Chương 729: Cạn ly...
Chương 729: Cạn ly... Lạc Thủy khẽ vỗ tay một cái ổn định tình hình, đám đông cũng hiểu ý lập tức im lặng hướng sự tập trung về phía đó nghe nàng phát biểu. “ Ừm, thiếp thân cảm tạ chư vị đạo hữu đã nể mặt ở lại tham dự tiệc hội đêm nay của Tuyết Liên Cung. Các vị không cần câu nệ lo lắng, ta có thể đảm bảo mọi người có mặt đều an toàn, thậm chí còn ít nhiều nhận được cơ duyên cho riêng mình không ai thiếu phần cả.”
Lạc Thủy vừa dứt câu đám đông lại lần nữa nhao nhao một trận, mắt ai nấy sáng rỡ vui vẻ đến cười không ngớt liên tục hướng về phía nàng mà nói lời cảm tạ xu nịnh. “ Để mở màn cho đại yến tối tay, thiếp thân xin mời chư vị cùng nhau nâng cốc uống cạn một ly này.”
Nói rồi nàng liền búng tay một cái, ngay lập tức cả toà cung điện thủy linh như cộng hưởng theo, trên sàn cùng các vách gợn lên từng cơn sóng lăn tăn. Trên trần nhà thoáng chốc giống như đổ mưa rơi xuống từng giọt nước trong suốt. Những giọt nước này đọng lại lơ lửng ở trước mặt đám tu sĩ quần chúng sau đó kì diệu biến dạng thành từng chiếc ly thủy tinh sáng loáng như pha lê ngọc thạch. Mỗi người đều có một cái không ai thiếu phần, đang lúc khán giả còn trầm trồ về tiên pháp đáng kinh ngạc của thần nữ thì Lạc Thủy lại lần nữa vung tay. Trên mặt bàn tròn trước mặt họ hơi dao động sau đó liền trồi lên ba khoả bảo bình trong suốt nhưng lại không hề thấy bên trong đựng đồ vật gì. Không để chúng tu sĩ thắc mắc thêm, Lạc Thủy đã hành động trước, theo ngón tay của nàng điều khiển, những bảo bình kia tự động bay lên sau đó nghiêng qua rót vào ly của mọi người từng thứ chất lỏng kì lạ khác nhau. Trong ly của đám nam nhân là thứ nước có màu hơi phấn hồng toả ra hương thơm nhàn nhạt khiến người ta ngửi qua một hơi liền cảm thấy đầu óc lâng lâng, thân thể nóng ran bốc lên ngọn tà hoả vô hình giống như uống phải xuân dược vậy. Còn ly của mấy nữ tu sĩ thì lại khác, thứ chất dịch bên trong có phần nhầy nhụa đặc sệt màu trắng đục bốc lên một cỗ mùi vị kì lạ làm các nàng chỉ mới hít nhẹ một chút liền cảm giác hạ thân ngứa ngáy khác thường, trong khe huyệt vô thức rỉ ra dâm thủy khiến nàng nào cũng đỏ mặt tía tai xấu hổ khép chặt hai đùi. Quần chúng xung quanh bắt đầu cảm thấy ngờ ngợ về ly nước mà mình đang cầm, nhất là thứ trong ly của đám nữ lưu kia, ai cũng đều thấy quen thuộc nhưng không dám nói ra. Lúc này một người có dáng vẻ già cỗi từ trong đám khán giả bước ra thấp giọng cung kính hướng về phía Lạc Thủy đưa ra nghi vấn. “ Thần nữ, lão phu họ Hạc, là tu sĩ ở phương Nam xa xôi mộ danh mà tới đây quan chiến. Được thần nữ mời dự yến quả là phúc phần nhiều đời của lão phu, chỉ xin dám hỏi dịch thủy trong ly này là gì? Lão không dám nghi ngờ uy tín của thần nữ, chỉ là muốn biết để mọi người cùng an tâm mà thôi.”
Rất nhanh có người đã nhận ra lai lịch của lão giả vừa lên tiếng, ông ta cũng là một cường giả khá có tiếng ở Nam Thiện Bội Châu, tu vi Địa Tiên hậu kì. Đám khán giả ai nấy đều âm thầm gật đầu đồng tình, bọn họ hướng về phía Lạc Thủy chờ đợi câu trả lời từ nàng, chỉ khi chắc ăn mới dám uống nước trong ly, ai biết được vị thần nữ kia có tính kế họ hay không. “ Đây là tiên nhưỡng do chính thiếp thân tự mình ngâm ủ, phàm nhân uống vào liền có thể tiêu trừ bệnh tật cường kiện thể phách thậm chí tăng cường tuổi thọ trú sinh dưỡng nhan. Đối với tu sĩ cũng có tác dụng một hai, tẩy rửa kinh mạch, tăng cường sinh lý, tiêu trừ mầm hoạ khi tu luyện sai sót. Còn về nguồn gốc... haha...”
