Chương 725: Phong vân kết thúc
Chương 725: Phong vân kết thúc
“ Đa tạ tôn thượng đã từ bi.”
Trịnh Viễn Đông khom người khấu đầu hành lễ, lại nhìn lấy Nhan Như Ngọc bên kia một cái rồi tự giác đứng xa một bên. Lạc Thủy đã nói sẽ để hắn toại nguyện ân ái với sư phụ, như vậy cũng rất tốt a. Tuy hiện tại hắn đã không còn chút tình cảm nào với nữ nhân tâm cơ kia nhưng nếu được dịp đè nàng xuống mà thoả mãn khao khát thì cũng không đến nỗi tệ. Đám đông xung quanh thấy hành động quay lưng bảo toàn mạng sống của tên các chủ này thì lại vang lên một trận xì xào rôm rả. “ Chậc, tên này thay đổi cũng nhanh thật. Khi nãy còn thể hiện vẻ mặt tha thiết hết lòng cầu xin, giờ được tha mạng thì lại nhẫn tâm quay lưng với sư phụ mình như vậy. Đúng là hạng người vô tình vô nghĩa!”
“ Đúng vậy! Đã muốn bảo vệ thì bảo vệ cho trót, giờ quay lưng thì còn gì là khí phách nam nhi?”
“ Chậc, họ Trịnh đó cũng chỉ đến thế mà thôi. Cái gọi là tình nghĩa chẳng qua là một màn kịch nực cười để hắn lấy sự cảm thông mà mưu cầu cho riêng mình.”
“ Nhìn cái bộ dáng hớn hở đó kìa, ta dám chắc tên này cũng chỉ thèm khát thân thể của vị kiếm tiên kia mà thôi, chẹp chẹp, cơ mà nhìn vóc dáng mơn mởn đó ta cũng thèm a.”
Những lời chỉ trích không ngừng dội xuống như những mũi dao sắc bén đâm vào bầu không khí căng thẳng. Nhưng giữa đó, vẫn có người lên tiếng bênh vực. “ Nói vậy sao được? Hắn đã hết lòng cầu xin, nhưng cuối cùng nhận ra bản chất thật của nàng ta, chẳng lẽ còn phải tiếp tục ngu muội?”
“ Đúng! Kẻ đáng trách là Nhan Như Ngọc kia, giả nhân giả nghĩa, lừa dối kẻ thật lòng với mình. Nếu hôm nay không biết được bộ mặt thật của nàng ta chẳng phải hắn sẽ còn tiếp tục bị lợi dụng?”
“ Các người nói dễ nghe nhỉ? Nếu rơi vào hoàn cảnh ấy, các người có thể vẫn giữ nguyên lòng tin như trước sao?”
“ Hắn làm vậy không sai. Sai là đã đặt lòng tin nhầm người.”
Lạc Thủy bước qua bên cạnh Nhan Như Ngọc đưa tay nâng lấy cằm của nàng ta ép phải ngẩng đầu lên, trong đôi mắt vô hồn kia lúc này lại hiện lên một tia bất nhẫn, thanh âm yếu ớt phát ra từ cổ họng. “ Mau, giết ta đi...”
“ Thấy sao hả? Bị vạch trần bản chất giả tạo, bị đệ tử quay lưng, bị thế nhân xỉ vả, Nhan kiếm tiên, ngươi cũng có ngày hôm nay. Yên tâm, ngươi sẽ không chết dễ dàng như vậy đâu, thậm chí ta còn sẽ trợ giúp cho ngươi củng cố đạo tâm trở lại nữa, cứ chờ mà nhận tin vui đi nhé.”
Nói rồi Lạc Thủy không thèm để ý tới biểu tình của Nhan Như Ngọc quay về ngồi lên bảo toạ, nàng quét mắt nhìn một lượt tràng cảnh xung quanh, chiến đấu đã xong, bây giờ cũng nên đến lúc làm chút chuyện vui chơi rồi. Tới đây kết cục trận tranh đoạt xem như đã ngã ngũ, hơn vạn khán giả quan chiến rôm rả bàn luận nói lời cảm thán. “ Ôi, trận chiến cuối cùng cũng kết thúc, phe Sở Vương lần này thất bại thảm hại, e là sau hôm nay phong vân thiên hạ sẽ lần nữa nổi lên a.”
