Chương 618: Sát!
Chương 618: Sát! Kì thực khi Mã Vinh Thành xách kiếm bước vào trong tiệm thì Chung Ly Lạp Chân đã cảm nhận được rồi nhưng vẫn theo những gì Chu tiên nhân sắp xếp tiếp tục xem như không biết mà cùng lão bản hợp hoan thư sướng. Mặc dù hơi tiếc một con cặc chơi tốt như vậy bị kiếm chém rụng nhưng biết làm sao được, nàng không thể cãi lại lệnh của tiên nhân. “ Sátttt!!!”
Mã Vinh Thành không còn muốn đôi co dài dòng thêm nữa, chỉ có giết chết tên béo này thì mối hận trong lòng hắn mới nguôi ngoai, trường kiếm vung lên không để lão bản có cơ hội ngất xỉu lập tức ra sức mà chém. Tuy tu vi bị phong ấn nhưng kiếm pháp đã khổ luyện mấy trăm năm vẫn còn đó, lão bản kia đương trường trở thành tấm bia sống để Mã Vinh Thành luyện kiếm, từng nhát từng nhát cắt lên, bộ đồ viên ngoại sớm đã rách nát, máu tươi nhuộm cả lão béo và kẻ điên vì tình thành hai huyết nhân, cảnh tượng gây ám ảnh cực độ. Đám người làm đứng ở cầu thang tên nào tên nấy gần như muốn khụy cả chân xuống, ông chủ sang trọng mà họ thường ngày nịnh nọt bây giờ đã như một con lợn đặt trên bàn mổ cho người ta mặc sức múa kiếm. Lão mập yết hầu bị cắt ngang, máu tươi ộc ra thành vòi không thể la hét ra thành tiếng nữa chỉ còn âm thanh òng ọc bất lực. Sức sống của hắn ta ngược lại rất mãnh liệt, da thịt toàn thân lần lượt bị lóc ra từng mảng, ổ bụng béo tròn cũng mở rộng đổ cả nội tạng tanh tưởi xuống sàn nhưng hắn vẫn sống. Lạc Thủy cùng chúng nữ ôm tâm tình ăn dưa ngồi tại chỗ quan khán không ngăn trở, dù gì tên béo kia vẫn là kẻ ác bá chuyên môn hoạ hại cưỡng dâm nữ tử, người như hắn chết là đáng đời. Dù sao trước khi chết hắn còn có diễm phúc thao địt một vị nữ cường giả Địa Tiên, sung sướng hưởng đủ rồi thì chết cũng không có gì hối tiếc cả. Sau cùng, Mã Vinh Thành chỉ dừng đôi tay mỏi nhừ khi tên béo kia toàn thân da thịt bị tùng xẻo gần hết, hắn nắm lấy cổ đối phương nhấc lên cao quát lớn. “ Thấy không? Đây là kết cục của kẻ dám làm hại nữ nhân của Mã Vinh Thành ta!”
