Chương 682: Tàn sát
Chương 682: Tàn sát
Đứng trước hàng vạn cặp mắt đang chăm chú quét trên thân thể trần trụi của mình Lạc Thủy vẫn mang một bộ biểu cảm dửng dưng không chút xấu hổ thậm chỉ còn cố bày ra tư thế ngực tấn công mông phòng thủ thể hiện đường cong gợi cảm chết người làm đám đông nam nhân nhìn đến suýt rớt cả con ngươi. Đôi bàn chân trần giẫm nhẹ xuống mặt hồ tạo ra một đợt sóng gợn lăn tăn, nàng từ từ bay lên đứng giữa thiên không, sau lưng xuất hiện một vòng thần quang toả ra từng luồng ánh sáng thủy linh xanh nhạt tràn đầy thần vận. Dưới chân nàng mặt hồ dâm thủy nổi lên từng cột sóng, những dòng nước trong suốt xoay chuyển bốc hơi thành từng luồng thủy khí uốn lượn nhẹ nhàng. Thủy khí ấy ngưng tụ thành một bộ váy liền thân trong suốt ôm sát lấy cơ thể nàng. Hàng vạn người xung quanh đều hướng ánh mắt ngưỡng vọng nhìn lấy vị nữ tử như thần minh đó, ánh mắt họ đắm đuối si mê tôn kính như đang chiêm bái một vị thần nữ tối cao. Nhan sắc như tiên thiên, thần vận toả ra bao phủ toàn trường, khí chất đứng trên chúng sinh, cơ thể hoàn mỹ với những đường nét gợi cảm rõ ràng thu hút mọi ánh nhìn. Bộ váy áo thủy khí kia hoàn toàn không có tác dụng che đậy thân thể ngược lại còn giúp tôn lên dáng hình mạn điệu nóng bỏng của nàng, mang cho người xem cảm giác say đắm phiêu bồng. Hai vú cao ngất với nhũ hoa săn cứng làm điểm nhấn, mông mập phổng phao đầy đặn những thịt là thịt, gò mu căng phồng tràn đầy nhục cảm. Tất cả tạo nên một bức tranh nữ thần sống động vừa quyến rũ động lòng người vừa thanh cao thoát tục mang đậm khí chất cao quý siêu phàm. Ngay cả Đãng Hồng Trần đang ở phía sau cũng nhìn đến ngây ngốc. Nàng nhất thời vẫn chưa thể tin được đây lại là Lạc Thủy mà mình quen biết cách đây hơn trăm năm. Theo ấn tượng chung của tất cả mọi người Lạc Thủy vốn rất hiền lành trầm tính và có phần xa cách. Nàng luôn một mực đứng phía sau lưng Chu Cương Liệt ngoan ngoãn nhu thuận như một thị nữ. Khi chúng nữ cùng nhau mở tiệc thác loạn tập thể thì nàng cũng có tham gia nhưng lại khá thụ động dễ xấu hổ. Vậy mà hôm nay sau bao nhiêu năm xa cách Lạc Thủy lại xuất hiện trước thế nhân với một bộ dáng lột xác ngoạn mục, không những chiến lực áp chế toàn trường mà tính cách cũng có sự chuyển biến rõ rệt, phong thái nữ vương tràn đầy tự tin táo bạo không ngại ngần ăn vận gợi cảm khoe da thịt thậm chí trần trụi phô bày hết nơi kín đáo nhất. Đãng Hồng Trần bắt đầu xuất hiện những suy nghĩ sâu xa, là do Lạc Thủy thành tiên nên thay đổi tính tình trở nên phóng khoáng bạo dạn hơn, hay là Chu lang thích nữ nhân như thế này nên mới xây dựng hình tượng cho muội ấy trở nên như vậy? Nếu... nếu Chu lang cũng muốn mình thay đổi, vậy thì mình có nên nghe theo hay không? Đãng Hồng Trần cắn môi e dè nghĩ tới cảnh tượng mình đứng trước hàng vạn con người xa lạ đang hô hào cỗ vũ mà từ từ trút bỏ hết xiêm y khoe trọn vẹn cơ thể trần truồng ra. Rồi sau đó thản nhiên không