Chương 645: Lấy tình nhập đạo
Chương 645: Lấy tình nhập đạo
Bên trên lầu cao pháp thuyền bầu không khí đã lâm vào âm trầm đến cực điểm, năm người không ai nói với ai câu nào tự theo đuổi suy tính của bản thân. Thực lực của Đãng Hồng Trần bày ra trước mắt đã hoàn toàn nằm ngoài dự kiến của họ, lúc đầu tính toán là để Trịnh Viễn Đông mấy cái Địa Tiên này lấy số đông áp đảo ép phía Tuyết Liên Cung vào tuyệt lộ, đợi cho tên tiên nhân sau màn kia xuất đầu lộ diện bị Thiên binh bắt đi thì họ có thể nghiễm nhiên làm ngư ông đắc lợi không tốn chút khí lực nào đoạt lấy tài bảo. Không ngờ Đãng Hồng Trần lại bày ra tư thái mạnh mẽ nghiền ép một mình trấn tràng không chút khó khăn. Mọi dự đoán suy tính về chiến lực của nàng đều sai bét hết. Chuyện Tôn Diệu Anh loã thể phô bày da thịt trước hàng vạn người cũng không khiến mấy Tiên nhân này quan tâm cho lắm, bọn họ bây giờ đang suy tính phương án khác để dẫn dụ địch ra khỏi hang, không rảnh tâm trí để ý mấy vấn đề loạn thất bát tao kia. “ Có ai giải thích cho ta tại sao tiện nhân họ Đãng đó chưa thành Tiên lại liên tiếp sử dụng lực lượng đại đạo mà không nhận phản phệ hay không?”
Độc Mục Hiệu Uý bàn tay bóp nát cả thành ghế, khuôn mặt dữ tợn kèm ánh mắt sắc lạnh khiến ai nhìn cũng vội tránh xa. Câu hỏi của hắn cũng là thắc mắc chung của đám người, rõ ràng Đãng Hồng Trần chỉ mới lập đạo chưa phải Tiên nhân chân chính vì sao lại thi triển pháp thuật đại đạo mà không hề tổn hao chân nguyên? Điều này khiến những Chân Tiên sống lâu năm như họ cũng cảm thấy mơ hồ hoang mang tột độ. “ Có lẽ vấn đề nằm ở Đạo mà cô ta đã lập quá khác biệt khiến chúng ta không nhìn ra, hoặc cô ta có phương pháp nào đó hồi phục chân nguyên nhanh chóng.” Nhan Như Ngọc lạnh lùng đưa ra ý kiến. “ Đúng, các ngươi đừng quên Tuyết Liên Cung sở hữu tiên thụ đó, vật kia không phải phàm tục tất có nhiều diệu dụng mà chúng ta chưa biết rõ.” Lệ Nhiễm Sương cũng gật đầu đồng tình. “ Hừ, các ngươi nói đúng trọng tâm đi, bây giờ làm cách nào để gỡ rối tình thế, trước mắt khó thể trông đợi vào mấy tiểu tử Địa Tiên rồi, hay là tự chúng ta ra tay.”
Thiết Mộc Tử La bẻ hai nấm đấm kêu răng rắc, cô ta là kẻ lười động não nhất, nếu có thể xử lý bằng sức mạnh tuyệt đối không cần mưu mô rườm rà. “ Không thể nóng vội, nếu chúng ta hiện tại trực tiếp ra tay vậy chẳng phải chính là dùng lực lượng cấp Tiên giai xen vào tranh đoạt của tu sĩ phàm giai hay sao?” Tả Thương Khung lắc đầu ngăn cản. “ Xì, Thiên binh trên kia cũng theo phe chúng ta thì còn sợ cái gì nữa, ta chỉ cần một cái phất tay là có thể đánh cho Đãng Hồng Trần không gượng dậy nổi, chắc chắn tên tiên nhân ẩn nấp trong Tuyết Liên Cung sẽ không thể trơ mắt ngồi yên mà tự mình ra mặt, khi đó Thiên binh mới xuất thủ bắt lấy hắn. Chuyện chúng ta động thủ trước chỉ cần không ai nhìn thấy thì làm sao luận tội được.”
