Chương 718: Tình huống bên ngoài

Chương 718: Tình huống bên ngoài Khoảng sân rộng dưới chân Phiêu Tuyết Lĩnh, từ lúc sáu toà pháp thuyền mang theo đại quân Sở quốc cùng vạn đệ tử Vô Lượng Kiếm Các tới đã biến nơi đây thành chiến địa. Tuyết vốn phủ trắng khắp nơi vì chịu sức nóng từ các trận chiến mà tan hết, cây cối xung quanh ngã đổ xiêu vẹo, sơn phong bị đánh vỡ từng mảng, đất đai bị cày xới tứ tung khiến nơi này trở nên tang hoang tiêu điều. Nếu không phải trước đó có Chu Cương Liệt âm thầm dùng đạo pháp Chỉ Địa Thành Cương trong Thiên Cang Tam Thập Lục Biến hoá mục nát thành cứng rắn gia cố khiến chủ phong Phiêu Tuyết Lĩnh trở nên kiên cố vững chắc thì có lẽ giờ này ngọn núi cũng bị tiên nhân chi chiến đánh sập rồi. Xung quanh phạm vi mấy mươi dặm từng luồng phù văn của phong ấn Toả Thiên Phù vẫn lấp lánh ngăn cách nơi đây với ngoại giới không cho phép bất cứ ai tùy tiện ra vào. Từ lúc Lạc Thủy cùng Thiết Mộc Tử La và Lệ Nhiễm Sương giao đấu rồi mất hút trong Tù Không Bát thì hồ nước dâm thủy do nàng tạo ra cũng từ từ rút đi, số âm tinh kia tự động rót ngược vào pháp bảo không gian trả lại mặt đất gồ ghề. Trước đại môn, Đãng Hồng Trần dẫn theo Hi Nguyệt cùng Nguyệt Nga yên lặng quan sát tình huống. Phía sau hai nàng là Lâm Phàm đang ngồi xếp bằng điều tức củng cố lại cảnh giới vừa đột phá, cạnh đó có Mã Vinh Thành đang đứng lóng ngóng trên mặt biểu hiện thập phần phức tạp. Hắn hướng ánh nhìn có vẻ u uất về phía cách đó không xa nơi một nhóm người kịch liệt quần thảo. Tiếng rên rỉ nỉ non của nữ nhân, thanh âm thịt va vào thịt bành bạch nghe có vẻ chói tai giống như một bản hoà tấu đầy ý vị dâm dục. Mà nguyên do khiến gã quân tử này nghẹn khuất là vì trong nhóm bốn nam bốn nữ đang trần truồng bày trò bạch nhật tuyên dâm đó có cả đạo lữ mà hắn yêu thương nhất, Chung Ly Lạp Chân. Ba nàng còn lại ngoại trừ Liễu Như Yên ở Nam Hải ít lộ diện không ai nhận ra thân phận thì Vương Nhã Khuê cùng Tần Mộ Uyển lại khá có danh tiếng trong giới tu sĩ trung thổ. Năm đó đại sự hai nàng cùng nhau song song đột phá Địa Tiên sau đó xông ra Tây Hải đánh đến tận Thập Vương Thành suýt diệt cả một đại thế lực đã tạo nên uy vọng vang dội. Từ đó đến nay tên tuổi của hai người đã trở thành truyền kì được giới tu hành đại lục hết lòng ca ngợi, nhan sắc tuyệt mĩ đỉnh lưu, thực lực lại khủng bố có thể vượt cấp giết người. Cũng nhờ thanh danh đó mà suốt hơn trăm năm có các nàng toạ trấn Tần quốc yên ổn phát triển không có kẻ mắt mù nào dám gây sự. Nhưng hôm nay hai vị tiên tử nước Tần tiếng tăm lẫy lừng xuất hiện tại mảnh chiến trường này lại đem cho thế nhân một góc nhìn khác hẳn. Các nàng ngoài nhan sắc khuynh thành thì tính cách quả thực đủ phóng khoáng dâm tao kĩ nữ còn phải thua xa. Ăn vận lộ liễu, ngôn từ điệu đà lẳng lơ, không ngại ngần lột sạch đồ khoe hết thân thể mạn điệu cho nam nhân bổ mắt, hiện tại còn ở trước bao nhiêu ánh nhìn trình diễn một màn thác loạn tập thể. Xa xa từng tốp tu sĩ vốn đến đây để xem chiến vẫn đang trố mắt chưa dám tin khi chứng kiến cảnh tượng trác táng trụy lạc này. Bốn