Chương 702: Bản tính Tào tặc

Chương 702: Bản tính Tào tặc Chu Cương Liệt vẫn đang ngồi trên bảo toạ hưởng thụ mĩ nhân man tộc dáng hình mạn điệu vùi đầu lên xuống nhịp nhàng bú liếm dương vật cho mình. Hắn để cho Lạc Thủy tùy tiện lập uy thu phục mấy nữ cường nhân này, về sau bọn họ chắc chắn sẽ ít nhiều kiêng dè không dám nghịch ý khi dễ nàng nữa. “ Nhanh cái tay lên, đừng để phu quân mất hứng, nhớ kĩ, lệnh của chàng ấy là thiên ý mà các muội nhất định phải sống chết tuân theo. Làm tình nô nếu dám có tư tưởng phản nghịch thì chắc chắn không có kết cục tốt đâu.” Lạc Thủy nhịp nhịp roi trong tay trầm giọng nhắc nhở. Lệ Nhiễm Sương cũng e ngại nên vội vàng tăng tốc độ. Đai lưng nhanh chóng được tháo ra, bộ y phục phu nhân của nàng được thiết kế vô cùng trang nhã và có hơi hướng bảo thủ kín đáo với nhiều lớp áo váy xếp chồng, chất liệu vải khá dày gần như che hết thân hình đẫy đà đầy đặn kia. Khuôn mặt Lệ Nhiễm Sương nổi lên một tầng phiến hồng, hai bên tai cũng đỏ ửng vì xấu hổ, bắt một phụ nhân vốn giữ quan niệm truyền thống tiết hạnh như nàng phải ở trước mặt nam nhân xa lạ tự cởi bỏ y phục quả là điều vô cùng khó chấp nhận được. Sau khi bỏ đi lớp áo khoác dài bên ngoài thì nàng lại lâm vào lưỡng lự, đôi tay run run không nhúc nhích thêm. Lạc Thủy thấy vậy lại phải đóng vai ác nghiêm mặt đe doạ. “ Sao nữa? Muốn đổi ý hở? Hay là để bổn cung giúp muội cởi đồ nhé, để tránh phu quân chờ đợi lâu, hay là xé toạc ra luôn cho đỡ vướng?” Lệ Nhiễm Sương hoảng sợ rụt cổ lấm lét lắc đầu nguầy nguậy rồi lại tiếp tục kéo dây mảnh để chiếc váy dài rơi xuống, bên trong vẫn còn một lớp y phục với áo ngắn và váy thêu hoa mẫu đơn nữa. “ Ôi trời xem muội kìa, có cần phải ăn vận kín kẽ nhiều lớp như vậy không? Thân thể nếu không có khuyết điểm thì ngại gì mà không khoe ra để người ta trầm trồ, giống như chúng ta đây, khỏi cần mặc gì cho đỡ vướng víu. Nhớ lấy, sau này làm tình nô của phu quân rồi thì phải tự tin phóng khoáng một chút, chúng ta không ngại thì người khác sẽ ngại. Chỉ là khoả thân phô dâm thôi mà, không có gì to tát.” Lời nói nhẹ nhàng như gió bay của Lạc Thủy làm Lệ Nhiễm Sương không biết trả lời thế nào, cái gì mà loã thể là bình thường, mấy ả nữ nhân này e là đã bị gã tiên nhân họ Chu kia nhồi sọ trở nên tam quan lệch lạc không biết xấu hổ hết cả rồi. Nữ tử thời đại này xem trọng nhất vẫn là tiết hạnh cùng nhân phẩm, dù chỉ bị lộ gót chân hay cổ tay cũng bị người ta đánh giá là lẳng lơ trắc nết rồi huống chi cởi sạch phô bày cho hàng vạn người chiêm ngưỡng. Nghĩ đến bản thân mình cũng sắp sửa rơi vào tay của gã đó, bị hắn ép trở thành cái bộ dạng dâm đãng không biết tiết chế giống đám tình nô ngoài kia Lệ Nhiễm Sương bất chợt run lên, nhưng không hiểu sao tâm tình lại phức tạp ẩn ẩn có chút chờ mong. Nàng không đáp lại đối phương, chỉ cúi đầu chú tâm tiếp tục cởi ra lớp y phục thứ hai. Khi áo ngắn cùng váy lụa thêu hoa được tháo xuống lúc này thân thể đẫy đà với những đường cong nóng bỏng của mĩ phụ mới thực sự lộ ra. Làn da trắng ngần được bảo dưỡng rất tốt căng mịn không có chút dấu hiệu tuổi tác. Chiếc cổ thiên nga thon thả, bờ vai cao