Chương 614: Đùa giỡn cảm xúc
Chương 614: Đùa giỡn cảm xúc
Đoạn phim đầy dâm tục đen tối tiếp tục được trình chiếu, Mã Vinh Thành thấy đạo lữ của mình giãy dụa, nàng đang cố thoát khỏi cơn mê lấy lại nhận thức không để gã chủ tiệm béo thôi miên mình. Tâm tình Mã Vinh Thành như dung nhập vào một bộ phim hay, hắn vui mừng cỗ vũ cho nàng, đúng, nữ nhân của hắn sao có thể mặc cho một tên béo hèn mọn như vậy tùy ý sắp đặt được, Chung Ly muội cố lên, thoát khỏi mê man đi. Nhưng rồi diễn biến tiếp theo đã để hắn thất vọng, Chung Ly Lạp Chân dù gì cũng chỉ là một người đang bị phong ấn tu vi, nàng lấy gì chống cự lại thủ đoạn hiểm độc của mấy cái nữ nhân bên ngoài kia. Chỉ chốc lát sau nàng đã lần nữa lâm vào mê muội mặc cho tên lão bản sờ mó vũ nhục. Toàn thân Mã Vinh Thành run bần bật, mắt hắn đỏ ngầu gần như sắp phún hoả tới nơi khi mảnh vải cuối cùng trên thân nàng bị lột xuống. Nữ nhân của riêng mình hắn cứ vậy trần truồng bại lộ thân thể trước cặp mắt trần tục hèn kém của một con lợn dâm tặc. Khi thấy con cặc với kích thước khủng đang cương cứng kia kề sát tới trước âm hộ của nàng Mã Vinh Thành càng là cảm giác bản thân kém cỏi cùng thất bại nặng nề. Làm sao mà một tên phàm nhân yếu nhược lại sở hữu cây côn thịt lớn như thế? So với nó dương vật của hắn chỉ như trẻ con không cùng đẳng cấp. Mã Vinh Thành chợt nhớ lại ánh mắt chê bai thất vọng của Chung Ly Lạp Chân khi hai người ân ái đêm hôm trước, trong lúc nàng đang hào hứng khát tình muốn được thoả mãn thì hắn chỉ có thể đút vào rồi lập tức xuất tinh, hoàn toàn không gây cho nàng chút sung sướng đê mê nào. “ Không, Chung Ly muội đối với ta tình nghĩa vẹn toàn, dù nàng có bị bọn chúng gài bẫy thất tiết thì sao chứ? Ta là bậc trượng phu nhất định phải đủ bình tĩnh rộng lượng tha thứ cho nàng. Đợi khi thoát khỏi nơi này chúng ta sẽ đem tất cả những kẻ đã làm nhục nàng toàn bộ diệt sạch.”
Hắn nắm chặt bàn tay, ánh mắt long lên sòng sọc tự thề với lòng mình. Trong Ngọc Lưu Ảnh, tên lão bản béo kia đã hoàn toàn đút hết chiều dài của con cặc vào sâu trong lồn Chung Ly Lạp Chân, Mã Vinh Thành nhìn mà xót xa khôn nguôi. Người con gái mà hắn dành trọn yêu thương nhẹ nhàng chu đáo chưa từng để nàng chịu bất cứ thương tổn nào nay lại phải chứng kiến cảnh nàng bị kẻ khác vùi hoa dập liễu. Từng cú nắc của gã mập kia đóng vào lồn nàng đều dùng toàn lực, cả thân thể mảnh mai kia lắc lư đẩy đưa dữ dội, thấp thoáng còn có thể thấy bụng dưới của nàng đội lên hình dạng thô dài của cái côn thịt to khoẻ kia mỗi đi nó đỉnh tới hoa tâm. Rồi lão bản kia lại bắt đầu chơi trò lăng nhục, hắn bắt nàng bày ra những tư thế xấu hổ nhất, bản thân bên dưới vừa ra sức dập như vũ bão vừa luôn miệng dùng lời lẽ thô tục bẩn thỉu sỉ vả nàng, hắn còn vung tay đánh tát ngắt nhéo khiến trên làn da trắng hồng kia thêm nhiều dấu vết tím bầm. “ Ta sẽ giết ngươi... ta nhất định khiến ngươi chết một cách đau đớn xấu xí nhất... Lạp Chân... Lạp Chân....”
