Chương 721: Lăng nhục

Chương 721: Lăng nhục Ngay lập tức mĩ phụ nhân con ngươi khẽ co lại, hạ thân run lên bần bật, nàng ngồi xổm xuống một tay bịt miệng kìm nén tiếng rên trong cổ họng, tay còn lại nàng giữ chặt bụng dưới, nét mặt khổ sở nhưng lại đỏ ửng, hơi thở gấp gáp tràn đầy xuân sắc. Ngay khoảnh khắc vừa rồi nàng đã bị khoả trứng rung kia mạnh mẽ làm cho cao trào, âm tinh theo tiểu huyệt không ngừng tuôn trào như suối nguồn ướt đẫm cả bẹn háng. Một số khán giả để ý thấy hành động thất thường của nàng liền chỉ trỏ xì xầm bàn luận. “ Nữ nhân họ Lệ kia là bị làm sao vậy? Cường giả tiên giai còn có thể đau bụng sao?” “ Ồ, nhắc mới nhớ, mĩ phụ nhân đó cùng với man nữ kia chẳng phải là đồng bọn hay sao? Sao hiện tại lại đứng bên cạnh Lạc Thủy thần nữ? Không lẽ cô ta phản bội?” “ Chậc chậc, man nữ kia bị trúng chiêu thực tàn độc a, không ngờ hôm nay ta lại có thể nhìn được cường giả siêu việt phàm giai lâm vào thất thố phô dâm lẳng lơ như vậy. Nếu phụ nhân đó cũng bị lột sạch thì còn gì bằng.” “ Nhìn cô ta cũng không hẳn là vô sự, hình như bị nội thương khá nặng, lần này xem ra những kẻ đến gây sự với Tuyết Liên Cung đều đoàn diệt không ai có thể thoát khỏi a.” Lệ Nhiễm Sương thân là Chân Tiên trung kì tất nhiên giác quan vô cùng nhạy bén, những lời bình phẩm của đám đông nàng đều nghe rõ mồn một, nếu là bình thường có kẻ dám dùng ánh mắt cùng lời lẽ dung tục như vậy bình phẩm mình có lẽ nàng đã không ngại ngần cho hắn thịt nát xương tan vạn kiếp bất phục rồi. Nhưng ở tình cảnh hiện tại nàng đâu còn hơi sức mà quan tâm đám quần chúng lắm lời đó nữa, gò má nàng càng đỏ ửng hơn vội vàng kìm nén từng trận khoái cảm đứng dậy. May mắn phần váy bảo thủ đã che kín tới chạm gót nếu không chắc những kẻ kia liền có thể thấy được dọc từ đùi xuống bắp chân nàng đã sớm bị dâm dịch chảy xuôi ướt đẫm rồi. Lạc Thủy cũng không để ý tới mĩ phụ nhân này nữa, thu phục cô ta đã có phu quân lo, hiện tại nàng cứ tập trung vào trò vui của mình là được. Nàng tựa người trên bảo toạ, lưng eo hơi ưỡn lên, chân vắt chéo tư thái hết sức ung dung lại không kém phần khêu gợi làm đám đàn ông kia ai nấy thèm rõ dãi. Theo một tiếng búng tay, gã da xanh lập tức theo lệnh nắm lấy tóc Nhan Như Ngọc chẳng chút thương tiếc kéo tới trước mặt Lạc Thủy. Nàng kia giống như tượng gỗ cả buổi vẫn cứ cúi đầu mặc kệ hết mọi đau đớn thể xác, tay giữ chặt lấy chuôi kiếm như báu vật không rời, tâm tình gần như chết lặng phó mặc mọi thứ diễn ra. Lạc Thủy đưa ra bàn chân ngọc ngà được bọc trong một lớp tinh dịch nhầy nhụa hướng bên dưới cằm của Nhan Như Ngọc sau đó hơi dùng lực nâng lấy khuôn mặt mĩ nhân băng lãnh kia lên. Mùi dâm dịch hoà lẫn cùng nước tiểu khai tanh nhớp nháp xông thẳng vào khứu giác khiến người ta lập tức muốn nôn khan nhưng nàng ta vẫn trơ lì tựa như toàn bộ giác quan đều không hoạt động, đôi đồng tử tuy nhìn thẳng vào Lạc Thủy nhưng tiệu cự lại hướng về nơi nào đó xa xăm. Nhan Như Ngọc đối với động tác bỡn cợt khinh miệt này không có chút nào khó chịu hay tránh né, Lạc Thủy tất