cạnh khiến hắn lập tức thanh tỉnh. Quả thực bây giờ chỉ có nàng là liều thuốc chữa lành tốt nhất đối với kẻ đang u mê lạc lối trong những suy tư tăm tối như hắn. “ Xì, coi huynh kìa, như vậy còn dám tự nhận mình là quân tử đại trượng phu, làm gì có nam nhân nào cứ suốt ngày chỉ biết oán trời trách đất tiêu cực thiếu sức sống như thế chứ? Bản tâm cường giả của huynh đâu rồi? Thật làm muội thất vọng quá.”
Nàng nói rồi lại bĩu môi ra vẻ hậm hực không vui, Mã Vinh Thành hơi khựng người lại, lời của nàng làm hắn chợt tỉnh ngộ, phải rồi, sao mình lại cứ mãi âu sầu chỉ vì một giấc mơ không có thật. Chung Ly muội vẫn đang tựa vào lòng hắn, nàng mặc dù thay đổi phong cách ăn mặc một chút nhưng cũng chưa từng làm ra hành vi có lỗi với hắn, tất cả những gì hắn lo lắng chỉ toàn là suy diễn lung tung tự mình doạ mình mà thôi. Đúng thế, Chung Ly muội vẫn là nữ nhân mà hắn yêu thương hết lòng, đã trao trọn tình cảm vậy chẳng phải cũng nên tin tưởng tuyệt đối vào đối phương hay sao? “ Ài, muội nói phải, ta xin lỗi, là do ta quá lo lắng nên mới để tâm tư rối bời mất kiểm soát như vậy.” Hắn chủ động gật đầu nhận lỗi về mình. “ Mã ca, muội biết huynh là lo lắng muội sẽ theo đám người Vương Nhã Khuê rồi trở thành giống như họ. Nhưng huynh đừng lo, nam nhân mà muội dành tình cảm trọn đời chỉ có mỗi huynh mà thôi, mãi mãi không thay đổi dù có xảy ra chuyện gì.”
Nàng vuốt hai lọn tóc bạc bên mai của hắn, khuôn mặt thanh tú nở nụ cười hiền hậu tràn ngập tình ý nồng nàn. Mã Vinh Thành ngẩn ngơ một lúc, chỉ một câu nói này của nàng lập tức như xua tan đi hết mọi phiền lo sầu não giúp hắn thanh tỉnh lấy lại sức sống. Chung Ly Lạp Chân kề môi tới chủ động hôn lên, hai người dính lấy nhau suốt một khắc đồng hồ. Nàng hôn hắn nhưng trong lòng lại âm thầm bổ sung thêm một câu. “ Xin lỗi Mã ca, trái tim cùng tình yêu muội dành trọn cho huynh, nhưng thân thể này đã lập đạo muôn kiếp làm nô phục vụ tất cả giống đực toàn thiên hạ. Vậy nên chỉ có thể ủy khuất huynh cả đời này cùng muội thành đạo nhé.”
Nụ hôn mang theo mùi thơm thoang thoảng như u lan khiến Mã Vinh Thành vô thức nhớ lại cảnh tượng trong mơ tối qua nàng đã dùng cái miệng vừa mới ăn tinh bú cặc hôi thối cùng hắn môi chạm môi. Nhưng thời khắc này hắn vẫn đang đê mê trước nụ hôn sâu nên không hề cảm thấy ghê tởm chút nào. Thậm chí trong đầu đã dần hình thành nên ý nghĩ khác lạ, chỉ cần nàng mãi mãi yêu hắn, dành trọn tình cảm chân thành nhất cho hắn, vậy thì dù nàng trở thành nữ nhân dâm đãng giống trong giấc mơ hắn cũng có thể chấp nhận được. Chốc lát sau, Chung Ly Lạp Chân lại len lén bỏ đi đồ ngủ chỉ trùm áo khoác che kín thân thể rồi đi ra khỏi phòng, Mã Vinh Thành ngồi trước hiên tươi cười vẫy tay với nàng. Sau giây phút ngọt ngào buổi sớm đã gỡ bỏ được tảng đá đè nặng trong lòng hắn, đúng vậy, hai người vẫn đang hạnh phúc việc gì phải nghĩ xa xôi tự mình làm tâm mình loạn. Quy tắc của Chu Cương Liệt áp đặt lên người hắn đã phát huy rõ tác động khiến tên này trở nên nhạy cảm với mọi thứ liên quan tới Chung Ly Lạp Chân hơn, dễ dàng bị nàng tác động khiến tâm tình đảo lộn khó kiểm soát. Hắn có thể vì một vài hành vi của nàng mà u sầu tiêu cực, cũng lại vì những lời ngọt ngào cùng biểu hiện thân mật của nàng mà phút chốc muộn phiền biến tan vui vẻ như chẳng có gì. Nàng nói mình lại phải cùng mấy nữ kia đi dạo phố sẵn tiện lấy y phục may, lần này Mã Vinh Thành không chút chần chừ ngăn cản mà đồng ý luôn. Chung Ly Lạp Chân bước nhanh về phía căn phòng lớn của tiên nhân, nàng đã rạo rực háo hức muốn được xuống phố lắm rồi, chuyện ái dục giao hoan xác thịt này quả thực làm người ta nghiện, chỉ cần trải nghiệm một