Thiết Mộc Tử La vẫn chưa chịu buông bỏ ý định, chờ đợi quá lâu đã khiến nàng ta mất hết kiên nhẫn rồi. “ Tuyệt đối không thể manh động, tuy rằng Thiên binh là do ta đốt bùa mời tới nhưng bên trong chỉ có một người là bằng hữu cũ của lão tổ Tả gia ta, để kéo được đội tuần tra chấp pháp này đến đây cũng phải cần nguyên cớ rõ ràng. Bọn họ trấn tràng ở trên cao cốt yếu là vì hịch văn thảo phạt tiêu diệt tà ma cùng với bắt lấy kẻ dùng lực lượng siêu việt xen vào trận chiến của phàm giai. Nếu chúng ta ra tay trước như vậy liền bị coi như làm trái nguyên tắc, có khi kẻ bị bắt đi là chính chúng ta đó.”
Nghe Tả Thương Khung phân tích lợi hại xong đám người lại một lần nữa lâm vào trầm mặc. Kế hoạch tưởng chừng hoàn hảo dễ dàng nắm trọn Tuyết Liên Cung vào tay vậy mà phát sinh quá nhiều biến số khiến những Chân Tiên sống lâu năm như họ cũng nhất thời không biết xử lý ra sao. Thiên binh mời tới tưởng chừng là lực lượng chống lưng cho mình thoáng chốc lại thành con dao hai lưỡi kìm hãm hành động của chính mình. Đúng là tính già hoá non, suy tính chi li cẩn thận tưởng đâu kín kẽ không có sai sót cuối cùng lại tự lấy đá đập chân mình. “ Chậc, vậy thì chỉ còn cách lách luật, cho mấy tiểu bối kia mượn pháp bảo cùng lực lượng của chúng ta tìm cách dồn ép Đãng Hồng Trần, ta không tin tiện nhân đó có thể sử dụng Đạo pháp liên tục mà không phải trả giá, có lẽ lúc này cô ta đã suy yếu rồi cũng nên.”
Độc Mục Hiệu Uý đưa ra ý kiến, mấy người nhìn nhau rồi cùng gật đầu, cũng chỉ có thể theo cách này, chỉ cần bọn họ không tự ra tay thì chắc phía Thiên binh cũng sẽ mắt nhắm mắt mở cho qua. Trên đỉnh núi, Chu Cương Liệt nãy giờ đã lắng nghe toàn bộ thảo luận của đám người Nhan Như Ngọc, hắn khẽ nhếch mép cười nhạo. “ Chậc, một đám Chân Tiên đứng trước một Bán Tiên lại vô phương ngu dốt không tìm ra phương pháp đối phó, Hồng Trần của ta đúng là tài giỏi a, lát nữa phải thưởng cho nàng thực hậu hĩnh mới được.”
“ Oa, thì ra Đãng tỷ tỷ lợi hại như vậy, một mình có thể nghiền ép cả ba Địa Tiên tối đỉnh bên phe địch khiến chúng bó tay không có cách nào tấn công.”
Vương Nhã Khuê ánh mắt mang theo ái mộ cùng vui vẻ vỗ tay không ngớt lời khen ngợi, Tần Mộ Uyển cũng ở bên cạnh gật đầu phụ hoạ, nàng hơi nghiêng đầu khó hiểu hỏi. “ Chủ nhân, tỷ ấy mới chỉ lập đạo chưa chính thức thành tiên nhưng sao có thể liên tiếp sử dụng pháp thuật đại đạo mà không tổn hao chân nguyên vậy?”
“ Đơn giản thôi, đó hoàn toàn là nhờ tính chất của Đạo mà nàng ấy lập. Thất Tình Đạo dựa trên bảy loại cảm xúc cơ bản của nhân tính, Hỉ Nộ Ai Lạc Ái Ố Dục, nàng ấy đã chọn thiên địa hữu tình, lấy tình lập đạo, cả đời theo đuổi chân tâm, tình còn người còn, tình hết người vong. Bảy cánh của thất thải liên hoa kia tượng trưng cho bảy phần cảm xúc mà Hồng Trần đã ngộ đạo, mỗi khi nàng cạn kiệt chân nguyên có thể dùng một cánh hoa để phục hồi về đỉnh phong. Nếu muốn triệt để đánh bại trừ phi kẻ địch có khả năng bức cho nàng phải tổn hao hết bảy cánh hoa, bằng không nếu để liên hoa hồi phục lại thì Hồng Trần chẳng khác nào chân nguyên vô hạn xài mãi không cạn.”