nhiên biết đạo tâm của nàng này đã bị nứt vỡ hoàn toàn bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ, bao nhiêu biến cố đổ ập đến quá nhanh dù là người tu luyện thái thượng vong tình cũng vô phương tiếp nhận nổi. Trước đó phu quân Chu Cương Liệt đã nói cho nàng nghe sắp xếp của hắn đối với ả nữ nhân này, bởi vậy lúc này đây Lạc Thủy mới đem cô ta ra chuẩn bị trợ giúp hắn thu thập một phen. “ Chậc chậc, coi kìa coi kìa, Nhan Như Ngọc, Nhan kiếm tiên, ôi! Lúc nãy không phải ngươi còn rất hung dữ cầm kiếm đòi chém đòi giết ta hay sao? Sao giờ lại ỉu xìu mất hết nhuệ khí như thế? Tư thái cường nhân mạnh mẽ khinh miệt chúng sinh thường ngày của ngươi đâu rồi?” Trên môi Lạc Thủy hờ hững treo một nụ cười giễu cợt, bàn chân lại dùng sức thêm một chút hoàn toàn ép Nhan Như Ngọc phải ngẩng đầu thật cao bày hết dung nhan xinh đẹp bi thảm ra cho người người quan sát. “ Nhìn cho rõ đi, đây chính là kết cục của những kẻ tham lam đuôi mù dám gây hấn với Tuyết Liên Cung. Thường ngày chúng ta thân thiện hoà hợp không sinh sự với ai các ngươi lại tưởng chúng ta yếu đuối dễ bắt nạt hay sao? Còn tên Sở Vương tham vọng mà ngu dốt kia nữa, nếu Tuyết Liên Cung thực sự có mưu đồ đến hoàng quyền thiên hạ thì Khương thị nhất tộc của hắn sớm đã bị diệt sạch từ lâu làm gì còn tồn tại nhảy nhót đến tận hôm nay. Thế mà còn không biết điều muốn dùng lực lượng của bầy kiến hôi chống lại chân tiên. Nhìn đi, đồng minh của ngươi mời tới đã bị ta thu phục toàn bộ, một cái làm thị nữ, còn ả kia trở thành chó cái kĩ nữ tùy thời thao lạn. Và nhanh thôi Nhan Như Ngọc ngươi cũng sẽ nhận lấy kết cục tương tự. Ta sẽ từng bước đưa ngươi vào vực sâu vạn trượng. Từ nay trên đời không còn Nhan kiếm tiên phong hoa tuyệt đại nữa, chỉ có tiện nhân Nhan Như Ngọc bồn chứa tinh công cộng để ức vạn giống đực tùy ý lạp xả gieo giống. Ta sẽ biến ngươi thành đầu gia súc, người vợ chung mà ai ai cũng có thể bạo địt.” Lời của Lạc Thủy tuy giọng điệu hết sức thản nhiên cùng ý châm chọc khinh miệt rõ ràng nhưng rơi vào tai những người ở đây lại như sấm động giữa trời quang. Nhan Như Ngọc rõ ràng nghe hết, sắc mặt nàng càng tái nhợt hơn, thân thể run run như có thể ngã xuống bất cứ lúc nào. Quần chúng xung quanh hóng hớt thì lại nổ ra một trận xôn xao, vừa rồi hai phe vẫn còn đại chiến sinh tử, man nữ cùng phụ nhân kia thái độ hết sức quyết liệt chống trả, nhanh như vậy mà vị Lạc Thủy thần nữ kia đã đem tất thảy địch nhân kẻ tiêu diệt người thu phục sạch sẽ. Mới qua bao nhiêu thời gian đâu chứ, rốt cuộc khi các nàng ở bên trong cái bát kia đã phát sinh chuyện gì? Đám khán giả thắc mắc cũng phải, kì thực thì khi vừa chuẩn bị tiến vào Tù Không Bát Chu Cương Liệt vì không muốn bọn họ đợi lâu nóng ruột nên hắn đã vận dụng bổn nguyên đem quỹ tích thời gian bên trong bát gia tăng gấp nhiều lần. Bọn họ ở trong đó dây dưa suốt hơn một ngày nhưng bên ngoài cũng mới trôi qua chưa tới nửa canh giờ. Chỉ nửa canh giờ đem hai cái Chân Tiên trung kì thu phục dạy dỗ đến ngoan ngoãn chấp nhận thân phận tiện nô, đây