Chương 668: Dẫn dắt tâm lý

Chương 668: Dẫn dắt tâm lý “ Hừ, lũ tiện nhân miệng tiện, ta nhất định phải xé nát cổ họng cắt lưỡi các ngươi! Man Hoang Bão Sơn Ấn!!!” Thiết Mộc Tử La gầm lên, tiên lực từ trong lòng bàn tay tuông trào hình thành một đại ấn, đây là chiêu thức lúc nãy nàng từng dùng để tấn công Lâm Phàm. Đại ấn sau khi ném lên trời lập tức phóng to như một ngọn núi rồi ầm ầm hướng về phía hai nữ mà trấn áp xuống. “ Xí, mụ đàn ông nổi giận trông thực giống con khỉ đột. Thứ thô kệch tởm lợm như ngươi xác thực dù bị trói trần truồng giữa phố cũng không ai thèm chơi đâu. Đã xấu xí mà còn hay tự ái, tới đi, ai sợ ngươi chứ.” Vương Nhã Khuê miệng lưỡi độc ác lại buông lời trêu chọc một phen, ngọc bài trong tay nàng không chút chần chừ ném ra, ngay lập tức một tầng quang tráo hộ thân xuất hiện bao bọc lấy hai nàng. Đại ấn giáng xuống chạm phải vòng bảo hộ liền bị ngăn lại, hai bên kẻ công người thủ dây dưa mất vài phút thì chiêu thức mới tiêu hao hết lực lượng mà biến mất. “ Hừ, đáng hận! Nhưng liệu các ngươi có thể dùng được bao nhiêu lần ngọc bài trợ giúp nữa đây?” Thiết Mộc Tử La vừa nói hai tay lại tiếp tục vận khởi lực lượng, lần này là hai đòn Man Hoang Bão Sơn Ấn cùng lúc ném tới, Tần Mộ Uyển vẻ mặt trêu ngươi lại tùy tiện ném tiếp hai khối ngọc bài. Ở phía sau sắc mặt của Lệ Nhiễm Sương cùng Độc Mục Hiệu Uý đã trở nên nhăn nhó khó chịu. Hai đòn công kích phong ấn vừa được sử dụng là của bọn họ, vốn lúc nãy gom góp lại đưa cho Trịnh Viễn Đông dùng để đối phó Đãng Hồng Trần, không ngờ bây giờ lại lọt vào tay địch nhân quay ngược lại đánh chính mình. Hai người đồng thời liếc mắt không vui nhìn tên các chủ phế vật cụt tay đang đứng sau lưng Nhan Như Ngọc kia, gã này thành sự không có bại sự có thừa, tâm tính gian trá xảo quyệt nhưng lại chẳng có thực tài, suốt ngày chỉ biết ôm mơ mộng si mê với cô nàng sư phụ lãnh khốc của mình. Đệ tử Vô Lượng Kiếm Tiên đều là cái dạng chả ra gì. Trịnh Viễn Đông cũng biết mình đánh mất một mớ ngọc bài là hành vi tiếp tay cho giặc nên cũng ngượng ngùng co đầu rụt cổ không dám lên tiếng, trong lòng lại âm thầm bất mãn. Những cái đồng minh này rõ ràng cũng chả có tâm lý hữu hảo gì với môn phái của hắn, chỉ chăm chăm nhìn vào lợi ích, kế hoạch hôm nay là do bọn họ lập nên, từng bước đều khó khăn trắc trở đủ điều, hắn dù là các chủ nhưng cũng chỉ cơ bản là một kẻ sai vặt, hiện tại tình huống không như ý thì mấy kẻ này lại quay sang đổ hết trách nhiệm cho hắn. Chậc, chỉ có sư phụ là tốt với hắn nhất, nàng hoàn toàn là một bộ dáng lãnh ngạo không quan tâm, cũng không hề trách cứ gì hắn cả. Ở phía trước, Thiết Mộc Tử La sau hai đòn bị đối phương tiếp tục ngăn cản thì tâm tình lại càng không tốt, mặt mũi đỏ cả lên, trán nổi gân xanh, nàng ta đường đường là tộc trưởng của thế lực tiên giai thế mà ở nơi này liên tiếp bị hai con ả tiện nhân Địa Tiên