Mã Vinh Thành trên mặt đã thấm đẫm hai hàng lệ quang đau lòng uất hận vô bờ bến, hắn không chút nào oán trách nàng, rõ ràng Chung Ly Lạp Chân là người bị hại, nàng đã cố gắng chống cự nhưng bất thành. Hắn dồn hết hận ý về phía những kẻ chủ mưu cùng tên béo kia, họ Chu là tiên nhân hắn không thể báo thù nổi nhưng nhất định phải tự mình phanh thây gã chủ tiệm đó mới rửa được sự nhục nhã này. Mã Vinh Thành những tưởng nhiêu đó đã là quá đủ, bọn tình nô của họ Chu gài bẫy để nữ nhân của mình thất tiết với một phàm nhân để làm nhục hai người một trận hòng ly gián tình cảm lứa đôi. Hắn âm thầm khinh bỉ, dù những kẻ đó có dùng thủ đoạn gì đi nữa cũng đừng mong chia cắt hắn và nàng, dù nàng bị người ta vấy bẩn thì sao chứ? Chỉ cần Chung Ly muội vẫn giữ được bản tâm trong sạch chung thủy thì hắn cũng sẽ nguyện vị tha bỏ qua tất cả. Nhưng diễn biến tiếp theo lại một lần nữa đưa hắn đi qua nhiều cung bậc cảm xúc mới. Kinh ngạc, đau khổ, thất vọng cùng bi ai. Chung Ly Lạp Chân sau khi bị hiếp dâm cả canh giờ thì rốt cuộc cũng giãy thoát khỏi thôi miên, tưởng đâu nàng sẽ ôm theo hận ý thao thiên mà ra tay giết chết tên mập đó nhưng tất cả đều ngoài dự đoán. Nàng không hề làm ra hành động phản kháng nào cả, còn ra sức rên xiết những âm thanh sướng khoái, cơ thể bắt đầu phối hợp để tên béo kia địt bạo hơn. Trong đại não Mã Vinh Thành ong ong lên từng hồi như ai dùng chuông đồng gõ sát bên tai, tròng mắt co rụt, cả người như bị rút sạch sức lực mà trầm xuống, hàm răng cắn môi đến bật máu. Làm sao có thể? Nàng vậy mà lại chấp nhận cùng gã phàm nhân kia đẩy đưa ân ái? Không lẽ vẫn còn đang bị khống thế tinh thần? Nàng tự thừa nhận mình là đĩ, chấp nhận thân phận tình nô? Còn ở dưới thân người khác thẳng thắn chê bai hắn cặc nhỏ không làm nàng sướng bằng tên kia... Diễn biến này đã đưa Mã Vinh Thành từ ngỡ ngàng ngơ ngác sau đó là đau đớn khuất nhục, người con gái trong Ngọc Lưu Ảnh kia có còn là nữ nhân của hắn hay không? Nét mặt nàng dâm đĩ vặn vẹo chu miệng bú liếm đầu khấc nuốt vào tinh trùng sau đó còn uống cả thứ nước đái vàng khè tanh tưởi tởm lợm làm hắn suýt thì nôn khan. Nàng lại dùng cái miệng đã ăn uế vật của tên béo xấu xí đó về hôn lên môi hắn? Còn gì có thể kinh tởm hơn nữa chứ. Khung cảnh kết thúc khi gã chủ tiệm kia đã thoả mãn bắn hết tinh trùng vào tận nơi sâu nhất vốn chỉ dành cho hắn. Mã Vinh Thành vẫn ngồi trân trân nhìn vào khoảng không vô định, hắn ghi nhớ hết mọi thứ, cả vẻ mặt ái muội tươi tắn của nàng khi bước ra khỏi tiệm may. Rõ ràng Chung Ly Lạp Chân lúc đầu là bị gài bẫy, nàng khờ khạo tin người bị mấy ả tiện nhân lẳng lơ kia đưa vào tròng dẫn đến thất tiết vào tay một kẻ phàm phu. Nhưng sau đó thì sao? Con người liệu có thể dễ dàng thay đổi như thế? Chỉ chốc lát trước nàng còn khổ sở cố gắng giãy thoát khỏi ma trảo của dâm tặc, nhưng chỉ qua nửa canh giờ bị tên kia điên cuồng cưỡng hiếp nhục mạ chà đạp thì nàng như hoàn toàn biến thành một con người khác. Dâm đãng ti tiện còn hơn cả mấy con kĩ nữ rẻ tiền mạt hạng. Định lực của cường giả Địa Tiên vốn không yếu, tại sao Chung Ly muội lại hủ bại sa đà nhanh như thế? Chỉ một gã phàm nhân có thể điều giáo biến nàng thành một cái tình nô ngoan ngoãn hầu hạ dưới háng? Như hiểu được băn khoăn của tên si ngốc đối diện, Chu Cương Liệt lại nhấp một ngụm trà rồi cười dửng dưng nói. “ Có biết tại sao con đàn bà đó lại dễ bị chúng ta thao túng ngã theo dục vọng hay không?”