đầy đặn cùng xương quai xanh tinh tế. Bộ ngực tròn đầy nặng trĩu căng tràn như sắp xé cả lớp yếm đào để tự do thoát ra, bầu vú thịt so ra còn lớn hơn Thiết Mộc Tử La một vòng, dễ dàng thấy rõ hai đỉnh nhũ phong đội lên áo yếm chứng tỏ tâm tình rạo rực khó cưỡng của nàng. Vòng eo của nàng tuy không thon gọn như mấy thiếu nữ xuân thì nhưng lại mang nét đầy đặn, quyến rũ của một mỹ phụ từng trải. Đó là bờ eo mềm mại, căng tràn sức sống với những đường cong mượt mà như sóng lượn, vừa đủ để tạo nên sự nữ tính dịu dàng, vừa toát lên vẻ gợi cảm đằm thắm. Vị trí hông hơi có chút ngấn mỡ nhưng không vì thế mà làm nàng xấu đi. Khi nàng khẽ xoay người, phần eo uyển chuyển theo từng cử động, như một biểu tượng của vẻ đẹp trưởng thành không còn mong manh yếu đuối mà mang sức hút khó cưỡng của người phụ nữ từng trải, mặn mà và viên mãn. Hạ thân vẫn còn một lớp quần đùi lụa che đậy, cặp mông kiên đỉnh phồng lên nhìn là biết tướng mắn đẻ, tuy đã trải qua nhiều lần sinh nở nhưng không hề có dấu hiệu bị xệ chút nào. Đôi chân của nàng mang vẻ đẹp mềm mại mà đầy đặn, không gầy guộc nhưng cũng không quá nặng nề. Cặp đùi tròn trịa săn chắc như được tạo hóa nhào nặn với sự mặn mà của tuổi trưởng thành. Mỗi đường cong đều toát lên sức sống, vừa vặn để tôn lên nét quyến rũ tự nhiên của một mỹ phụ từng trải. Chu Cương Liệt ở bên kia cũng đã tập trung sự chú ý về phía Lệ Nhiễm Sương, hắn đã ăn qua vô số mĩ phụ nhưng mỗi lần đều thể nghiệm một loại tư vị khác nhau khiến hắn không bao giờ chán. Như một vĩ nhân họ Tào nào đó đã từng nói, mĩ nữ thiên hạ đều tầm thường, chỉ có vợ của kẻ thù mới làm ta cảm thấy thích thú. Chu Cương Liệt có một loại đam mê đặc thù với việc chiếm đoạt thê tử của kẻ khác, đặc biệt là những cặp đôi uyên ương tình nồng thắm thiết, họ càng yêu thương tin tưởng nhau thì hắn lại càng muốn cướp đoạt chia rẽ. Cảm giác phấn khích khi chiếm đoạt những đoá hoa đã có chủ, ở trước mặt trượng phu thoả thích rong ruổi khiến nữ nhân phải rên rỉ sung sướng. Người đời gọi hắn là ác tặc biến thái dâm tu, hắn chửi những kẻ kia không biết gì gọi là thưởng thức cuộc sống. Tình dục ân ái không chỉ là hai con người quấn quýt giao hợp mà còn là nghệ thuật nơi hắn hoá thân thành vị nghệ sĩ tài ba tận hưởng chiến tích của mình. Lần này cũng thế, lâu lắm rồi hắn chưa có dịp thưởng thức một mĩ phụ nhân đúng nghĩa, Lệ Nhiễm Sương đúng là con mồi béo bở mà hắn yêu thích. Nàng càng cẩn thận, ôm tâm lý bảo thủ kín đáo giữ mình thì khi hắn lột từng lớp khiến nàng dần dần sa đoạ trở thành đãng phụ dâm dật càng có cảm giác thành tựu. Thể loại nữ nhân truyền thống hết mình vì nhà chồng, một dạ với trượng phu, yêu thương con cái thậm chí hi sinh thân mình vì gia tộc của chồng, hắn muốn để cho nàng thấy rõ hiện thực, phu thê vốn là đôi chim đậu chung một cành, gặp nạn mạnh ai nấy bay đi. Lệ Nhiễm Sương đã vì tồn vong của Vu gia mà không tiếc thân mình chịu làm tình nô của hắn, nhưng liệu đám người Vu gia đó và cả chồng con của nàng có xứng đáng với sự hi sinh cao cả này hay không? Chu Cương Liệt chắc chắn sẽ đem nàng đi thăm Vu gia một chuyến, nhưng lúc này việc cần làm là khiến