Chương 701: Tiếu diện hổ

Chương 701: Tiếu diện hổ Khác với sự e lệ rụt rè của Lệ Nhiễm Sương, Thiết Mộc Tử La vốn là nữ tử man tộc tính tình táo bạo không giỏi giấu giếm cảm xúc, hai mắt nàng mở to ngước lên nhìn không chớp vào cái côn thịt cứng cáp kiên đỉnh ngay sát mặt mình. Trong con ngươi giống như ánh lên hình trái tim, hơi thở cũng dần nặng nề gấp gáp, đầu lưỡi còn đưa ra muốn nếm thử tư vị, nước dãi chảy ướt cả vú sữa. Mùi nam tính đặc trưng toả ra xộc thẳng vào khướu giác làm nàng đê mê lâng lâng đầu óc. Dâm tính sớm đã lấn át lý trí, Thiết Mộc Tử La nhanh chóng với tay bắt lấy thân cặc cầm nắm mân mê lắc lư một hồi, biểu cảm vui vẻ giống như hài tử nhận được món đồ chơi ưa thích không buông. Tuy đã sống qua mấy trăm niên thọ nhưng trước nay luôn theo tập quán thủ tiết thờ phụng Vu Tổ nên đây là lần đầu tiên nàng tiếp xúc với dương vật của nam tử gần như vậy, mang theo sự hiếu kì và tò mò mãnh liệt nàng bắt đầu cẩn thận khám phá của quý nóng hôi hổi trong tay mình. Không ăn thịt heo nhưng tất nhiên cũng đã nhìn thấy heo chạy, mặc dù chưa nếm trải tư vị ái dục nam nữ ngôn hoang nhưng ở bộ tộc lâu năm Thiết Mộc Tử La cũng không hiếm lạ gì chuyện chứng kiến tộc nhân quan hệ. Nàng cũng nhiều lần nghía qua cặc của đám đàn ông trong tộc nhưng có điều chắc chắn là không một ai sở hữu dương vật vĩ đại như vị chủ nhân to lớn này. Côn thịt của hắn chắc phải so với hàng của lừa hoặc ngựa mới xứng a, một bàn tay nàng cầm còn không xuể. Nàng chủ động cầm lấy dương vật đưa tới đập đập vào mặt mình, mũi liên tục hít ngửi như con nghiện thiếu thuốc. Con cặc này mang theo một loại mùi hương đặc trưng đầy mạnh mẽ nam tính khiến bất kì cô nàng nào nếm được một lần sẽ nhớ nhung mãi không buông. Nàng chạm vào đầu khấc, quệt lấy chút dịch nhờn tiết ra ở lỗ tiểu rồi cho vào miệng nhấm nháp ngon lành. Sau đó lại tiếp tục tuốt sục thân cặc, tay còn lại xoa bóp mân mê túi trứng. Dương vật của Chu Cương Liệt dưới sự chăm sóc nhiệt tình càng lúc càng kiên đỉnh cứng rắn lại lớn thêm một vòng làm Thiết Mộc Tử La vui vẻ không thôi. Cánh môi dày của nàng trờ tới đặt một nụ hôn ngọt ngào lên đầu khấc rồi tiếp tục rà lưỡi liếm láp dọc thân cặc, ngậm cả bìu dái vào nút nhè nhẹ. Thiết Mộc Tử La tuy vẫn là trinh nữ nhưng kinh nghiệm phục vụ nam nhân tích lũy hàng trăm năm vẫn rất dày dạn, Chu Cương Liệt không cần mở miệng chỉ dẫn, hắn hơi tựa lưng vào ghế tận hưởng mĩ nhân hoang dã bạo mãn tận tụy hầu hạ. Nàng tiếp tục hé mở môi thơm ngậm lấy đầu khấc, khoang miệng ẩm ướt ấm áp bao bọc kín kẽ, đầu lưỡi uyển chuyển đảo quanh liếm mút điệu nghệ. Một tay nàng cầm lấy thân cặc vẫn thoăn thoắt tuốt sục, tay kia ra sức kích thích hai hòn dái, trình độ khẩu kĩ phối hợp nhuần nhuyễn không hề thua kém kĩ nữ có kinh nghiệm lâu năm. “ Hảo a, nàng rất có thiên phú làm đĩ phục vụ đàn ông đó nha. Đi theo bổn tôn bảo đảm cho nàng sau này tài nghệ không bị mai một, ngày nào cũng có cặc cùng tinh để ăn mãi không hết, haha.” Câu khen ngợi mang theo ý trêu chọc này không những không làm Thiết Mộc Tử La khó chịu mà còn ẩn