Chương 647: Nhị nữ xuất chiến
Chương 647: Nhị nữ xuất chiến
Chu Cương Liệt nhắm mắt thả thần thức quay lại Phủ Khánh Bình, trong một căn hẻm nhỏ, hắn tìm thấy Chung Ly Lạp Chân. Nàng ta vẫn đang miệt mài trong cuộc vui xác thịt, âm hộ dính lẹo với một con chó đực to lớn không ngừng rên xiết khi bị nó xuất tinh vào tử cung. Một đám trẻ mười mấy đứa bu quanh hò reo cỗ vũ, quần bọn chúng kéo xuống nhắm những cây dương vật quá khổ hướng về phía nàng, lỗ tiểu mở rộng thi nhau tắm cho nàng trong nước tiểu khai tanh. Bên trên nóc nhà, Mã Vinh Thành chứng kiến một màn này chỉ biết ôm đầu đưa ánh mắt bất lực nhìn đạo lữ của mình bị lăng nhục. “ Sắp tới các ngươi ra sân rồi, mau chuẩn bị đi, nhớ thể hiện cho tốt, xong việc ta sẽ thả hai người rời đi.”
Bỗng lúc này âm thanh trầm ổn uy nghiêm của vị Chu đại tiên kia vang lên bên trong não hải của hai người, Chung Ly Lạp Chân ngước nhìn về phía Mã Vinh Thành, hai người đồng thời gật đầu như hiểu ý. Chỉ thoáng chốc, còn hẻm chỉ còn lại đám trẻ đang ngơ ngác nhìn nhau cùng con chó đực đứng giữa vòng vây, vị nữ nhân vốn đang giao phối với nó đã hoàn toàn không thấy tăm hơi. Trước đại môn Tuyết Liên Cung, Trịnh Viễn Đông cùng Tôn Diệu Anh và Vân Tùng Tử sau khi có được ngọc bài mà Nhan Như Ngọc đưa thì đã lấy lại tự tin chuẩn bị cho cuộc vây đánh kế tiếp. “ Hừ, tiện nhân dám làm ta bị xấu mặt trước bao nhiêu người, hôm nay bổn cô nương nhất định khiến ngươi trả lại mối nhục này. Ta sẽ lột trần trụi ngươi ra cho lũ đàn ông kia nhìn no mắt, sau đó đem ngươi cho mấy mươi vạn quân Sở luân phiên cưỡng gian. Bán Tiên thì sao chứ, ta nhất định phải hủy hoại ngươi, biến tiện nhân nhà ngươi thành món đồ chơi ai ai cũng có thể cưỡi.”
Tôn Diệu Anh nghiến răng trèo trẹo tay cầm Ngọc Nữ Kiếm chỉ vào đối phương buông ra những lời oán hận cay độc. Đám khán giả nam có mặt cũng như mấy mươi vạn binh sĩ trên pháp thuyền nghe được lời này ai nấy đều khẽ đảo mắt không giấu nổi sự chờ mong thèm muốn. Mặc dù rất nể phục Đãng tiên tử nhưng thâm tâm đàn ông ai mà chẳng ước ao một lần có được giai nhân cơ chứ. Nếu có thể đẩy ngã tiên tử khiến nàng rơi rụng xuống phàm trần thì nhất định là một thành tựu cực lớn mà hàng vạn người mong cầu a. Vân Tùng Tử đối với những lời độc ác của sư muội vẫn điềm nhiên như không có gì, hắn là một người tu đạo cấm dục, nữ nhi thường tình không chút quan tâm. Trịnh Viễn Đông thì lại âm thầm cảm thấy chán ghét hơn, vị sư muội nhìn bề ngoài ngây ngô hồn nhiên này thế mà lại thốt ra những lời ô uế không chút thanh tao như vậy. Hắn xưa nay luôn lấy Nhan Như Ngọc làm hình mẫu lý tưởng để so sánh với các nữ nhân khác, chỉ có vị nữ sư phụ thanh lãnh thoát tục kia mới khiến hắn động lòng. Còn tiểu sư muội này thân thể đã không sạch sẽ mà cách hành xử lại vô cùng không đứng đắn, hắn ghét nhất là loại nữ nhân như vậy. Hắn rất muốn tránh xa nàng một chút nhưng dù gì vẫn là sư huynh muội đồng môn khó mà lạnh nhạt được. Đãng Hồng Trần đang định mở miệng đáp lại bỗng nhiên như phát hiện ra điều gì đó, nàng hơi sững người nhìn về một phía nơi có hai bóng dáng thân thuộc đang lao đến. “ Hứ, xú nữ nhân béo như con lợn nái nhà ngươi lấy đâu ra gan dạ dám ở trước mặt Đãng tỷ tỷ của chúng ta khua môi múa mép?”
