Chương 679: Lực áp quần phương
Chương 679: Lực áp quần phương
“ Lạc Thủy...”
Đãng Hồng Trần vẫn không thể tránh khỏi bất an lo lắng, đối phương đã dùng toàn lực để đối phó, Lạc Thủy dù mạnh mẽ bá đạo nhưng bị địch nhân đánh hội đồng như thế liệu nàng có đủ sức chống đỡ hay không? Khi nhìn qua bắt gặp vẻ mặt tươi cười chẳng chút lo âu nào của Tần Mộ Uyển và Vương Nhã Khuê thì nàng hơi nhíu mày, hai muội tử vô tư lự như thế không lẽ thực sự Lạc Thủy có bản lĩnh phá cục? Và quả đúng như vậy, trái ngược lại hết với mọi suy đoán của đám đông, Lạc Thủy dù đang bị địch nhân vây ráp không còn kẻ hở để thoát thân nhưng nàng vẫn một bộ phong thái tự tin điềm tĩnh đến đáng sợ. Xung quanh nàng kiếm khí, đao ảnh, quyền phong cùng quang tiễn bủa vây, từng loại tiên lực xé toạc không gian mang theo sát phạt chi ý nồng đậm, sân đấu rung chuyển, thiên địa đảo điên, dị tượng rợp trời như một hồi tận thế hàng lâm. Chân Lạc Thủy đạp trên mặt hồ nước, hai tay vũ động chưởng ấn liên tiếp gạt bỏ thế công của địch nhân, vờn quanh cơ thể nàng là từng tầng hộ thân cương khí hình thành từ thủy thuộc tính như những mặt gương trong suốt nhưng vững chắc hơn cả kim cương. Bao nhiêu đòn đánh như vũ bão ập tới đều không thể làm nàng xuất hiện chút biểu cảm nao núng nào, chỉ dùng đôi tay trần thon thả đánh bật hết kiếm đao quyền đầu, những lớp lá chắn xung quanh giúp nàng cản lại cung tiễn của Lệ Nhiễm Sương công kích từ xa. “ Thân hoà vào dòng nước, lấy nhu chế cương, lấy tĩnh khắc động, Lạc Thủy chỉ cần dựa vào đạo lý này liền có thể đứng ở thế bất bại. Những kẻ kia càng dùng sức mạnh lại càng tự mình chịu thiệt mà thôi.”
Chu Cương Liệt vừa ngồi xem chiến vừa bình phẩm giải đáp thắc mắc cho mấy nữ bên cạnh. Lạc Thủy sở hữu thể chất đặc biệt, bản thân nàng dung hoà làm một với thủy thuộc tính, nàng chính là ao hồ, sông suối, trường giang, đại hải. Trừ phi có cường giả hơn cấp lại sở hữu linh căn khắc chế thủy thuộc tính thì nàng mới chịu thiệt. Đám người Nhan Như Ngọc chưa đủ cân lượng có dùng bao nhiêu đạo pháp đi nữa lên người nàng cũng đều như đá chìm xuống bể chẳng gây ra chút thương tổn nào. “ Chết tiệt, tiện nhân này sao lại khó nhằn như vậy? Đã dùng đến đạo pháp vẫn không thể làm gì được, không lẽ ả ta che giấu thực lực hay sao?”
Lệ Nhiễm Sương cắn môi làu bàu, vì sử dụng quá nhiều tiên lực để xạ tiễn nên hiện tại sắc mặt nàng ta đã có chút tái nhợt, đan điền sắp cạn kiệt rồi. Không chỉ mĩ phụ nhân, cả Thiết Mộc Tử La và Độc Mục Hiệu Uý cũng đều gặp tình trạng tương tự, dù là Chân Tiên nhưng để duy trì pháp thuật đại đạo cũng phải trả giá không hề nhỏ, năng lượng trong thân thể đều gần như đã dốc cạn rồi. Nhan Như Ngọc tuy không biểu hiện ra mặt nhưng hơi thở cũng có vài phần gấp gáp. Một lần nữa cả bốn người đều nảy sinh thoái ý, nhưng đường lui đã bị kết giới chặn đứng, họ dù muốn dù không cũng phải tiếp tục liều mình. “ Hừ, thật chán chết, sâu kiến mãi mãi là sâu kiến dù có dùng đạo pháp cũng không chạm vào được một sợi lông của ta. Không thèm lằng nhằng mất thời gian với các ngươi nữa. Khuất phục đi!”