mĩ nữ thể hiện ra hết tất cả bộ mặt dâm đãng nhất của mình vong ngã rên xiết trong vòng tay của đám hán tử da xanh. Thân thể các nàng lây dính đầy dấu vết của cuộc hoan lạc khó tin, mái tóc tán loạn, cặp vú sữa nảy tưng tưng theo từng cú nắc. Bên dưới hạ thể càng là lầy lội vô cùng, âm đạo với đa dạng kiểu lông mu khác nhau đang tách rộng hai miếng môi mật tiếp nhận lấy những thanh cự căn kịch liệt quất cắm. “ Ối aaa... sướng... đã quá... hơ ư... cặc... ta yêu cặc chết mất... a... hư ư... nữa đi... địt tung lồn ta đi... Mã ca, huynh có nhìn rõ không? Lồn muội đang bị tàn phá, á....á... tử cung muội đang bị khuấy đảo aaa....” Chung Ly Lạp Chân cao giọng thống khoái hét lên, nàng ta vừa tận hưởng binh sĩ da xanh giã như giã gạo vào âm đạo mình, vú thịt bị bóp đến biến dạng lại vừa hướng về phía Mã Vinh Thành kêu gọi. Thanh âm của nàng lập tức kéo đến đám đông khán giả chú ý, bọn họ chăm chú quan sát nàng sau đó lại dời tầm nhìn về phía gã nam nhân bộ dạng hơi xuề xòa đang đứng gần đại môn kia. Mã Vinh Thành có thể cảm nhận được từng ánh mắt mang theo đủ loại biểu tình đang ngó nghiêng mình, có tội nghiệp, trêu tức, mỉa mai châm biếm. Hắn mặt già đỏ bừng đến sung huyết, đôi nắm tay siết chặt cố gắng bình tĩnh tâm tình. Hắn biết những kẻ kia đang nghĩ gì, thân là nam nhân đại trượng phu lại yếu kém hèn hạ đến nỗi để cho nữ nhân của mình ở ngay trước mặt cùng gã đàn ông khác thoả sức tằng tịu hoan ái mà không thể làm gì. Hắn vốn là người rất để ý đến sĩ diện cùng tự trọng, hôm nay xem như mặt mũi thanh danh đều mất hết. Nhưng Mã Vinh Thành lại không thể oán trách Chung Ly Lạp Chân, tình yêu của hắn dành cho nàng vượt qua hết thảy mọi nhục nhã thể diện. Hắn đã đồng ý để nàng sống theo đúng bản chất của mình, vậy nên hiện tại dù tâm tình không tốt hắn vẫn phải cắn răng chịu đựng mọi điều tiếng mỉa mai, miễn đạo lữ của mình vui vẻ hạnh phúc là được. “ Ực... a... ân... nữa đi... ôi lâu rồi mới có một cây hàng chất lượng như vậy... ôi... mau dùng sức, chơi ta... bạo dâm với ta đi... á... cảm giác này... á á... sâu quá...” Liễu Như Yên tận tình kêu rên mãn nguyện, nàng ta quỳ bò trong tư thế vểnh mông thật cao đẩy âm hộ ra, hán tử da xanh từ phía sau vịn lấy hông nàng ta dồn sức mà giã từng cú lút cán thấu tận hoa tâm. Hai vú thịt của nàng đong đưa theo nhịp, cả cơ thể lung lay như sắp đổ, mái tóc màu xám khói đặc trưng xoã tung kèm theo nét mặt đĩ thoã dâm mị càng tô điểm cho sự phóng túng lẳng lơ đến tận xương tủy của nàng. Tu sĩ ở đây đều là người trung thổ không hề nhận ra vị tiên nữ khoả thân đánh đàn này, đám nam nhân ai nấy khẽ nuốt xuống một ngụm nước bọt thèm thuồng, dưới quần đội lên một cái lều cao. Người nào cũng khao khát bản thân được một lần thay thế đám hán tử da xanh kia mà thoả thích bạo địt những thân hình kiều diễm này, dù sướng một lần rồi chết cũng mãn nguyện. “ Á... ra rồi... ra nữa rồi... hi iii... thật lớn a... mau, mau bắn vào trong ta đi... bơm ngập lồn ta bằng tinh dịch của ngươi đi....”