“ Hừ, tự coi lại bản thân mình đi, xấu xí mà còn thích làm chuyện khiến người khác chú ý. Thân thể trần trụi như con gà bị vặt lông của ngươi đều đã bị tất cả nam nhân ở đây xem no mắt chán chê rồi, sao không nhân dịp này chuyển sang nghề kĩ nữ luôn đi, ta tin ngươi sẽ rất đắt khách đó.”
Từ trên không trung, Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê song song đáp xuống đứng hai bên trái phải Đãng Hồng Trần, các nàng vừa tới đã dùng miệng lưỡi đốp chát cho Tôn Diệu Anh một trận khiến cô nàng mặt mày lúc xanh lúc đỏ cả người run lên vì tức giận. Sự xuất hiện đầy bất ngờ của hai nàng làm toàn trường ngơ ngác đứng hình mất mấy giây sau đó như vỡ oà, một trận bàn luận xôn xao nổ ra khiến bầu không khí vốn gay gắt lại càng thêm nóng hơn bao giờ hết. Một số người vui vẻ vì Đãng Hồng Trần đã có đồng minh đến trợ giúp, phía Vô Lượng Kiếm Các cùng quân đội nước Sở và các gia tộc cỏ đầu tường kia thì khó chịu như ăn phải con ruồi. Nhưng phản ứng lớn nhất chắc là đám nam nhân, hôm nay đúng là một ngày tràn đầy bổ mắt đối với họ, mĩ nhân tiên tử đua nhau khoe sắc xuất hiện. Lúc nãy thì được ngắm Tôn Diệu Anh khoả thân, bây giờ còn có thêm nhị vị tiên tử Tần quốc góp mặt. Danh tiếng của hai nàng đã vang xa khắp thiên hạ cả trăm năm qua, là đối tượng mà hầu hết nam nhân đều truy cầu mê đắm ước ao một lần được ngắm nhìn chân diện mạo. Hôm nay rốt cuộc cũng được gặp tận mắt, còn hơn thế nữa là phong cách ăn mặc thập phần nóng bỏng gợi cảm của nhị vị tiên tử làm mấy gã đàn ông suýt phun cả máu mũi. Tần Mộ Uyển một thân áo váy mỏng manh đơn giản với phần thân trên chỉ mặc mỗi yếm thêu cá chép ôm trọn bộ ngực căng phồng rất dễ dàng để người ta nhìn rõ hai đầu núm vú nhô lên săn cứng sau lớp vải. Đôi cánh tay trần, bờ vai với xương quai xanh xảo đoạt thiên công cùng vòng eo thon thả láng mịn hoàn toàn triển lộ. Làn da sáng bóng nõn nà như em bé không chút tì vết làm những gã đàn ông khó dời đi ánh mắt. Bên dưới là váy dài phủ kín chân nhưng chất liệu vải lại mỏng manh gần như trong suốt để lộ cặp trường túc thẳng nuột. Bờ mông mập với hai tảng thịt đầy đặn vểnh cao không chút xệ xuống. Ở đây đều là tu sĩ mắt sáng tinh anh, bọn họ có thể nhìn một cách rõ ràng khu tam giác giữa hai đùi của vị tiên tử này chỉ được che đậy bởi một cái quần lót chữ đinh với mảnh vải lớn chưa bằng ba ngón tay ôm sát vùng nhạy cảm. Từ những đường nét hằn lên miếng vải mỏng manh đó có thể đoán biết được hình dáng âm hộ của nàng ra sao, thậm chí cả hạt thịt săn cứng đang chìa ra khỏi mép môi kia. Nếu nhìn kĩ hơn còn thấy được rõ ràng một nhúm lông đen không thể che đậy nhô ra khỏi quần lót càng tăng thêm độ gợi tình. Vương