Chương 703: Khuất nhục
Chương 703: Khuất nhục
Khoảng cách từ vị trí của mình đến chỗ bảo toạ chỉ mấy mươi thước, nếu là bình thường chỉ cần nhoáng một cái liền có thể đến nhưng hôm nay đối với Lệ Nhiễm Sương sao mà xa quá thể. Nàng hạ thấp tứ chi nặng nề cẩn trọng từng bước một di chuyển, khuôn mặt vốn trắng hồng đã xấu hổ đến đỏ bừng như người say rượu, mồ hôi tuôn ra khiến cơ thể thành thục của nàng nhuộm một tầng ướt át bóng loáng. Đôi khi nàng còn hơi loạng choạng lắc lư như sắp gục ngã, trải nghiệm đầy ái muội dâm dật này khiến tâm trí một nữ nhân truyền thống bảo thủ như nàng thực sự khó chấp nhận nổi. Những lúc tưởng chừng như muốn buông bỏ thì nàng lại nhớ đến khuôn mặt kiên nghị của phu quân Vu Thản Chi, còn có ba đứa con hai trai một gái mà nàng tâm niệm yêu thương. Vì sự tồn vong của Vu gia, vì tính mạng của chồng và các con nàng phải cố gắng kiên cường. Lệ Nhiễm Sương đôi mắt đã lần nữa đẫm lệ vì uất ức đau khổ, động tác bò lại nhanh hơn, mỗi chuyển động của nàng đều khiến đôi vú thịt như hai quả bóng nặng trĩu lắc lư đong đưa, phía sau cặp mông sung túc cũng theo đó vểnh lên cao nảy tưng tưng khiến người nhìn đều muốn vỗ vào đó vài cái thật kêu. Lạc Thủy ở phía sau chầm chậm đi theo, ở góc độ của nàng có thể dễ dàng quan sát được khu tư mật của Lệ Nhiễm Sương phơi bày rõ rệt. Thành lồn lớn dày như hai cánh hoa ép chặt lấy thịt huyệt, nhìn qua liền có thể thấy mép môi bé bên trong màu hồng sẫm hơi nhô ra minh chứng cho việc đã trải qua sinh nở. Cửa mình theo từng động tác di chuyển mà hơi kéo mở ra, dù nàng đang rất xấu hổ cùng sợ hãi nhưng vẫn không tránh khỏi phản ứng sinh lý tự nhiên khiến mật huyệt ẩm ướt. Hột le như một viên trân châu màu đỏ thẫm tô điểm cho vẻ đẹp mĩ miều càng thêm mặn mà sắc xảo. Cúc hoa e lệ khép kín với từng nếp gấp đều tăm tắp. Chu Cương Liệt trên mặt lộ rõ ý cười hài lòng ngắm nhìn mĩ phụ nhân đoan chính tiết hạnh khả phong đang bày ra bộ dáng lẳng lơ dâm dật đến cùng cực. Hắn biết rõ nàng cứng rắn hơn Thiết Mộc Tử La, đến hiện tại vẫn chưa thực tâm quy phục làm tình nô. Nhưng đó cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn, Lệ Nhiễm Sương đã phát sinh điểm dâm dục với hắn, lại chấp thuận cởi đồ làm theo mệnh lệnh như vậy đã là thành công rồi. Chu Cương Liệt có thừa tự tin trong chuyện công lược cả trái tim lẫn thể xác nữ tử, sau khi bị khúc gậy thịt của hắn hàng phục thì làm gì có nàng nào cưỡng lại được sung sướng đê mê. Các nàng sẽ càng ăn càng nghiện đến trình độ khó dứt ra nổi sau cùng cam tâm tình nguyện sa đà vĩnh viễn trong bể dục. Lệ Nhiễm Sương lúc này cũng đã bò đến dưới bảo toạ, nàng cắn răng cố trấn tĩnh ngước đầu lên đối diện với hắn, trong đôi mắt ẩn chứa vô vàn cảm xúc hỗn loạn. Nàng căm hận gã nam nhân xấu xa đang muốn hủy hoại danh tiết của mình nhưng không hiểu tại sao khi đối diện với ánh mắt như cất chứa vô tận tinh không của hắn tâm tình nàng lại trở nên bất ổn, mọi đau khổ căm ghét đều giống như bong bóng bị xì hơi không thể phát tiết chút nào. Thiết Mộc Tử La sau một hồi phun ra nuốt vào dương vật thì cũng đã mệt mỏi rũ rượi mà tạm thời buông tay thở hồng hộc lấy hơi. Cũng trong khoảnh khắc đó sự chú ý của Lệ Nhiễm Sương đã va thẳng vào căn gậy thịt thô dài đó, dù nàng đã kìm lòng muốn quay đi nhưng thứ đó như có một loại ma chú khiến nàng khó thể rời mắt. Cái dương vật tráng kiện đầy gân guốc dữ tợn kia một lần nữa triển lãm trọn vẹn trước mặt mĩ phụ nhân. Tầm nhìn của nàng dần nhoè đi, hai má đỏ bừng như say rượu, yết hầu cũng vô thức khẽ nuốt xuống ngụm nước bọt khô khan. Chu Cương Liệt đẩy Thiết Mộc Tử La qua một bên hơi cúi thấp thân thể, hai người bốn mắt giao nhau như xuất hiện dòng điện gắn kết. Lệ Nhiễm Sương lúc này mới lấy lại chút bình tĩnh xấu hổ cúi gằm mặt. “ Nào, nói đi, Lệ phu nhân, nàng có tình nguyện trở thành tình nô của bổn tôn hay không? Nếu chấp thuận thì mau hôn lên đó xem như hành lễ.”
