Chương 693: Thâm sâu khó dò
Chương 693: Thâm sâu khó dò
Trong con ngươi của Chu Cương Liệt ánh lên sắc tím tà dị càng khiến nét soái khí trên mặt hắn thêm phần lôi cuốn lạ thường. Dục Nhãn đã được kích hoạt, mị lực của hắn lại tăng thêm vài phần vô thức tác động lên hai nữ. Lệ Nhiễm Sương vốn là một phụ nhân truyền thống có hơi hướng bảo thủ, nàng rất xem trọng chuyện công dung ngôn hạnh. Từ khi trở thành đại phu nhân của Vu gia nàng càng chú ý nề nếp phẩm hạnh hơn, trong ngoài cần mẫn quán xuyến chuyện của nhà chồng. Trong các đại tộc nàng cũng nổi tiếng hiền thục, phẩm giá đoan chính yêu chồng thương con không bao giờ phát sinh bất cứ đồn đãi xấu giữa nàng với bất kì nam tử nào khác. Thế nhưng hôm nay lần đầu tiên có một người đàn ông lại khiến con tim vị mĩ phụ nhân này loạn nhịp, chỉ vừa gặp lần đầu nhưng từ sâu thẳm trong tâm khảm nàng đã muốn thân cận với hắn. Nó giống như thôi thúc đến từ bản năng của một giống cái khi thấy con đực hợp ý mình vậy. Đôi mắt hạnh chớp chớp mơ màng, trong vô thức Lệ Nhiễm Sương gần như quên mất mình là gái đã có chồng, nét mặt hoài xuân hoàn toàn bộc lộ ra mặc kệ luôn phẩm giá đoan trang. Thiết Mộc Tử La ở bên cạnh cũng gặp tình trạng tương tự, nhìn vào người nam nhân trước mặt khiến nàng vô thức đưa lưỡi thơm liếm nhẹ đôi môi mọng, trên đôi gò má ngăm đen cũng ửng đỏ một mảng. Nàng là người man tộc tính cách bưu hãn mạnh mẽ, thích cái gì liền thể hiện quyết liệt ngay chứ không e ấp che đậy như nữ nhân trung thổ. Tộc trưởng Khuyển Nhung thờ phụng Vu Tổ cả đời không thể lấy ai khác, nhưng hôm nay vị lão nương này thực rất muốn có chồng rồi. Vóc dáng cao lớn hữu lực đó, đôi cánh tay cơ bắp rõ rệt, cơ ngực rộng, dáng đứng hiên ngang đầy khí chất thượng vị giả giống như vạn thú chi vương dũng mãnh oai vệ. Đây chẳng phải là hình tượng nam nhân mà hàng vạn nữ tử Khuyển Nhung tộc các nàng luôn ước ao hướng tới khi chọn lang quân hay sao? Thiết Mộc Tử La phút chốc mất đi cá tính hung bạo hoang dã hằng ngày trở thành thiếu nữ lần đầu phát hiện ý trung nhân. Trong lòng nàng bất giác nảy sinh suy nghĩ táo bạo, nếu có thể lấy được lang quân như ý thì chức vị tộc trưởng này nàng sẵn sàng vứt bỏ. Một lần nữa, điểm dâm dục của Lệ Nhiễm Sương và Thiết Mộc Tử La thoáng chốc tăng lên 20. “ Hai vị mĩ nhân, hạnh ngộ hạnh ngộ.”
Chu Cương Liệt hết sức hài lòng trước biểu hiện của các nàng nên chủ động lên tiếng phá vỡ bầu không khí xấu hổ này trước. Lệ Nhiễm Sương và Thiết Mộc Tử La dù gì cũng là Chân Tiên định lực không kém nhanh chóng bình tĩnh lại tâm lý. Các nàng cũng không hiểu tại sao bản thân mình khi đối diện với gã đàn ông xa lạ này lại trở nên thất thố như thế, trong lòng còn ẩn ẩn tự xuất hiện hảo cảm với hắn nữa. “ Đạo hữu là ai? Có thể cho chúng ta biết tính danh hay không? Tại sao có thể đi vào trong Tù Không Bát của nhân gia?”
