Chương 613: Vạch mặt

Chương 613: Vạch mặt Chu Cương Liệt nằm gác tay sau đầu nghiêm túc lắng nghe cô giáo Yêu Dục trần truồng ngồi trên mặt mình giảng giải bộ môn lịch sử hình thành và phát triển của thế lực Thiên Đình qua các đời Thiên Đế. Hắn có chút trầm ngâm cảm khái thở dài. “ Ôi chà, tính ra thế giới này cũng chỉ mới bước vào giai đoạn yên bình được vài trăm năm, trước đó quả thực là đủ các sự kiện tranh đấu loạn lạc. Cũng may là ta sinh ra ở niên đại này nếu không chẳng phải vừa hạ phàm sẽ bị cuốn vào vòng chiến hay sao? Chậc chậc, tiếc là thái bình không còn giữ được bao lâu nữa, đại kiếp sắp tới được Bồ Đề tổ sư quan tâm như vậy e là quy mô không nhỏ, có thể khiến thiên hạ sụp đổ a. Làm giới chủ ở cái nơi bất ổn như vậy không biết nên vui hay nên buồn đây.” “ Hì hì, kí chủ cần phải cố gắng nhiều đó nha, thế giới này còn có rất nhiều tầng bí mật chờ đợi ngài khám phá, hiện tại bổn hệ thống chưa thể tiết lộ nhiều nhưng tương lai sẽ cho ngài vô số kinh hỉ.” Yêu Dục tươi cười động viên hắn, bản thân nàng cũng có suy nghĩ của riêng mình, kẻ có vận khí nghịch thiên như Chu Cương Liệt quả thực rất xứng trở thành giới chủ. Biết đâu một ngày nào đó hắn đạt đủ quyền năng có thể thực chất hoá để nàng hiện hữu trên thế gian chân thật. Hai người mãi mê trò chuyện tới tận buổi trưa Chu Cương Liệt mới chợt nhớ ra mình còn việc phải xử lý, pháp thuyền xuất chinh của đám Vô Lượng Kiếm Các e là sẽ tới nội trong sáng mai, cũng đến lúc vạch mặt cùng tên Mã Vinh Thành kia rồi, nhất định phải khiến tên kia ngoan ngoãn phối hợp cho tiết mục đặc sắc mà hắn dày công chuẩn bị. Chu Cương Liệt bật người khỏi ghế dài khoác vào trường bào lững thững bước về phía tiểu viện bên cạnh. Mã Vinh Thành sau một phen tận hưởng ngọt ngào buổi sáng nay với Chung Ly Lạp Chân thì tâm trạng đang khá tốt, nét mặt đã không ủ rũ sầu bi nữa đang ngồi tự mình châm trà thưởng thức. Nhìn thấy tiên nhân tiến vào hắn vô thức nhíu mày, nội tâm hơi bất an nhưng vẫn đúng lễ đứng dậy bái kiến. “ Không cần đa lễ, ta tới uống tách trà thôi, sẵn tiện có chút chuyện cần phải nói rõ với ngươi.” Chu Cương Liệt tự nhiên kéo ghế ngồi đối diện rót một ly trà đưa lên nốc cạn. “ Chẳng hay tiền bối có gì chỉ giáo? Tại hạ xin rửa tai lắng nghe.” Mã Vinh Thành nhìn thái độ của đối phương mà tâm tình hơi bồn chồn, không lẽ tên này định rút lời không muốn để hai người bọn họ rời đi nữa? “ Ầy, Tiểu Mã à, chậc chậc, lúc nãy bước vào đây ta thấy hình như ngươi đang rất vui vẻ thì phải? Có chuyện gì khiến ngươi phấn khích như vậy?” Chu Cương Liệt không đáp lời ngay mà hỏi ngược lại. “ A, đa tạ tiền bối đã quan tâm, tại hạ vẫn như bình thường mà thôi, chắc là vì hôm qua ngài có nói sẽ để ta cùng Chung Ly muội an toàn rời đi nên tại hạ mới hơi phấn khích.” Mã Vinh Thành khéo léo cúi đầu trả lời, hắn đây là đang nhắc khéo Chu Cương Liệt về lời hứa hôm qua. “ Hà hà, ngươi cứ an tâm, bổn toạ đã nói thì nhất quyết không nuốt lời, chắc là ngày mai đây tên Trịnh Viễn Đông cùng Vô Lượng Kiếm Các sẽ tới Phiêu Tuyết Lĩnh, lúc đó ta sẽ thả tự do cho hai người, muốn ở lại giúp tông môn đối phó ta hay thức thời rời đi là do các ngươi tự quyết định. “ Tiền bối có tấm lòng nhân hậu đã tha không giết thì tại hạ sao có thể làm ra chuyện bội nghĩa cắn