ẩn khiến nàng vui vẻ càng ra sức phun ra nuốt vào côn thịt. Cây hàng này kích thước quá phô trương, nàng phải cật lực mở miệng to hết cỡ mới ngậm vào được, sau một phen bú liếm đầu khấc thì Chu Cương Liệt lại ghì chặt ấn đầu nàng xuống để côn thịt vào sâu hơn trong thực quản. Thiết Mộc Tử La mắt trợn ngược, yết hầu bị đội lên khiến hô hấp khó khăn, nàng có cảm tưởng như mình đang bị hốc khi cố nuốt một cái xương đùi bò, cổ họng nghẹn ứ chật chội được quy đầu kéo mở, từ bên ngoài dễ dàng nhìn rõ yết hầu cộm lên hình dáng thô dài của côn thịt. Hai bàn tay nàng chới với tìm chỗ bám víu, bên dưới mật huyệt âm tinh cùng nước tiểu thi nhau trào ra theo bẹn đùi đọng lại thành vũng lớn. Đến khi Chu Cương Liệt thô bạo đút vào đến tận gốc, lông mu của hắn dán chặt lên mũi nàng thì vị nữ nhân man di này cũng đã lên đỉnh được hai lần. Con cặc to lớn chèn kín đường thở làm nàng chỉ có thể phát ra tiếng rên rỉ ồ ồ, thực quản nhỏ hẹp bị đại dương vật kéo mở hết cỡ, trên mặt nàng thoáng hiện thần sắc thống khổ nhưng thực tế tâm tình lại vô cùng hưng phấn. Đây là trải nghiệm thú vị nhất sau mấy trăm năm làm người nhàm chán của nàng, bị một nam nhân thô bạo cưỡng gian, tuy chịu nhục nhã nhưng không hiểu sao nàng ẩn ẩn có cảm giác ham muốn mãnh liệt. Quy đầu xuyên qua thực quản gần như chạm đến tận dạ dày, Chu Cương Liệt ngâm một lúc lâu rồi lại bắt đầu di chuyển, hắn xem miệng nàng như cái lồn mà quất cắm ra vào nhịp nhàng. “ Ba...ba... ục... khục... ọc.... ực.... ba... ba.... ọc... ót....” Hàng loạt thanh âm va chạm vang lên, dương vật không ngừng bị Thiết Mộc Tử La phun ra nuốt vào tận gốc, bìu dái bên dưới chạm vào cằm nàng. Chu Cương Liệt hô hấp cũng có phần dồn dập, hắn thích thú nhất là cảm giác khi đầu trym chạm vào nơi mà hầu hết nam nhân khác không thể chạm tới. Đầu cặc ma xát cọ vào những nơi có thịt non mềm nhất, hắn giữ chặt ót của nàng chủ động nhổm người thượng lên rồi hẩy hông kịch liệt quất đánh. “ Hô... ực... ọc... ót... ót... ô ô ô.... ục... ba ba ba ba ba....” Thiết Mộc Tử La hai đùi dạng rộng, đôi bàn tay với cơ bắp vạm vỡ vịn chặt lấy hông hắn như tìm cho mình điểm tựa tinh thần. Cảm giác lúc đầu hơi thống khổ đã bị khoái cảm ngột ngạt che lấp, mắt nàng lật ngược trắng dã, miệng mũi xì xì sùi ra bọt trắng. Nam nhân này hoàn toàn không xem nàng như con người mà giống như một món đồ chơi tùy ý bạo dâm lạp xả không thương tiếc. Hắn tọng con cặc thô to như cánh tay kia vào họng nàng từng cú mạnh mẽ khiến nàng cảm tưởng xương hàm sắp lệch tới nơi. Lệ Nhiễm Sương âm thầm mím môi chứng kiến một màn khẩu gian mà cả đời nàng chưa từng thấy qua, nhìn rõ yết hầu của vị tộc trưởng đồng minh kia liên tục phình lên xẹp xuống, trong đầu mĩ phụ nhân sinh ra đủ thứ suy nghĩ bâng quơ rối rắm. Không ngờ thứ to lớn như vậy mà Thiết Mộc tộc trưởng có thể nuốt hết tận gốc, nàng sẽ không bị bạo gian đến chết đấy chứ? Nếu cô ta nuốt dương vật bị hốc chết thế chẳng phải sẽ tới phiên mình chịu tội hay sao? Liệu mình có nuốt trôi cái gậy thịt kia hay không? Càng nghĩ lại càng làm mĩ phụ nhân hoảng hốt