Lệ Nhiễm Sương cẩn trọng nhẹ nhàng dò hỏi, nàng đã thấy đối phương cùng ả tiện nhân Lạc Thủy kia thân mật ôm ấp trò chuyện, trong lòng không khỏi xuất hiện một trận bất an. Kẻ có thể thần không biết quỷ không hay xâm nhập vào pháp bảo của nàng mà không hề gây ra động tĩnh nào, đạo hạnh của hắn chắc chắn không tầm thường. Hơn nữa lúc nãy khi hắn xuất hiện đã một hơi nói ra xuất thân cùng hoàn cảnh của nàng, người này không lẽ có sự hiểu biết đối với Vu gia? “ Haha, ta họ Chu, trượng phu của Lạc Thủy tiểu kiều thê, cũng là chủ nhân thực sự đứng đằng sau Tuyết Liên Cung mà nhị vị mĩ nhân đang muốn đánh chiếm. Câu trả lời này vừa ý các nàng chứ?”
Chu Cương Liệt phong thái lãnh đạm giọng điệu cũng hết sức tự nhiên không nhìn ra vui giận nhưng từ câu hắn vừa nói cả Lệ Nhiễm Sương cùng Thiết Mộc Tử La đều cảm nhận được sự nguy hiểm không hề nhỏ. Phu quân của Lạc Thủy, chủ nhân phía sau của Tuyết Liên Cung. Để có thể khiến một nữ cường nhân ngạo kiều bá đạo tàn nhẫn như Lạc Thủy trở thành một tiểu nương tử ngoan ngoãn nghe lời, nam nhân này phải có thực lực mạnh bao nhiêu chứ? Không lẽ hắn là Kim Tiên cảnh đại năng? “ A... Chu... Chu tiền bối, nhân gia vừa rồi đã thất lễ xin ngài đừng trách tội, thiếp thân tục danh Lệ Nhiễm Sương, chính phòng của Vu Thản Chi gia chủ Vu gia. Hôm nay tất cả chỉ là một hồi hiểu lầm, còn xin tiền bối cùng phu nhân nể mặt Vu gia rộng lượng bỏ qua. Khi trở về thiếp thân nhất định sẽ cùng phu quân mang lễ vật đến bồi tội.”
Lệ Nhiễm Sương là người biết nhận định thời thế, một Lạc Thủy đã có thể làm liên minh năm nhà ăn trái đắng bó phép không thể làm gì được. Hiện tại lại xuất hiện thêm một nhân vật cao cường hơn, Tuyết Liên Cung này nước cực kì sâu không phải vài Chân Tiên như nàng có thể quản được nữa. Hiện tại việc cấp bách cần làm là phải giữ được tính mạng bản thân, cái gì tài nguyên bảo vật hay tiên thụ tạm thời không còn quan trọng nữa. “ Ta gọi Thiết Mộc Tử La, tộc trưởng Khuyển Nhung nhất tộc, nếu tiền bối chấp thuận buông tha để chúng ta an toàn rời đi thì Tử La xem như nợ ngài một ân tình, chỉ cần tiền bối đưa ra yêu cầu trong khả năng thì ta nhất định sẽ tận lực đáp ứng. Kể cả... lấy thân báo đáp.”
Chu Cương Liệt nghe xong thì hơi nhướng mày, Lạc Thủy cười thầm ý nhị, cả Lệ Nhiễm Sương cũng ngạc nhiên nhìn qua, cô nàng lực sĩ kia còn có thể chơi lớn như thế? Vì mạng sống mà bất chấp cả luật định của bộ tộc vứt bỏ thân thể trinh nguyên. Mĩ phụ nhân trong thâm tâm khẽ dao động, nếu... nếu nam nhân kia cũng muốn nàng phải dùng cơ thể để trao đổi cơ hội sống vậy thì mình có nên chấp nhận hay không? Không... Lệ Nhiễm Sương âm thầm tự xoá bỏ cái ý nghĩ lớn mật đó ra khỏi trí não. Nàng là phụ nữ đã có gia đình chồng con đầy đủ, dù có bị địch nhân ép vào đường cùng cũng phải chết sao cho trinh liệt bất khuất. Tuyệt đối không thể vì tính mạng mà làm ra hành vi vô đạo phản bội lại trượng phu của mình. Nếu nàng yếu lòng chấp thuận thì phần đời còn lại sẽ sống trong ô nhục dằn vặt lương tâm. Như đã nghĩ thông suốt, Lệ Nhiễm Sương liếc ánh mắt khinh thường nhìn về phía Thiết Mộc Tử La, ả đàn bà lực điền này đúng là loại miệng hùm gan sứa chỉ mới gặp