Chương 609: Ác mộng

Chương 609: Ác mộng Nếu là trước đây Mã Vinh Thành có lẽ sẽ còn lưỡng lự, nhưng hiện tại thì câu trả lời chỉ có một. “ Ta yêu là chính bản thân muội, Lạp Chân à, dù muội có thay đổi ra sao, trở thành người như thế nào ta vẫn mãi mãi giữ gìn tình cảm của mình không hề vơi cạn. Muội là tất cả đối với ta, chỉ cần muội ở lại, chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua mọi thứ.” Hai người cứ vậy nhìn chằm chằm vào nhau một lát mỗi người tự theo đuổi suy nghĩ của riêng mình. Chung Ly Lạp Chân rất hài lòng với câu trả lời của hắn, vậy thì tiếp theo nàng liền có thể trực tiếp vạch mặt công khai mọi chuyện mà không sợ đánh mất hắn rồi. Mã Vinh Thành cũng vậy, hắn tự nhiên cảm thấy chính mình trước kia hình như quá ích kỉ rồi, hắn không nên áp đặt tiêu chuẩn lễ giáo của bản thân rồi bắt nàng phải làm theo. Chung Ly Lạp Chân có suy nghĩ và cách sống riêng của nàng, hắn đã yêu nàng như vậy thì phải biết chấp nhận làm quen với tính cách của đối phương mới đúng. “ Muội hiểu rồi, không còn sớm nữa, chúng ta nghỉ ngơi thôi, mấy ngày tới e là sẽ phát sinh nhiều đại sự đấy, huynh cần chuẩn bị tâm lý đi.” Nàng đứng dậy đi vào buồng nhanh chóng cởi áo khoác bông rồi mặc đồ ngủ vào, bởi vì thân thể đã phát triển nên y phục của nàng đã sớm chật không thể mặc vừa, chỉ có váy ngủ rộng rãi là còn sử dụng được. Mã Vinh Thành cũng thở dài một hơi rồi đi theo lên giường, hắn mặc dù rất muốn tận mắt quan sát xem cơ thể nữ nhân của mình thay đổi như thế nào nhưng vẫn cố dằn lòng lại. Chung Ly Lạp Chân cũng không trông đợi gì ở tên quân tử đầu gỗ này sẽ yêu thương ân ái mình, cặc hắn hiện tại còn thua cả con chó đực ngoài phố, đút vào nhấp một cái rồi bắn ngay thì thà không làm còn đỡ tức hơn. Hai người cứ vậy quay lưng về phía nhau mà đi vào giấc ngủ, đêm đó, Chu Cương Liệt còn đặc biệt bố trí cho Mã Vinh Thành một giấc mộng làm hắn nhớ mãi không quên. Trong mơ là cảnh hắn ngồi bên đống lửa trại cạnh sườn đồi, tay cầm ống tiêu ngân nga thổi khúc nhạc da diết sâu lắng. Bên cạnh hắn là Chung Ly Lạp Chân đang trong vòng vây của mấy chục tên đàn ông cao lớn, tất cả đều loã lồ trùng trục. Từng cây côn thịt to như cổ tay thi nhau quất cắm vào tất cả những lỗ có thể đút. Từ miệng, âm hộ, hậu môn đến cả lỗ đái cùng hai đầu núm vú đều bị cặc xâm chiếm. Hắn ngồi đó như điếc như mù không thấy không nghe tràng cảnh dâm dục kế bên, tâm thần hoàn toàn chỉ tập trung vào khúc nhạc. Âm thanh rên xiết đầy khoái ý của nàng kết hợp với tiếng da thịt chạm vào nhau bành bạch hoà lẫn điệu sáo tiêu trầm bổng như một bản nhạc hoang dại ái muội làm ai nghe cũng phải hứng tình bứt rứt khó yên. Khi điệu nhạc kết thúc cũng là lúc mấy mươi con cặc kia đồng loạt nổ bắn từng loạt tinh trùng đặc sệt phủ khắp người nàng. Sau đó những gã đàn ông kia bế lấy Chung Ly Lạp Chân trong tình trạng đã ngất lịm cả người tắm trong thứ dâm dịch tanh hôi bẩn thỉu tới trước