Chương 678: Dốc toàn lực
Chương 678: Dốc toàn lực
Nhan Như Ngọc vừa cẩn trọng quan sát đối thủ vừa truyền âm với ba người còn lại. “ Các vị, trước mắt đã không còn đường lui, muốn phá kết giới thì phải xử lý kẻ thi pháp, chúng ta chỉ có thể liều mình tiếp tục đánh. Lần này cần các ngươi phải dốc hết bản lĩnh thực sự mới được.”
Thiết Mộc Tử La, Lệ Nhiễm Sương cùng Độc Mục Hiệu Uý nghe chủ kiến của nàng cũng không biết phải làm gì hơn chỉ có thể gật đầu làm theo. Bọn họ thực sự vô cùng ái ngại với bản lãnh của nữ nhân kia nhưng đã đến nước này cũng đành phải liều mình mở ra sinh lộ. Lạc Thủy tất nhiên biết đám người này khi bị nàng dồn vào đường cùng sẽ làm ra phản kháng, nàng khẽ hít vào một hơi ánh mắt âm thầm đảo về phía sơn phong nơi Chu Cương Liệt đang ngồi quan sát theo nhất cử nhất động của nàng. “ Phu quân, em nhất định không để chàng thất vọng đâu, chờ xem em biểu diễn nhé.”
Sau câu tự thuật của nàng không hiểu tại sao bầu trời vốn xám xịt lại càng nổi lên từng gợn mây đen dày đặc hơn, không khí cũng trở nên ẩm thấp, gió mạnh thổi quét qua đương trường mang theo hơi nước mờ mịt, đây rõ ràng là thiên địa linh khí nồng đậm mà tụ lại thành giọt. Hồ nước dưới chân Lạc Thủy bỗng chốc mở rộng ra với tốc độ còn nhanh hơn hồng hà vỡ đê chỉ trong vài nhịp thở đã hoàn toàn bao trùm hết khu vực bên trong kết giới biến nơi đây thành một thủy vực đường kính mấy dặm. Đám tu sĩ đang quan khán hốt hoảng vội vã nháo nhào chạy lên các đỉnh núi, bọn họ không biết thứ nước này là gì nên chẳng ai dại dột để nó dính lên người. Đám người Nhan Như Ngọc cảm giác được khí tức xung quanh không thích hợp cũng vội vàng làm ra hành động. Linh tính cho biết nếu không nhanh chóng hạ gục nữ nhân kia thì bọn họ nhất định sẽ có kết cục rất thảm, không thể đứng yên chờ chết dễ dàng như vậy được. Bốn người đồng loạt quay lại, khí tức trên người đề thăng đến tận cùng, thời khắc sinh tử bắt buộc họ phải dùng toàn bộ thực lực. “ Hừ, tiện nhân! Là ngươi ép ta! Tổ Vu Chi Đạo – Đế Giang Kinh!”
Thiết Mộc Tử La luôn là người hung hăng dẫn đầu, nàng ta gầm lên một tiếng, mái tóc chuyển dần sang màu tím, quanh người toả ra từng luồng huyết vụ đỏ thẫm. Cơ bắp toàn thân nàng như căng phồng thêm một vòng, trên cơ thể nổi lên dày đặc những loại văn hoa cổ tự phát ra ánh sáng vàng. Khí tức của nàng ta cũng theo đó đề thăng từ Chân Tiên trung kì lên đến hậu kì đỉnh phong. “ Tiện nhân! Đi chết!”
Hai mắt của vị tộc trưởng Khuyển Nhung này đã chuyển sang màu đỏ, trán nổi gân xanh như hung thần ác sát lao đến vung ra một quyền chính diện vào mặt đối thủ. Lạc Thủy hơi nhíu mày bất ngờ vì thủ đoạn tăng cường tu vi của đối phương nhưng vẫn bình tĩnh làm ra ứng đối, chỉ thấy nàng khẽ huơ ngón tay vẽ một vòng tròn trước mặt, không gian thoáng gợn sóng, một tầng khiên chắn bằng nước đã được hình thành đúng lúc Thiết Mộc Tử La cũng vừa đánh tới. “ Oành.... cháttt...”
