Chương 608: Hỏi đáp

Chương 608: Hỏi đáp “ A! Huynh cảm nhận được rồi sao? Hôm nay muội ra ngoài với đám nữ nhân khó ưa kia thì được biết vị tiên nhân họ Chu đó có điều chế cho họ mấy loại đan dược có tác dụng dưỡng sinh trú nhan, ngoài ra còn giúp cơ thể phát triển tối ưu cực kì tốt. Vị tên Lạc Thủy kia đã cho muội mấy viên dùng thử, quả nhiên là tiên đan tác dụng rất thần kì, không những tẩy tủy thanh lọc tạp chất cơ thể mà còn khiến hai nơi này lớn thêm ra. Hừ, muội biết mà, mấy cái tiện nhân đó chính là nhờ ở bên cạnh tiên nhân mới đạt được lợi ích lớn càng ngày càng đẹp, nếu không còn lâu họ mới bằng muội.” Chung Ly Lạp Chân sớm đã chuẩn bị sẵn ứng đáp cho tình huống cơ thể thay đổi của mình từ trước nên trả lời rất trôi chảy. Mã Vinh Thành nghe nói là do dùng đan dược của họ Chu thì bất giác cảm thấy khó chịu nên thuận miệng nhắc nhở. “ Ôi, ta thấy muội dáng vẻ dung mạo đều rất tốt rồi mà, cần gì phải chấp nhất thay đổi như thế. Muội nên có tâm đề phòng một chút chớ nên quá đặt lòng tin vào họ, những kẻ kia lòng dạ khó lường biết đâu lại giở trò gì trong đan dược thì chúng ta làm sao biết được.” “ Hừ, từ khi nào huynh lại có cái tính đa nghi nhìn đâu cũng thấy gian trá mưu đồ như vậy? Người ta muốn hại chúng ta dễ như bóp chết mấy con kiến nhỏ còn cần phải dùng chiêu trò lén lút hay sao? Huynh cẩn thận mồm mép đó, tiên nhân kia bản lĩnh thông thiên nếu nghe được mà nổi giận thì hai ta khó mà thoát kiếp.” Chung Ly Lạp Chân vô thức phản cảm với việc Mã Vinh Thành nói xấu Chu Cương Liệt, nàng đã xem người nam tử đó như thần minh của lòng mình, chính hắn đã ban cho nàng cuộc sống tình dục đầy hân hoan thú vị như hiện tại. Bởi vậy nàng luôn dành sự kính trọng tôn thờ không dám có chút sai sót vô lễ nào. “ Rồi rồi, ta hiểu, miễn muội vui là được, đừng giận.” Mã Vinh Thành vội cười cầu tài, hắn bây giờ xem mọi quyết định của nàng như trời, không dám có chút sơ sót nào khiến nữ nhân của mình không vui. “ Hừm, vậy mới phải.” Chung Ly Lạp Chân được sủng liền lên mặt quay người đi vào phòng trước. Mã Vinh Thành đứng yên dõi mắt nhìn theo bờ mông mập sau lớp áo choàng đang lắc lư ngúng nguẩy khiến hắn nuốt nhẹ ngụm nước bọt. Nếu không phải đang bị giam lỏng gần gũi ái ân bất tiện thì hắn nhất định sẽ xông lên đè nàng xuống giường. Lúc Chung Ly Lạp Chân bước lên bậc thang, không biết là vô tình hay cố ý lại hơi vén vạt áo choàng bông đưa đôi chân trần của mình lên hơi cao một chút. Ở góc nhìn của Mã Vinh Thành có thể thấy rõ ràng từ nửa cái đùi xuống tới bắp chân làn da trắng hồng mịn màng không tì vết kia. Hắn ngớ người tại chỗ một lúc, trong lòng lại lần nữa dậy lên sóng lớn ba đào. Hắn vừa thấy gì? Chung Ly muội xưa nay phong cách trang phục luôn luôn bảo thủ kín đáo, đối với người phụ nữ truyền thống như nàng dù lộ ra một chút da thịt cánh tay trước