hơn, tâm trạng vốn âu sầu thảm não vì bị ép phải phục tùng cũng bay biến hết thay thế bằng đủ thứ suy tư loạn thất bát tao mà nàng không hề hay biết. Lạc Thủy nghía qua liền biết ngay đối phương đang nghĩ gì, nàng nhếch môi cười xảo quyệt sau đó lại rút roi thủy linh khí ra lăm lăm tiến tới gần. Lệ Nhiễm Sương thấy thế liền lùi người lại cẩn trọng dè dặt. Thủ đoạn độc ác bạo ngược của vị mĩ nhân kia trút lên thân Thiết Mộc Tử La vừa rồi làm nàng ái ngại không thôi, cô nàng lực điền đó một thân thể phách được trui rèn cứng cáp chắc khoẻ không kém gì hung thú mà còn bị roi quất đến da tróc thịt bong khóc la kêu cha gọi mẹ van xin tha thứ. Bản thân nàng chỉ là một cái phụ nhân yếu đuối da mềm thịt xốp chắc chắn chịu không nổi đòn roi tàn nhẫn, e là sẽ bị đánh chết đương trường a. Lạc Thủy cũng không biểu hiện lạnh nhạt hay giận dữ gì, trên mặt vẫn treo nụ cười như có như không xáp tới điệu bộ hết sức thân thiện khoác tay qua vai Lệ Nhiễm Sương thì thầm to nhỏ. “ Lệ phu nhân, không, bây giờ phải gọi là Lệ muội tử, hì hì, muội không phải đã chấp thuận thân phận tình nô cùng chúng ta hầu hạ tốt phu quân rồi sao? Sao bây giờ lại đứng trơ ra rụt rè chưa quyết như thế? Không lẽ muội cũng giống như con chó cái man di kia bằng mặt nhưng không bằng lòng có ý bất mãn muốn cãi lệnh phu quân ta?” Lời nói của Lạc Thủy hết sức nhẹ nhàng nhưng rơi vào tai Lệ Nhiễm Sương lại như mang theo vô tận băng giá khiến nàng nổi hết gai óc trán đổ mồ hôi. Mĩ phụ nhân hiểu rõ nữ nhân xinh đẹp này là thể loại tiếu diện hổ, bề ngoài tỏ ra vui vẻ thân mật nhưng kì thực tâm cơ thâm sâu xảo quyệt lúc nào cũng có thể nổi điên giết người. “ A... Lạc Thủy... tỷ tỷ, ta... a... muội không dám, chủ nhân đã đồng ý tha cho Vu gia một con đường sống vậy thì muội cũng không dám nói hai lời, nhất định làm tốt bổn phận của mình.” Lệ Nhiễm Sương cúi đầu giọng điệu e thẹn nhún nhường, rõ ràng niên kỷ của nàng hơn Lạc Thủy rất nhiều nhưng lúc này đây vẫn phải chấp nhận cúi đầu xưng hạ, tuổi tác lớn không có nghĩa là bối phận lớn, tình nô thị thiếp sao so bì với chính cung chủ mẫu được. “ Ừm, ngoan lắm, tốt nhất là muội tử nên biết điều chớ có toan tính gian dối, không chuyện gì có thể qua mặt được phu quân ta đâu. Nếu để chàng ấy nổi giận thì ta không chắc sẽ xảy ra chuyện tồi tệ gì nữa.” Lạc Thủy kề miệng lại gần thì thầm vào tai Lệ Nhiễm Sương, mĩ phụ nhân biết đối phương là đang cảnh cáo mình, nàng cúi đầu không dám đáp lại, cũng không ôm chút tâm tư cầu may nào nữa, hôm nay chắc chắn mình phải dâng hiến thân thể vào miệng cọp rồi. “ Nào, tới phiên muội thể hiện thành ý rồi. Hay là muốn ta trước dùng đại hình giúp muội ngoan ngoãn một chút giống man nữ kia?” Lạc Thủy buông vai Lệ Nhiễm Sương ra, bàn tay nắm lấy roi thủy khí khẽ vung vẩy giọng điệu đầy nguy hiểm. Mĩ phụ nhân tất nhiên không muốn bản thân chịu khổ, nàng khẽ thở dài một hơi, rồi đưa tay run rẩy nắm lấy đai lưng. Thò đầu cũng một đao, rụt đầu cũng một đao, đã không thể tránh thoát vậy thì nàng thà chọn an ổn chấp nhận số phận để khỏi phải chịu nhục hình tra tấn.