Chương 730: Uống tiên nhưỡng
Chương 730: Uống tiên nhưỡng
Lạc Thủy uống xong, đầu lưỡi thơm đưa ra liếm quanh khoé môi một vòng biểu cảm hết sức gợi tình sau đó liền đảo mị nhãn quét qua đám đông bên dưới. Thấy họ vẫn đang đứng đực ra như phỗng chưa ai cạn ly, khoé miệng đang cười của nàng hơi trầm xuống. “ Sao vậy? Chẳng nhẽ Tuyết Liên Cung tiếp đãi các vị chưa tốt? Hay là chê bai tiên nhưỡng của thiếp thân không phù hợp? Ôi, chư vị làm vậy là không nể mặt ta rồi...”
Lời nói của nàng mang theo âm điệu có phần oán trách nhưng đám khán giả nghe được trong đó còn ẩn chứa áp lực nhàn nhạt. Yến tiệc hôm nay nói là mời nhưng thực chất không ai có thể chối từ a. Trong đám đàn ông cũng không thiếu người tà môn, một vài kẻ không che giấu nổi sự hưng phấn, ánh mắt sáng rực, đôi tay run run nâng ly rượu lên như thể đây là báu vật trân quý nhất thế gian. Bọn họ hướng về phía Lạc Thủy làm động tác mời sau đó đưa ly rượu lên môi, đầu lưỡi liếm nhẹ bờ miệng ly cảm nhận chút hương vị ngọt ngào, ánh mắt dần sáng rỡ lên. “ Tiên nhưỡng... quả thật là tiên nhưỡng, còn ngon hơn bất cứ thứ rượu nào ta từng uống nữa.”
“ Ôi... thần nữ không lừa chúng ta đâu, tiên nhưỡng này chỉ mới trôi qua khỏi cổ họng ta đã thấy cả người mát lạnh thoải mái, linh khí trong đó đang thẩm thấu đến từng phân tấc, ngay cả chút bệnh kín cũng tự nhiên chữa khỏi rồi.”
“ Quả là cơ duyên thiên ân, đa tạ thần nữ đã ban tiên nhưỡng...”
Đám nam nhân này bình thường đều là những kẻ không đứng đắn, sống rất phóng khoáng không màng luân lý cho nên họ cũng không quan trọng lắm tiên nhưỡng chảy ra từ lồn của nữ nhân. Bọn họ say mê mà nhấm nháp từng ngụm, vẻ mặt lâng lâng như vừa được thưởng thức mĩ tửu ngon nhất thế gian, khi đã uống cạn còn liếm mép thòm thèm ước ao được thêm một ly. Thậm chí có tên còn nuốt nước bọt nhìn chằm chằm vào âm hộ đang phô bày của Lạc Thủy, nếu không ái ngại thân phận cùng sức mạnh của nàng thì bọn hắn thật dám xông lên đè nàng ra mà trực tiếp húp nước lồn từ nguồn suối lắm. Nhân tính đa dạng, hàng vạn người ở đây cũng không thiếu nhiều kẻ bề ngoài cố làm ra vẻ đạo mạo quân tử nhưng thực tế đã thèm khát thứ nước dâm trong tay đến nỗi muốn nhai luôn cả ly rồi cơ mà vẫn cố gắng giữ phong thái đoan chính. Mấy tên này cầm ly rượu mà ngón tay có chút siết chặt, ánh mắt phức tạp vô cùng. “ Ừm... Thần nữ đã ban ân điển quý giá, không thể bất kính a...”
Một nam tử trung niên dáng vẻ đường hoàng nghiêm chỉnh khẽ hắng giọng lẩm bẩm như tự trấn an mình rồi chậm rãi đưa ly rượu lên giả vờ thưởng thức một cách lịch thiệp. Lúc đầu hắn còn ngậm lấy một ngụm nhỏ, giữ lại trong miệng thật lâu để cảm nhận kĩ tư vị trước khi nuốt xuống nhưng sau đó ánh mắt gã này bỗng sáng rực, nét mặt giãn ra vừa thoả mãn lại vừa hưng phấn như khám phá được lục địa mới. Hắn vẫn còn e ngại mất mặt nên vội lấy tay áo rộng che đi khuôn mặt rồi mới tu từng hớp lớn. Trong lòng thầm đưa ra đánh giá, quả là thần nữ, nước lồn cũng khác biệt một trời một vực với mấy ả đàn bà phàm tục, vừa ngon ngọt như rượu ủ lâu năm lại vừa thần diệu tốt cho thân thể. Mà trong mấy vạn nam nhân ở đây cũng không hiếm người giống tên trung niên kia, đầu tiên hơi lưỡng lự sau đó lại cố tìm lý do biện minh rồi cũng nốc cạn ly dâm thủy không để sót giọt nào. Một nhóm khác thì lại thực sự tỏ ra do dự. Họ không thể không bị mê hoặc bởi thứ thần dịch kia nhưng lại khó thể bỏ qua sự thật rằng nó được tiết ra từ nơi cấm kỵ nhất của Lạc Thủy thần nữ. Suy nghĩ của nam nhân thời đại này đa số vẫn còn vô cùng cổ hủ bảo thủ, những chuyện loạn thất bát tao như uống dâm thủy của nữ nhân quả thực hơi khó chấp nhận. “ Đây là thần ân hay là một thử thách?” Một vị kiếm tu trầm ngâm nhìn ly rượu, ánh mắt phức tạp. “ Nếu như từ chối, liệu có phải sẽ làm thần nữ nổi giận hay không? Liệu nàng có giết chúng ta?”