“ Xì, rầm rộ kéo bè kéo cánh điều động cả cường giả tiên giai đến cuối cùng thì một tên cũng không thoát, Vô Lượng Kiếm Các phen này xem như không bao giờ ngóc đầu lên nổi nữa rồi.”
“ Sự kiện lần này e là còn lớn hơn cả những gì xảy ra hơn trăm năm trước a. Thiên hạ biến thiên chúng ta cũng nên sớm chuẩn bị đi là vừa.”
“ Chẹp, vừa có thể xem tiên nhân chi chiến học hỏi minh ngộ lại vừa được thoả thích ngắm các loại tiên tử mĩ nhân thi nhau trần truồng khoe thân, không uổng công sức ta vượt hàng vạn dặm xa xôi đến đây hóng chuyện a.”
“ Nghe nói Huyền Nữ Cung sau này sẽ trở thành kĩ viện lớn nhất thiên hạ, sắp tới chúng ta có phải nên tới Tần quốc thăm thú một chuyến hay không? Chậc chậc, mấy vị mĩ nhân ở đó ta đã sớm nhìn mà thèm rõ dãi rồi.”
“ Lạc Thủy thần nữ còn nói sẽ biến Nhan Như Ngọc kia thành nhục tiện khí để nam nhân thiên hạ thao lạn, không biết khi nào sẽ tới lượt chúng ta đây a.”
Trong đám đông quần chúng bắt đầu xuất hiện vài người tỏ ý lo âu. “ Chiến đấu kết thúc rồi vì sao họ vẫn chưa thu lại kết giới để chúng ta rời đi? Phải bị nhốt đến bao giờ đây a?”
“ Ôi, hôm nay đã xảy ra nhiều biến số như vậy, đủ loại bí mật được công bố, lại còn có tiên tử loã thể cho chúng ta ngắm nhìn thoả thích, bọn họ không phải là muốn vây nhốt rồi xử lý sạch sẽ để bịt miệng đấy chứ?”
“ Chắc là không tới mức đó đâu, ở đây có bao nhiêu vạn tu sĩ, nếu tất cả cùng đoàn diệt thì Tuyết Liên Cung có thể gánh nổi sao? Dù có Lạc Thủy thần nữ nhưng họ cũng đâu thể một tay che trời được.”
Lúc này trời đã sớm về khuya, không gian xung quanh được nhuộm bởi một tầng màn đêm u tối. Từ lúc sáu toà pháp thuyền nghênh ngang tiến vào cho tới hiện tại trận chiến hạ màn mới trôi qua khoảng bảy tám canh giờ. Nhưng chỉ trong khoảng thời gian ngắn ngủi đó mà đã có quá nhiều biến số diễn ra khiến dù là tu sĩ cũng khó tiếp thu nổi. Ở đây đều là người tu hành tầm nhìn tất nhiên không hề bị đêm tối làm ảnh hưởng. Cuộc hoan ái tập thể bên phía bốn nữ nhân trước đại môn cũng đã kết thúc, từng nàng nằm dài trên đất bày ra đủ loại tư thế dâm dục cực độ, khắp cơ thể lầy lội lây dính đầy dấu vết trụy lạc, các nàng ai nấy biểu hiện ra vẻ mặt đĩ thoã sung sướng không giữ chút hình tượng nào. Bốn tên da xanh thì vẫn tinh khí thịnh vượng không chút suy yếu quay trở lại hàng ngũ đứng đợi lệnh sau lưng Lạc Thủy. Nàng quét mắt một vòng xung quanh khán giả, biết được nỗi lo của họ nên cũng không dây dưa thêm nữa liền nhún người rời khỏi bảo toạ. “ Chư vị đạo hữu, cảm tạ các vị hôm nay đã không quản ngại đường xá xa xôi tụ hội tại đây hết lòng ủng hộ Tuyết Liên Cung chúng ta đánh bại địch nhân. Hiện tại đại chiến đã kết thúc nhưng thiếp thân vẫn xin mạn phép giữ các vị ở lại thêm ít lâu để chúng ta bày tỏ chút thành ý.”
Lạc Thủy hướng về phía đám đông đang đứng xa xa giọng nói nhẹ nhàng mang theo mị ý như rót mật vào tai khiến bọn họ cảm giác vô cùng dễ chịu. “ Ây dà, được tận mắt nhìn thấy cường giả siêu việt phàm giai thi pháp đã là cơ duyên vạn hạnh của chúng tôi rồi, nào dám đòi hỏi cái gì thành ý.”