mặt hắn. Chúng vạch lồn nàng ra, trên mặt ai nấy treo nụ cười mỉa mai châm chọc, tinh trùng trong tử cung và lỗ đít của nàng chảy xuôi xuống rơi cả trên đầu hắn nhưng Mã Vinh Thành vẫn không chút tức giận. Hắn mỉm cười âu yếm tràn đầy yêu thương nhìn lấy nàng sau đó không chút ngần ngại há miệng đớp lấy cái lồn tanh tưởi đầy tinh trùng của kẻ khác kia mà bú liếm ngon lành. Mã Vinh Thành rõ ràng biết đây chỉ là mơ, hắn cố gắng vùng vẫy để tự mình thoát khỏi cảnh tượng hãi hùng này nhưng tất cả đều vô dụng, có một thứ gì đó níu giữ bắt hắn phải chứng kiến toàn bộ mọi thứ. Nhìn người con gái mà mình da diết yêu thương không dám làm tổn thương dù chỉ là một sợi tóc bây giờ đang bị một đám nam nhân vùi hoa dập liễu thô bạo mà đóng từng cú lút cán khiến hắn đau lòng không thôi. Tâm tư như nghẹn đắng nhưng trong giấc mơ vẫn phải giữ thái độ bàng quan chứng kiến cuộc loạn dâm kia từ đầu tới cuối. “ Hô...a... ưm...a...á... Mã ca, huynh xem này... bọn họ bắn thật nhiều vào tử cung của muội a.... ư... cứ như vậy thì muội sẽ mang thai mất... huynh đồng ý chứ? Để muội sinh ra con hoang của người khác... ưm...a...” Chung Ly Lạp Chân được đám đàn ông to cao kia bế trong tư thế dạng háng thật rộng, Mã Vinh Thành ngước lên nhìn nàng rồi mỉm cười tình tứ. “ Miễn là con của muội ta đều chấp nhận hết, chúng ta sẽ cùng nhau nuôi đứa bé lớn lên.” “ Á... ân... Đúng rồi, sau này muội sẽ cấp càng nhiều cặc bắn vào trong hơn nữa...hư ư... muội muốn được họ thụ thai sinh ra thực nhiều đứa nhỏ cho huynh nuôi dưỡng. Nếu là gái thì sẽ giống như muội, mẫu nữ cùng nhau thành nô lệ tình dục phục vụ đàn ông. Còn nếu là trai thì nhất định phải bồi dưỡng thật tốt...ân...ư.... lớn lên cặc to chơi dai sức rồi để nó hằng ngày thao địt muội...ha... lại khiến muội có thai, Mã ca, để con trai chúng ta địt mẹ của nó huynh có ghen hay không?” “ Haha, tốt a, muội giao hoan cùng người lạ ta còn không ghen thì sao lại ghen với con trai mình được, ta nhất định phải tìm càng nhiều nam nhân hơn nữa về để giúp muội thụ thai, sinh thật nhiều con cái, miễn muội cảm thấy vui vẻ hạnh phúc thì chuyện gì cũng có thể làm.” Bên đống lửa trại, hai người nhìn nhau đắm đuối yêu thương, môi tìm đến môi trao cho nhau nụ hôn dài đắm đuối trong khi ở phía sau mấy tên đàn ông vẫn kịch liệt đẩy đưa quất cắm bạo địt khiến nàng lên đỉnh liên tục. Mã Vinh Thành cảm nhận rõ khoang miệng vẫn vương mùi cặc cùng tinh trùng tanh hôi của nàng nhưng hắn không chút nào e dè kì thị càng ra sức chiếm đoạt nước bọt, nuốt xuống uế vật mà nàng nhả ra. “ Hừ... hực...a!!!” Trời đã tờ mờ sáng, Mã Vinh Thành giật mình hô lớn bật dậy khỏi giường, đồng tử co lại, mồ hôi nhễ nhại làm ướt cả một mảng chăn đệm. Hắn nhìn quanh quất một hồi mới từ từ trấn tĩnh lại, bản thân vẫn nằm trên giường, kế bên vẫn là cô tình lữ mà mình yêu thương nhất. “ Là... là mơ sao?” Hắn thều thào đưa tay sờ phía bên cạnh, Chung Ly Lạp Chân vẫn