ngược ngài cơ chứ, mà nếu có suy nghĩ đó thì tiền bối cũng chỉ cần một cái phất tay liền đem chúng ta diệt sạch, tại hạ tự biết bản thân mình tới đâu, sẽ không vì bốc đồng mà đối chọi với ngài.” “ Ừm, tốt, kẻ thức thời là trang tuấn kiệt, đại trượng phu sống trong trời đất phải biết nhìn nhận thời thế tiến lùi hợp lý, ngươi rất có đầu óc a.” Chu Cương Liệt gật đầu khen ngợi, nhưng sau đó lại lắc đầu ra vẻ cảm thông, ánh mắt nhìn Mã Vinh Thành mang theo sự thương hại tội nghiệp nồng đậm. “ Ài, chỉ tiếc anh hùng như ngươi lại lâm vào hoàn cảnh trớ trêu như vậy. Quả thực không đáng a.” “ Tiền bối nói vậy là có ý gì tại hạ chưa rõ?” Tên kia sững người đặt chung trà xuống nghiêm túc hỏi. “ Mã Vinh Thành, Mã đại hiệp, ngươi là một trang hảo hán quân tử tính cách chính khí cương trực, tư chất ngộ tính khá tốt, tướng mạo cũng rất được, mọi phương diện đều ổn. Chỉ tiếc là trong vấn đề tình cảm luyến ái ngươi lại quá khờ khạo si ngốc.” Chu Cương Liệt cố ý nhấn nhá từng chữ nhằm kích thích thêm sự khó chịu trong lòng gã đối diện. “ Tại hạ hổ thẹn vẫn chưa rõ tiền bối đang đề cập tới vấn đề gì?” Mã Vinh Thành trong lòng chộn rộn, tim dần đập nhanh hơn giống như một tấm màng sương mờ ảo che đậy sắp tan biến trước mắt hắn. “ Chính là nói ngươi một đấng anh hào nhưng trong vấn đề tình cảm quá ư ngu dốt, chấp nhận chọn một cái nữ tử tầm thường làm bạn lữ, cô ta lại không xem đó là đủ, tham lam muốn đạt được nhiều hơn, cuối cùng tự mình sa đoạ thành một cái tiện kĩ hèn kém.” Chu Cương Liệt không cần nhập nhằng dài dòng nữa trực tiếp đi vào vấn đề, Mã Vinh Thành cả người đều hơi run, vừa tức giận vừa khó chịu khi có người ngay trước mặt hắn nói những lời tệ hại như vậy về đạo lữ mà hắn yêu thương nhất. “ Chu tiền bối nói vậy là có ý gì? Tại hạ luôn tôn trọng ngài như một bậc trưởng bối, xin tiền bối chú ý ngôn từ, nam tử hán chớ có ở sau lưng bàn luận những lời bịa đặt xấu xa nhằm vào người khác như thế.” Hắn đang rất bực bội nhưng vẫn phải kìm chế, bản thân không phải đối thủ của người ta, nếu dễ dàng xung động thì mình sẽ là người chịu thiệt, đạo lý này hắn rất rõ. “ Chậc, ngươi không tin chứ gì? Chung Ly Lạp Chân đó cô ta chỉ đơn giản là một đầu kĩ nữ định lực kém cỏi mà thôi, hoàn toàn không xứng với tình yêu cao thượng của ngươi đâu.” “ Tiền bối! Ta vị nể ngươi là tiên nhân đức cao vọng trọng, sao ngươi có thể bỉ ổi nhục mạ nữ nhân của ta như thế? Nếu ngươi muốn hạ sát hai chúng ta thì cứ ra tay luôn đi, quân tử thà chịu chết không chịu nhục đâu.” Mã Vinh Thành gắt giọng quát lên, bàn tay hắn nắm chặt, nếu không phải biết mình hiện tại tu vi bị phong ấn đánh không lại hắn đã liều mạng ăn thua đủ với đối phương rồi. “ Hừ, tên cứng đầu, vậy được, ở đây ta có vài thứ rất thú vị muốn cho ngươi xem, để ngươi tận mắt chứng kiến người phụ nữ mà ngươi hết mực yêu thương lại là cái dạng gì.” Chu Cương Liệt từ trong nhẫn trữ vật lấy ra mấy viên Ngọc Lưu Ảnh, thứ này chính là do chúng nữ trong quá trình huấn luyện cho Chung Ly Lạp Chân cẩn thận ghi hình lại rồi đưa cho hắn, hôm nay liền cầm ra làm bài tẩy trực tiếp đánh hạ phòng tuyến cuối cùng của tên si tình ngu ngốc này. “ Xem đi, xem cho rõ bộ mặt giả dối của con đàn bà trắc nết dâm loàn đó, ta muốn xem sau khi đã biết hết tường tận