Thanh âm va chạm vang lên, không gian chấn động rung chuyển, vị trí hai đòn tiếp xúc đã xuất hiện vết nứt vỡ chằn chịt. Lạc Thủy bị dư lực đẩy lùi trượt một đường dài về phía sau mấy mươi thước. Nàng nhanh chóng ổn định thân thể, nhưng khi vừa ngẩng đầu lên đã thấy quyền đầu to như khối thép của đối phương tiến tới tiếp tục dí sát đầu mình. Nhưng nàng cũng không chút hốt hoảng điềm tĩnh nâng bàn tay đang lưu chuyển thủy thuộc tính gạt nhẹ nắm đấm sang một bên khiến đòn thế đi chệch hướng. Thiết Mộc Tử La mất đà lao thẳng vào tảng đá lớn gần đó khiến nó vỡ nát thành bụi cám. Khán giả đang xem đều đồng loạt ồ lên, nắm đấm đó phải mang sức mạnh khủng khiếp cỡ nào mới có thể dễ dàng chấn nát hòn đá lớn như ngôi nhà kia, nếu để nó rơi vào người chẳng phải một quyền liền sẽ nghiền nát nạn nhân thành bánh thịt. Không dừng lại ở đó, nữ nhân man tộc kia giống như một đầu dã thú hoang dại đang trong cơn say máu điên cuồng, nàng ta từ trong đống đá vụn phóng ra tiếp tục nhắm về phía Lạc Thủy, quyền đầu giáng xuống như mưa. Mỗi cú đấm đều mang uy lực khai sơn phá thạch muốn trấn sát đối thủ. Lạc Thủy lông mày hơi nhăn lại, hai bàn tay nàng lưu chuyển thủy thuộc tính tạo thành khí xoáy không chút yếu thế đôi công với Thiết Mộc Tử La. Mỗi cú đấm của nữ nhân điên kia đều bị nàng khéo léo dùng xảo lực gạt đi hết uy lực. Thiết Mộc Tử La dù ra đòn như mưa nhưng hoàn toàn giống như đấm vào bông gòn không gây được chút thương tổn nào. “ Hửm? Tổ Vu Chi Đạo? Không lẽ nữ nhân đó là dòng dõi của Vu Tộc năm xưa còn sót lại hay sao?” Chu Cương Liệt hứng thú chứng kiến một màn đọ sức này lầm bầm hỏi. “ Ân, cô gái lực sĩ đó đúng là có mang trong mình một tia huyết mạch của Vu Tộc, dù chỉ là hỗn tạp nhưng vẫn đủ để tái hiện lại một góc vinh quang năm đó của tổ tiên. Nàng ta còn dựa vào huyết mạch này lập đạo, khi thi triển đạo pháp thì tu vi và cả thể phách đều tăng tiến vượt bậc, thậm chí còn tạm thời lĩnh hội được cả Chiến Thế. Bởi vậy mới không biết sợ hãi càng đánh càng hăng.”
Yêu Dục xuất hiện ôn tồn giải đáp thắc mắc. Chu Cương Liệt khẽ gật đầu, các gia tộc này truyền thừa vô vàn năm tháng nội tình chắc chắn không cạn. Nhưng hắn cũng không lo lắng lắm, với chiến lực của Lạc Thủy hiện tại dù đám người kia có bao nhiêu bài tẩy cũng vô dụng. Nhân lúc Thiết Mộc Tử La đang dây dưa với đối thủ, Nhan Như Ngọc cùng hai người còn lại cũng lập tức không bỏ lỡ thời cơ. “ Tà Nhãn khai mở! Bá Đao Chi Đạo – Nhật Nguyệt Đồng Minh!!!”
