Chương 714: Thệ ước
Chương 714: Thệ ước
Lệ Nhiễm Sương càng nghe thì đôi mắt càng mở to hơn, trong đáy mắt dần xuất hiện điểm sáng hi vọng. Những lời hắn nói như vực dậy niềm tin giúp nàng tìm ra một con đường sáng trong màn đêm tăm tối. “ Ngài... ngài nói thật?” Mĩ phụ nhân vẫn không dám hoàn toàn tin tưởng, gã đàn ông này tính cách nóng lạnh thất thường, nàng sợ hắn chỉ là nói chơi để trêu đùa cảm xúc với mình. “ Bổn tôn rất có lòng thưởng thức những nữ nhân kiên trung bất khuất giống như nàng a. Lệ phu nhân, cơ hội chỉ có một, liệu nàng có dám đánh cược lòng tin của mình vào đó hay không?”
Chu Cương Liệt nhẹ nhàng xoa lên vú thịt của Lệ Nhiễm Sương, vẻ mặt lại bày ra đủ biểu cảm nghiêm túc cương trực khiến nàng nhìn liền vô thức nảy sinh sự tin tưởng. “ Được, ta... ta đánh cược với ngài, cùng lập lời thề với thiên địa, kẻ nào bội ước sẽ phải chịu đại đạo phản phệ, thân tử đạo tiêu vạn kiếp không thể siêu sinh.”
Mĩ phụ nhân khép tay đưa hai ngón lên trời nhìn vào hắn mà lập thệ. Chu Cương Liệt hiểu nàng này đang toan tính điều gì, đối với tu sĩ tiên giai lời thề với thiên địa không phải là giỡn chơi, một khi lập ra ước định thì nhất quyết phải tuân theo, kẻ bội ước sẽ phải nhận lãnh trừng phạt gắt gao ảnh hưởng tới vận số. Bởi vậy người tu hành mỗi một lời thề đều phải cân nhắc kĩ lưỡng thiệt hơn. Nhưng với Chu Cương Liệt thì khác, một kẻ mang theo bổn nguyên thiên đạo như hắn thì thiên địa thề ước làm sao ước thúc được, dù hắn tráo trở lật lọng chẳng nhẽ còn sợ bị thiên đạo baba kia trừng phạt được hay sao? Vả lại lần đánh cược này hắn là nắm chắc trăm phần thắng lợi, muốn thề ư? Vậy thì thề thôi. Hắn cũng làm như mĩ phụ nhân đưa hai ngón tay lên trời lớn giọng nghiêm trang. “ Bổn tôn Chu Cương Liệt tại đây lập thệ, đối với Lệ Nhiễm Sương nàng không làm ra hành vi vượt qua mấu chốt, nếu Vu gia cùng nàng giữ thái độ kính cẩn yêu thương thì ta lập tức rời khỏi cả đời không tìm nàng gây phiền phức, nếu lời thề vi phạm cam nguyện chịu vạn lôi oanh thân, đạo quả hủy diệt vạn kiếp bất phục.”
Sau khi hắn vừa dứt lời rõ ràng từ cõi hư vô nào đó cả hai người cùng cảm nhận rõ ràng một sợi nhân quả liên kết vô hình được lập nên minh chứng cho thiên địa thề ước đã được công nhận, nếu hiện tại một trong hai vi phạm thì sẽ tức thì nhận lãnh tai hoạ ngập đầu. Lệ Nhiễm Sương lúc này mới thả lỏng tâm tình thở ra một hơi. Nàng đã suy tính rất kĩ trước khi dám chấp nhận đổ ước, bản thân suốt mấy trăm năm tận tụy tại Vu gia dù chỉ là con dâu nhưng trước giờ tộc nhân lớn nhỏ đều không xem nàng như người ngoài, thậm chí nhiều quyết sách trong gia tộc đều họp bàn hỏi qua ý kiến của nàng. Lúc đầu khi biết gã tiên nhân họ Chu kia nhìn trúng tư sắc của mình, lại thấy rõ Thiết Mộc Tử La kia bị hắn bạo ngược hành hạ đến chết đi sống lại khiến mĩ phụ nhân hoàn toàn tuyệt vọng cho rằng bản thân sẽ bị hắn vấy bẩn. Là một người phụ nữ truyền thống, dù nàng đây là hành động cao cả hi sinh bản thân bảo vệ tộc nhân nhưng tâm lý vẫn không thoát khỏi cảm giác ô nhục xấu hổ. Lệ Nhiễm