Chương 711: Chia rẽ
Chương 711: Chia rẽ
Lệ Nhiễm Sương trong lòng lại bắt đầu phát sinh đủ thứ suy nghĩ tiêu cực. Nàng tưởng tượng tới cảnh mình cũng như Thiết Mộc Tử La chịu gã yêu quái đó dùng ba cái dương vật cùng lúc gian dâm, bị hắn xỏ xuyên từ miệng xuống tới hậu môn, tử cung cũng bị lôi ra xăm chữ lên đó. Càng nghĩ lại càng làm mĩ phụ nhân run lẩy bẩy, giờ phút này nàng rất muốn chạy trốn nhưng nơi đây là không gian khép kín, với chênh lệch thực lực của nàng và họ Chu thì dù có phản kháng cũng thừa thãi, chỉ có thể ngồi yên chờ đợi chấp nhận số phận. Chu Cương Liệt sau một lúc đem tử cung của Thiết Mộc Tử La chơi đùa chán chê thì cũng hài lòng buông tha, dương vật của hắn đặt ngay vị trí hoa huyệt rồi ấn mạnh đem phòng hoa nội thể trả ngược về vị trí cũ. Xong xuôi hắn cũng chưa vội rút ra mà lại tiếp tục địt vào lồn nàng thêm một hiệp nữa, mĩ nhân lực điền đang ngất ngây mơ hồ cũng bị hắn chơi đến tỉnh lại, nàng vui sướng vong ngã kêu rên thống khoái tận hưởng từng trận lại từng trận sung sướng như sóng triều ập tới. Cuộc truy hoan kéo dài hai khắc đồng hồ thì Chu Cương Liệt mới thoả mãn mà phun bắn, tử cung vừa mới trở về chỗ cũ lại phải căng ra để tiếp nhận lấy tinh đặc rót tới đầy tràn. Để Thiết Mộc Tử La đã bị địt đến rũ rượi mềm nhũn nằm nghỉ ngơi, hắn một lần nữa quay lại nhìn lấy Lệ Nhiễm Sương mà mỉm cười đầy dâm ý. Mĩ phụ nhân đối diện với ánh mắt tham lam không chút che đậy kia thoáng rùng mình một cái, đôi mi run run cụp xuống, rốt cuộc thì mình cũng không thể thoát khỏi số phận bị cưỡng hiếp. Trong lòng nàng âm thầm mặc niệm một câu xin lỗi phu quân cùng các con, sự chú ý sau đó liền chuyển dời lên cái dương căn cứng ngắc dù đã bắn ra cơ man tinh dịch vẫn sừng sững ngẩng cao như một tôn quái vật bền bỉ kia, yết hầu nàng vô thức khẽ động nuốt xuống một ngụm nước bọt. “ Nào, mĩ nhân, tới phiên nàng rồi, hà hà, nàng dù gì cũng là gái đã có chồng cùng ba con, chuyện ân ái nhất định từng trải hơn lão xử nữ man di kia có đúng không? Đừng căng thẳng, bổn tôn nhất định sẽ giúp nàng tận hứng, thậm chí còn sướng hơn phu quân nàng gấp nhiều lần.”