đang vùi mình trong chăn say ngủ, không gian yên ắng có thể nghe rõ từng nhịp thở đều đều của nàng. Không muốn làm nàng thức giấc, hắn cẩn thận ngồi dậy nhẹ nhàng rời khỏi giường tiến đến ngồi xuống bàn rót một ly trà. Dù trà đã sớm lạnh ngắt nhưng hắn vẫn uống, cổ họng hắn hiện tại nghẹn đắng khô khốc đến cực điểm, tâm trí vẫn chưa thể thanh tỉnh hoàn toàn sau cơn ác mộng vừa rồi. Sau khi giải toả được cơn khát, Mã Vinh Thành lại từ từ tiến đến cạnh giường đứng yên nhìn chằm chằm vào thân thể nữ tử trắng hồng đầy đặn trong bộ đồ ngủ màu thiên thanh kia. Cặp ngực cao ngất phập phồng lên xuống đều đặn theo từng nhịp thở, vòng ba đẫy đà tròn căng những thịt khiến người ta bất giác liền muốn vung tay sờ loạn. Nhưng giờ phút này hắn lại không nổi lên chút dục niệm nào đối với nàng cả, trong đầu toàn là những hình ảnh cơn ác mộng kia xoay vần. Cảnh tượng đó quả thực khiến một Địa Tiên đã sống mấy trăm năm chứng kiến nhiều chuyện khó tin vẫn phải hoài nghi nhân sinh. Chung Ly Lạp Chân trong bộ dạng như một con thú cái khát tình nằm trong vòng tay lũ đàn ông kia mặc sức rên rĩ, trông nàng khi đó so ra còn dâm tiện lẳng lơ hơn bất kì đầu đĩ điếm nào ở chốn lầu xanh. Điều làm Mã Vinh Thành càng cay đắng hơn là trong lúc nàng đang cùng những gã kia tận tình hoan ái thì hắn lại đóng vai một kẻ tam quan lệch lạc ngồi yên thổi tiêu trợ hứng. Từng câu từng chữ hai người đối thoại trong mơ như ma âm văng vẳng liên tục lặp lại khiến hắn nắm chặt nắm tay gân xanh nổi lên từng hồi. Hắn từ khi nào trở thành loại đàn ông bạc nhược yếu hèn tới mức tận mắt chứng kiến tình lữ của mình gần gũi với bọn nam nhân khác mà lại còn vui vẻ ủng hộ như thế? Lại còn muốn nuôi con hoang của kẻ khác, rồi cái gì mà sinh con gái thì cùng mẹ làm đĩ, sinh con trai thì thay cha giúp mẹ thụ thai, đây là tín niệm đạo đức luân lý hủ bại tới mức nào a? “ Không lẽ là do ban ngày mình suy nghĩ nhiều quá nên đêm mới gặp ác mộng? Ài... đến bao giờ mọi sự mới có thể trở lại bình thường đây.” Hắn tự nghĩ thầm, tay vuốt vuốt mi tâm cố xoá đi hình ảnh loạn thất bát tao kia khỏi trí não. Sau khi bình tĩnh trở lại, Mã Vinh Thành lại nổi lên càng nhiều suy tư âu lo hơn, hắn ngồi xuống giường đưa tay xoa nhẹ mái tóc hơi rối của người yêu. Nếu... nếu như cơn ác mộng đó trở thành hiện thực, vậy hắn sẽ phải đối mặt ra sao? Có thể bàng quan vô tư như trong mơ, ngồi thổi tiêu mặc cho nàng ở trước mặt bày ra bộ dạng dâm dật như vậy. Rồi cả những lời hắn đã nói nữa, tự mình tìm thêm nam nhân giúp nàng chơi tận hứng, sẵn sàng giúp nàng nuôi con hoang, chấp nhận những điều trái với luân thường đạo lý đảo loạn giáo điều mà thánh hiền đã dạy. Càng nghĩ lại càng làm Mã Vinh Thành tâm trạng ủ rũ suy sụp hơn, nội tâm dằn xé sợ hãi bất an lan tràn. Dù biết chỉ là mơ nhưng hắn thực cảm nhận rõ nguy cơ, biết đâu đây là điềm báo cho một hồi ác mộng thực sự mà hai người sẽ phải đối mặt trong tương lai sắp tới?