Chương 688: Dâm mĩ thành bầy

Chương 688: Dâm mĩ thành bầy “ Chụt... ưm... haha, thủ đoạn thao túng lòng người của ngươi thực kém cỏi quá đó. Chính tà thiện ác đâu phải chỉ nhìn bề ngoài là có thể phân định, Tuyết Liên Cung chúng ta đề cao thiên địa hữu tình, kết bạn lữ song tu cũng là một phương pháp được đạo gia xem như chính thống, vì sao qua miệng của các ngươi lại thành tà tu bại hoại rồi? Tu tiên chính là con đường tách biệt khỏi phàm thế để hướng tới tự do tự tại không ràng buộc, những cái đạo đức luân lý của thế tục vốn không ảnh hưởng tới chúng ta, đừng có đem mớ quan niệm chuẩn mực cổ hủ đó áp đặt lên lung tung.” Lạc Thủy nhả quy đầu đang ngậm trong miệng ra đôi tay vẫn ra sức khuấy sục đồng thời khảng khái nêu lý luận mà phu quân vẫn hay dạy cho mình. Đám khán giả nghe xong cũng sững người một lúc, đạo lý mà nàng nói nghe thực vô lý nhưng không hiểu sao lại đầy sức thuyết phục khiến họ không phản bác được. Đúng vậy, ở đây đều là người tu hành, sao cứ phải làm khó bản thân tự trói buộc mình trong đạo đức của phàm thế? Tu tiên không phải để tự do làm những gì mình muốn hay sao? Nhìn vị thần nữ kia xem, ở đây làm gì còn ai có thân phận cùng địa vị tôn quý cao thượng hơn nàng, thế nhưng nàng vẫn không chút xa cách thoải mái trình bày một màn loạn dâm đặc sắc không chút câu nệ mặt mũi. Đây mới đúng là phong thái phóng khoáng của người tu tiên đích thực a. Lệ Nhiễm Sương mím môi khó chịu, kế hoạch thao túng đám đông về phe mình không những thất bại mà còn phản tác dụng khiến khán giả ủng hộ phe Tuyết Liên Cung tăng thêm, nàng nhất thời cũng á khẩu không biết phải làm gì tiếp theo. Đãng Hồng Trần ở phía sau khi nghe vị tỷ muội của mình rao giảng về đạo lý người tu hành rời xa thế tục liền nhận ra ngay đó là câu tư tưởng mà Chu lang vẫn thường hay truyền bá. Trong lòng nàng cũng chợt động nhớ lại năm đó cùng hắn vui vẻ đắm chìm trong hoan lạc. Những ngày tháng tuy ngắn ngủi nhưng đã để lại rất nhiều kỉ niệm khó phai khiến nàng mãi mãi không quên được. Đúng vậy, khi có Chu lang kề bên nàng giống như buông bỏ hết tất cả mọi suy tư, không quan tâm đến luân lý đạo đức cố hữu, tự do tự tại muốn làm gì thì làm. Ân ái ở bất cứ đâu, bày đủ thứ trò thú vị để cả hai cùng được hoan hỉ sung sướng. Từ khi hắn rời đi nàng lại trở nên khép mình như cũ, ít tham gia các cuộc chơi với đám tỷ muội chỉ chăm chăm vào việc tu hành cùng nhớ nhung chờ đợi. Chu lang chắc chắn không muốn nàng cứ vậy phí hoài trăm năm sống trong nhàm chán đâu. Đãng Hồng Trần giống như nghĩ thông suốt, ánh mắt tràn đầy quyết tâm. Lần này gặp lại chàng ấy bản thân mình cũng phải thay đổi, giống như Lạc Thủy vậy, sống đúng với cái tôi của riêng mình không thèm để ý cái nhìn của thế nhân nữa. “ Lạc Thủy tỷ sao lại nỡ ăn mảnh một mình như vậy? Cho