nàng ngoan ngoãn phục tùng đã. Hắn thả hồn theo những tâm tư riêng, bên dưới côn thịt vẫn đang được Thiết Mộc Tử La tận tụy chăm sóc bú mút, phía bên kia dưới sự thúc giục của Lạc Thủy Lệ Nhiễm Sương cũng đã cắn răng cởi nốt những mảnh vải cuối cùng trên người. Lần lượt quần lụa, áo yếm và tiết khố được lột ra đặt một bên, toàn thân mĩ phụ nhân lúc này đã hoàn toàn loã lồ không mảnh vải. Khuôn mặt xấu hổ đỏ như gấc chín cúi gằm xuống, hai tay đưa lên che chắn lấy bộ vị nhạy cảm. “ Còn rụt rè gì nữa, mau bỏ tay ra cho phu quân thưởng thức đi nào.” Lạc Thủy ở phía sau vung tay phét vào đít Lệ Nhiễm Sương một phát thật kêu khiến nàng giật nảy hô lên, tuy ấm ức nhưng biết làm sao hơn chỉ đành chấp nhận buông tay không che đậy nữa, mặt nàng ngoảnh qua một bên mí mắt rũ xuống không dám đối mặt với gã nam nhân kia. Chu Cương Liệt chăm chú đổ dồn sự tập trung về phía mĩ phụ nhân, trong phút chốc Thiết Mộc Tử La đang cặm cụi ăn cặc bên dưới rõ ràng cảm nhận được khúc gậy thịt trong họng mình lại phồng lớn thêm một vòng, đầu khấc giật giật chứng to chủ nhân của nó đang vô cùng kích thích. Quả thật cách ăn vận kín đáo của Lệ Nhiễm Sương đã che lấp đi phân nửa toà thiên nhiên đồ sộ hùng vĩ, chỉ khi trút bỏ hết xiêm y mới chiêm ngưỡng được thân thể mĩ phụ tựa như kì quan lộng lẫy một cách trọn vẹn nhất. Hai vú thịt ngoại cỡ đẫy đà tuy căng tràn nhưng không hề xệ chút nào, cặp mông no đủ đúng chuẩn tướng mắn đẻ vượng con. Dù hai đùi đang cố khép chặt nhưng vẫn không thể che giấu được cảnh xuân mơn mởn ở khu tam giác thần bí. Gò mu mũm mĩm nhô cao như một gò núi nhỏ, thảm rừng đen đã được cắt tỉa gọn gàng thành một hình tam giác ngược chứng tỏ vị mĩ phụ này rất chuyên tâm chăm sóc cơ thể. Thân hình của nàng dù chưa qua cải tạo nhưng vú cùng mông lại chẳng hề thua kém gì cô nàng Chung Ly Lạp Chân kia. Kích thước quá khổ đủ để ép cho nam nhân chết ngạt trong sung sướng đê mê. “ Ôi chà... Lâu lắm rồi ta mới có thể thấy được một thân hình cực phẩm một cách tự nhiên như vậy a... haha, hảo! Mau lại đây, ta muốn hai nàng cùng phục vụ.” Chu Cương Liệt khoái chí ngoắc tay ra lệnh, Lệ Nhiễm Sương cảm nhận được đôi mắt tà dâm tham lam của hắn đang lia lên những chỗ nhạy cảm của mình khiến nàng ngượng ngùng không thôi. Mình vậy mà đang trần truồng khoe thân cho một nam nhân khác không phải phu quân nhìn ngắm. Giờ phút này nàng thậm chí còn nảy sinh ý định tự sát cho xong, nỗi ô nhục này chắc chắn không thể rửa sạch. “ Sao vậy? Không nghe lệnh của phu quân sao? Mau quỳ xuống bò đến bên cạnh chàng ấy đi, đây là cơ hội duy nhất của muội đó, nếu còn chần chừ không nắm bắt vậy thì đừng trách ta ra tay độc ác.” Lạc Thủy đứng bên cạnh giọng điệu mất kiên nhẫn hối thúc, Lệ Nhiễm Sương nghe vậy cũng cố gắng lấy lại bình tĩnh, nàng không thể chết, nếu không mọi công sức hi sinh đều sẽ vô nghĩa. Vì Vu gia, vì phu quân, vì ba đứa con, lần này nàng đành phải chấp nhận thất tiết thôi. Nghĩ đến đây, Lệ Nhiễm Sương như tiếp thêm động lực, ánh mắt nàng mang đậm nét u buồn, bờ môi mím lại từ từ cúi người xuống hai tay chống đất sau đó bắt đầu bò từng bước về phía Chu Cương Liệt.