Chương 629: Thiên Binh?

Chương 629: Thiên Binh? Trên đầu pháp thuyền, Trịnh Viễn Đông một thân trường bào trắng xanh bước lên phía trước, khi chứng kiến vẻ đẹp trai soái khí ngời ngời của hắn không biết bao nhiêu nữ tu sĩ xung quanh ồ lên trầm trồ khen ngợi. “ Ôi trời đây là các chủ Vô Lượng Kiếm Các sao? Thực anh tuấn quá thể.” “ Nhìn quá bắt mắt, không được, tim ta loạn nhịp rồi, không ngờ thế gian còn có người làm ta vừa gặp đã yêu như vậy.” “ Người tuấn tú soái khí ngời ngời như thế chắc chắn rất chính trực ngay thẳng, ta bắt đầu tin tưởng Tuyết Liên Cung kia là thế lực hắc ám tà ma rồi, ta muốn cùng chàng ấy tiêu diệt kẻ thù.” “ Trịnh các chủ, ta muốn sinh con cho ngài! Còn nghĩ ra cả tên cho đứa nhỏ luôn rồi.” “ Ta cũng dùng kiếm, nhất định phải gia nhập Vô Lượng Kiếm Các, dù chỉ làm một thị nữ cho chàng ấy cũng cam nguyện.” Chứng kiến biểu tình mê trai không lối thoát của đám nữ tử này mấy gã nam nhân xung quanh mặt mày đều xám xịt lại căm tức ganh ghét không thôi, trong lòng âm thầm trù ẻo tên mặt trắng đẹp mã kia hôm nay chết trận ở đây luôn càng tốt. Trịnh Viễn Đông thấy số đông các nữ tu sĩ đang hò reo cỗ vũ ủng hộ mình thì trong lòng càng thêm đắc ý, môi không kìm được nhếch lên nụ cười những vẫn giữ nét mặt bình thản vô tư như không, giữ hình tượng khí vũ hiên ngang cất giọng vang thẳng vào tai từng người ở đây. “ Đãng Hồng Trần cầm đầu đám tà tu Tuyết Liên Cung làm nhiều điều trái đạo, có mưu đồ sâu xa muốn thao túng hoàng quyền gây loạn thiên hạ, nay Trịnh mỗ cùng chúng đệ tử Vô Lượng Kiếm Các vì thái bình của thế gian nhất định diệt trừ tận gốc mầm hoạ này, các vị đạo hữu xa gần nếu trong lòng tồn tại chính nghĩa đều có thể cùng ta chung tay góp sức.” Khi hắn vừa nói xong ở phía sau đã bay tới hơn chục bóng người, kẻ nào cũng bộc phát khí thế từ Tán Tiên đến Địa Tiên sơ kì. “ Đãng Hồng Trần tâm địa độc ác đã ngấm ngầm thao túng Sở quốc từ lâu, nay Thái gia ta nguyện theo Trịnh các chủ cùng tiễu trừ mối hoạ này, cùng sinh cùng tử.” “ Thủy Lưu tông cũng xin phụng bồi, cung chủ Tuyết Liên Cung năm đó cậy có cường giả chống lưng ngang nhiên chén ép giết đi tông chủ cùng mấy trưởng lão của chúng ta gây tội ác tày trời, hôm nay nhất định phải tận diệt bọn chúng.” Sau đó lại có từng người từng người báo danh, tất cả đều là các thế lực từng có hiềm khích với Tuyết Liên Cung hoặc đã đầu nhập Vô Lượng Kiếm Các, lời lẽ bọn chúng nói ra khiến những tu sĩ biết rõ chuyện năm đó đều bĩu môi khinh bỉ một trận. “ Ta nói bọn rùa Thái gia cùng Thủy Lưu tông kia đúng thật là loại mặt dày vô liêm sỉ tới cực điểm a. Năm đó ai mà không biết chính bọn chúng tham lam gài bẫy giết chết cung chủ Tuyết Lạc Cung, dung túng cho lũ hậu bối làm xằng làm bậy cuối cùng chọc phải người không nên chọc. Tiêu Hi Nguyệt kia sau đó tìm được trợ thủ giết ngược trở về khiến chúng phải quỳ lạy xin tha dâng đầu người đền tội. Bây giờ ôm được bắp đùi của Vô Lượng Kiếm Các liền tráo trở đổi trắng thay đen như vậy.” “ Hừ, nếu trận chiến hôm nay Tuyết Liên Cung thủ thắng thì lũ rùa rụt đầu đó đừng mong sống tốt.” Chu Cương Liệt cũng nhìn ra trong đám đó có vài kẻ quen mặt, chính hắn năm xưa đã dẫn Hi Nguyệt đến từng nhà để nàng tự tay báo thù, không ngờ những kẻ đó vẫn ôm mối hận đến ngày hôm nay muốn mượn dịp trả thù. “ Nhớ kĩ những khuôn mặt đó, lát nữa khi nàng tham chiến tận tình chăm sóc chúng cho ta, tốt nhất nên để chúng muốn sống không được chết cũng không xong.” Hắn chỉ tay nói khẽ, Lạc Thủy nghe xong cũng âm thầm gật đầu, trong mắt loé lên hàn mang lạnh lẽo. “ Đãng Hồng Trần, còn không mau tự trói mình dẫn đệ tử cút ra đây khuất phục, bằng không để Vô Lượng Kiếm Các cùng chư vị anh hùng ở đây xông qua liền chó gà không tha.” Trịnh Viễn Đông cất giọng vang rền khắp dãy Phiêu Tuyết Lĩnh, tiếng trống trận cùng hàng vạn quân sĩ cũng theo đó reo hò không dứt. Nhưng đứng trước chiến ý cùng sát ý thao thiên ấy phía bên từng dãy kiến trúc kia lại hoàn toàn lặng thinh chẳng có chút động tĩnh nào, cũng không có ai đi ra ứng chiến. “ Hừ, bọn chúng là muốn trốn trong mai rùa không ra mặt sao?” Thiết Mộc Tử La dáng người to lớn vạm vỡ đứng cạnh Độc Mục Hiệu Uý còn cao hơn hắn nửa cái đầu hầm hầm tức giận nghiến răng. “ Các ngươi có nhìn thấu được hộ sơn đại trận bên dưới kia hay không?” Lệ Nhiễm Sương hơi nhíu mày nhìn qua đồng bọn. “ Trận pháp này có chút huyền cơ, vậy mà ngăn cản hết mọi thần thức thăm dò, nhất thời không nhìn thấu được tình huống bên trong, tiên nhân bên đó có vẻ cũng là kẻ khó nhằn.” Tả Thương Khung gật gù trầm ngâm. “ Haha, dù kẻ kia có mạnh mẽ ra sao chẳng lẽ có thể chống lại trời xanh hay sao? Chúng ta trước tiên dùng mấy cái tiểu bối ép Tuyết Liên Cung vào đường cùng dụ cho tên đó ra mặt, chỉ cần hắn nóng giận mất khôn xuống tay với phàm nhân vậy thì chuyện tiếp theo chẳng phải dễ dàng rồi sao?” Độc Mục Hiệu Uý cười tàn nhẫn, vết sẹo trên mặt càng làm hắn trông gian ác dữ tợn hơn. “ Tả gia chủ, mọi chuyện tiến triển thuận lợi chứ?” Nhan Như Ngọc giọng không cảm xúc quay sang hỏi. “ Ừm, bùa vàng đã đốt, chắc bây giờ họ đã hiện diện trên đó quan sát rồi, Nhan kiếm tiên cứ an tâm.” Chu Cương Liệt lúc này vốn đang trầm ngâm đánh giá tình hình hai phe chợt như có cảm giác, hắn vội vàng phất tay dùng ảo cảnh che đậy khu vực lều trại lẫn chúng nữ, ánh mắt ngưng thần ngước đầu nhìn chằm chặp lên thiên không. Nơi đó cách mặt đấy mấy tầng mây che phủ đang có hơn chục bóng dáng hiện diện, kẻ đứng đầu có khuôn mặt gầy, râu mép dài rũ tận ngực, đầu đội mũ quan, thân mặc áo giáp có trường phục khoác bên ngoài, nét mặt có chút gian xảo với đôi mắt lươn. Những kẻ khác ở sau đều trang bị giáp trụ võ trang đầy đủ, thân mặc thiết giáp màu đồng cổ, đầu đội mũ sắt che kín chỉ lộ ra đôi mắt, kiếm dài giắt ngang hông, trường thương nhọn hoắt cầm trên tay. “ Thiên binh?” Chu Cương Liệt khẽ nghiến răng gắt giọng. Hắn tuy chưa từng nhìn thấy Thiên Binh nhưng khi ở trong tịnh thổ của Bồ Đề tổ sư đã đọc qua