Chu Cương Liệt sử dụng giọng điệu đúng chuẩn của mấy tên phản diện dâm tặc thường hay nói, trên môi treo nụ cười ngả ngớn lại còn liếm mép ra vẻ thèm thuồng, bên dưới treo cây côn thịt vĩ ngạn vẫn còn dính đầy tinh dịch trơn bóng. Hình tượng này trực tiếp doạ cho Lệ Nhiễm Sương phương tâm hoảng sợ đến tột độ, nàng không còn giữ chút tư thái nữ cường cấp tiên giai nào nữa, hiện tại chỉ giống như một diễm phụ mong manh yếu đuối sắp bị ác tặc cưỡng đoạt mà thôi. Nàng lùi người co chân nép sát vào bảo toạ, hai mắt rưng rưng lệ mang, chút ít hảo cảm phát sinh lúc hai người ôm ấp hôn hít vừa rồi đã hoàn toàn bay biến sau khi nàng chứng kiến một màn hắn bạo lực gian dâm Thiết Mộc Tử La. Chu Cương Liệt cũng hiểu rõ mĩ phụ trước mặt rõ ràng là một người có tính cách khá nhạy cảm hay suy diễn lung tung, nàng thấy hắn tàn bạo đem Thiết Mộc Tử La địt cho đảo lộn cả tử cung nên cũng nghĩ hắn nhất định sẽ làm điều tương tự với mình. Lệ Nhiễm Sương dù mang danh cường giả tiên cấp nhưng cũng chỉ là một quý phu nhân suốt mấy trăm năm sống trong gia tộc khép kín ít khi có dịp tiếp xúc với bên ngoài. Tính cách của nàng rất bảo thủ truyền thống, đối với việc hoan ái nam nữ cũng chỉ theo thường tục lề lối. Những chuyện loạn dâm mà Chu Cương Liệt làm hoàn toàn là đánh đổ nhận thức nhân sinh quan của nàng khiến mĩ phụ nhân nhất thời không thể tiếp nhận nổi. Dù nàng đã chấp nhận hi sinh thân mình làm tình nô cho hắn để bảo toàn cho gia đình cùng tộc nhân nhưng đứng trước một gã chủ nhân dâm khí thao thiên như thế nàng lại bất giác sinh ra tâm lý xa cách sợ hãi không dám tiếp nhận. Chu Cương Liệt thông qua Dục Nhãn tất nhiên hiểu rõ hết thảy suy tư của mĩ nhân, hắn đối với từng vị tình nô trước nay đều có phương pháp công lược khác nhau. Có nàng dùng bạo lực thúc ép, người khác lại chơi trò tình cảm đánh động hoặc dụ hoặc bằng vật chất, công lược tâm lý vân vân... Thiết Mộc Tử La là một nữ nhân cứng đầu lại lắm tâm cơ riêng, thân thể cũng rắn rỏi nên hắn mới dùng chiêu bài bạo ngược ép nàng ta vào khuôn khổ. Còn Lệ Nhiễm Sương hắn đã nắm được điểm yếu chí mạng của nàng là gia đình rồi, hiện tại dù muốn dù không mĩ phụ nhân vẫn sẽ nhắm mắt đưa chân, hắn đâu cần thiết phải dùng tới bạo lực dạy dỗ. Ngược lại hắn còn phải đối với nàng càng ôn nhu yêu chiều hết mực, dần dần đánh động tâm lý để nàng sinh ra tư tưởng ngoại tình rồi chủ động sa ngã rơi vào vòng tay hắn. Bởi vậy những lo lắng thận trọng của Lệ Nhiễm Sương đều là thừa thải. “ Sao vậy? Đừng sợ, bổn tôn nhất định không làm hại nàng đâu, nào, tới đây, trước tiên giúp ta làm sạch nó.”
Chu Cương Liệt vừa nói vừa chỉ vào côn thịt vẫn còn trơn bóng lưu đầy dấu vết hỗn hợp tinh dịch cùng dâm thủy của Thiết Mộc Tử La. Lệ Nhiễm Sương mím chặt môi, thân thể càng ép sát vào ghế hơn, tâm tình nàng đang bấn loạn, mặt hơi mếu như sắp khóc đến nơi. Dù là ái ngại như thế nhưng đứng trước mùi vị cương dương nồng đậm toả ra từ khúc thịt thô to như cánh tay kia thân thể mĩ phụ vẫn xuất hiện phản ứng trái ngược, hơi cặc theo không khí xộc vào mũi, chỉ hít nhẹ một hơi đã khiến nàng váng đầu, hơi thở gấp gáp thêm vài phần, làn da phấn hồng, bên dưới hạ thể lại vô tình có âm tinh tiết ra. “ Nào, nhìn vào mắt ta, hãy tin tưởng, bổn tôn nhất định không làm hại nàng, suy nghĩ xem cuộc sống hôn nhân của nàng trước đây có phải rất nhàm chán hay không? Suốt bao nhiêu năm chỉ sống với một người đàn ông không hiểu phong tình lại vô