Một lão giả đầu trọc đăm chiêu tự vấn, mà câu hỏi của ông ta vừa hay cũng làm nhiều người khác chột dạ. Đúng vậy, nhìn qua cách Tuyết Liên Cung một hơi đoàn diệt hàng chục vạn nhân mạng mà mặt không biến sắc cũng đủ hiểu độ tàn nhẫn vô tình của họ. Mặc dù Lạc Thủy thần nữ đã nói là mời tiệc và không giết họ nhưng lấy gì để đảm bảo nàng sẽ giữ lời. Biết đâu mọi thứ hiện tại chỉ là thử thách xem ai thực sự quy thuận, kẻ có tâm tư chống đối liền bị xử lý. Đám người vẻ mặt hơi nhăn nhó dường như đang đấu tranh tư tưởng dữ dội, sau mấy mươi giây, lão giả đầu trọc kia liền thở dài một hơi rồi kiên quyết nâng ly dâm thủy lên uống một hơi cạn sạch. Những người khác cũng đồng loạt làm theo, bọn họ tuy khó chịu nhưng vẫn tiếc mạng của mình hơn, nếu chỉ vì không uống ly nước kia mà khiến bản thân vạn kiếp bất phục thì thực oan uổng a. Ở một góc khác, lại có một nhóm nhỏ nam nhân trên mặt lộ rõ vẻ bài xích. Bọn họ vốn là những kẻ có tính cách hủ lậu lại trọng nam khinh nữ nhất. Đối với họ, dù Lạc Thủy có là tiên nhân cao quý đến đâu cũng là một ả đàn bàn dâm đãng lẳng lơ thân thể bẩn thỉu hạ tiện, nước chảy ra từ âm đạo cũng là vật ô uế. Thân là đại trượng phu đội trời đạp đất làm sao có thể uống thứ nhơ nhớp đó được. “ Thứ này mà cũng gọi là tiên nhưỡng sao? Đúng là một lũ bị đàn bà làm mù quáng.” Một kẻ thấp giọng lẩm bẩm, nhưng không dám nói to. “ Chúng ta cứ không uống, ở đây có bao nhiêu người chẳng nhẽ cô ta còn có thể bắt tội chỉ vì không uống hay sao?” Một người khác thả ly dâm thủy lên bàn quyết cứng rắn không khuất phục. Bọn họ không cam lòng nhưng cũng không dám đắc tội với thần nữ, chỉ có thể miễn cưỡng ở trong đám đông hi vọng Lạc Thủy sẽ không chú ý tới mình, lòng tràn ngập sự khó chịu nhưng vẫn cố gắng duy trì vẻ mặt bình thản. Có kẻ còn trực tiếp đem ly nước lồn kia đưa cho người khác uống giúp. Lạc Thủy lặng lẽ quan sát, khóe môi vẽ nên một nụ cười nhàn nhạt đầy ẩn ý. Đôi mắt nàng lướt qua từng người, thấu hiểu rõ dục vọng, tham lam, do dự, bài xích trong lòng những nam nhân này. Nàng sau đó lại ngó tới những nữ tu sĩ kia chờ xem phản ứng của họ. Một số nữ nhân vốn quen giữ phong thái đoan trang khi nhận ra chân tướng tay run rẩy đến mức suýt đánh rơi cả ly thủy tinh đựng tinh dịch. Có nàng thì che miệng, sắc mặt đỏ bừng vì xấu hổ, ánh mắt không biết nên đặt vào đâu. Vài người khác thì hoảng hốt nhìn chằm chằm chất lỏng sền sệt trong ly, hệt như đang cầm một thứ quá mức cấm kỵ mà các nàng không dám chạm đến sau đó liền đặt ly lên bàn, dù mùi hương cương khí từ tinh dịch bốc lên quả thực mê hoặc nhưng vẫn không thể khiến các nàng vứt bỏ tự ái mà uống thứ này được. Có những nữ nhân lại không dễ dàng biểu lộ cảm xúc như vậy. Họ hết nhìn ly tinh dịch trong tay lại ngó qua chúng nữ trên sân khấu đã uống xong phần của từng người, ánh mắt đăm chiêu khó lường. “ Ừm... tuy rằng nguồn gốc có phần khiến người ta khó chấp nhận, nhưng nếu đây thực sự là nguyên tinh của chính thần, vậy tác dụng của nó hẳn vô cùng to lớn a...”
