Chương 694: Quy phục

Chương 694: Quy phục Trước khi năm đại thế lực quyết định kết minh đến đoạt Tuyết Liên Cung thì các nhà đều gần như nắm kĩ tình huống cùng thực lực của đối phương. Bọn họ cũng biết Tuyết Liên Cung là được một cái tiên nhân chưa rõ thân phận lập ra. Người này ở nhiều nơi ban phát cơ duyên lại đào hoa phong lưu gieo tình khắp nơi chuyên môn dùng vật chất hoặc trực tiếp ép bức dụ hoặc chiếm đoạt vô số mĩ nữ. Mặc dù chưa xác định lai lịch nhưng cả năm nhà đều có chung nhận định kẻ này chắc là một cái tà tu dâm tặc nhân cách biến thái vặn vẹo. Đến hôm nay Lệ Nhiễm Sương cùng Thiết Mộc Tử La xem như đã biết rõ dung mạo dáng hình của tên ác tặc đồi trụy chuyên hoạ hại nữ tử. Điểm đặc biệt là hắn không hề có bộ dạng hèn mọn đáng khinh giống những gã dâm dê đê tiện thường thấy. Ấn tượng đầu tiên của hai nàng về người này là một vị nam nhân thực thụ có sức cuốn hút của đàn ông trưởng thành huyết khí cương phương. Chỉ vừa gặp mặt đã vô thức làm các nàng nảy sinh hảo ý không có chút nào chán ghét. Nhưng chỉ qua vài câu trò chuyện thì cả Lệ Nhiễm Sương và Thiết Mộc Tử La đều đã rõ, nội tâm của gã nam tử này không hề giống với bề ngoài, ẩn sau tướng mạo đường hoàng nghiêm nghị đầy cuốn hút ấy che giấu một kẻ phản diện với tính cách độc đoán mãnh liệt. Hắn đơn giản chỉ muốn biến các nàng thành món đồ chơi tiêu khiển giống như những gì đã từng làm với các cô gái khác. Và điều khiến hai người tuyệt vọng hơn là hình như các nàng không hề có biện pháp nào để thoát khỏi khốn cảnh hiện tại cả. Trong phút chốc, hảo cảm mà hai nàng dành cho Chu Cương Liệt cũng theo đó sa sút, điểm dâm dục từ 20 giảm xuống còn 10. “ Hự... tiền bối, ngươi ỷ mạnh hiếp yếu thì có gì gọi là bản lãnh chứ, ta không phục, cũng sẽ không trở thành tình nô đâu.” Thiết Mộc Tử La cứng rắn nói, nành đã nhìn thấy kết cục của một đám nữ tử Tuyết Liên Cung, kẻ nào cũng hoàn toàn bị tẩy não đánh mất chính mình trở nên dâm loạn đắm chìm trong nhục dục. Còn không hề biết xấu hổ tùy tiện ở chỗ đông người phô dâm hoan ái chẳng kiêng nể gì. Nếu bản thân cũng biến thành cái bộ dạng đó thì nàng thà chết còn hơn. “ Ngươi có giỏi thì giết ta đi, dù hôm nay có hình thần câu diệt vạn kiếp không thể siêu sinh thì ta cũng sẽ không bao giờ phản bội lại phu quân cùng gia tộc. Rồi những kẻ ác tặc tà dâm như các ngươi sẽ sớm gặp báo ứng thôi.” Lệ Nhiễm Sương càng là phản ứng gay gắt hơn, một người phụ nữ truyền thống như nàng ghét nhất chính là bị đàn ông buông lời ong bướm trêu ghẹo huống chi Chu Cương Liệt càng trực tiếp muốn dùng vũ lực ép nàng làm tình nô cho hắn. “ Ái chà chà, tâm cảnh cũng không tệ, mĩ nhân tức giận trông cũng thật xinh đẹp a. Rất tiếc đúng như Lạc Thủy kiều thê của ta đã từng nói, kể từ khi các ngươi nhúng tay vào cuộc chiến này thì quyền sinh tử không phải do các ngươi quyết định nữa. Muốn chết trước mặt ta đó là điều không thể, ngoan ngoãn nhận mệnh đi thôi.” Chu Cương Liệt nói rồi liền đưa