là bản lãnh cao cường đến bậc nào cơ chứ. Ánh mắt những tu sĩ kia nhìn Lạc Thủy lại càng thêm tôn kính cùng ngưỡng mộ, nàng vừa có nhan sắc như tiên thiên, thân thể gợi cảm thập phần hấp dẫn, tính dâm tuyệt đỉnh, thực lực lại còn cử thế vô song như vậy, quả nhiên xứng với danh xưng thần nữ a. Riêng đám nam nhân nghe Lạc Thủy nói mà cứng hết cả người, bọn họ ai nấy ôm ấp ảo tưởng may mắn, nếu như vị kiếm tiên nhan sắc tuyệt phẩm kia mà bị biến thành vợ chung của nam nhân thiên hạ vậy chẳng phải bọn họ cũng sẽ có cơ duyên được hưởng thụ cỗ thân thể gợi cảm kia? Thực còn có chuyện tốt như vậy hay sao? Những kẻ ở đây hầu hết đều mang tâm lý vui vẻ hả hê khi có người gặp hoạ, bọn họ dù sao cũng là người ngoài cuộc, đối với kết cục thê thảm của đám người Nhan Như Ngọc ngoại trừ cảm thán một phen cũng không ai thực sự đau lòng. Lúc này, Trịnh Viễn Đông vốn nấp ở xa xa nghe địch nhân sắp sửa đem vị nữ sư phụ mà mình luôn tâm niệm yêu thương ra làm đồ chơi ái dục, một cỗ phẫn uất không đành lòng bỗng chốc dâng lên trong tâm trí hắn. Vì cái gì nữ nhân hắn mất bao nhiêu năm theo đuổi hôm nay lại rơi vào tay kẻ khác, lại còn bị họ biến thành cái gì mà bồn tinh công cộng cho ức vạn nam nhân hưởng thụ. Lũ kiến cỏ kia thì tài đức gì mà muốn có được thứ hắn không thể có? Tâm lý không cam tâm giống như tiếp cho Trịnh Viễn Đông thêm động lực, hắn đảo con ngươi một vòng như đang suy tính thiệt hơn sau đó cắn răng bước tới trước bảo toạ. Hắn quỳ một chân trên nền đất lạnh hướng về phía Lạc Thủy mà hành lễ, đầu hơi cúi thấp lộ vẻ cung kính nhưng sâu trong đáy mắt lại ẩn giấu tia toan tính khó nhìn ra. Hắn đặt cánh tay còn lại trước ngực làm ra động tác chào, giọng trầm ổn pha chút nịnh nọt nói. “ Lạc Thủy tôn thượng, đao hạ lưu nhân, tại hạ Trịnh Viễn Đông nguyện đem theo Vô Lượng Kiếm Các toàn bộ quy phục dưới trướng Tuyết Liên Cung làm thân trâu ngựa, chỉ xin người mở lòng từ bi, tha cho sư phụ ta một con đường sống.” Đám đông khán giả chú ý tới tình huống đều ồ lên sau đó là những lời xì xầm mỉa mai. “ Chậc, lúc nãy còn rất bá đạo đòi giết người diệt môn bây giờ lại như con rùa rụt cổ muốn xin hàng, đám kiếm tu này quả là đủ mặt dày trơ trẽn a.” “ Hừ, lúc nãy nữ nhân nào hâm mộ tên tiểu bạch kiểm đó đâu rồi, ra mà nhận lang quân đi kìa.” “ Xì, chỉ được cái mã hào nhoáng bên ngoài, thực lực thì chẳng có bao nhiêu mà còn cố làm màu tỏ ra mạnh mẽ, giờ đã thành phế nhân rồi lại muốn quy hàng, thứ vô giá trị như vậy Tuyết Liên Cung bọn họ thèm thu nạp hay sao?” “ Đúng đấy, mong là Lạc Thủy thần nữ sáng suốt đem tên mặt trắng đó diệt sát luôn cho rảnh, đẹp trai thì sao chứ, bây giờ cũng chỉ là một tên cụt tay hèn mọn mà thôi.” Những cái nam nhân được dịp khoái chí thi nhau buông lời mắng chửi, bọn họ đã sớm nhìn không thuận mắt cái tên trai bao sống nhờ khuôn mặt đẹp kia. Còn đám nữ lưu thì chỉ khẽ đảo mắt quay đi ngượng ngùng cố làm lơ, bọn họ lúc nãy đúng là vì mê trai mà hô hào cỗ vũ, bây giờ nhìn thấy Trịnh Viễn Đông thất thế lại không ai dám đứng ra ủng hộ hắn nữa.