mặt người khác cũng đã rất xấu hổ rồi. Thế mà hôm nay nàng lại chủ động ăn diện gợi cảm như thế đi ngoài đường cả ngày. Chung Ly Lạp Chân đã lấy lại tu vi Địa Tiên lại còn tiến nửa bước vào Chân Tiên nên tất nhiên mọi ánh nhìn của tên đạo lữ kia nàng đều cảm nhận rõ nhưng chỉ mỉm cười ẩn ý làm như không biết. Nàng đang từng bước thử giới hạn chịu đựng của hắn, để xem tên nam nhân này có thật yêu nàng đến nỗi chấp nhận bản tính đĩ điếm trắc nết của mình hay không. Quả đúng là Mã Vinh Thành đã bị sốc, Chung Ly muội vậy mà ăn diện thiếu vải hở hang như vậy cả ngày nay đi dạo khắp nơi? Liệu có kẻ nào ngoài kia đã có được phúc phần ngắm nhìn đôi chân dài nuột nà đó hay chưa? Hắn tự nghĩ đạo lữ của mình có phải đã học theo đám tình nô của Chu tiên nhân ăn mặc gợi cảm, không được, mấy tiện nhân kia toàn là thứ kĩ nữ dâm đãng tao mị không biết xấu hổ, làm sao có thể để nàng học theo giống họ được, nhất định phải khuyên nhủ thật tốt, nữ nhân của hắn chỉ có thể để mình hắn ngắm, những kẻ khác dù một cái gót chân cũng không thể để lộ. Nghĩ vậy hắn vội vã theo sau nàng đi vào phòng, Chung Ly Lạp Chân ngồi xuống ghế thoải mái rót một ly trà nóng thưởng thức, đôi chân dài trắng trẻo đưa ra vắt chéo như khiêu khích. Mã Vinh Thành ngồi ở đối diện khuôn mặt hầm hầm hết nhìn nàng lại ngó xuống cặp trường túc kia, vì có áo khoác che đậy nên hắn nhất thời chưa nhìn ra được nàng đang trần như nhộng. “ Huynh lại làm sao mà mặt mày nhìn căng thẳng thế?” nàng hơi cong khoé môi lên giả lả hỏi. “ Ờ, hôm nay muội không phải nói đi may y phục mới sao?” Hắn không biết nói từ đâu nên tìm chuyện để hỏi trước. “ Ôi, Mã ca huynh cũng thấy rồi, cơ thể muội sau khi phục dụng tiên đan kia đã phát triển đầy đặn hơn trước, y phục đã lấy số đo đều không vừa nữa nên còn phải đợi đến ngày mai mới được a.” Chung Ly Lạp Chân lại bịa chuyện lấp liếm, nàng cả ngày nay cơ bản dành hết để cùng mấy nữ bên kia đi dạo chơi trụy lạc khắp nơi, các nàng mải mê đắm chìm trong sung sướng cùng những gã đàn ông xa lạ ngoài kia thì làm gì có thời gian để ghé lấy váy áo chỗ lão bản mập nữa. Nàng cũng đang định ngày mai sẽ tới, dù sao con cặc to khoẻ mang mùi vị hôi hám cương dương đặc trưng của tên béo kia đã in đậm trong tâm trí khiến nàng nhớ nhung thèm muốn khó mà bỏ được. “ Ra vậy, Lạp Chân à, ừm... ta nghĩ muội nên có khoảng cách tránh xa bớt đừng nên tiếp xúc với mấy ả tình nô của tiên nhân kia thì hơn.” Hắn hơi ngập ngừng vì sợ nàng sẽ lại nổi cơn giận hờn nhưng vẫn quyết định nói rõ. “ Tại sao chứ? Muội kết thân với họ đâu có gì là không tốt? Thậm chí còn được nhiều lợi ích là đằng khác, Mã ca à, đừng suy nghĩ lung tung nữa, muội là đang cứu mạng hai ta đó.” Chung Ly Lạp Chân nghiêm giọng nói. “ Ta biết. Nhưng mà muội nghĩ xem, dù gì bọn họ đều đứng về phe đối lập với sư phụ và đại sư huynh, chúng