“ Ôi, nếu bỏ qua cơ hội có khi sau này hối tiếc cũng không kịp a. Phải làm sao đây?”
“ Hít... mùi của nó... thực quá thơm a, đây là tinh của chính thần sao? Ừm, thử một chút chắc cũng không có vấn đề nhỉ?”
Các nàng không dám khinh suất. Đây có thể là một đại cơ duyên, nếu để vụt mất thì có oán trách hối tiếc cũng đã muộn. Nghĩ rồi giống như từng người đạt được thống nhất cùng đưa ly lên, môi thơm hé mở khẽ nhấp một ngụm. Một số nữ tử lại không hoàn toàn bài xích, ánh mắt họ lóe lên tia suy tính. “ Tinh dịch của chính thần... chẳng phải là đại bổ sao?”
Một người chuyên tu luyện Âm Dương Hợp Khí nhẹ nhàng xoay ly rượu trong tay, ánh mắt hấp háy ánh lên sự vui mừng, đầu lưỡi khẽ liếm mép. “ Ừm... nếu đây thực sự là thần nhưỡng có thể trợ giúp ta đột phá cảnh giới...”
Nghĩ đến đây, nàng ta lập tức không chần chứ liền đưa miệng ly lên môi, chất dịch theo đó đổ xuống lấp đầy khoang miệng. Cảm nhận được hương vị nam nhân đậm đà thấm vào đầu lưỡi, vị giác bùng nổ khiến nàng ta đỏ bừng khuôn mặt. Dòng tinh trùng theo yết hầu của nàng lay động mà trôi tuột theo thực quản, nữ tử thấy mình giống như nửa say nửa tỉnh, cả người nóng ran lên, nơi tư mật ngứa ngáy cùng ướt át khó tả. Cùng với cảm giác khô nóng ấy là một cỗ nhiệt lưu lan tràn thẩm thấu khắp kinh kì bát mạch lục phủ ngũ tạng cho đến gân cốt tế bào. Nàng hơi ngước đầu lên, cổ họng vô thức ư ử vài tiếng rên nhỏ như mèo kêu. Nàng có thể tự cảm nhận được một luồng khí vô cùng thuần khiết không có chút tạp chất đang ôn dưỡng toàn bộ cơ thể mình, cảnh giới cũng theo đó rục rịch tăng lên. Mà không chỉ có một mình nàng ta, rất nhiều cô gái khác cũng đã thấu đáo tình huống cam nguyện vứt đi sỉ diện mà uống ly tinh dịch của mình. Trái ngược với những kẻ đang đấu tranh tư tưởng, một số nữ nhân tính tình phóng đãng lại lộ rõ vẻ hân hoan. “ Hương vị này thực tuyệt a, đúng là tinh trùng của chính thần hoàn toàn khác xa với đám nam nhân hôi thúi bẩn bựa kia.”
“ Ưm, thật quá ngon, còn thực có tác dụng trợ giúp tu hành, ta có thể cảm thấy mình sắp đột phá đến nơi rồi a...”
“ Một ly là hơi ít, ước gì có thêm chút nữa, ta còn uống chưa đã đâu.”
Không chút do dự, từng nàng đưa ly lên môi, đầu lưỡi khẽ liếm dọc theo mép ly như đang tận hưởng một loại mỹ vị hiếm có. Một ngụm, hai ngụm... không chút kiêng dè mà uống cạn. Lạc Thủy lặng lẽ quan sát từng biểu cảm, từng hành động, từng dao động nhỏ nhất trong lòng mỗi nữ nhân. Nàng nở một nụ cười thanh khiết như suối nguồn nhưng cũng lại ẩn chứa một sự mị hoặc vô hình khiến không những đám đàn ông mà tất cả nữ nhân có mặt đều không khỏi dao động sâu sắc. “ Các vị, tiên nhưỡng đã uống xong, cơ duyên cũng đã ban xuống. Ai xứng đáng, ai không... cũng chỉ do chính các ngươi tự mình lựa chọn mà thôi.”
Truyện bạn đang theo dõi được thực hiện & thuộc bản quyền của Sắc Hiệp Viện. Nhớ ghi nguồn Sắc Hiệp Viện nếu nếu bạn mang truyện này đi bất cứ đâu nhé. Đừng quên truy cập hàng ngày vào địa chỉ Sachiepvien.net để cập nhập các đầu truyện hàng ngày và xem quảng cáo trong link tải truyện để ủng hộ chúng tôi. Cảm ơn vì đã ủng hộ... ^^