một tay lên bóp mạnh vào không khí, một luồng ánh sáng từ trong lòng bàn tay hắn bay ra rồi biến mất trong phiến không gian. Khoảnh khắc đó Lệ Nhiễm Sương bỗng chốc rùng mình một cái, sắc mặt tái nhợt miệng phun ra một búng máu vô lực suýt ngã quỵ xuống. Nàng cảm giác rõ ràng mối liên kết của bản thân và Tù Không Bát đã bị cưỡng ép hoá giải, pháp bảo đã không còn nằm trong quyền kiểm soát của nàng nữa. “ Hộc... ngươi... ngươi đã làm gì? Pháp bảo của ta... mau trả lại đây...” Lệ Nhiễm Sương tâm trạng hốt hoảng cố gắng gượng ôm ngực thở dốc từng đợt, trước khi rời khỏi gia tộc chính phu quân đã đưa Tù Không Bát cho mình phòng thân, đây là bảo vật trấn tộc trân quý vô cùng đủ để hiểu gia chủ Vu gia yêu thương quan tâm nàng như thế nào. Bản thân nàng đối với chồng cũng tận dạ thật tâm bởi vậy pháp bảo này nàng giữ gìn rất kĩ, nếu không gặp tình huống cấp bách đến tính mạng thì nàng cũng sẽ không lấy ra sử dụng. Hiện tại Tù Không Bát lại bị đối phương cưỡng ép đoạt lấy, nàng dù sống sót cũng làm gì còn mặt mũi nào mà trở về nhìn mặt phu quân nữa. “ Chậc, thứ đồ này rất không tệ a, nương tử, cho ta xin tí huyết, ta giúp nàng nhận chủ bảo vật.” Chu Cương Liệt phớt lờ hết những gì Lệ Nhiễm Sương nói chỉ chăm chú vào món đồ chơi mới cướp được. Hắn dùng một giọt máu của Lạc Thủy nhanh chóng để nàng nắm giữ Tù Không Bát. Thân ảnh trần trụi của nàng bay lên cao, làn da trắng bóng như ngọc lúc này càng toả ra một cỗ quang hoa thần thánh, xung quanh Lạc Thủy xuất hiện từng trận phù văn màu vàng kim bay múa, nàng cảm nhận rõ ràng giữa mình và phiến không gian này đã xuất hiện một tầng liên kết vô hình nào đó. Trong đại não của nàng bất chợt tràn vào lượng lớn thông tin, chỉ trong chốc lát nàng đã nắm giữ toàn bộ cách thức công năng sử dụng món pháp bảo này. Lạc Thủy khẽ niệm một đoạn chú ngữ, lập tức bức tường ngăn cách không gian ầm ầm biến mất, tu vi của nàng cũng từ Chân Tiên trung kì khôi phục lại như cũ. Chu Cương Liệt thoáng gật gù hài lòng, pháp bảo này trong tay hắn cũng không có tác dụng gì mấy, vừa hay Lạc Thủy thích hợp sử dụng. Công dụng tự thành không gian khép kín này nếu dùng để chứa đựng nước thì tốt hơn mấy cái lọ sứ cấp thấp kia gấp nhiều lần. Vật này còn có thể ngăn thành nhiều khu nữa, một bên dùng để chứa nước lồn của Lạc Thủy, bên còn lại tích trữ nước tiểu của hắn, khi nào các nàng cần giải khát đều có thể dễ dàng rót uống rất tiện lợi. Ngoài ra còn chia một khu riêng bơm vào một hồ tinh dịch của đủ thứ giống đực từ nhân loại cho đến súc vật ngựa chó lừa heo, chúng nữ chắc chắn sẽ rất thích bơi lội tắm rửa trong đó. Chu Cương Liệt đã tưởng tượng tới vẻ mặt của đám tu sĩ đầu trọc Tây Phương Giáo nếu biết pháp bảo Phật hệ nhà mình sắp bị đem đi làm vật đựng mấy thứ dâm uế chắc chắn biểu cảm sẽ đặc sắc lắm đây a. Lệ Nhiễm Sương tức đến nghiến răng nhưng lại vô lực không thể làm gì được, đứng trước một đối thủ mạnh đến không tưởng lại còn bá đạo chẳng thèm