Nhã Khuê cũng không kém cạnh, nàng mặc trên người là một bộ váy ống kiểu dáng cổ điển bó sát cơ thể, phần ngực bại lộ quá nửa với hai bầu vú o ép căng tròn nhựa sống tạo nên cái khe rãnh sâu hun hút. Phần dưới lại ngắn cũn cỡn với hai vạt trước sau chỉ đủ che ngang khu tam giác, tà váy xẻ thực sâu lên tới tận eo để lộ ra đôi chân dài nuột nà trắng nõn. Lũ đàn ông lại có dịp để săm soi, bờ mông đầy đặn ngạo kiều rung rinh theo mỗi bước chân, hai bên hông lại không thấy dây quần lót khiến họ thầm nghĩ có phải vị tiên tử này bạo dạn đến độ bên dưới tà áo ngắn kia không hề mặc nội y hay không. Vương Nhã Khuê như hiểu được ý muốn của đám đông, nàng nở một nụ cười khêu gợi khẽ đưa tay hất nhẹ tà áo phía trước lên. “ Hítttt....”
Toàn trường đều nhất thời đứng hình hít vào một hơi, riêng mấy gã đàn ông thì đã sắp lòi con mắt ra tới nơi nước dãi chảy ròng ròng. Đúng như họ đã nghĩ, phía dưới tà váy hoàn toàn trống trơn chẳng có mảnh vải vụn nào che đậy. Dù chỉ trong thoáng chốc nhưng hình ảnh khu tư mật thần thánh ấy đã khắc sâu vào trí não từng người. Gò mu căng phồng với một đường lông lồn được cắt tỉa đẹp mắt, cái khe thịt chạy sâu vào giữa hai chân cùng hạt lê đỏ au nhô ra ngoài khiến đám đàn ông như điên dại chỉ muốn lập tức xông tới banh háng nàng ra để trực tiếp khám phá. Bọn họ vừa thấy gì, hai vị tiên tử nước Tần đỉnh đỉnh đại danh vừa xuất hiện đã mang cho người xem một màn trình diễn nổ mắt. Các nàng xưa nay luôn được thế nhân ca ngợi với chiến công đánh vào Tây Hải gây vẻ vang cho trung thổ, rất nhiều nữ tu sĩ xem hai nàng như tấm gương để noi theo cố gắng tu hành, còn nam nhân thì mê mẩn truy cầu được một lần diện kiến dung nhan thiên kiều bá mị kia. Thế nhân đều tưởng với thân phận hiển hách vang dội như vậy thì nhị vị tiên tử Tần quốc sẽ mãi mãi giữ hình tượng tôn quý thoát tục không nhiễm bụi trần. Không ngờ được hai nàng lại sống rất phóng khoáng thậm chí có phần thoáng đãng, không hề ngại ngần khoe ra nét đẹp tiềm ẩn gợi tình của cơ thể trước mắt bao nhiêu người. Khán giả dần dần chia làm hai luồng ý kiến, một bên là đám nam nhân vốn đã mộ danh say đắm trước vẻ đẹp tuyệt mỹ cùng thân hình bốc lửa của hai nàng nên ủng hộ bất chấp. Bên còn lại là những nữ nhân cùng vài kẻ cổ hủ bắt đầu xì xầm bàn luận không tốt cho rằng nhị vị tiên tử nước Tần không biết xấu hổ dâm đãng phóng túng làm xấu mặt giới nữ lưu tu chân. Mà việc này thì Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê lại chả thèm để ý tới, các nàng đã thấm nhuần tư tưởng triết lý của Chu Cương Liệt, sống vì chính bản thân mình, tự do tự tại làm những điều mình thích, không cần để ý tới ánh mắt thế nhân phàm tục.