bọn muội mượn dùng gã này một chút đi mà.” Lúc này Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê đã tiến tới ôm lấy gã binh sĩ mà Lạc Thủy cắt cử ở lại bảo hộ cho các nàng, nhị nữ thoăn thoắt cởi khố của gã kia ra rồi cầm lấy dương vật vui vẻ đùa giỡn. Lạc Thủy cũng không ích kỷ với các muội tử, nàng trong lòng khẽ truyền đạt mệnh mệnh, tên hán tử đằng sau vốn đang đứng yên như tượng lúc này mới chủ động đưa tay ôm lấy hai nàng, con cặc thô to như cánh tay cương lên ngạo nghễ trước ánh mắt hân hoan của chúng nữ. Liễu Như Yên cùng Chung Ly Lạp Chân khẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt thèm thuồng sau đó không nhịn được cũng chạy đến tranh phần, bốn cái mĩ nữ trần truồng vây lấy tên binh sĩ da xanh lần lượt cưỡi lên cùng hắn ân ái sênh ca. Cảnh tượng này quả thực làm đám đàn ông xung quanh đau lòng cùng đố kị không thôi. Tại sao người được chúng mĩ vây quanh không phải là họ? Cuộc đời thật lắm bất công, kẻ tám hộp sữa kẻ không hộp nào. Nhưng bọn họ cũng chỉ biết nhìn mà ao ước, chiến lực của mấy gã da xanh này không hề dưới vị thần nữ Lạc Thủy kia, ai dám mon men đến gần chắc chắn sẽ bị một tát đánh bạo thân thể. Lạc Thủy cũng đồng thời dùng ý niệm hạ lệnh cho tên da xanh còn lại đang giữ chặt Nhan Như Ngọc làm hắn buông tóc nàng ra, đan điền của vị đệ nhất kiếm tiên đã sớm bị phong ấn, nàng ta hiện tại yếu nhược vô năng không khác gì người phàm. Tên binh sĩ da xanh giữ nàng ở tư thế quỳ ngay bên cạnh bảo toạ, khố vải của hắn được kéo xuống để lộ ra cái côn thịt oai vệ nổi đầy gân guốc. Trong ánh nhìn tràn đầy bất lực của Trịnh Viễn Đông cùng hàng vạn khán giả đương trường, gã binh sĩ ở phía sau liền cầm lấy dương vật của mình gác lên đầu Nhan Như Ngọc, hai hòn dái cọ cọ trên mái tóc bạch kim mềm mượt kia. Kế tiếp hắn lại dùng thân cặc vỗ vỗ vào hai bên gò má trắng nõn của nàng, dí đầu khấc dính đầy dịch nhờn bôi lên môi nàng, tiếng vang chan chát khi cặc vả vào mặt như từng con dao đâm vào trái tim tên si tình đối diện. “ Sư phụ.... sư phụ! Nhan Như Ngọc!” Trịnh Viễn Đông cả người run rẩy, ánh mắt hắn như sắp phún hoả cố gắng gào thét lên mong nàng tỉnh ngộ mà làm ra kháng cự nhưng biểu hiện của nàng để hắn hoàn toàn tuyệt vọng. Đứng trước sự dâm nhục ngược đãi đó Nhan Như Ngọc vẫn giống như cái xác không có linh hồn quỳ bệch xuống, đầu cúi thấp, ánh mắt vô định nhìn lấy chuôi kiếm gãy trong tay không hề có chút phản kháng. Thậm chí khi môi nàng mấp máy vô tình nuốt lấy dịch nhờn tanh hôi trên đầu khấc của gã da xanh kia thì nàng cũng không có chút phản ứng vị giác nào. Trịnh Viễn Đông gần như đứng không vững, hắn rất muốn nhào tới giành lấy người con gái mình yêu cứu nàng khỏi tràng cảnh mất mặt này nhưng chút lý trí còn sót lại đã cảnh báo hắn, nếu hiện tại kích động thì