Nói rồi hắn mạnh tay quẳng thân thể đã không còn nhìn ra hình người của lão bản bay về phía tường, vách gỗ bị lực lớn đập nát khiến lão ta trực tiếp rơi khỏi lầu các thả bịch xuống phía trước tiệm vải nơi dân chúng đang vây xem. Mọi người ồ lên một trận rồi xúm lại xung quanh xôn xao chỉ trỏ, có người sợ hãi đến rét run thậm chí nôn mửa khi chứng kiến tràng cảnh máu tanh đến cực độ này. Lão bản cũng chỉ ngáp thêm vài tiếng rồi bất động hoàn toàn chết hẳn. Mã Vinh Thành ngó xuống dưới trầm ngâm cho đến khi tên kia tắt thở, toàn thân hắn nhuộm đỏ máu của đối phương, ngay cả lưỡi kiếm cũng dính đầy vết huyết, hắn ngửa cổ lên trời cao hứng cười một tràng lớn. Điệu cười vừa thoả mãn vừa cay độc lại mang theo xót xa vô tận. Kẻ thủ ác khiến Chung Ly muội của hắn sa đoạ đã bị diệt trừ, tâm kết đã giải, hắn cảm thấy bản thân thư thái thoải mái hơn bao giờ hết, không ngờ có một ngày chỉ giết một cái phàm nhân lại khiến hắn cảm nhận được thành tựu lớn lao đến vậy. Lúc này bên ngoài phụ nhân tiếp khách của tiệm vải cũng đã gọi đội tuần tra chấp pháp tới, nhìn thấy thảm trạng của ông chủ, bà ta trực tiếp ngã quỵ run rẩy đến nỗi té đái cả ra. Đám quân sĩ nghe dân chúng cùng người làm trong tiệm báo cáo tình huống xong vội chạy vào muốn bắt lấy kẻ thủ ác. Chung Ly Lạp Chân đi đến bên cạnh Mã Vinh Thành thái độ không buồn không giận thản nhiên nói. “ Thoã mãn rồi chứ? Chúng ta về thôi.”
Hắn vuốt đi máu dính trên mặt quay sang nhìn nàng, môi nở một nụ cười tình. “ Ừm, về thôi.”
Khi đám lính kéo lên lầu thì nơi đây đã hoàn toàn trống rỗng không còn ai cả, chỉ có đống máu thịt nội tạng nằm trên đất khiến người ta buồn nôn mà thôi. Chu Cương Liệt há miệng đớp trọn lấy mu lồn của Lạc Thủy, lưỡi dài thô nhám ra sức chọc khuấy vào sâu trong âm hộ đào khoét khiến nàng sướng đến tê dại nước đái cùng nước lồn đồng loạt xả ra, hắn không chút ngại ngùng ừng ực từng ngụm nuốt xuống ngon lành. “ Khà, haha, có nương tử như nàng thế gian không bao giờ sợ chết khát a.”
Hắn ngước mặt lên liếm láp khoé miệng cười lớn khen ngợi, Lạc Thủy cũng cười tình ấn đầu hắn vào háng mình ỏng ẹo ngọt ngào nói. “ Phu quân thích vậy thì uống thêm đi.”
“ Hề hề, lần này các nàng làm tốt lắm, cặp đôi kia bây giờ xem như đã giải quyết xong, ngày mai chúng nhất định sẽ ngoan ngoãn làm theo sắp xếp của ta cho bọn Vô Lượng Kiếm Các kia một kinh hỉ lớn.”
Chu Cương Liệt vừa bú lồn vừa gật gù nói, hắn tin tưởng trong đêm nay Chung Ly Lạp Chân sẽ làm tốt chuyện khiến Mã Vinh Thành chấp nhận bản tính dâm dật hiện tại của nàng. “ Tất cả là nhờ phu quân thần thông quảng đại.” Lạc Thủy yêu chiều nằm ngược hướng lại há miệng ngậm lấy cặc của hắn mà mút liếm. “ Chậc, ngày mai có lẽ sẽ để nàng có cơ hội ra tay thể hiện chiến lực rồi. Cố lên, cứ bộc lộ hết mình thẳng tay mà đánh, phu quân sẽ ở sau lược trận giúp nàng.”
“ Ưm... vâng, hì hì, thiếp muốn dùng nước lồn nhấn chìm hết ba quân nước Sở, khiến chúng chết đi tâm tư không bao giờ dám nảy sinh ý nghĩ xấu với các tỷ muội Tuyết Liên Cung nữa.”
“ Tốt, vợ ta đủ dâm tao a, haha, đứng trước hàng vạn địch nhân như kiến cỏ, nữ trung hào kiệt dùng mép lồn kẹp chết vạn đại quân. Hảo, hảo a.”