nói lý như thế các nàng hoàn toàn không có biện pháp nào ứng phó, nét tuyệt vọng hiện rõ trên dung mạo cả hai người. Thiết Mộc Tử La nhìn thấy vị nam nhân kia chỉ một cái phẩy tay đã dễ dàng cường đoạt lấy một món pháp bảo cấp Kim Tiên như thế khiến nội tâm nàng lay động dữ dội. Kẻ này e là còn có thực lực vượt xa lão tổ trong tộc, dù có kéo dài thời gian đợi được tiếp viện cũng chưa chắc thắng thậm chí còn tặng mạng. Tâm tình của mĩ nhân lực điền bắt đầu dao động đắn đo thiệt hơn, nếu trở thành tình nô của hắn thì xem như danh dự cùng tự trọng của mình đều mất sạch. Nhưng đổi lại tính mạng được bảo đảm, hơn thế nữa vị họ Chu này khả năng cao sẽ tìm tới các tộc để trả đũa, để bảo hộ an nguy cho hàng vạn tộc nhân Khuyển Nhung nàng hiện tại cần phải làm tốt quan hệ để hắn giơ cao đánh khẽ. Vì tương lai của bộ tộc, một mình nàng hi sinh xem ra cũng rất đáng giá, làm tình nô thì sao chứ, tồn vinh của thế lực mới là quan trọng hơn tất cả. “ Chậc, thời gian đã hết, thế nào? Đã suy nghĩ xong chưa? Là tự nguyện quy phục quỳ dưới chân ta tiếp nhận thân phận nô lệ hay là để ta tự mình ra tay cảm hoá.” Chu Cương Liệt nheo mắt nhìn về phía hai nữ, giọng điệu đã có chút lành lạnh tràn ngập nguy hiểm. Thiết Mộc Tử La đắn đo trong chốc lát rồi giống như cắn răng làm ra quyết định trọng đại, nàng tiến lên phía trước mấy bước khẽ cúi đầu hành lễ. “ Tiền bối... Tử La nguyện ý làm tình nô của ngài.” “ Gọi ta chủ nhân.” Chu Cương Liệt đăm đăm quan sát biểu hiện của nàng từ đầu đến chân một lượt. “ Vâng... chủ... chủ nhân...” Thiết Mộc Tử La khó khăn cúi gằm mặt nhỏ giọng nói theo, cả cơ thể nàng máu huyết đã nóng bừng lên vì xấu hổ. Một nữ cường nhân đã quen sống ở địa vị cao hôm nay lại phải hạ mình cam phận gọi người khác là chủ nhân khiến nàng nhất thời chưa thể chấp nhận được. “ Ta chưa cảm nhận được chút lòng thành nào cả, ngươi đây là ngoài mặt làm bộ cam chịu nhưng trong tâm ôm hận ý oán trách ta có phải hay không?” Câu hỏi mang theo ý hời hợt nhưng lại khiến tâm tình của Thiết Mộc Tử La như rơi vào hầm băng, giống như có một đôi mắt hung ác đang nhìn chằm chằm sẵn sàng khiến nàng mất mạng bất cứ khi nào. “ Chủ nhân minh giám, thiếp nguyện ý trung thành với ngài không có chút dị tâm nào.” Nàng quỳ một gối xuống cúi đầu thật thấp run rẩy thề thốt. “ Vậy thì chứng minh đi, cho ta thấy nàng thật dạ muốn làm tình nô của ta.” Chu Cương Liệt thản nhiên nói đồng thời phất tay hoá biển mây dưới chân thành một bảo toạ êm ái, sau khi thoải mái yên vị còn kéo Lạc Thủy ngồi lên đùi mình cưng chiều nhào nặn cặp vú sữa một trận. “ Chủ... chủ nhân muốn thiếp làm điều gì?” Thiết Mộc Tử La cảm giác đối phương không có ý tốt liền cẩn trọng dò hỏi. “ Giống như thê tử ta đã từng nói, trước tự lột sạch y phục sau đó loã thể bò bằng tứ chi tiến tới liếm giày cho ta. Như vậy liền có thể chứng minh ngươi thật dạ thật lòng muốn quy thuận.” Chu Cương Liệt vừa nói vừa chỉ xuống vị trí gót giày của mình.