“ Đúng a, Sở Vương cùng Vô Lượng Kiếm Các kia toàn một lũ mắt mù ngu ngốc lại dám đối đầu với thần nữ, bọn chúng chết cũng là đáng đời, giết hay lắm, chúng tôi thập phần đều ủng hộ Tuyết Liên Cung.”
“ Hôm nay được diện kiến tiên nhan, học hỏi thêm nhiều đạo lý ngộ ra chân ái đại đạo đã là chúng tôi chiếm lợi lớn rồi. Thần nữ xin đừng khách sáo.”
Đám đông lần lượt nhao nhao bày tỏ sự cung kính nịnh nọt, bọn họ không biết Lạc Thủy định làm gì nhưng vẫn ôm tâm lý đề phòng, biết đâu nàng thực sự muốn giết người diệt khẩu vậy thì họ biết kêu oan với ai đây? Lạc Thủy cũng biết tâm lý lo sợ của họ sau khi chứng kiến đám người Vô Lượng Kiếm Các bị đoàn diệt, trên môi nàng treo một nụ cười đầy mị ý, đôi tay đưa lên tự xoa lấy đôi gò bồng đảo căng phồng của mình đồng thời hướng mông đít vểnh về phía sau bày ra tư thế khêu gợi tột đỉnh. Thể chất của nàng không chỉ hấp dẫn nam giới mà đối với nữ nhân cũng có sự thu hút nhất định, bằng chứng là hiện tại phần đông tu sĩ đứng xa xa đã bị động tác quyến rũ kia làm cho mê mẩn tâm hồn, cả đám nữ tử cũng xuýt xoa hâm mộ không thôi. “ Tuyết Liên Cung xưa nay giữ vững tôn chỉ thân thiện hoà nhã thêm bạn bớt thù, đối với những kẻ không biết trời cao đất dày như đám người Nhan Như Ngọc kia chúng ta mới phải dùng tới vũ lực lấy đạo của người trả lại cho người. Còn với các vị có mặt ở đây miễn không có địch ý thì đều là hảo hữu, cùng là đồng đạo với nhau, chư vị xin chớ lo âu. Thiếp thân chỉ muốn mở một bữa tiệc nhỏ xem như vui vẻ sau khi đánh bại địch nhân mời các vị chung vui mà thôi. Đặc biệt là... nếu tham gia tiệc hội còn có thể nhận được rất nhiều lợi ích đó nha.”
Lạc Thủy vừa nói hai chân lại vừa mở rộng, ngón tay khẽ miết nhẹ lên khe thịt khiến dâm thuỷ theo động tác mà róc rách chảy xuống ướt đẫm cả bắp đùi. Khán giả vốn còn đang lo nghĩ cũng bị động tác cùng lời lẽ đầy cám dỗ của nàng làm dao động, lợi ích, ai cũng biết Lạc Thủy là tiên nhân hàng thật giá thật, nàng chỉ cần tùy tiện lấy ra chút đồ vật cũng là cơ duyên cực lớn mà cả đời họ khó cầu rồi. Ở lại thêm chốc lát cũng không mất mát gì, biết đâu lại nhận được thứ tốt. Với lại có mĩ nhân tuyệt sắc khoả thân thành đàn như vầy ai lại muốn rời đi cơ chứ, họ còn chưa có ngắm đã mắt đâu. Thế là cả đám lần nữa nhao nhao hưởng ứng thay nhau tâng bốc. “ Cung kính không bằng tuân lệnh, đa tạ thần nữ đã hậu ái.”
“ Nếu được nhìn ngắm tiên nhan vậy thì ta nguyện ở lại đây mãi mãi cũng được a.”
Lạc Thủy thấy hiệu ứng đám đông đã đạt được liền bắt đầu hành động, trong tay lập tức xuất hiện bình ngọc không gian. Quần chúng ăn dưa thấy nàng có động tác cũng tò mò nhìn sang thì thầm thắc mắc. “ Trước tiên thiếp thân xin dâng trước một điệu múa, mong chư vị không chê.” Nói rồi nàng liền hướng mắt về phía nơi xa khẽ gật đầu ra hiệu. “ Khởi!”
Trên đỉnh sơn phong, Chu Cương Liệt đang lười biếng nằm gối đầu lên hai bầu sữa tươi của Linh Lộc cũng lập tức phối hợp đưa hai ngón tay chỉ thiên vận chuyển pháp lực tạo dị tượng.