Lạc Thủy vừa nói xong không để bốn người kịp phản ứng, từ trong cơ thể nàng lập tức bộc phát một cỗ khí thế mãnh liệt, uy áp nặng nề khiến động tác của đám người Nhan Như Ngọc khựng lại, cùng lúc này, trong tay nàng không biết từ bao giờ đã tích tụ một khoả cầu năng lượng thủy thuộc tính ném ra. “ Không ổn! Nhanh tránh ra!” Nhan Như Ngọc vẫn tinh mắt nhất, nàng lập tức dừng lại thế công đạp không lộn người về phía sau, nhưng không phải ai cũng đủ nhanh nhạy như nàng ta. Thiết Mộc Tử La và Độc Mục Hiệu Uý vốn đang đánh đến hăng máu nhất thời lu mờ đầu óc không kịp phản ứng thì khoả cầu nước đã bay đến trước mặt. “ Đùnggg.... oanhhhh.....”
Một tiếng nổ rền vang rền chấn động cả vùng không gian, sóng xung kích quét ngang làm chúng tu sĩ ai nấy chật vật loạng choạng té ngã. Chứng kiến thực lực khủng bố của nàng làm toàn bộ người có mặt đều cảm thán không thôi. Cuộc chiến hôm nay gần như đã nghiêng hết về một phía rồi. Sương khói dần tan đi để lộ tràng cảnh bên trong, chỉ thấy Lạc Thủy vẫn một phong thái ung dung đứng thẳng, ánh mắt mang theo vẻ khinh miệt xem thường. Nàng như một vị nữ vương ngạo nghễ kiêu sa đứng ở vị trí cao nhất liếc xuống đám địch nhân không khác gì nhìn sâu kiến. Ở đối diện, Độc Mục Hiệu Uý quỳ xuống một gối, sắc mặt lúc xanh lúc tím đau đớn đến vặn vẹo, đại đao vốn là bản mệnh pháp khí của hắn đã vỡ thành mảnh vụn, cơ thể dưới sức công phá của thủy cầu trọng thương thảm hại, một cánh tay hoàn toàn biến mất, ngực bụng nổ nát lộ cả xương cùng nội tạng. So với đồng bạn thì Thiết Mộc Tử La có vẻ lành lặn hơn, dù sao nàng ta cũng đang dùng đạo pháp của Vu Tộc tạm thời nâng cao sức mạnh thể phách nên cũng miễn cưỡng hứng chịu được đòn đó. Tuy nhiên dù có nhục thể cứng rắn nhưng y phục lại không thể bền như thế. Vụ nổ vừa rồi không biết vô tình hay cố ý đã khiến toàn bộ váy áo da thú cùng trang sức trên người Thiết Mộc Tử La nát bươm thành vải vụn rơi đầy đất. Nàng ta vốn ăn mặc đã rất mát mẻ hiện tại càng là trực tiếp loã lồ không mảnh vải che thân làm đám khán giả nam nhìn mà nuốt xuống từng ngụm nước bọt thèm thuồng. Thân thể cao lớn với những khối cơ bắp rắn rỏi mà đến cả nam nhân cũng xấu hổ không bằng, mái tóc đỏ rực như lửa xoã tung hơi rối càng tạo cảm giác hoang dại mê người. Làn da nâu chắc khoẻ đầy gợi cảm giờ đây loang lổ bụi đất và những vết thương rỉ máu khiến người ta nhìn mà xót xa. Tuy hình thể của nàng có vẻ vạm vỡ nhưng những đường cong lại vô cùng uyển chuyển không chút thô kệch nào. Vòng một căng phồng đầy tính đàn hồi với hai bầu sữa tròn trịa lớn như quả dưa hấu cỡ đại, tuy thế nhưng chúng không hề xệ chút nào ngạo nghễ vểnh cao, quầng vú khá rộng với cái núm màu đỏ đậm nhô lên làm người ta chỉ khao khát một lần ngậm lấy mà nút. Bờ eo săn chắc thon gọn với những đường cong rõ ràng, múi bụng đều tăm tắp. Cặp mông mập nảy nở thập phần nhục cảm uyển chuyển. Đôi chân dài khoẻ khoắn cùng cặp đùi trơn bóng khiến bao nhiêu nam nhân nguyện ý bị nàng kẹp lấy dù chết cũng cam lòng. Đặc biệt nhất vẫn là nơi tư mật động lòng người kia, vì vừa gánh chịu sát thương nên nàng vẫn đang trong tư thế ngã nằm đau đớn chưa phát hiện tình huống xấu hổ của mình. Mật huyệt cũng theo đó triển lãm hết trước mắt bao nhiêu người. Gò mu núc ních thịt căng phồng bị một mảnh rừng đỏ hung rậm rạp che phủ, lông mu cứ vậy kéo dài tới tận cúc hoa phía sau. Mép môi mật đầy đặn sung huyết rất tốt co giãn, bên trong là mép lồn nhỏ màu đỏ như máu mềm mại hơi khẽ mở để lộ cái miệng âm đạo trơn bóng ươn ướt. Phía trên một chút là niệu đạo se khít đóng chặt cùng hột le đỏ au lớn bằng ngón út nhô ra bên ngoài. Nếu nhìn kĩ còn có thể thấy được kế bên mép thịt kia một nốt ruồi son như tô điểm cho toà kì quan thiên nhiên thêm phần cuốn hút. Khỏi phải nói đám đông nam nhân có mặt hiện tại phấn khích tới cỡ nào. Hàng vạn ánh mắt săm soi như dán chặt vào những bộ vị thầm kín kia, tiếng hít thở ồ ồ thậm chí có kẻ còn chảy cả nước dãi, dưới quần cộm lên một cái lều cao. Bọn họ không phải lần đầu thấy qua nữ tử cởi truồng khoe hàng nhưng Thiết Mộc Tử La lại là một tư vị vô cùng đặc biệt. Nàng là người man tộc, vóc dáng bạo mãn kia mang phong thái hoàn toàn khác biệt so với nữ nhân trung thổ mảnh mai bình thường. Giống như một đầu báo cái kiệt ngạo hung hãn khó thuần làm kích thích khao khát chinh phục trong lòng các nam nhân. Hơn thế nữa chính là thân phận cấm kị của nàng, tộc trưởng của một bộ tộc ẩn thế Tiên giai, địa vị tôn quý cao cao tại thượng siêu việt thế tục. Bọn họ một đám tiểu tu sĩ phàm giai hôm nay lại được nhìn ngắm thoả thích một nữ cường giả khoả thân trần trụi. Xem xét tường tận đến những nơi tư mật nhất, biết được vú nàng lớn ra sao, mông đít mẩy thế nào, lông mu rậm hay thưa, cả hình dáng mồng đốc, âm đạo có bao nhiêu ướt át tất cả đều nhìn thật rõ ràng. Có vài kẻ còn cả gan đem pháp bảo lưu ảnh ra ghi lại hết cảnh xuân. Bọn họ sau này bước chân vào giang hồ có thể xem như một thành tựu khoáng cổ tuyệt kim để khoe khoang lấy tiếng. Đâu phải ai cũng có được kì ngộ chứng kiến một vị tiên nhân banh háng khoe lồn cơ chứ. Thiết Mộc Tử La sau một phen choáng váng thì cũng đã lấy lại tinh thần lồm cồm bò dậy, thần thức của Chân Tiên vô cùng nhạy cảm, nàng ta lập tức cảm giác được vô vàn ánh nhìn kì lạ săm soi chằm chằm vào mình. “ A! Ngươi.... các ngươi... mau cất ngay mắt chó! Có tin hay không hôm nay ta liền huyết tẩy hết toàn bộ?”
Cuối cùng thì vị nữ cường nhân man tộc này cũng nhận ra tình huống xấu hổ của bản thân, khuôn mặt nàng đỏ bừng vội vã lấy một tấm áo choàng dày từ không gian trữ vật khoác lên che kín hết thân thể mạn điệu. Nàng vừa tức vừa hoảng hướng về đám đông quát tháo đe doạ, mấy tiểu tu sĩ kia cũng sợ hãi không dám nhìn ngang ngó dọc nữa, dù sao họ cũng xem no mắt thậm chí còn ghi hình lại rồi.