Hắn nói với giọng trầm ổn tràn đầy quyền uy của thượng vị giả, ngón tay chỉ vào đầu khấc của mình. Lệ Nhiễm Sương bất giác run lên, nam nhân này vậy mà bắt nàng hôn lên chỗ đó của hắn, phải làm sao đây. Thiết Mộc Tử La quỳ một bên liếc xéo không vui, vị chủ nhân này cũng thực là đối xử khác biệt quá đáng. Lúc nãy nàng tỏ ra kiệt ngạo bất tuân thì lập tức phải lãnh một trận đòn roi thừa sống thiếu chết, Lạc Thủy kia ra tay không có chút nhân nhượng nào. Hiện tại tới phiên nữ tử họ Lệ này vì sao lại được nhẹ nhàng ưu ái như thế chứ? Tâm lý của nữ nhân không tránh khỏi ganh đua cạnh khoé nhau, Thiết Mộc Tử La tính cách vốn không tốt, nàng ta nghĩ đã là phận tình nô như nhau thì cũng nên được đối đãi tương tự mới đúng, sao lại có chuyện nàng ăn đòn như xương còn ả phu nhân kia lại thoải mái thong dong như vậy. Nhưng bài học từ trận đòn đã làm mĩ nhân man tộc sinh ra tâm lý ám ảnh, nàng chắc chắn sẽ không dám thắc mắc hay đòi hỏi công bằng đến từ chủ nhân. Vậy thì đành phải ra tay từ phía người chung đẳng cấp duy nhất ở đây. “ Hừ, chủ nhân, thiếp xem nữ nhân này hình như tính khí còn lớn lắm, chắc chắn cô ta chưa chịu khuất phục đâu, hay là lại để Lạc Thủy tỷ cho ả ăn chút khổ sở, như thế sẽ khiến ả ngoan ngoãn hơn đó nha.”
Thiết Mộc Tử La vừa nói vừa cọ hai vú socola vào chân Chu Cương Liệt như một chú báo nhỏ làm nũng chủ nhân. Hắn làm sao không hiểu được tâm tư muốn kéo đồng bạn xuống hố của cô nàng, bàn tay to lớn vung lên cứ vậy đét một phát thật mạnh vào mông đít đang vểnh lên kia. “ Bớt có giở trò tâm cơ với tỷ muội lại, còn lắm chuyện lần nữa cẩn thận ta giao nàng cho Lạc Thủy dạy dỗ đó.”
“ Ây nha...” mĩ nhân lực điền cảm thụ đau rát hô lên một tiếng, nét mặt hơi ấm ức lỏn lẻn cúi đầu phục tùng không dám có ý kiến gì thêm. Lệ Nhiễm Sương tất nhiên cũng biết ả đàn bà lực điền kia đang muốn kéo mình xuống nước chung, nhưng tình huống hiện tại không cho phép nàng có lựa chọn khác, tất cả chỉ đành thuận theo ý của nam nhân kia thôi. Nàng bò tới gần hơn, bờ môi run run nhỏ giọng lí nhí. “ Lệ... Lệ Nhiễm Sương ra mắt chủ... chủ nhâ...n....”