Độc Mục Hiệu Uý lao lên trước, lớp mặt nạ thiết ôm kín nửa khuôn mặt được hắn kéo xuống lộ ra chân diện mục thực sự. Khuôn mặt dữ tợn với vết sẹo cắt ngang, đặc biệt là con mắt phải vô cùng kì dị, con ngươi ánh lên sắc bạc trong khi phần củng mạc ( tròng trắng) thì lại đen ngòm. Khoé mắt hắn bốc lên từng đợi khí vụ hắc bạch như sương khói. Theo tiếng quát của hắn, từ trong con mắt phải lập tức phát ra hai luồng sáng trắng đen đan xen chiếu rọi lên bầu trời tạo thành huyễn tượng như nhật thực toàn phần. Thiên địa thoáng chốc tối om, mặt trăng dần dần che lấp đi ánh sáng mặt trời, màn đêm bao trùm mọi thứ. Khi thái dương đã hoàn toàn bị khuất mờ, một cỗ năng lượng cuồng bạo từ trong dị tượng thoát ra sau đó ngưng tụ lên thân thể cùng lưỡi đao của Độc Mục Hiệu Uý. Khí tức của hắn theo đó bỗng chốc tăng mạnh lên đến Chân Tiên hậu kỳ, hắn gầm lên một cách thư sướng, khoé môi treo một nụ cười tàn độc khát máu xách đao lao đến gia nhập chiến cuộc. “ Thiên Tiễn Chi Đạo – Xạ Nhật Thần Cung!”
Lệ Nhiễm Sương lần nữa kéo căng dây cung hoàng kim, sau lưng nàng ta bỗng nhiên xuất hiện một tôn đại điểu khổng lồ có ba chân cùng bộ lông rực cháy, tuy chỉ là hình chiếu nhưng nhiệt lượng do nó toả ra lại rất chân thật khiến băng tuyết trên núi cũng phải tan chảy. Nhiều người ở đây có chút am hiểu liền biết lai lịch của con chim to lớn kia, Tam Túc Kim Ô, đây chính là hiện thân của Thái Dương. Nghe nói mặt trời trên cao kia cũng là do một đầu Kim Ô hoá thành. “ Tiện nhân đã không để chúng ta rời đi vậy thì đừng trách, để mạng lại đi!”
Mĩ phụ nhân cắn môi cay nghiệt buông dây cung, hư ảnh Kim Ô mang theo hoả chủng nóng rực toàn bộ dung nhập vào mũi tiễn phóng tới với tốc độ như sao xẹt. “ Kiếm Thần Chi Đạo – Dĩ Thân Vi Kiếm, Cửu Tầng Kiếm Thế!!!”
Nhan Như Ngọc cũng đã dùng đến đạo pháp, khoảnh khắc đó người xem đều có cảm tưởng nàng đã hoàn toàn hoà nhập khí tức vào trong Vong Tình Kiếm, nhân kiếm hợp nhất tuy hai mà một. Từ trên người nàng toát ra một cỗ hơi thở sắc bén làm ai nhìn cũng đều vô thức sinh ra úy kị muốn tránh xa. Xung quanh thân nàng kiếm khí sinh sôi vô tận bắt đầu xoay tròn tạo thành từng tầng Kiếm Thế chất chồng lên nhau. Chín tầng kiếm thế cứ như vậy định hình, tầng sau lại có uy bức cùng áp lực gấp đôi tầng trước. Nhan Như Ngọc đem toàn bộ chín tầng Kiếm Thế tập trung khoá chặt lấy Lạc Thủy, nàng ta cũng theo đó lao tới gia nhập đoàn chiến. Tràng cảnh đang diễn ra làm người xem đều nín thở hồi hộp, bốn vị Chân Tiên dùng tới tiên thuật đại đạo vây công lấy một Chân Tiên khác. Khỏi cần nói cũng biết tình thế thập phần hung hiểm cho phe ít người như thế nào. Ba kẻ cận thân đối chiến phối hợp nhịp nhàng từng chiêu từng thức đều nhắm vào yếu hại muốn nhanh chóng trấn áp đối thủ, một người khác đứng phía sau với cung tiễn trong tay sẵn sàng tập kích bất cứ lúc nào. Mọi người đều nhận định đây là kết cục thập tử vô sinh, dù vị thần nữ kia có bản lĩnh đến đâu đi nữa nhưng mãnh hổ nan địch quần hồ, nếu không có bài tẩy nào khác e là nàng không thể chống đỡ được bao lâu.