Chương 704: Chân tình mĩ phụ

Chương 704: Chân tình mĩ phụ Chu Cương Liệt nhìn thấy biểu cảm cam chịu của mĩ phụ nhân tâm tình cũng nảy sinh ý thương tiếc. Nàng dù là cường giả Chân Tiên nhưng dẫu sao cũng ít trải sự đời yếu mềm như chim non vừa rời khỏi tổ chưa có kinh nghiệm sống. Khác với loại đầu óc toan tính vật chất dễ dàng chấp nhận số phận như Thiết Mộc Tử La, nếu hắn đối với Lệ Nhiễm Sương dùng nhục hình ép buộc thì chắc chắn sẽ càng làm nàng trở nên xa cách khó công lược. Việc hắn nên làm chính là lạt mềm buộc chặt, vừa tỏ ra bản thân hung hăng bá đạo nhưng cũng đồng thời thay đổi đi cái nhận thức cổ hủ truyền thống đã ăn sâu vào máu nàng. Hắn cần mạnh tay hơn, khiến nàng liên tục ra khỏi vòng an toàn, công phá điểm mấu chốt, làm cho Lệ Nhiễm Sương dần dần nhận thức trở nên phóng khoáng buông bỏ hết suy nghĩ hủ lậu đoan trang tầm thường. Phải từng bước tháo bỏ lớp vỏ đề phòng của nàng, cho nàng thấy ngoài phu quân thì vẫn có những nam nhân khác tốt hơn gấp nhiều lần, gieo vào đầu nàng mầm mống của tư tưởng ngoại tình, đến khi mĩ phụ nhân buông lỏng cảnh giác thì lại bồi thêm vài chiêu đánh sâu vào tâm lý bảo đảm nàng sẽ chịu phục mà ngã vào vòng tay hắn vĩnh viễn. Và giờ phút này đây chính là lúc hắn đặt ra thử thách, đầu tiên là để Lệ Nhiễm Sương chấp nhận làm tình nô hắn đã làm được, sau đó lại từng bước dẫn dụ cưỡng ép nàng thoát ly y phục cũng đã xong. Đối với một người phụ nữ luôn giữ gìn đức hạnh thì gia đình chính là vảy ngược của nàng. Chu Cương Liệt chỉ cần khai thác kĩ điểm yếu chí mạng ấy liền có thể triệt để khiến nàng trở nên luân lạc. Quả đúng như vậy, mĩ phụ nhân vì an nguy của chồng con dù bất mãn khó chịu vẫn từng bước nghe theo sắp xếp của hắn. Y phục đã lột, bắt bò trên đất như mẫu cẩu cũng đã làm, thậm chí hôn lên dương vật nàng cũng không màng. Chỉ cần Lệ Nhiễm Sương một lần không giữ được điểm mấu chốt của bản thân vậy thì liền sẽ bị Chu Cương Liệt giảo hoạt tranh thủ công lược, nàng sẽ càng lúc càng dấn sâu vào con đường tội lỗi, đến khi nhận ra thì có lẽ đã muộn. “ Khà khà, mĩ nhân đúng là mĩ nhân, dù buồn giận hay khó chịu vẫn rất xinh đẹp a. Mau đến đây, cho ta thưởng thức chút tư vị thành thục của nàng nào.” Chu Cương Liệt cười lớn nắm lấy tay Lệ Nhiễm Sương kéo nàng vào lòng mình, mĩ phụ nhân trong lòng hốt hoảng muốn giãy thoát nhưng đôi cánh tay như gọng kìm kia đã siết chặt không cho nàng có cơ hội làm gì. “ Ha... a... Chủ... chủ nhân... thả... xin ngài buông ta ra đi...” Nàng yếu ớt nhẹ giọng cầu khẩn, mình vậy mà lại bị gã nam nhân xấu xa này ôm lấy, lại còn đang trong trạng thái hoàn toàn loã thể nữa. Làn da trắng mịn của nàng chuyển sang đỏ hồng vì xấu hổ, hai đùi gắt gao khép lại sợ hắn sờ mó bậy bạ. “ Uầy, đã gọi chủ nhân rồi còn ngượng ngùng gì nữa chứ. Đến, cùng ta đại chiến ba trăm hiệp, ha hả.” Hắn ôm một bộ dạng háo sắc tiếp tục sấn tới, thân thể hai người dán chặt lấy nhau, Chu Cương Liệt cảm nhận rõ ràng hai luồng đàn hồi trước ngực, mặc cho nàng yếu ớt chống cự hắn lại cúi người vùi đầu hít hà lấy hương thơm da thịt mĩ phụ. “ Khịt... chà, thật thơm, nàng có biết làm tình nô thì phải như thế nào hay không?” Lệ Nhiễm Sương mím môi lắc đầu biểu thị không biết, Chu Cương Liệt nhe hàm răng đều tăm tắp của mình ra cười bá đạo. “ Làm tình nô tất nhiên công việc chủ yếu chính là làm tình rồi. Khà khà, yên tâm, nàng nhất định sẽ nhanh chóng mê đắm cảm giác này thôi.” Nói rồi hắn lại cúi người hôn lên cổ mặc cho nàng cựa quậy vì xấu hổ nhột nhạt. Chu Cương Liệt còn cẩn thận để lại vài vết hickey đỏ thẫm nổi bật trên làn da trắng nõn như đánh dấu lãnh thổ. Hắn để nàng ngồi ngay ngắn trong lòng mình, tay ôm lấy bờ eo mềm mại, tay còn lại kéo đầu nàng tới tiếp tục hôn lên. Lệ Nhiễm Sương lúc đầu còn cố gắng chống cự nhưng được một lát thì việc này cũng như làm cho có lệ. Đây là lần thứ hai môi nàng bị hắn bá chiếm, đầu lưỡi điêu luyện già dặn kia luồn sâu trong khoang miệng cố gắng bắt lấy chiếc lưỡi nhỏ của nàng mà bú nút, nàng cũng trong vô thức bị hắn dẫn dắt theo nhịp độ dần dần chuyển sang phối hợp. Ánh mắt mĩ phụ thoáng hiện lên vẻ say mê, hơi thở như lan gấp gáp rối loạn, môi hai người quấn quýt, lưỡi cũng đã quấn lấy nhau như hai con rắn không ngừng trao đổi hương tân ngọc dịch. Thân thể mạn điệu dần dần dựa sát vào người nam nhân, đỉnh vú gặp hưng phấn nhô lên thật cao, bên dưới mật huyệt cũng ẩm ẩm rỉ ra chút nước sền sệt. “ Xì, tưởng ngươi trinh liệt chung thủy lắm, hoá ra cũng chỉ là hạng nữ nhân lẳng lơ cố tỏ ra thanh cao mà thôi. Vu gia chủ xem ra lấy nhầm kĩ nữ về làm vợ rồi.” Thiết Mộc Tử La bị cho ra rìa ngồi một bên hậm hực lên tiếng mỉa mai chỉ trích. Nàng không hiểu vì sao vị chủ nhân này lại ôn nhu cưng nựng ả đàn bà ba con kia như thế trong khi mình thân là xử nữ đang chờ lâm hạnh lại liên tiếp bị ghẻ lạnh bạo hành. Lệ Nhiễm Sương nghe được lời chế giễu của đối phương cũng chợt bừng tỉnh khỏi mê đắm vội vã lùi người dời khỏi môi nam nhân kia kéo theo một sợi chỉ bạc nước miếng. Nàng xấu hổ không biết giấu mặt vào đâu, trong nội tâm âm thầm nguyền rủa bản thân sao lại thất thố như vậy. “ Chó mẹ, lại ngứa da rồi phải không? Dám làm phu quân mất hứng?” Lạc Thủy đứng kế bên nhíu mày không vui vung tay liền vụt cho Thiết Mộc Tử La một roi khiến nàng đau đến trắng bệt cả mặt. “ Úi, tỷ tỷ, muội không có ý đó, nhưng người ta thực sự nhịn hết nổi rồi, chủ nhân, dược lực sắp phát tác, thiếp thân sẽ hoá điên mất, ngài mau giúp thiếp đi mà.” Nàng chống tay ra phía sau ưỡn gò mu rậm rạp ướt nhẹp của mình lên, chỗ đó bây giờ đã là một mảnh lầy lội không thể tả, lúc nãy Chu Cương Liệt đã giúp nàng áp chế bớt dược hiệu nhưng hiện tại cơn nứng đã lần nữa bộc phát mãnh liệt làm nàng khô nóng ngứa ngáy tận hoa huyệt. Chu Cương Liệt cũng biết rõ mĩ nhân lực điền đang bị Phệ Cung Đan hành hạ, hắn cố tình cùng Lệ Nhiễm Sương thân mật ân ái cũng chính là để chọc cho Thiết Mộc Tử La nứng bạo hơn. Hắn liếc sơ qua tình huống của vị mĩ nhân man di, bàn thân mang giày đưa ra gảy nhẹ lên hột le đang sưng tấy kia một cái làm nàng rên lên nỉ non. Lúc nàng tưởng đâu hắn sẽ vứt ả Lệ Nhiễm Sương kia qua một bên để cùng mình tận tình ân