lăng mạ sỉ nhục, muốn ra tay xử lý nhưng đối phương cứ như viên đá hầm cầu vừa thối vừa cứng. “ Hừ, lão nương mới không tin lũ lẳng lơ ti tiện các ngươi có thể dùng ngọc bài vô hạn.” Nàng ta gầm lên, giọng oang oang mang theo âm ba công đánh thẳng vào đại não khiến những người quan khán xung quanh đầu óc ong ong choáng váng. Thiết Mộc Tử La biểu cảm không còn khinh khỉnh bỡn cợt như lúc đầu nữa, đối với hai cái nữ nhân đối diện kia nàng vừa cay cú vừa chán ghét đến cực điểm nên dù đối phương chỉ là Địa Tiên vẫn quyết định dùng toàn lực tru sát cho bằng được. Cơ bắp toàn thân nàng phồng lên, chân khí theo từng lỗ chân lông thoát ra quấn quanh người. Man tộc vốn nổi danh nhờ lực lượng thể tu vượt bậc, bọn họ không chú trọng chiêu thức phép thuật hoa mỹ đẹp mắt, chỉ đơn thuần dựa vào nhục thân vững chắc cùng đôi nắm đấm lớn. Đòn đánh chỉ đề cao tính sát phạt thực chiến cùng nghiền ép đối thủ. Lần này nàng ta là muốn dùng chân khí gia trì tự mình cận thân đối đầu với nhị nữ. Thiết Mộc Tử La quyết phải dùng chính đôi tay này đánh cho đối phương răng rơi đầy đất, xé miệng rút lưỡi để hai ả đó biết hậu quả khi dám xúc phạm sỉ nhục tiên nhân. “ Tiện nhân! Nhận lấy cái chết đi! Tượng Sơn Phủ Đỉnh!” Sau một tiếng quát, hai chân Thiết Mộc Tử La mạnh mẽ phát lực đạp xuống lấy đà khiến mặt đất nức toát rồi phóng lên thiên không, đôi tay cơ bắp với làn da nâu rắn rỏi chắp lại nâng lên cao nhắm về phía hai nữ đối diện mà đánh xuống. Sau lưng nàng ta hư ảnh chân của một tôn cự tượng lớn như cột chống trời cũng theo đó hiện ra lấy thế nghiền ép mà đạp xuống. Tất cả những người có mặt đều cảm nhận rõ áp lực khổng lồ của đòn này, không gian rung chấn, linh khí bốc hơi xèo xèo như thiên thạch sắp va chạm vào hành tinh. Mọi người đều có chung một nhận định, chiêu này mà thành công giáng xuống e là không những hai vị tiên tử gợi cảm kia bị ép thành bánh thịt mà cả sơn phong lẫn kiến trúc của Phiêu Tuyết Lĩnh cũng sẽ đổ sập hoàn toàn. Nhưng điều làm cho mọi người ngạc nhiên hơn hẳn là sự bình thản đến lạ thường của hai nàng, Nhan Như Ngọc bàn tay càng nắm chặt lấy Vong Tình Kiếm hơn, cảm giác bất an càng lúc càng lớn. Chủ ý của nàng là muốn để Thiết Mộc Tử La xuất chiến làm chuột bạch trước nhằm thăm dò thực hư xem địch nhân còn có bài tẩy gì, hiện tại nhìn vào thái độ dửng dưng châm chọc đó có thể chắc chắn Tuyết Liên Cung vẫn còn ẩn giấu thực lực. Nhan Như Ngọc bất giác nhớ lại những ngọc bài mà Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê đã sử dụng, chiêu thức được phong ấn bên trong toàn bộ đều liên quan tới lôi pháp, như vậy chủ nhân của ngọc bài tất nhiên cũng là tiên nhân chủ tu thuộc tính lôi điện. Nữ nhân trần truồng gãy đàn kia tất nhiên không phải, như vậy tức là bên phía Tuyết Liên Cung vẫn đang ẩn tàng cường giả chưa lộ diện, đối phương vốn không có mặt tại đây hay đang ở một nơi nào