Chương 726: Thần nữ hiến vũ

Chương 726: Thần nữ hiến vũ Trước ánh nhìn của hàng vạn người trong toàn trường, Lạc Thủy đạp bước bay lên cách mặt đất vài thước, thân thể kiều diễm tựa tiên thiên giáng trần. Tầng mây trên cao bỗng tách đôi lộ ra vầng trăng tròn vành vạnh, nguyệt quang hội tụ chiếu rọi xuống bộ ngọc thể mềm mại trắng ngần không chút tì vết của nàng giống như khoác lên người một lớp áo choàng óng ánh. Tiếng tiên nhạc vi diệu êm đềm du dương vang lên rót vào tai tất cả mọi người ở đây. Đầu ngón chân nàng khẽ chạm vào khoảng không gian, thân hình mềm mại uốn lượn như sóng nước. Cánh tay nàng vươn ra, đường cong uyển chuyển tựa dòng sông tràn đầy linh khí. Mỗi động tác, mỗi nhịp xoay đều khiến người xem như mê mẩn trong mơ mộng không thoát ra được. Bình ngọc trong tay Lạc Thủy nghiêng đi, từng dòng thủy quang chảy xuống lan tỏa trong không trung như dải ngân hà vỡ vụn. Những giọt nước ấy không đơn thuần rơi xuống đất mà theo vũ điệu của nàng hội tụ lại, dần dần tạo thành một toà cung điện thủy linh tráng lệ và thần thánh. Thân ảnh Lạc Thủy xoay tròn, mái tóc dài như suối chảy tán loạn giữa không trung, lông mu bên dưới cũng xào xạc phất phơ vô cùng thích mắt. Đúng như người ta nói, nữ nhân hoàn hảo nhất chính là nét đẹp nguyên sơ khi không mặc y phục, bao nhiêu lụa là gấm vóc diêm dúa đều không thể so sánh với da thịt mịn màng thuần túy. Mỗi cái giơ tay nhấc chân đều vô cùng tinh tế tràn đầy nhục cảm, đôi nhũ phong giống như bóng nước tròn mẩy, cặp mông thịt căng phồng tưng tưng thập phần đàn hồi. Mỗi lần Lạc Thủy mạnh mẽ hẩy mu lồn đều khiến hai mép thịt dày bay bổng, hột le giống như ngòi bút lướt giữa không trung dùng nước lồn làm mực vẽ lên từng đường nét dâm dục. Trong âm đạo giống như suối nguồn không ngừng có âm tinh tiết ra rơi xuống góp phần cho toà kiến trúc đang xây nhanh chóng thành hình. Đôi chân thon dài lướt đi nhẹ như làn khói, mỗi bước nhảy là một nét họa hoàn mỹ vừa thanh khiết như tiên tử, lại vừa quyến rũ như mị yêu. Xung quanh Lạc Thủy dị tượng thi nhau liên tiếp xuất hiện. Mây lành hội tụ, sương khói mờ ảo tràn ngập không gian, tiên nhạc hòa vang, muôn chim vũ động, từng cánh hoa từ hư không bay xuống tất cả như tô vẽ cho vũ khúc của nàng thêm hoành tráng. Nàng nghiêng người, một chân đưa lên cao quá đầu triển lãm khu tư mật không sót một góc chết nào, theo động tác phô trương của nàng hai múi thịt cũng bị kéo mở, âm thần tách rộng để lộ ra hết cảnh đẹp ý vui làm bao nam nhân nhìn đến thất thố. Tay ngọc thướt tha lả lướt, ánh mắt nàng mơ màng mang theo một nét cười mê hoặc. Động tác của nàng vừa thanh thoát, vừa ẩn chứa một ý vị quyến rũ khó cưỡng, như đang mời gọi lại như đang thử thách. Khi nàng xoay tròn, cặp nhũ phong cùng kiều đồn theo đó rung rinh chứng minh độ đàn hồi tuyệt đối, đẹp đến mức khiến vạn vật thất sắc. Cung điện nước phía sau nàng dần có hình thức, cột trụ trong suốt, ánh sáng lưu chuyển, từng kiến trúc nội thất sang trọng tinh xảo khiến người xem có cảm giác Lạc Thủy là đang xây dựng tiên cung cho bản thân. Dòng nước từ trong bình ngọc tiếp tục chảy xuống biến thành từng dải lụa nước trang hoàng cho