tâm thờ ơ, vợ chồng son sắt chăn gối mặn nồng cũng dần phai nhạt. Nàng thực là một nữ nhân cao cả, con dâu dù sao cũng vẫn là người ngoài thế mà nàng lại chấp nhận hi sinh cả thể xác lẫn tính mạng để bảo toàn cho nhà chồng. Nhưng liệu bọn chúng có xứng đáng với tấm lòng tận tụy quên mình của nàng hay không? Lệ phu nhân, nàng thực đẹp, lại mặn mà hương sắc làm cho bổn tôn rất yêu thích, một nữ nhân phong tình vạn chủng như thế lại phải phòng đơn gối chiếc nhận sự hờ hững ghẻ lạnh của trượng phu, ta thấy thật xót xa thay cho nàng đó. Khà khà, nếu bọn chúng biết nàng lại cam bái chấp nhận làm tình nô của ta, cả thân thể đều bị ta vấy bẩn trở thành nhục tiện khí tùy thời chịu đựng dâm thao vậy thì liệu chúng có còn giữ được kính ý tôn trọng với nàng hay không? Tên phu quân đó có chấp nhận được một vị thê tử đã thành tình nô cho kẻ khác? Các con của nàng sẽ nghĩ ra sao với một vị mẫu thân đã mất đi đức hạnh đoan trang trở thành đồ chơi tình dục cho ta? Lệ phu nhân à, lòng người ấm lạnh khó dò, dù là thân tình ruột thịt cũng là thứ không đáng tin cậy. Bọn chúng nhất định sẽ xa lánh khinh miệt thậm chí muốn trực tiếp diệt sát nàng để bảo toàn danh dự mặt mũi. Chỉ có ta mới là chốn cứu rỗi cho thể xác và linh hồn của nàng. Ở bên ta dù chỉ là một tình nô nhưng các nàng ai nấy đều có cuộc sống tự do phóng khoáng lúc nào cũng hạnh phúc vui vẻ, được nam nhân tận tâm chiều chuộng không bao giờ phải chịu cảnh đơn côi buồn khổ. Lệ phu nhân phải hiểu tâm ý của ta, bổn tôn tất cả đều là muốn tốt cho nàng, đến đây, đừng cô phụ tấm chân tình của ta.”
Lời nói mang đầy tính dụ hoặc gian trá này nếu là từ miệng một kẻ nào khác nói ra e là sẽ trực tiếp khiến Lệ Nhiễm Sương nổi giận đùng đùng không tiếc liều mạng cũng nhất định cùng đối phương cá chết lưới rách. Nàng tuy là con dâu nhưng sống suốt mấy trăm năm sớm đã xem người Vu gia như thân tình ruột thịt. Tộc nhân Vu gia đối với nàng cũng không hề xem như người ngoài, Vu Thản Chi phu quân tương kính như tân chưa từng để nàng phải chịu bất kì khó khăn ủy khuất nào, nàng muốn gì hắn đều sẽ đáp ứng, từ công pháp trấn tộc, tài nguyên hay pháp bảo. Vì lý do đó nên nàng đối với Vu gia luôn cúc cung tận tụy làm hết mọi khả năng trợ giúp gia tộc ngày càng vững mạnh. Hôm nay nhận lãnh nhiệm vụ đánh Tuyết Liên Cung gặp phải hố lớn bị rơi vào tay gã tiên nhân biến thái họ Chu kia nàng cũng chưa từng có chút hận ý oán trách nào đối với người Vu gia, chỉ có thể xem như tự mình xui xẻo. Dù là lâm vào hoàn cảnh mất đi tiết hạnh thất thân cho nam nhân khác thì mĩ phụ nhân vẫn luôn ôm suy nghĩ hi sinh giúp phu quân cùng tộc nhân Vu gia tranh thủ một con đường sống. Bởi vậy khi nghe những lời bóng gió bêu xấu nói Vu gia không xứng với công sức xả thân cống hiến của nàng, phu quân Vu Thản Chi lạnh nhạt ghẻ lạnh bỏ rơi nàng phòng đơn gối chiếc làm mĩ phụ nhân hết sức bất mãn. Nàng có lòng tin tuyệt đối tộc nhân Vu gia hoàn toàn đáng giá để mình vì họ mà hi sinh, cả phu quân Vu Thản Chi cùng ba đứa con nữa, nàng vứt bỏ tiết hạnh cam chịu cúi đầu không phải là để bảo toàn mạng sống cho họ hay sao? Họ nhất định sẽ cảm thông cho nàng thậm chí càng xót xa yêu thương nàng hơn nữa. “ Những lời chia rẽ ly gián này mong ngài đừng bao giờ nói tới nữa, ta tin vào phu quân, cũng tin vào lựa chọn của mình. Thân xác này mặc cho ngài đạt được, nhưng muốn dùng hoa ngôn để khiến ta phản bội những người thân yêu thì tuyệt đối không thể đâu.”