ta vốn ở hai chiến tuyến khác nhau. Những cô gái đó lòng dạ sâu xa không phải thứ tốt đẹp gì, tính cách lại lẳng lơ dâm tiện đáng khinh, ta là sợ muội ở gần họ lâu sẽ tiêm nhiễm những thói hư tật xấu đó. Lạp Chân à, muội là thục nữ đức hạnh kiều thê lương mẫu, ta yêu chính là muội mãi mãi giữ hình tượng như vậy, đừng nên để những cái thô tục tầm thường đó làm mất đi giá trị nhân cách trong sáng của muội.” Mã Vinh Thành cố gắng với giọng tha thiết tình cảm nhất để không làm nàng cảm thấy khó chịu. Chung Ly Lạp Chân nghe hắn nói xong chỉ cảm thấy buồn nôn chán ghét, cái gì mà thục nữ đức hạnh kiều thê lương mẫu, nàng mới không thèm trở thành loại phụ nữ nhàm chán đó. “ Mã ca, huynh sợ muội sẽ trở nên giống họ, nhưng khi mấy ả kia ở trước mặt phô bày dáng điệu lả lướt mời gọi thì huynh lại nhìn đến si mê không dứt. Huynh đây gọi là tiêu chuẩn kép có biết hay không?” “ Nhưng...” Mã Vinh Thành đang định giải thích thì Chung Ly Lạp Chân đã đặt cốc trà thật mạnh xuống nhìn chằm chằm vào hắn hắng giọng. “ Huynh là thấy muội ăn vận hở hang nên cảm thấy bất mãn, trong khi mấy ả kia thì huynh lại mê luyến khen ngợi, huynh muốn muội mãi mãi chỉ là một nữ nhân bảo thủ lạc hậu ăn mặc xấu xí luộm thuộm ở phía sau làm hiền thê lương mẫu cho huynh có phải hay không? Muội cũng là nữ tử, cũng nên biết ăn diện làm đẹp, huynh lấy quyền gì mà cấm cản muội?” Mã Vinh Thành hơi rụt cổ lại, hắn có lý nhưng lại không thể biện giải, phần là vì sợ mất hoà khí khiến nàng không vui, hơn nữa hắn là trang hảo hán không thể cãi tay đổi với nữ nhi được. “ Muội đừng suy nghĩ lung tung, bổn ý của ta chỉ muốn muội sẽ mãi như trước kia, đừng cố thay đổi bản thân, trong mắt ta muội mãi là đệ nhất.” Chung Ly Lạp Chân cũng không muốn tiếp tục theo đuổi chủ đề này nữa, nàng cẩn thận dò xét nãy giờ đã biết tên nam nhân này hiện tại đối với mình khó mà nặng lời trách móc, nàng quyết định đi thêm một bước nữa. “ Huynh yêu con người của muội, vậy... nếu... muội chỉ nói nếu thôi nhé. Nếu muội một ngày nào đó thay đổi giống như mấy tình nô của tiên nhân kia thì huynh có còn yêu muội nữa không?” Mã Vinh Thành hít vào một hơi trước câu hỏi khó khăn hóc búa này. Hắn âm thầm tưởng tượng tới đám người Vương Nhã Khuê lẳng lơ dâm tiện gợi dục kia rồi ghép vào dung mạo đạo lữ của mình. Chung Ly Lạp Chân trong những bộ váy áo gần như không thể che giấu được gì trưng bày hết bộ vị nhạy cảm uốn éo khêu gợi trước bao nhiêu con mắt tục tằn của bọn đàn ông như sói đói ngoài kia, rồi lại rên rỉ đầy nhục dục nằm dưới thân kẻ khác. Hình ảnh này đã xuất hiện trong tâm trí hắn nhiều lần, và lần nào cũng khiến Mã Vinh Thành nổi hết da gà lạnh cả sống lưng. Rồi câu hỏi kia lại văng vẳng lên trong đại não, nếu... nếu nàng thực sự trở thành dâm nữ như thế liệu hắn có còn duy trì được đoạn tình cảm của mình hay không?