. Vương Nhã Khuê cưỡi trên người gã da xanh như một nữ kị sĩ thuần thục nhún nhảy bờ mông, con cặc dài như cánh tay khảm sâu bên trong lỗ đít liên tục được kéo ra rồi lại đâm vào tận gốc. Lỗ lồn nàng bị nhồi nhét thêm hai cây cặc giả cùng hai khoả trứng rung khiến cửa mình giãn ra như muốn nứt nhưng nàng vẫn mặc kệ. “ Hô ô ô... thật sướng quá... các vị mau nhìn đi... thiếp thân là Tần Mộ Uyển, đại cung chủ của Huyền Nữ Cung Tần quốc... á... thiếp xin tuyên cáo với thiên hạ quần hùng... ô ô... từ nay Huyền Nữ Cung sẽ đổi thành Huyền Nữ Lâu... ôi... ân... Thiếp sẽ biến nó thành kĩ viện số một thiên hạ chuyên môn đào tạo tiên tử phục vụ cho chư vị nam nhân... ưm... á... mời mọi người sau này ghé qua ủng hộ cho chúng thiếp... hư ư...” Tần Mộ Uyển thân hình như gấu túi bám lấy binh sĩ da xanh, đôi cánh tay lực lưỡng của hắn giữ chặt hai đùi nàng, hạ thân hai người áp sát, khúc côn thịt không ngừng ra vào nộn huyệt. Nghe lời tuyên bố hoành tráng của nàng đám đông xem chiến ai nấy đều trợn mắt há hốc mồm, cái này cũng chơi lớn quá rồi a. Không chỉ một mình vị tiên tử này tính cách dâm đãng mà hiện tại còn kéo theo cả tông môn đều mở kĩ viện rồi. Xưa nay Huyền Nữ Cung nổi danh khắp thiên hạ vì chúng đệ tử ai nấy đều là mĩ nhân hiếm có khó tìm tính cách phiêu dật xuất trần. Họ không dám tưởng tượng có một ngày những cái tiên nga kia lại toàn bộ trở thành kĩ nữ dâm dật ai cũng có thể trả tiền để ngủ. Đám nam tu sĩ lại vô cùng háo hức chờ mong, bọn họ vốn đối với đệ tử Huyền Nữ Cung xưa này đều ôm tâm tình ái mộ nhưng không dám động vào, hiện tại có cơ hội được các nàng hầu hạ mình vậy thì dù giá nào cũng phải tới thử một phen phong nguyệt. Ở phía đối diện lúc này chỉ còn một mình Trịnh Viễn Đông cánh tay cắt cụt không còn chút phong thái anh tuấn tiêu sái như lúc đầu xuất hiện. Hắn đứng đó tâm tình gấp gáp giống như kiến bò trên chảo nóng, cả người run run chần chừ khó quyết. Tên các chủ này khẩn trương cũng đúng thôi, bản thân hắn hiện tại gặp phải thương tổn không khác gì tàn phế, toàn bộ sư huynh muội đồng môn, trưởng lão cùng đệ tử đều kẻ chết người phản bội. Còn vị nữ sư phụ mà hắn thầm thương trộm nhớ đặt hết niềm tin lúc này lại như một cỗ thi thể chỉ biết quỳ đó ủ rũ không còn chút dáng vẻ tư thế lãnh diễm tuyệt luân như trước. Nhan Như Ngọc cả tâm hồn lẫn thể xác gần như đã đứng trước bờ vực sụp đổ, một thân váy áo trắng có chút lôi thôi, nàng buông thõng cơ thể vô lực quỳ giữa sân đấu khuôn mặt gục xuống, ánh mắt trống rỗng vô hồn không có tiêu cự. Trong bàn tay nàng vẫn đang nắm chặt lấy chuôi Vong Tình Kiếm đã gãy, nàng là một nữ nhân kiên định, bình thường vẫn giữ vững ý cảnh thái thượng vong tình triệt để không bộc lộ chút cảm xúc nào. Nhưng hôm nay thân ảnh mảnh mai ấy đã đón nhận quá nhiều cú sốc dồn dập, đệ tử thân truyền kẻ chết người phản, hàng vạn môn đồ tinh anh của thế lực bỏ mạng, mọi mưu toan kế hoạch đều sụp đổ, cả công đức để chứng đạo cũng không còn. Vong Tình Kiếm pháp bảo bổn mạng bị hủy cũng chính là giọt nước cuối cùng tràn ly khiến kiếm tâm của nàng rạn nứt, nội tâm triệt để suy sụp như rơi xuống vực sâu vạn trượng không thấy ánh sáng.