đối phương đã sợ đến mức dùng thân thể để cầu xin rồi. Thiết Mộc Tử La tất nhiên cũng nhận ra ánh mắt dè bỉu của đồng bọn nhưng nàng cũng không thèm quan tâm. Hiện tại nắm chắc bảo toàn mạng sống mới là tối quan trọng, nếu cứ khư khư giữ gìn thanh sạch rồi tịch mịch ngã xuống oan uổng thì chẳng phải ngu ngốc lắm hay sao? Kì thực vị tộc trưởng lực điền này cũng ôm một chút tiểu tâm tư cá nhân. Nàng đối với Chu Cương Liệt phải nói là vừa gặp đã mê mẩn, người man tộc tính cách thẳng thắn dứt khoát đã phát sinh cảm tình thì nhất định phải theo đuổi. Nàng là muốn thực sự trở thành nữ nhân của họ Chu, hắn tu vi cao thâm, thân thể cường kiện, khí chất ngời ngời, là một người đàn ông hoàn hảo trong mắt tộc nhân Khuyển Nhung. Nếu có thể làm vợ hắn vậy thì chức vị tộc trưởng nàng cũng không thèm làm nữa. Vả lại hắn chẳng phải chủ nhân của Tuyết Liên Cung hay sao? Chỉ cần làm tốt mối quan hệ thì sau này số tài nguyên hay tiên thụ kia nàng cũng sẽ có phần, không cần phải tranh đoạt làm gì nữa. Còn về việc hắn đã có nương tử cũng chẳng quan trọng, nam nhân thời đại này ai chả tam thê tứ thiếp. “ Ồ, lấy thân báo đáp sao? Nghe thật hấp hẫn a, vậy nàng có cam nguyện trở thành tình nô của ta hay không? Cả đời gọi ta chủ nhân, quỳ dưới chân phục tùng theo mọi mệnh lệnh.”
Chu Cương Liệt hứng thú vuốt râu trầm giọng hỏi, giọng điệu như gần như xa mang theo ý vị bá đạo khiến Thiết Mộc Tử La thoáng chốc sững sờ. Nàng thực không ngờ đối phương lại trực tiếp đưa ra yêu cầu như vậy, tình nô? Nàng dù gì cũng là tộc trưởng của một thế lực có Kim Tiên cảnh cường giả toạ trấn, trong tu tiên giới cũng tính là một phương cự đầu không tệ. Hiện tại đã hạ mình chấp nhận điệu thấp thái độ với đối phương, dù kém nhất hắn cũng nên cho nàng danh phận thiếp thất mới phải, đằng này lại muốn để nàng trở thành tình nô. Thiết Mộc Tử La tất nhiên hiểu rõ tình nô là địa vị như thế nào, nếu so ra thì còn kém hơn cả thị thiếp hầu nữ, chỉ là một cái nô lệ ti tiện hạ đẳng, công cụ phục vụ theo mọi mệnh lệnh của chủ nhân. Không có quyền lên tiếng đòi hỏi hay yêu cầu bất cứ thứ gì. Từ khi nào một vị tộc trưởng quyền cao chức trọng như nàng lại phải khom lưng bó gối chấp nhận cái thân phận hèn mọn như vậy? Tuy nghĩ là thế nhưng nàng vẫn cố nặn ra nụ cười lấy lòng không dám bất mãn. “ Tiền bối... ngài nói đùa rồi. Nếu tiền bối không chê thì Tử La nguyện theo bên cạnh bồi tiếp ngài, dù chỉ làm một thiếp thất nho nhỏ cũng cam lòng.”
“ Thiếp thất? Chậc chậc, ngươi đề cao bản thân hơi quá rồi. Hậu cung của bổn tôn không phải thứ nữ nhân như các ngươi có thể nắm được địa vị cao. Hoặc là chấp nhận làm tình nô phục vụ ta vui vẻ liền tha cho hai ngươi một con đường sống, nếu không ưng thì ta buộc phải dùng biện pháp mạnh.”
Đến đây thì Chu Cương Liệt cũng không cần phải giả vờ nữa, giọng điệu trở nên độc đoán ngang tàng hơn, từ trên người hắn toả ra một cỗ khí thế vô hình áp bách khiến Lệ Nhiễm Sương cùng Thiết Mộc Tử La như rơi vào hầm băng toàn thân lạnh lẽo run rẩy. Uy áp bậc này bọn họ chỉ từng cảm nhận được từ trên người các vị lão tổ toạ trấn gia tộc thậm chí còn ẩn ẩn vượt qua một đoạn, nam nhân này phải mạnh mẽ đến đâu chứ?