Mã Vinh Thành lúc này không còn bị khống chế thân thể nữa, hắn ngẩng đầu nhìn về phía gã tiên nhân kia, trong đáy mắt dâng trào chất chứa bao nhiêu hận ý. Nếu ánh mắt có thể giết người thì chắc chắn Chu Cương Liệt đã chết mấy vạn lần rồi. “ Ô kìa, đừng nhìn ta như thế. Ngươi nghĩ bổn tôn là chủ mưu khiến đạo lữ của ngươi trở thành như vậy sao? Không không... haha, là do chính cô ta biến mình thành như vậy đấy chứ. Con đĩ đó ngoài mặt thì tỏ ra hiền thục chung thủy sắc con với ngươi, nhưng kì thực lại che giấu trong mình cái bản tính tham lam dâm loàn vô độ. Ngươi nghĩ một tên phàm nhân sẽ đủ sức khiến cô ta cuối đầu chấp nhận làm nô hay sao? Chính là do bản tính đĩ điếm trong máu của cô ta đã tự làm suy giảm định lực. Con đàn bà đó chính là cái kĩ nữ thiếu địt mà thôi, dâm tính đã sớm ẩn giấu sẵn ở trong xương tủy, do ngươi quá phế vật nên không thể kích phát ra, cuối cùng lại tiện nghi cho một gã béo phàm nhân. Chậc chậc... thực xót xa a...”
Mã Vinh Thành nhắm nghiền đôi mắt, những gì Chu Cương Liệt vừa nói như những nhát búa tạ đập thẳng vào trái tim của hắn. Nàng vậy mà lại là người như thế sao? Che đậy bản tính lẳng lơ khát tình đằng sau vỏ bọc ngoan hiền thục nữ. Nhìn biểu hiện của hắn, Chu Cương Liệt lần nữa hơi cong khoé miệng hài lòng. Tất nhiên Chung Ly Lạp Chân trở thành như hôm nay hoàn toàn là do hắn ở phía sau giở trò, hết dùng quy tắc lại dẫn dắt chi phối cảm xúc khiến nàng ta từng bước rơi vào hố sâu không lối thoát. Nhưng Chu Cương Liệt lại ác tâm đổ hết mọi thứ lên người nàng, phải để cho Mã Vinh Thành nghĩ nữ nhân mình yêu vốn dâm đãng trong máu, như thế sẽ khiến tên này dễ chấp nhận hơn. “ Hừ, ta và Chung Ly muội ở bên nhau đã mấy trăm năm, tính cách của muội ấy ta hiểu rõ nhất, sao có thể như ngươi nói được? Rõ ràng là các ngươi giở trò khiến muội ấy bị loạn tâm trí.”
Mã Vinh Thành tuy đã nhen nhóm ngờ vực nhưng vẫn cố nói cứng, rõ ràng là tự lừa người dối mình. “ Khà khà, có vẻ ngươi vẫn chưa tin con tiện nô kia có máu làm đĩ sẵn trong cốt tủy nhỉ? Vậy thì tiếp tục xem đi, còn rất nhiều thứ hay ho nữa đang chờ ngươi đó.”
Chu Cương Liệt lấy ra một viên Ngọc Lưu Ảnh khác vận chuyển chân khí rồi đặt lên bàn. Mã Vinh Thành trong lòng chộn rộn nửa muốn xem nửa lại không dám nhìn vào sự thật, cuối cùng vẫn là lòng tò mò trỗi dậy, lần này không cần Chu Cương Liệt ép buộc tự hắn hướng mắt chăm chú quan sát cảnh tượng trong viên ngọc.