toà cung điện làm nổi bật thêm vẻ đẹp huyễn hoặc. Cả đấu trường lặng ngắt, mọi ánh mắt đều dõi theo từng bước chân của Lạc Thủy. Giữa vũ điệu thần thánh và mị hoặc, nàng như vừa là tiên tử giáng thế, lại vừa là yêu nữ khuynh thành. Và rồi, khi điệu múa cuối cùng kết thúc, Lạc Thủy đáp xuống sân làm một động tác nghiêng mình cúi chào khán giả, xung quanh nàng, cung điện nước đã hình thành hoàn chỉnh. Màn đêm tăm tối bao trùm lấy không gian Phiêu Tuyết Lĩnh, trên bầu trời hắc vân đã hoàn toàn tiêu tán nhường chỗ cho vầng trăng tròn cùng hàng ức vạn tinh tú toả sáng lấp lánh. Cỗ chiến trường vốn xơ xác tiêu điều lúc này đã hoàn toàn bị thay thế bằng những kiến trúc nguy nga rực rỡ. Toà cung điện kết tinh trong suốt như thủy tinh được nguyệt quang phản chiếu thành muôn vàn sắc xanh lam và bạc. Nó rộng lớn như một sân vận động, đình đài cao vút với những cột trụ to lớn, khúc xạ ánh sáng tạo nên hiệu ứng lung linh như ánh trăng rọi xuống mặt hồ phẳng lặng. Sàn cung điện là mặt nước được nén chặt trong veo như pha lê nhưng vững chắc dưới chân, phản chiếu hình bóng như một mặt gương khổng lồ. Các bức tường làm từ nước có hoa văn lượn sóng nhẹ nhàng xảo diệu. Những cột trụ cao chạm khắc hoa văn rồng phượng nhưng thay vì đá hoặc gỗ chúng hình thành từ dòng nước xoáy kết tinh, như thể có linh hồn chảy bên trong. Đèn lồng treo lơ lửng nhưng thực chất là những quả cầu nước tự phát sáng, tỏa ánh xanh dịu dàng. Các vật trang trí khác như bàn ghế, ly tách chén đĩa đều được ngưng tụ từ thủy thuộc tính, tất cả toát lên một vỗ mùi hương ngào ngạt nhưng không quá đậm đà ngược lại dịu nhẹ mang theo chút hiệu quả kích tình làm ai ngửi được cũng cảm giác nhộn nhạo tâm can. Trung tâm đại sảnh là một cầu thang xoắn ốc tinh xảo lấp lánh như được nạm đá quý. Cầu thang này dẫn lên tầng hai, nơi đặt một sân khấu lớn tựa đài sen với những bức màn nước lơ lửng, có thể thay đổi hình dạng như màn trướng che phủ rồi tan biến theo ý muốn. “ Sân khấu cùng sảnh tiệc đã thiết trí xong, mời chư vị đạo hữu tiến vào, chúng ta cùng nhau khai tiệc.” Lạc Thủy đáp xuống sân khấu cất giọng lanh lảnh để mọi người đều có thể nghe rõ, đám đông khán giả khựng lại người nhìn ta ta nhìn ngươi một hồi lâu mới có lác đác vài kẻ ôm tâm lý cầu may bước vào cung điện, sau đó những người khác mới lục tục kéo nhau đi theo. Cung điện quả thật rất lớn, mấy vạn tu sĩ tiến vào trong không hề có cảm giác chật chội chút nào, họ theo đoàn đội người quen của mình lần lượt ngồi vào các bàn, bầu không khí hết sức náo nhiệt, tiếng bàn luận rôm rả khắp nơi không biết Lạc Thủy thần nữ thực sự là mời họ dự tiệc hay còn có ý đồ nào nữa. “ Hồng Trần tỷ, các vị tỷ muội nếu không ngại hãy cùng tham gia với chúng ta, ta còn rất nhiều trò chơi cần mọi người trợ giúp đó nha.” Lạc Thủy hướng ánh mắt thân thiện về phía chúng nữ dưới đại môn, môi nở nụ cười đầy ý vị. Đãng Hồng Trần làm sao không biết ý đồ của dâm nữ này, đây là muốn đem chiến trường hoá thành buổi tiệc thác loạn cực lớn a. Nàng khẽ lắc đầu nhẹ giọng từ chối, ừm, mặc dù hiện tại nàng đã suy nghĩ thấu đáo muốn thay đổi bản thân theo ý muốn của Chu lang nhưng vẫn phải chờ để cho hắn tận hưởng đầu tiên, đám nam nhân xa lạ kia đừng hòng mơ tưởng. “ Các muội cứ thoải mái vui vẻ đi, ta còn phải lo liệu trấn an các đệ tử trong cung không tham gia đâu. Ừm, cứ vui chơi tận hứng, không cần câu nệ nữa.” Câu sau là nàng nói cho hai cái đệ tử đang đứng cạnh mình nghe, Hi Nguyệt cùng Nguyệt Nga sau khi địch nhân đã bị giải quyết xong đã không còn mang bộ mặt lo lắng bất an nữa. Các nàng vốn dâm tính đã được khai thác triệt để lẳng lơ không kém cạnh bất cứ nữ nhân nào ở đây, nãy giờ phải kìm chế để giữ hình tượng sớm đã nghẹn đến sắp nứng chết rồi. Hai nàng nhìn thấy bốn cái kĩ nữ kia có thể thoải mái bày trò loạn dâm cùng mấy gã da xanh thì ao ước không thôi, Đãng Hồng Trần cũng biết điều đó, hiện tại Tuyết Liên Cung cũng chẳng cần phải giữ gìn hình tượng nữa nên cứ để hai cô đệ tử này mặc sức bung xoã thôi. Hi Nguyệt và Nguyệt Nga lỏn lẻn cười với Đãng Hồng Trần một cái sau đó liền dắt tay nhau tiến vào cung điện. Vương Nhã Khuê, Tần Mộ Uyển, Chung Ly Lạp Chân và Liễu Như Yên tuy mới cùng đám binh sĩ da xanh làm một trận nhưng cũng không muốn bỏ lỡ thế là lập tức nốc vào đan dược hồi phục rồi dìu dắt nhau chạy tới góp vui. Bên trong Tuyết Liên Cung cũng bay ra vài bóng ảnh xinh đẹp, là mấy nữ A Khắc Thiên Kiều, Mộng Vân cùng Ân Tử Bình, các nàng làm sao có thể bỏ qua dịp được thoải mái chơi tập thể như này cơ chứ. “ Các nàng cũng mau xuống tụ họp với các tỷ muội đi, cứ chơi cho hết mình, cho nam nhân thiên hạ thấy ta đã đào tạo ra những cái bồn chứa tinh cực phẩm như thế nào đi.” Chu Cương Liệt đứng dậy nháy mắt với mấy nữ xung quanh mình, các nàng cũng hào hứng vâng dạ rồi cứ thế trần truồng không cần mặc lại váy áo cùng nhau oanh yến bay khỏi đỉnh sơn phong gia nhập với đám tỷ muội dưới kia. Trên đỉnh sơn phong thoáng chốc chỉ còn lại một mình Chu Cương Liệt, hắn phất tay thu dọn lều trại sau đó nhìn về phía bóng dáng cô đơn của Đãng Hồng Trần nở nụ cười nhu hoà. “ Chậc, cũng nên đến lúc cùng nàng đoàn tụ rồi.” Đãng Hồng Trần lắc mình một cái quay trở về bên trong hội trường Tuyết Liên Cung nơi vạn đệ tử đang phấn khích hô hào cuồng nhiệt. Thắng rồi, bọn họ thế mà lại chiến thắng cả tiên nhân, hơn nữa còn đoàn diệt không để một ai chạy thoát. Khi quân Sở cùng Vô Lượng Kiếm Các kéo tới mặc dù bề ngoài cố tỏ bình tĩnh quyết tâm nhưng nội tâm chúng đệ tử đều bất an lo lắng không yên. Bọn họ ai nấy đã sẵn sàng tâm lý cùng địch nhân tử chiến, nhưng không ngờ Tuyết Liên Cung, tông môn mà họ gắn bó bao nhiêu năm lại ẩn giấu đại năng còn khủng bố hơn kẻ địch nhiều lần. Tuyết Liên Cung, ngôi nhà mà cả vạn người muốn chung tay bảo vệ cuối cùng vẫn vững chãi, họ vui mừng đến nỗi không màng trên dưới tôn ti hay nam nữ mà ôm chầm lấy nhau, có vài nam đệ tử còn tận dụng thời cơ mò mẫm sờ bóp lấy đồng môn nữ thoả thích, các cô gái tuy bị sàm sỡ vẫn không tỏ ra khó chịu mà còn hưởng ứng mặc cho đối phương làm bậy. Chuyện nam nữ hoan ái ở trong Tuyết Liên Cung được xem như thường tình, đa số các đệ tử đều kết bạn lữ hỗ trợ nhau tu hành, bọn họ còn thường xuyên bày trò chơi tập thể, đổi bạn tình cho nhau, cuộc sống vô cùng phóng khoáng hưởng thụ.