Chu Cương Liệt làm bộ dáng cao nhân tri thức nói ra những hiểu biết của mình, tất nhiên những điều này là hắn vừa lãnh giáo từ Yêu Dục chứ bản thân hắn thì chẳng biết cóc khô gì. “ Lấy tình nhập đạo, phu quân, tỷ ấy là yêu chàng tận dạ thật tâm đến nỗi chứng đạo cũng dựa vào đoạn tình cảm với chàng làm nền tảng. Nếu tương lai phu quân khi phụ bỏ rơi tỷ ấy thì chẳng phải tỷ ấy đạo tâm sẽ triệt để sụp đổ mất sạch đạo hạnh hay sao?”
Lạc Thủy cắn môi ái ngại hỏi, Chu Cương Liệt lườm nàng một cái không chút nhân từ thò tay ngắt nhéo lấy hột thịt dưới háng nàng một cái thực mạnh để trừng phạt. “ Nàng nghĩ gì vậy hả, trượng phu của nàng lại là loại người bạc tình bội nghĩa như thế hay sao? Hồng Trần đã vì ta mà chờ đợi suốt hơn trăm năm cô đơn lẻ bóng, sao ta có thể táng tận lương tâm mà phụ rẫy nàng ấy. Lần này về ta còn định cho nàng ấy một danh phận chính thức đó, hừ, dám nghĩ xấu cho phu quân xem ta trừng trị nàng như thế nào.”
“ Úi úi, á.... hức... người ta chỉ là sợ phu quân sẽ không hiểu tấm chân tình của tỷ ấy. Đãng tỷ tỷ yêu chàng tới mức dùng tình để thành đạo, nếu chàng chỉ xem tỷ ấy như mấy tình nô bình thường khác tùy tiện đem cho nam nhân xa lạ gian dâm vậy thì tỷ ấy nhất định sẽ sụp đổ đạo tâm mất.” Lạc Thủy vừa rên vừa chống chế. “ Ừm, sẽ không đâu, Hồng Trần xứng đáng được đối xử giống như nàng, là nữ nhân của riêng ta, không thể san sẻ chia sớt cho ai khác, nàng yên tâm, ta biết mình cần làm gì.”
Chu Cương Liệt ánh mắt mang theo vô tận yêu thương nhìn xuống bóng lưng mảnh mai cô độc dưới kia, cô đạo lữ này của hắn quả thực đã gồng gánh quá nhiều áp lực rồi. Lạc Thủy nghe hắn nói vậy cũng vui vẻ nở nụ cười không nói gì thêm. “ Chủ nhân, nếu Đãng tỷ tỷ đã mạnh như vậy vì sao không dứt khoát dùng đại chiêu diệt gọn mấy cái địch nhân kia luôn đi. Cứ để chúng nhảy nhót diễn trò thực là chán ghét.” Lam Hinh đang xoa bóp vai cho hắn ở sau chồm người lên tò mò hỏi. “ Haha, tiểu nữ hài nhà nàng thực hiếu chiến quá đó. Không phải không giết được mà là hiện tại Hồng Trần chưa thể manh động. Nếu trực tiếp giết đi bất kì tên đệ tử nào của Vô Lượng Kiếm Tiên thì mấy tiên nhân ở trên kia rất có thể sẽ động nộ mà bất chấp ra tay. Nàng ấy từ đầu vẫn luôn giữ tâm lý cố thủ kéo dài thời gian chờ đợi biến số, chỉ cần hai bên giữ thế giằng co càng lâu thì Tuyết Liên Cung sẽ càng được lợi.”
Chu Cương Liệt hôn lên khuôn mặt xinh đẹp của thiếu nữ một cái ôn tồn giải thích được mất giúp nàng hiểu rõ tình huống. “ Hứ, có giết thì sao chứ, hai phe đều là tu sĩ Địa Tiên tranh chấp, lỡ có người bỏ mạng cũng là chuyện của thế lực phàm giai, chẳng nhẽ bọn họ giết đến cửa còn không cho chúng ta phản kháng. Nếu tiên nhân phe họ ra tay thì cũng là phạm tội dùng lực lượng tiên giai xen vào chuyện phàm tục không phải hay sao?”
Vương Nhã Khuê ở một bên đang lột trái cây cũng phụng phịu ghét bỏ đưa ra đánh giá.