Lạc Thủy nở một nụ cười hàm tiếu sau đó kéo ly thủy tinh trong tay xuống kê trước âm môn, hai đùi hơi dạng rộng ra, ngón tay nàng miết nhẹ vào khe lồn vài lần. Trước hàng vạn ánh mắt ngạc nhiên đến mơ hồ của toàn trường, từ sâu trong âm đạo triều phun ra một cột nước nhanh chóng đong đầy ly thủy tinh. Nàng đứng thẳng người nâng ly lên đưa qua một vòng cho đám người bên dưới quan sát. Mấy gã đàn ông hết ngó qua ly nước trên tay Lạc Thủy lại cúi xuống nhìn vào ly của mình, hai bên giống nhau hoàn toàn, tới đây thì dù là ngu ngốc đến đâu cũng đã hiểu rõ nguồn gốc của cái gọi là tiên nhưỡng này, biểu tình trên khuôn mặt từng người vô cùng đặc sắc. Con mẹ nó vậy mà thật là nước suối giữa háng của thần nữ! Thứ này lại có thể đem làm đồ uống hay sao? Nhưng mà gọi nó là tiên nhưỡng hình như cũng đúng a. “ Vậy... trong ly của chúng tôi cũng là...”
Một nữ tu sĩ dáng vẻ thanh tú mặc đạo bào hơi run giọng hỏi, ở đây đều là người đã sống mấy chục mấy trăm năm có thừa, thậm chí rất nhiều người trong đó còn đã kết đạo lữ thành gia lập thất làm sao chưa từng thấy qua thứ chất dịch màu trắng đục đặc sệt đó, rõ ràng các nàng cũng đã ngờ ngợ ra về nguồn gốc của nó nhưng vẫn phải chờ thần nữ xác định chính xác. “ Hô hô, hôm nay là một ngày may mắn của các vị nữ lưu có mặt ở đây đó nha. Nếu dâm thủy của thiếp thân được gọi là tiên nhưỡng thì thứ ngon lành trong ly mà các tỷ muội đang cầm có thể xem như thần nhưỡng, tác dụng vượt trội gấp không biết bao nhiêu lần. Thần nhưỡng này thiếp thân phải cố công lắm mới xin được từ một vị chính thần trên Thiên Đình. Hôm nay nhân ngày vui đem ra khoản đãi, mong các tỷ muội đừng chê bai tấm chân thành của ta nhé.”
Lạc Thủy vừa nói với giọng đầy ý vị thâm trường vừa ở trên không trung dùng thủy linh khí vẽ ra một kí hiệu hình dương vật đang xuất tinh sau đó khẽ nháy mắt một cái. Ở đây không có kẻ ngu ngốc, nàng đã diễn tả kĩ đến mức đó bọn họ làm sao không hiểu thứ nước đặc sệt kia là gì. Sắc mặt của từng người đều đại biến, cảm xúc thể hiện xem ra còn đặc sắc hơn phía nam nhân nữa. Ôi trời, bữa tiệc này có thật là mở ra để khoản đãi chúc mừng chiến thắng hay không? Hay là một cuộc chơi dâm loạn mà thần nữ thiết trí muốn bắt tất cả bọn họ phải tham gia vào? Lấy dâm thủy và tinh trùng làm ngự tửu mời khách, mấy vạn tu sĩ thoáng chốc đều ngây ngốc hoài nghi tam quan nhân sinh của mình có vấn đề. Thứ này có thể uống hay sao? Thấy bầu không khí có vẻ trầm xuống, chúng tu sĩ ái ngại nhìn nhau, Lạc Thủy hiểu bọn họ đang suy nghĩ gì nhưng nàng cũng chẳng quan tâm lắm, cơ duyên nàng đã ban cho, có nắm bắt được hay không đều là quyết định của họ. Thể chất đặc thù của nàng sau khi nâng cấp tạo ra dâm thủy nói là tiên nhưỡng cũng không ngoa, tác dụng của nó lên đám người phàm giai này đem lại diệu dụng thần kì không thua bất cứ thiên tài địa bảo cấp Chân Tiên nào. Mà tinh dịch của Chu Cương Liệt hiệu quả càng nghịch thiên hơn. Hắn thân là Thái Ất Ngọc Tiên viên mãn chỉ thiếu một bước nữa trở thành Đại La Kim Tiên, trên cơ thể tùy tiện lấy ra bất cứ thứ gì đều là chí bảo đối với