Sương nghĩ kiếp này coi như hết, thân thể mình sau khi bị vấy bẩn sẽ không thể nào trở lại bên cạnh chồng con. Nhưng hiện tại cuộc đánh cược này như thắp lên cho nàng một ngọn lửa hi vọng, họ Chu đã hứa sẽ không cưỡng bức nàng, như vậy nàng liền có thể giữ được danh tiết không bị hủy hoại. Mặc dù đã bị hắn lột truồng, sờ mó, hôn hít nhưng nàng vẫn giữ được điểm mấu chốt không để hắn thực sự đút vào. Nàng có lòng tin rằng phu quân cùng tộc nhân sẽ đủ lý trí để nhìn nhận vấn đề, nàng là vì tồn vong của gia tộc mà cống hiến thể xác, khi họ biết rõ ngọn ngành nhất định sẽ thấu hiểu mà rộng lượng cảm thông. Nàng chắc chắn phu quân cùng gia tộc nhất định sẽ tin tưởng mình cũng giống như nàng đã đặt niềm tin vào họ vậy. Lúc này mĩ phụ nhân vốn đang thả người theo từng dòng suy nghĩ bỗng cảm nhận được trước ngực hai luồng nóng bỏng nhột nhạt, nàng cúi đầu nhìn liền thấy tên dâm tặc vẫn đang tận tình thưởng thức cặp vú dừa tươi của mình, miệng hắn ngậm lấy một bên núm ra sức hút mút, tay lại nhào nặn xoa bóp khiến nhũ phong còn lại liên tục xì xì chảy ra sữa trắng. “ A... á... không... ngài... ngài làm gì? Không phải đã lập thệ sẽ không bức bách ta nữa hay sao? Ngài vi phạm đổ ước rồi... hư ư... đừng... a....”
Mĩ phụ nhân ngửa cổ lên như mèo nhỏ rên ư ử, tay vịn lấy đầu Chu Cương Liệt như muốn đẩy hắn ra nhưng lại chẳng có chút lực nào. “ Chẹp... thôi nào, ta đã hứa sẽ không chạm vào điểm mấu chốt chứ đâu có nói bỏ qua cho nàng, miễn còn trong phạm vi chấp nhận được. Khà khà, ngoài miệng thì nàng nói không muốn nhưng cơ thể lại phản ứng rất thành thật a.”
Nghe giọng điệu xảo quyệt của Chu Cương Liệt khiến Lệ Nhiễm Sương hận ý dâng trào muốn lập tức cắn chết hắn. Nàng cắn môi đầy ái ngại, từ khi nào mình lại phóng khoáng đến như vậy? Hình như... chỉ cần là không trực tiếp cắm côn thịt vào tiểu huyệt thì những việc khác nàng đều có thể chấp nhận. Trước đây mĩ phụ nhân luôn chú ý giữ gìn hình tượng đức hạnh đoan chính, ăn vận rất kín đáo, dù để lộ ra cổ tay hay bắp chân cũng cảm thấy tự xấu hổ rồi. Thế mà giờ nàng lại đang trần truồng nằm trong vòng tay âu yếm của gã đàn ông xa lạ không phải chồng mình, tiếp nhận hắn từng bước lấn tới hết hôn hít lại sờ mó. Mĩ phụ nhân rùng mình, nàng vậy mà đang mất dần nguyên tắc trở nên dễ dãi, đây là dấu hiệu hết sức nguy hiểm a, nhưng mà... chỉ cần không phải đút vào, chắc có thể tạm chấp nhận được.... “ Hư... ô ô... a... hi... Đừng... ngài là tiểu hài tử hay sao, ôi... ngực làm sao lại có sữa rồi... ưm... ưm... nhột... hi... á... đừng cắn... hi a...”
Bàn tay vốn muốn đẩy đầu Chu Cương Liệt ra lúc này lại hành động trái ngược ôm ghì lấy hắn ép sát vào đôi núi thịt, vẻ mặt mĩ phụ nhân hiện lên nét đê mê hoài xuân rõ rệt. Hắn vừa nút lấy núm vú vừa quan sát biểu hiện, khoé môi cong lên nụ cười tự mãn, lần này lại sắp có trò hay để xem rồi. Thiết Mộc Tử La vốn đang nằm bẹp như bãi bùn nhão trên bảo toạ kế bên lúc này mới lấy lại chút sức lực ngẩng đầu qua cắn môi thắc mắc. “ A... chủ nhân... sao... sao lại...”
“ Vút... chát...!!!”
Chưa để nàng kịp nói hết câu roi từ trong tay Lạc Thủy đã vung tới quất thẳng lên hột thịt to như trứng cút kia một phát cật lực khiến mĩ nhân lực điền đau đến trợn mắt không hét ra tiếng. “ Hừ, nguyên tắc phải nhớ khi làm tình nô của phu quân, đừng bao giờ thắc mắc hay có ý kiến với bất kì quyết định nào của chàng. Nhất mực tuân theo mệnh lệnh, xem lời chàng nói như thiên điều, ai vi phạm phải chịu hình phạt thích đáng.”
Giọng Lạc Thủy lạnh tanh làm Thiết Mộc Tử La dù uất ức vẫn phải rụt đầu mếu máo không dám oán trách thêm câu nào. Nhưng trong lòng mĩ nhân man di lại ôm một bụng bức xúc nghẹn khuất, người so với người vì sao lại đối xử khác biệt đến như vậy. Nàng rõ ràng bày tỏ đủ thái độ trung thành cẩn cẩn nghe lời nhưng từ đầu tới giờ liên tục bị vị chủ mẫu kia chỉnh lý lại còn sơ hở là ăn roi vọt. Còn ả họ Lệ kia thì được chủ nhân cưng nựng ôm ấp không rời tay, rõ ràng là bất công thiên vị. Họ Lệ đó ngoài trừ vú lớn hơn, mông mập hơn thì còn có gì đặc biệt đâu, chỉ là con đàn bà một chồng ba con mà thôi, làm sao so bì với trinh nữ nguyên vẹn như nàng được. Đã vậy thái độ còn cứng đầu cố chấp không chịu phục tùng, lại còn dám mắng chủ nhân nữa. Vậy mà nam nhân kia lại đối với ả ta ôn nhu âu yếm, thậm chí còn có ý định buông tha cho ả một con đường sống. Thiết Mộc Tử La vốn tính cách không tốt, rất dị ứng với loại đàn bà lúc nào cũng tỏ ra yếu mềm sơ hở là rơi nước mắt khiếp nhược. Nàng rất muốn chủ nhân cùng Lạc Thủy phải đối xử với họ Lệ kia tàn bạo giống như những gì nàng đã nếm trải, bị trói lại quất roi sau đó bạo gian ba lỗ, thông từ họng xuống tận đít, bị địt đến thống cả tử cung ra ngoài. Chu Cương Liệt cũng hiểu ý của mĩ nhân lực điền nhưng hắn chỉ liếc qua cho nàng ta một ánh mắt cảnh cáo khiến Thiết Mộc Tử La dù ức cũng không dám hó hé thêm câu nào. Lệ Nhiễm Sương định lực cũng rất khá, lâu lắm rồi hắn chưa gặp được một mĩ phụ cực phẩm như vậy, tính cách đoan trang trinh liệt, yêu thương hi sinh cho chồng con vô điều kiện. Càng là thục phụ chung thủy lại càng làm hắn kích thích tâm lý muốn biến nàng thành đãng nữ dâm dật, hắn muốn xem nàng từng bước sa đoạ tự mình xé bỏ đi nhân cách đoan chính mà luân lạc thành một đầu mẫu cẩu, nhục tiện khí chuyên vì phục vụ nam nhân mà sống. Thế nhưng nếu chỉ đơn giản một hai dùng thủ đoạn cưỡng gian ép cho điểm dâm dục tăng lên thì lại khá nhàm chán, hắn đã kinh qua quá nhiều nữ tử, xem chuyện công lược các nàng như thú vui tao nhã, mỗi nàng đều có cách thức thu thập riêng biệt không rập khuôn. Từ đầu đến giờ đối với Lệ Nhiễm Sương tuy hắn đã dùng miệng lưỡi thuyết phục rất nhiều nhưng lại chưa từng sử dụng tới năng lực thao túng tâm lý của Sắc Dục Bổn Nguyên và Dục Nhãn, bằng không e là tâm tư suy nghĩ của mĩ phụ nhân đã sớm bị hắn dẫn dắt trở nên trụy lạc dâm đãng từ lâu. Hắn muốn nàng triệt để tuyệt vọng chết tâm, hủy diệt đi cái sự tin tưởng khờ dại ngây thơ đến đáng thương đối với nhà chồng kia. Để nàng nhận ra hiện thực tàn khốc của xã hội, cùng chung máu mủ còn có thể phản bội bán rẻ nhau huống chi chỉ là người dưng nước lã. Bởi vậy hắn mới đặt ra trận cá cược này, không gấp gáp cưỡng đoạt, dưa hái xanh thường sẽ không ngon. Lúc mĩ phụ nhân suy sụp mất niềm tin chính là lúc nàng trở nên yếu đuối nhất hắn sẽ xuất hiện và ban cho nàng sự cứu rỗi chân thành, khi đó hắn có thể chiếm đoạt cả thân xác lẫn linh hồn của nàng.