rất nhiều sách cổ điển tịch, trong đó có vẽ lại nhân dạng đặc điểm trang phục của quân lính nhà trời nên nhìn phát nhận ra ngay. “ Tại sao thiên binh lại có mặt ở đây? Không lẽ muốn xen vào tranh đấu của Tuyết Liên Cung với Vô Lượng Kiếm Các?” Trong đầu Chu Cương Liệt bắt đầu suy nghĩ, hắn nhớ lại những lời mà đám người Nhan Như Ngọc từng bàn bạc, rồi hành động đốt tấm phù màu vàng, mấy kẻ kia ở trước trận tiền đọc hịch văn thảo phạt sau đó hiệp lực nhau liên tục bôi nhọ tố cáo những hành vi tà ma tàn ác của Tuyết Liên Cung, sau cùng là sự có mặt của thiên binh nhà trời. Hắn xâu chuỗi mọi sự việc lại, một manh mối nhen nhóm từ từ sáng tỏ lên trong não hải. “ Hừ, thì ra là vậy, haha, muốn ép tiên nhân phe ta ra tay trước rồi lợi dụng thiên binh để đối phó, bản thân ở sau ngư ông đắc lợi, hảo, tốt cho một cái mưu kế thâm độc, nếu ta mà không có mặt e là các nàng sẽ một phen ngây ngốc lọt vào bẫy rập rồi.” Trong mắt hắn nổi lên hung quang, nụ cười gằn tràn đầy nguy hiểm làm chúng nữ ngồi cạnh cũng cảm nhận được không khí lạnh đi mấy phần. Chu Cương Liệt rốt cục thấu đáo kế sách của đám người Nhan Như Ngọc. Đầu tiên lấy danh nghĩa của Sở Vương là kẻ đang nắm giữ khá nhiều hoàng đạo long khí lực lượng quốc vận để thảo ra hịch văn buộc tội Tuyết Liên Cung, sau khi xuất quân tới đây liền từ chỗ Tả Thương Khung đốt một tấm phù lục gọi đội thiên binh chấp pháp của Thiên Đình tới trợ trận. Lại ở trước sự chứng kiến của đám thiên binh kia hợp mưu cùng các gia tộc lần lượt tố khống tội danh chụp cho Tuyết Liên Cung cái nồi thế lực tà ma làm đủ chuyện ác hoạ loạn phàm gian mưu đồ hoàng quyền bất chính. Đối với chấp pháp của Thiên Đình đi tuần tra nhân gian tâm lý đã sẵn là không dung thứ với những tà tu lấy vũ lực vi phạm ước cấm. Nay thấy số đông đều đứng ra luận tội thì bọn họ nhất định sẽ có cảm quan không tốt với Tuyết Liên Cung, tiếp theo chỉ cần dùng lực lượng cấp phàm lấn ép đưa chúng nữ Đãng Hồng Trần vào đường cùng. Nếu tiên nhân phe Tuyết Liên Cung nhịn không nổi mà ra tay thì sẽ ngay lập tức bị chấp pháp thiên đình nhìn nhận là lấy lực lượng cấp tiên đối phó với tu sĩ phàm giai, tội trạng được hình thành liền sẽ bị thiên binh bắt giữ áp giải về xử lý. Dù các nàng có kêu oan thì cũng vô dụng, thiên binh do họ Tả kia gọi tới chắc chắn hai bên có dây mơ rễ má không ít với nhau, bọn họ sẽ không để Đãng Hồng Trần có bất kỳ cơ hội chứng minh mình trong sạch. Đây rõ ràng là dương mưu, một cái bẫy được thiết trí hoàn hảo khiến Tuyết Liên Cung không có đường nào tránh thoát. Tiên nhân không ra tay thì Đãng Hồng Trần các nàng sẽ bị đám Địa Tiên bên Vô Lượng Kiếm Các dồn ép tiêu diệt, còn nếu động thủ cũng dẫn đến đại hoạ bị thiên binh tru sát. Chu Cương Liệt không biết tại sao tên râu dài họ Tả kia lại sở hữu lá bùa có thể gọi được cả thiên binh. Nhưng bọn chúng trăm tính ngàn tính chắc chắn sẽ không thể ngờ tiên nhân đứng phía sau Tuyết Liên Cung lại là hắn, một chính thần đã có tên trong tiên ban.