đó quan sát? Thực lực của người đó ở đẳng cấp nào. Những câu tự vấn cứ liên tiếp xoay quanh suy nghĩ của Nhan Như Ngọc kèm theo cảm giác bất an dâng trào khiến nàng lần đầu tiên sinh ra ý muốn thối lui. Tuyết Liên Cung này chắc chắn không tầm thường như vẻ bề ngoài, nước vô cùng sâu, bí ẩn tầng tầng lớp lớp làm người ta không bao giờ hết bất ngờ. “ Chà, nữ nhân băng lãnh này đầu óc cũng thực thông tuệ sáng suốt a, lại để nàng ta đoán biết ra được đại khái rồi. Khà khà, nhưng đến bây giờ mới nhìn ra thì cũng đã muộn, bổn tôn làm sao có thể để vuột mất miếng mồi sắp đưa tới miệng được.” Chu Cương Liệt nãy giờ vẫn nhìn chằm chằm biểu hiện của từng người, dù nét mặt của Nhan Như Ngọc vẫn lạnh băng vô cảm nhưng làm sao thoát khỏi cảm ứng từ Dục Nhãn của hắn. Có cực phẩm pháp nhãn này việc nắm bắt tâm lý của nàng ta chỉ là chuyện nhỏ. Đôi con ngươi của hắn hiện tại đã chuyển sang màu tím, khoé mắt bốc lên yên vụ nhàn nhạt. Trong lòng lại âm thầm điều động năng lực của sắc dục bổn nguyên kết hợp với Dục Nhãn bắt đầu dẫn dắt suy nghĩ và điều hoà cảm xúc của đối phương. Nhan Như Ngọc lúc này bàn tay cầm Vong Tình Kiếm mới từ từ được thả lỏng, nét mặt vẫn giữ vẻ lãnh đạm băng tuyết nhưng tâm lý đã dần bình tĩnh trở lại. Nội tâm vốn còn đang do dự cũng giống như minh ngộ ra vấn đề. Đã làm tới bước này, chúng đệ tử hi sinh nhiều như vậy nếu hiện tại nàng quyết định từ bỏ thì mọi công sức xem như đổ sông đổ biển hết. Đúng vậy, chỉ có tiếp tục kiên trì theo đuổi mục tiêu, sau khi dọn sạch chướng ngại chiếm lấy Tuyết Liên Cung có được tài nguyên cùng tiên thụ trong tay rồi thì mọi mất mát mới đáng giá. Phe địch đúng là còn tiên nhân ẩn nấp chưa lộ diện nhưng suy xét kĩ thì ngọc bài phong ấn một kích toàn lực hệ lôi điện kia cũng mới chỉ là Chân Tiên trung kì cùng lắm là hậu kì, với tu vi Chân Tiên viên mãn sắp tấn thăng Kim Tiên của mình nàng vẫn rất có tự tin có thể đánh thắng đối thủ đồng giai. Nghĩ đến đây tâm lý thấp thỏm bồn chồn của Nhan Như Ngọc mới dần bình tĩnh lại, ngoài mặt nàng vẫn một mực thanh lãnh vô cảm như bình thường nên cũng không gây nên chú ý. Chu Cương Liệt thu lại năng lực bổn nguyên cùng Dục Nhãn, đôi mắt cũng chuyển về màu đen như cũ, trên môi treo một nụ cười nhạt. “ Vậy là xong, hà hà, thế mới đúng chứ, đã tham lam thì nhất định phải giữ vững lập trường đánh tới cùng, làm gì có chuyện lâm trận gặp khó khăn liền thoái ý muốn rút lui. Nhan Như Ngọc à, ta rất ngóng chờ được nhìn thấy nàng vứt bỏ cái vẻ cao lãnh vong tình chán ghét ấy để trở thành một đầu chó cái lẳng lơ khát tình quỳ xuống cầu hoan dưới chân ta đó, haha.” Tràng cảnh diễn biến nội tâm vừa rồi cũng chỉ xảy ra trong vài giây ngắn ngủi mà thôi, phía dưới sân đấu đòn công kích của Thiết Mộc Tử La vẫn đang lấy thể bẻ gãy nghiền nát nhắm về phía Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê mà ép xuống.