chắc chắn kết cục của hắn sẽ không khác gì mấy thi thể đang nằm trên mặt nước kia. Trong tình huống này để giữ tính mạng hắn chỉ có thể cắn răng bất lực nhìn nữ nhân mà mình yêu thương tôn sùng trở thành đồ chơi cho kẻ khác, dù cay đắng uất hận vẫn phải chịu đựng. Trận hoan lạc của Lạc Thủy bên này cũng đang đến hồi gay cấn nhất, tên hán tử phía dưới dùng ngón tay thô thiển của mình bắt đầu tách lấy hai mép môi mật đã sớm lầy lội của nàng ra thật rộng. Nàng cũng nhiệt tình hưởng ứng theo, hai đùi càng dạng rộng hơn triển lãm hết khu âm hộ với cái lỗ thịt sâu hun hút cùng viên thịt đỏ tươi sung huyết đang giật giật vì nứng. Hán tử sau đó liền chèn lấy hai ngón tay luồng vào cửa mình làm Lạc Thủy bất giác rên lớn một tiếng hơi thở ồ ồ gấp gáp. Hai ngón tay xuyên qua từng tầng tường thịt co bóp khít chặt, khi vừa chạm tới trọng điểm nhạy cảm nhất thì hắn lập tức dồn sức mà móc ngược lên, bàn tay còn lại bên ngoài cũng không rảnh rỗi miết lấy khe lồn vân vê hột le. “ Ọc... óc... chóc... chách.... òm... ọp...” “ Hítttt.... á á á.... ôi... hư ư... ôi da... sướnggg... ân ha... ưm.... sướng chết a... nữa... mạnh lên điii... lồn dâm... lồn dâm đã ngứa quá.... á á á.... um chụt chụt...” Âm thanh hai ngón tay bới móc trong động thịt ướt át hoà lẫn cùng tiếng rên rỉ đĩ thoã của nàng vang động khắp không gian chiến trường tạo ra một bản hợp xướng dâm mị khiến hầu hết ai nghe thấy cũng đều rạo rực không yên mặt đỏ tai hồng. Đám nam nhân ánh mắt như muốn nứt ra, hơi thở nặng nề, yết hầu liên tục lay động nuốt xuống ngụm nước bọt thèm khát thậm chí có tên còn lén đưa tay vào quần tự mình tuốt sục con cặc đã sớm cứng ngắc. Bọn họ hận tại sao mình không có phúc phần thay thế chỗ của mấy gã da xanh kia, dù chỉ chạm vào da thịt thần nữ một lần thôi thì chết cũng cam lòng. Dâm dịch từ bên trong tử cung theo từng cú vọc của hán tử mà triều phun tung toé, điểm G bị công kích liên tục khiến hông nàng giật giật nhanh chóng đạt cực khoái trong khi đó bàn tay vẫn không quên sóc lấy một con cặc khác. Miệng nàng cũng không ngơi nghỉ, đầu nhấp nhô tới lui không ngừng phun ra nuốt vào dương vật của hán tử thứ ba tới tận gốc. Đầu khấc xuyên qua thực quản làm yết hầu của nàng cộm lên hình thù cây côn thịt dài ngoằng. “ Ân ân... ục... ọc.... ưm...a.... hô.... ân....” Sau nửa khắc, cuộc hoang dâm khó tin đã dần tới khúc cao trào, Lạc Thủy đẩy nhanh tốc độ sục cặc, hán tử da xanh đang đút côn thịt trong miệng nàng cũng ồ ồ thở gấp, tay hắn vịn lấy đầu nàng ra sức tống con cặc vào sâu tận dạ dày khiến Lạc Thủy phê đến lật trắng cả mắt, từ miệng mũi chảy đầy nước dãi. Bên dưới hạ thân, hán tử còn lại đã nhét tới ngón tay thứ ba làm cửa mình của nàng bị kéo rộng ra thêm, nước nôi theo đó như suối nguồn phun ướt cả cơ thể màu xanh lá của hắn.