tu sĩ phàm giai. Lúc trước Lạc Thủy phải xin lắm mới được phu quân cho một hồ nhỏ để dành dùng dần, hôm nay vì muốn chơi lớn nên mới đem ra thiết đãi đám quần chúng này. Nếu họ mù mắt không biết nhìn ra thiên đại cơ duyên thì cũng là đáng đời không trách nàng được. Nàng lần lượt phát cho đám tỷ muội phía sau mỗi người một ly tinh dịch lớn, riêng Lâm Phàm, Trịnh Viễn Đông và Mã Vinh Thành là ba ly chứa nước tiểu màu vàng nhạt do nàng vừa tại chỗ xả ra. Lâm Phàm rất vui vẻ nhận lấy còn kính trọng cúi đầu cảm tạ chủ mẫu, Trịnh Viễn Đông cùng Mã Vinh Thành vẻ mặt hơi sượng sùng nhưng vẫn miễn cưỡng cầm ly phần mình lên, họ không dám đắc tội với vị thần nữ đại nhân bá đạo này. “ Nào, xin mời mọi người cùng chúng ta nâng cốc ngôn hoan, uống cạn ly này xem như kết xuống thiện duyên, tất cả các vị có mặt ở đây hôm nay sẽ là minh hữu của Tuyết Liên Cung. Ai không uống chính là không nể mặt thiếp thân đó nha.”
Lạc Thủy nheo mắt nói bằng giọng mang theo đầy ngụ ý, bàn tay cầm ly thủy tinh giơ lên cao, chúng nữ phía sau cũng đồng thời làm theo. “ Cạn!”
Nàng khẽ nâng ly rượu của chính mình lên, chất lỏng sền sệt khẽ lay động sóng sánh, dưới ánh nhìn kinh thán của toàn trường, nàng nhẹ nhàng nhấp một ngụm, đôi môi đỏ mộng để lại một dấu vết mờ trên vành ly. Nét mặt của Lạc Thủy hết sức hân hoan hạnh phúc như thể đang thưởng thức một loại mỹ tửu cao cấp nhất trên thế gian. Yết hầu nàng liên tục lay động nuốt xuống, theo ly thủy tinh nhanh chóng vơi đi, chất dịch trắng đục cứ vậy trôi tuột xuống bụng không hề để rơi vãi giọt nào. Mấy nữ khác cũng tự nhấm nháp phần của mình, các nàng đối với tinh dịch của Chu Cương Liệt đã uống đến quen thuộc thậm chí nghiện đến mức có thể dùng làm thực phẩm ăn thay cho cơm cả đời cũng được. Đặc biệt là Hi Nguyệt, Nguyệt Nga và mấy nữ ở Tuyết Liên Cung, bọn họ đã nhớ nhung cái mùi vị cương dương tuyệt hảo này từ rất lâu rồi, ai nấy đều chờ không được mà nốc từng hớp lớn. Ngay cả Lệ Nhiễm Sương vốn núp trong góc cố làm cho mình lu mờ cũng đang ôm lấy một ly mà len lén nuốt xuống từng hớp, tuy chỉ mới ăn tinh của gã họ Chu ác ôn đó vài lần nhưng mĩ phụ nhân cũng đã không cưỡng lại cơn thèm thuồng rồi. Lâm Phàm thì không chút câu nệ ngửa cổ tu ừng ực lấy nước tiểu một cách sảng khoái, vì để tăng thêm vị giác Lạc Thủy đã cố tình khi đái ra còn kèm theo hương vị không khác gì nước tiểu bình thường vừa nồng vừa khai nhưng hắn vẫn uống sạch không chút nhăn mày. Mã Vinh Thành ngó thấy đạo lữ của mình bò dưới sàn không khác một đầu súc vật heo mẹ, nét mặt đĩ thoả vặn vẹo vui sướng cố với đầu lưỡi vét đến giọt tinh cuối cùng trong ly khiến hắn chua xót không nguôi. Trong cơn phẫn uất không có chỗ trút đó hắn mặc kệ trong tay đang cầm là cái gì cứ thế nốc cạn giống như uống rượu tiêu sầu. Trịnh Viễn Đông ánh mắt láo liêng một trận, khi thấy sư đệ uống nước tiểu một cách quả quyết như thế hắn cũng hơi cau mày. Sợ bị Lạc Thủy chú ý, hắn cũng đành phải làm theo đưa ly lên cố kìm nén cơn buồn nôn vì mùi khai ngấy của nước đái, một tay hắn bịt kín mũi sau đó mới nuốt xuống từng ngụm.