ái thì Chu Cương Liệt lại làm điều trái ngược. Hắn chỉ để bàn chân chà miết lên âm vật của nàng, còn bản thân vẫn ôm khư khư mĩ phụ nhân tận tình trêu đùa. Thiết Mộc Tử La chưng hửng mặt méo xệch vì không nghĩ đối phương vậy mà đối xử với mình như vậy, hắn đây là thực muốn mình bị đan dược phát tác hoá thành heo mẹ điên dại hay sao? “ Lệ phu nhân, nàng thực mẫn cảm quá đó nha, ở nhà chẳng lẽ chưa từng cùng phu quân nàng làm những chuyện này?” Chu Cương Liệt vừa hỏi vừa thoả thích cầm lên hai khoả thịt mềm như đôi dưa hấu mà bóp nhẹ. Lệ Nhiễm Sương tất nhiên rất phản cảm mạnh mẽ cự tuyệt nhưng vẫn không thể chống lại bàn tay heo ăn mặn của hắn. Bụng dưới của nàng còn đang bị cái gậy thịt nóng hổi cương cứng của hắn ma xát làm nàng rạo rực không yên toàn thân ưỡn ẹo tránh như tránh rắn rết. Nhưng hành động này lại đem lại tác dụng ngược, chốc lát sau nàng cảm nhận rõ ràng thân côn cứng như thép kia đã nằm kẹp giữa hai mảnh mông mập của mình, lại theo tư thế ái muội của hai người sàng tới sàng lui càng lúc dính càng sâu. “ Ây nha... đừng làm vậy... xin ngài... ư... hư ưm... không được... á...” Bàn tay hắn vẫn không ngừng loạn động không chút quan tâm tới sự kháng cự có lệ của nàng. Cặp bưởi theo động tác khoa trương của hắn mà bị nhào nặn thành đủ loại hình thù, mũi hắn lại không ngừng rà trên da thịt nàng hít ngửi như chó sói đánh giá con mồi. Hắn thưởng thức cái cổ trắng ngần kia, chơi đùa xương quai xanh tinh xảo, làn da nàng toát ra một cỗ mùi hương đặc trưng như mẫu đơn u lan đang độ nở rộ, bầu sữa tuy đã lâu không còn cho hài tử bú nhưng vẫn lưu lại vị sữa nhàn nhạt. Ngón tay Chu Cương Liệt lần mò đến đỉnh nhũ phong, hắn tùy ý vẽ loạn trên quầng vú, trình độ kích thích nữ nhân ở mức thượng thừa chỉ cần miết nhẹ liền biết rõ vị trí nhạy cảm. Lệ Nhiễm Sương hơi ngửa người ra, hau tay làm động tác như cố đẩy Chu Cương Liệt không cho hắn tiếp cận mình nhưng thực chất lại chẳng có chút lực nào đáng kể, nhìn qua còn có cảm giác hơi ái muội giống như tiểu thiếp nũng nịu trong vòng tay nam nhân. Ngón tay đầy kĩ nghệ gãy nhẹ lên đầu ti săn cứng như chơi đàn, chỉ một vài thao tác hắn liền có thể nắm được điểm nhạy cảm nhất mà tấn công như vũ bão. “ Hư... ô... đừng... dừng tay lại... hơ ơ... không thể... chỗ đó không được...” Lệ Nhiễm Sương cố gắng kìm nén tiếng rên nhưng từng trận mẫn cảm tê dại liên tục như sóng triều đánh tới khiến chút ít định lực nhỏ yếu của nàng hoàn toàn bị chôn vùi, nét mặt hàm xuân hồng hồng khoan khoái. Mĩ phụ nhân như con đuông dừa trần trụi nằm trong vòng tay vững chải của nam nhân lắc lư uốn éo, bên dưới hạ thân không biết từ lúc nào thanh côn thịt cứng ngắc của Chu Cương Liệt đã khảm thật sâu vào giữa háng nàng, hai mép môi mật trực tiếp dán lên mà đẩy đưa. Hắn nhoẻn miệng cười ý nhị, cô nàng phụ nhân này đúng là miệng cứng lòng mềm, hành động đều đi trái ngược với lời nói, đúng như hắn suy tính, nàng đang từng bước xé bỏ điểm mấu chốt của bản thân, đến một mức độ nào đó liền có thể vứt bỏ hết những quan niệm tiết hạnh truyền thống mà tận tình cùng hắn hưởng lạc.