“ Gì cơ? Nói lớn lên ta nghe không rõ.” Chu Cương Liệt làm điệu bộ dỏng tai hỏi lại. “ Tiện thiếp... Lệ Nhiễm Sương xin ra mắt chủ nhân...” Mĩ phụ nhân tuy bất mãn nhưng biết làm sao được đành phải cắn răng nhắc lại. “ Chưa được thành ý lắm, nói lại một lần nữa, chú ý giọng điệu của nàng.” Hắn vẫn chưa chịu buông tha tiếp tục thúc ép, giọng cũng dần lạnh lẽo hơn. Lệ Nhiễm Sương cảm giác như thân thể bị ai rút sạch khí thế, chưa bao giờ nàng phải chịu đựng nỗi ô nhục tra tấn tinh thần lớn như thế, nam nhân này quả nhiên là đồ xấu xa ác ôn chỉ muốn khai thác sự xấu hổ khó chịu của nàng làm trò tiêu khiển cho hắn. “ Xì, chỉ là vài câu nói thôi có cần khó khăn như vậy không? Đúng là thể loại nữ lưu sống trong bảo bọc không biết nhìn nhận thời thế gì cả, xem ta mà học hỏi đây nè.”
Thiết Mộc Tử La vốn đã lùi về sau lại lần nữa chen mồm khiêu khích, nàng nói xong lại bày ra tư thế quỳ mọp ép hai vú xuống sàn, mông đít vểnh lên cao, giọng điệu mang theo mị ý nịnh nọt ngọt ngào. “ Chủ nhân, thiếp là Thiết Mộc Tử La xin được ra mắt ngài. Từ nay thiếp nhất định sẽ làm tốt bổn phận tình nô cùng chủ nhân tận hưởng khoái hoạt vô tận. Người ta vẫn là xử nữ đợi ngài đến phá thân đó nha.”
Trước hành động gợi tình của mĩ nhân man tộc Chu Cương Liệt cũng chỉ bật cười lắc đầu, nàng này hoà nhập cũng rất nhanh a, chưa gì mà cách hành xử đã không thua kém mấy nữ Vương Nhã Khuê rồi. Lần này hắn không trách phạt nàng cái tội lắm lời, thậm chí còn xoa đầu gật gù ra vẻ hài lòng khiến Thiết Mộc Tử La mừng rơn. Lệ Nhiễm Sương mím môi âm thầm nguyền rủa cái thứ man nữ lẳng lơ không biết xấu hổ, một hoàng hoa khuê nữ như nàng làm sao có thể thốt ra những lời tục tĩu dâm ô như vậy được? “ Sao nào? Tiến tới, thể hiện thành ý, kiên nhẫn của ta có giới hạn.”
Chu Cương Liệt lại chỉ vào thân cặc cương cứng của mình, sắc mặt đã trở nên âm trầm nguy hiểm hơn. Lệ Nhiễm Sương hít vào một hơi, đôi bàn tay siết chặt sau đó lại cúi đầu học theo Thiết Mộc Tử La. Thân trên dán sát xuống đất đưa mông bự vểnh thật cao, nàng khó khăn thốt ra từng chữ nhọc nhằn. “ Tiện thiếp... Lệ Nhiễm Sương xin cung kính ra mắt chủ nhân... từ nay... từ nay thiếp xin nguyện dùng thân thể này tận tâm hầu hạ ngài, tuyệt đối trung thành tận tụy không dám hai lòng, cầu chủ nhân thương xót.”
Nói rồi nàng liền chồm người dậy, môi thơm hơi chu lên hướng về phía đầu khấc đỏ sẫm kia đặt một nụ hôn. Khoảnh khắc đó, mùi dương vật xộc thẳng vào mũi sau đó lan tràn khắp phế quản lẫn thức hải làm nàng choáng váng. Lần đầu tiên trong cuộc đời nàng chạm vào dương vật của một người đàn ông lạ mặt không phải trượng phu của mình, thậm chí vị gia chủ Vu gia kia còn chưa từng có đặc quyền để nàng hôn lên đầu cặc như vậy bao giờ. Lệ Nhiễm Sương vốn là nữ nhân truyền thống, trong chuyện ân ái hoan giao của vợ chồng vẫn phải giữ đúng lễ nghi tương kính như tân. Đức hạnh không cho phép nàng tỏ ra quá mức điếm ô dâm đãng, bởi vậy phu thê hành phòng nhiều năm cũng chỉ ở tư thế cơ bản và không hề có khúc dạo đầu. Không ngờ cái dương căn đầu tiên nàng hôn lên lại không phải của phu quân, trong tiềm thức nàng xuất hiện cảm giác tội lỗi dằn vặt cùng nhục nhã nhưng đồng thời lại mơ hồ có một cái gì đó khiến nàng kích thích cùng chờ mong.