Hai người cười nói vui vẻ rồi lại tiếp tục quấn lấy nhau ân ái nồng nàn. Dưới sàn nhà, mấy nữ khác ai nấy trần trụi thân thể lầy lội vừa bị chủ nhân địt cho tung lồn nát cúc nằm ngổn ngang thở hổn hển. Các nàng nghe đôi vợ chồng trên giường nói chuyện mà âm thầm mặc niệm cho kẻ địch, hai người này thực một người tàn ác hơn một người, chuyện ngu dốt nhất trên đời chính là trở thành kẻ thù của họ. Khác với không khí vui tươi dâm dục ở phòng Chu Cương Liệt, phía bên tiểu viện kế cận hoàn toàn là một bầu không khí tịch mịch, không có chút ánh đèn, cũng không có bất kì giọng nói tiếng cười nào. Trong phòng, hai bóng người quay lưng về phía nhau lẳng lặng như hai pho tượng đất, Mã Vinh Thành ngồi ở bàn trà nhắm mắt trầm mặc rất lâu chưa cử động, Chung Ly Lạp Chân ở trên giường lấy chăn bông che kín lấy cơ thể dụ hoặc của mình, thi thoảng lại ngoảnh đầu nhìn qua hướng của Mã ca nhưng hắn không hề có dao động. Nàng cũng thực không biết phải làm sao, từ lúc chiều rời khỏi tiệm may tới giờ hai người chính là ở trong tình huống ngượng ngùng như vậy, không ai nói với ai câu nào. Lại nửa canh giờ trôi qua, nàng rốt cuộc nhịn không được liền tung chăn trực tiếp trần truồng mang theo cơ thể nảy nở của mình, vú cùng hột le xỏ khuyên, ở bụng dưới có một hình xăm dâm ấn tất cả phô bày hết dưới ánh nến tiến tới trước mặt Mã Vinh Thành. Hắn ngước lên nhìn nàng từ đầu tới chân một lượt, hơi nhíu mày không hiểu chờ đợi nàng lên tiếng trước. “ Huynh... có phải ghét bỏ muội rồi? Cảm thấy muội bẩn thỉu nhơ nhuốc không xứng đáng với huynh nữa?” Chung Ly Lạp Chân đối diện với ánh mắt của hắn không chút tránh né. Mã Vinh Thành nhìn rõ những bộ vị khiêu dâm trên da thịt của nàng, trong lòng khẽ run nhưng vẫn trấn định lắc đầu. “ Ta có thể tự ghét tự hận bản thân mình cũng sẽ không bao giờ chê trách ghét bỏ muội.”
“ Vậy sao cả buổi huynh không nói với muội câu nào? Huynh còn có khúc mắc trong lòng chưa giải hay sao?”
“ Không, kẻ thủ ác đã bị giết, ta đã thoả mãn được oán thù trong tâm, không còn gì khúc mắc nữa cả.”
“ Vậy tại sao huynh không nói chuyện với muội?”
“ Ta... ta không biết nên bắt đầu từ đâu nữa. Ta đang hoang mang lắm...”
Nói đến đây Mã Vinh Thành nét mặt đã không còn tự tin nhìn thẳng nữa, hắn cúi gằm xuống cắn môi, hai bàn tay đan vào nhau không có mục đích. “ Ài, muội biết, huynh nhất thời khó mà chấp nhận được sự thật này, nhưng muội mong huynh hiểu, đây mới là bản chất thật của muội che giấu bấy lâu. Vậy nên, xin huynh, có thể vì muội, vì tương lai của chúng ta mà mở lòng chấp thuận hay không?”
Nàng nói với giọng tha thiết chân thành nhất, Mã Vinh Thành cũng lấy lại bình tĩnh ngước lên mặt đối mặt với nàng. “ Vậy... nếu như ta không đồng ý, muội liệu có thể vì ta mà thay đổi bản tâm, trở lại là Chung Ly Lạp Chân mà ta biết trước đây hay không? Ta hứa sẽ không bao giờ đề cập đến chuyện này, sau khi thoát khỏi đây chúng ta sẽ làm lại từ đầu, chôn vùi quá khứ, sống một cuộc sống mới, có được hay không?”