lần liền khiến nàng nhớ mãi không quên càng muốn dấn thân vào thêm nữa. Khi cửa phòng vừa mở, khung cảnh bên trong lập tức khiến nàng chấn động, khắp nơi từ trên bàn, sàn nhà, vách tường, giường ngủ dính đầy những thứ hỗn hợp nhầy nhụa ướt đẫm, đồ vật xáo trộn, chăn gối áo váy rơi vãi tứ tung như một bãi chiến trường. Trên sàn có ba nữ tử trần trụi đang nằm bất động ở những tư thế khác nhau, đặc điểm chung của các nàng là hai chân đều đang mở rộng, tinh trùng trắng đục chảy lênh láng khắp toàn thân, mắt lật ngược trắng dã, lưỡi đưa ra hơi thở gấp gáp, cổ họng thi thoảng còn nấc lên mấy tiếng. Chung Ly Lạp Chân vừa nhìn đã nhận ra chính là Vũ Uyên, Lam Hinh và Khinh Y ba tiểu nữ tử nhỏ tuổi nhất trong đám tình nô. Ngoài ra còn có Linh Lộc đang nằm trên bàn trà, Băng Tâm, Thanh Tâm chổng mông vểnh lên ngất lịm ở ghế đệm dài. Trên giường Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê đang xếp chồng lên nhau đưa ra bốn cái nộn huyệt vẫn còn mở rộng chưa khép lại toang hoác như miệng hang. Khung cảnh giống như nơi này vừa trải qua một cuộc cưỡng hiếp tập thể vậy. Mà người nam nhân uy vũ bá đạo gây nên mọi chuyện lại đang yên lặng ngồi trên ghế đưa ánh mắt hững hờ nhìn nàng, phía dưới hạ thân của hắn là Lạc Thủy đang quỳ cẩn thận dùng miệng lưỡi hầu hạ, đầu liên tục nhấp nhô nuốt lấy căn dương vật to lớn sâu tận thực quản. “ Tiện nô tham kiến thượng tiên.” Chung Ly Lạp Chân tự giác trút bỏ áo khoác để lộ thân thể rồi quỳ mọp xuống sát đất dán cả cặp vú lớn nặng trĩu lên sàn. “ Ừm, sao rồi? Tên kia đã ngoan ngoãn chưa?” Chu Cương Liệt xoa xoa đầu Lạc Thủy thản nhiên hỏi. “ Nhờ hồng phúc của tiền bối Mã ca có lẽ đã thực sự buông bỏ cái tính quân tử cổ hủ kia. Nhưng tiện nữ sợ sẽ khiến hắn gặp kích thích khó chấp nhận nên vẫn chưa mạnh tay hơn.” Nàng cúi đầu đáp lại. “ Chậc, không sao, lần này ta sẽ giúp ngươi giải quyết vấn đề dứt điểm, tiếp theo chỉ cần ngươi đủ mạnh dạn ở trước mặt tên đó phô bày bản chất, ta cam đoan hắn dù cay đắng khổ sở cũng nhất định không bao giờ nảy sinh chút hận ý nào với ngươi.”
“ Thượng tiên, dù sao Mã ca cũng là Địa Tiên cấp cường giả, lỡ chẳng may chúng ta kích thích cảm xúc của huynh ấy quá tay liệu có khi nào huynh ấy sẽ điên dại sụp đổ đạo tâm hay không?”
Chung Ly Lạp Chân hơi lo lắng cắn môi dò hỏi, nàng dù muốn Mã Vinh Thành sẽ chấp nhận bản tính dâm dật của mình hiện tại nhưng nếu điều này làm hại hắn thì thực khiến nàng ăn năn cả đời. “ Yên tâm, bây giờ tình cảm của tên đó dành cho ngươi đã lớn đến nỗi chấp nhận mọi điều vô lý nhất mà ngươi có thể làm ra, chỉ cần là thứ ngươi thích hắn nhất định không thể nào ngăn cấm hay cản trở. Đúng là hắn sẽ ôm tâm tình khổ sở bi lụy nhưng điều đó là hiển nhiên, chỉ cần sau này hắn quen với việc tiện nô nhà ngươi hằng ngày tìm nam nhân ân ái thì nỗi đau kia sẽ từ từ phai mờ. Giống như giấc mộng đêm qua ngươi nhìn thấy vậy.”
Chung Ly Lạp Chân lúc này mới giật mình hiểu rõ, hoá ra cảnh tượng nàng mơ thấy chính là nhờ Chu tiên nhân đây giúp diễn biến, có thể tác động tới cả giấc mơ, hắn quả thực bản lãnh thông thần không gì không làm được. “ Vâng, đa tạ tiền bối đã thành toàn.”
Chu Cương Liệt đứng dậy vịn lấy đầu của Lạc Thủy, nàng biết ý cũng ngửa cổ ra để hắn dồn sức mà nắc, âm thanh đầu cặc thâm nhập tận dạ dày vang lên òng ọc, nửa khắc sau hắn cũng không kìm nén cứ vậy xả hết tinh đặc vào trong nội thể của nàng. Sau khi rút cặc ra khỏi miệng hắn còn nhân tiện thả lỏng bàng quang giúp Lạc Thủy tắm trong nước đái, mùi khai ngấy nồng nặc đặc trưng khiến vị chính cung thần nữ kia mê đắm nuốt vội vài ngụm. Chung Ly Lạp Chân quỳ giữa sảnh nhìn mà thèm thuồng ước ao.