chân tướng ngươi có còn giữ nổi tình cảm với tiện nhân đó hay không?” Mã Vinh Thành nghiến răng thực muốn tại đây lật bàn trở mặt với gã tiên nhân mồm mép bẩn thỉu này nhưng vẫn cố mà nhẫn nhịn. Hắn mang theo tâm trạng không nguyện ý ngồi yên bắt đầu chăm chú ngó vào trong viên cầu thủy tinh trước mặt. Chỉ vài giây sau đã có thể cảm nhận rõ hơi thở nặng nề dồn dập của tên quân tử si tình này, khuôn mặt hắn từ đỏ chuyển sáng tái nhợt, biểu cảm cực kì đa dạng. Trong đáy mắt tang thương chồng chất, lông mày nhăn nhó, môi hơi run run, phút chốc mọi vui vẻ hạnh phúc của nụ hôn sớm mai nàng dành cho hắn đều tan biến sạch sẽ, chỉ còn lại sự ảm đạm tuyệt vọng bất lực cùng cực. Trong Ngọc Lưu Ảnh ghi lại một trương dung mạo nữ nhân tuy không đẹp xuất sắc nhưng thanh tú tươi tắn, dáng người tuyệt mỹ, khuôn mặt kia Mã Vinh Thành đã sớm quen thuộc từ mấy trăm năm nay, chính là vị đạo lữ mà hắn yêu thương trân trọng nhất cuộc đời, Chung Ly Lạp Chân. Nhưng lúc này đây nhìn vào biểu hiện phóng đãng của nàng khiến hắn lần nữa hoài nghi, đây có thực là Chung Ly muội mà hắn quen thuộc hay không? Ngọc Lưu Ảnh gần như quay lại không sót bất cứ cảnh nào của Chung Ly Lạp Chân hai ngày này. Mở đầu vẫn là nàng với biểu cảm ương bướng khó gần bĩu môi đi theo phía sau mấy nàng tình nô kia dạo phố ngắm cảnh. Trong lúc chúng nữ vô tư thả dáng khoe thân lộ liễu thậm chí phô bày hết nơi tư mật gợi dục cho đám đàn ông trên đường xem thì nàng chỉ khinh bỉ thậm chí còn âm thầm làu bàu phỉ nhổ hành vi hạ tiện của mấy kĩ nữ kia. Nhưng mọi thứ dần mất kiểm soát và đi theo chiều hướng khác kể từ khi nàng bước vào trong tiệm may y phục. Từng hành vi dẫn dắt mồi chài sau đó là trực tiếp thôi miên, nhìn đạo lữ của mình đôi mắt đờ đẫn ngoan ngoãn nghe theo một tên phàm nhân béo mập đê tiện cùng gã vào trong buồng riêng khiến Mã Vinh Thành tức đến lồng lộn. Hắn ước gì thời gian quay ngược lại để mình có thể kịp thời ứng cứu, hắn nhất định sẽ dùng Quân Tử Kiếm băm nhừ đống thịt mỡ của tên lão bản kia rồi vứt cho chó ăn. Đến khi chứng kiến Chung Ly Lạp Chân bị thôi miên ngây ngốc bị gã dâm tặc đó dùng lời ma quỷ dụ dỗ nàng từ từ trút bỏ xiêm y thì Mã Vinh Thành đã muốn ngay lập tức nhắm mắt lại, hắn biết kế tiếp sẽ diễn ra cảnh gì, hắn thực sự không đủ can đảm xem tiếp, thậm chí nội tâm ước gì mình bị mù, hoặc là mất trí nhớ để lãng quên đi mọi thứ. “ Nào nào, cảnh hay bây giờ mới bắt đầu mà, đừng có sớm sụp đổ như thế, không phải ngươi tự tin vào tình yêu của con đàn bà đó lắm hay sao? Tiếp tục xem đi, ở sau còn có những phân đoạn hấp dẫn lắm đó, haha.” Chu Cương Liệt búng tay một cái, Mã Vinh Thành cảm giác thân thể mình giống như mất đi sự kiểm soát, đôi mắt muốn nhắm lại bị buộc mở lớn, hắn cố gắng quẫy đạp chống cự nhưng tất cả đều chỉ là vô ích. “ Tại sao? Tại sao lại đối xử với ta như vậy? Sao ngươi không giết chúng ta đi?” Đó là suy nghĩ trong đầu của hắn vào lúc này, ngay cả miệng cũng bị cấm khẩu bất lực không thể gào thét. Chu Cương Liệt gác chân ra vẻ chả quan tâm hất cằm về phía Ngọc Lưu Ảnh. “ Đừng lộn xộn nữa, xem cho kĩ con đàn bà của ngươi sa đoạ dâm đãng ra sao đi.” Tuy rất không nguyện ý nhưng Mã Vinh Thành biết làm sao được, sự chú ý của hắn lại tập trung vào những đoạn hình ảnh rõ nét kia.