chút e thẹn để cho đám nam nhân như sói đói đó đưa những ánh mắt tục tằn dâm ô nhìn ngắm bình phẩm về thân hình mình. Chỉ mới tưởng tượng thôi mà đã khiến nàng bất giác khép chặt đùi hơn, hai má ửng hồng cả người nóng ran vì xấu hổ. Nàng lắc đầu nguầy nguậy cố xua tan đi hình ảnh dâm mĩ đó. Bình thường Đãng Hồng Trần cũng đã nhiều lần tự mình chơi trò tình thú thậm chí khoả thân đi dạo khắp nơi nhưng đó vẫn là làm trong lén lút. Còn công khai bạch nhật tuyên dâm như thế nàng quả thực không dám nghĩ. Nhưng... nếu Chu lang thích, vậy thì mình cũng sẽ cố gắng, không thể để thua kém tỷ muội được. Trong vô thức, điểm dâm dục trên đầu nàng vốn đã nằm yên ở 80 hơn trăm năm lại bắt đầu tăng lên đến 85 trị số. Lạc Thủy tất nhiên không biết vì mình thể hiện một màn khoe thân phô trương lộng lẫy này mà đã vô tình tác động lên tâm tính của vị tỷ muội chung chồng kia. Nàng đứng giữa thiên không đưa ánh mắt vô cảm nhìn về phía địch nhân đang co cụm phòng thủ, đôi tay với những ngón ngọc thon dài nâng lên, một dòng thủy lưu từ dưới bên dưới hồ theo đó bay lên như một tấm lụa tiên thướt tha uốn lượn. “ Tùy Phong Khởi Vũ, Nhược Lạc Tựa Tinh Hà!”
Sau câu nói của nàng, dị tượng thiên địa giống như đồng loạt hô ứng, từng cơn gió mạnh thổi dồn dập khiến cây cối nghiêng ngã, trên bầu trời sấm vang chớp giật đì đùng, từ tầng mây đen giăng kín kia bắt đầu rơi xuống những giọt mưa đầu tiên sau đó càng lúc lại càng lớn hơn. Cơn mưa lớn giữa trời đông rét lạnh làm cho tất cả mọi người đều cảm giác hàn ý lan toả khắp cơ thể, trong lòng bốn người Nhan Như Ngọc lan tràn một cỗ bất an không yên, cơn mưa này chắc chắn không phải tầm thường, bọn họ lập tức mở ra cương khí hộ thể, tế cả pháp bảo phòng ngự để nước mưa không lây dính lên người. Đám lão tổ gia tộc đi theo phía sau cùng mấy trăm đệ tử của Vô Lượng Kiếm Các cũng lao nhao bố trí thủ đoạn bảo hộ. Đám đông khán giả đã dần tụ tập lại một chỗ xa xa quan sát, may mắn là cơn mưa như trút nước này chỉ nhắm vào đám người địch nhân, nơi bọn họ đứng tuy vẫn nằm trong kết giới nhưng không hề có mưa. Điều này chứng tỏ vị thần nữ kia vẫn rất sáng suốt phân định rõ địch ta không hề muốn gây tổn hại cho người vô tội. Ai nấy đều hướng về nàng bằng ánh mắt cung kính ngưỡng vọng nhất, có thể tùy ý điều khiển thiên địa dị tượng hô phong hoán vũ, đây rõ ràng là thủ đoạn của thần tiên a, trong mắt họ Lạc Thủy đã hoàn toàn trùng khớp hình tượng với một vị thần nữ chính hiệu. “ Chết tiệt, nữ nhân đó rốt cuộc muốn làm gì? Cơn mưa này nhìn thì rất kì lạ nhưng ta lại hoàn toàn không cảm nhận được chút sát thương nào cả, không lẽ ả ta đang cố tình làm màu để chúng ta mất mặt lần nữa?”
Độc Mục Hiệu Uý vừa nốc vào đan dược cố gắng trị thương vừa lầm bầm nghi hoặc, cả Lệ Nhiễm Sương và Thiết Mộc Tử La bên cạnh cũng nhíu mày khó hiểu tương tự. “ Chớ có khinh địch, từ đầu đến giờ chúng ta đã ăn bao nhiêu trái đắng rồi, thủ đoạn của cô ta không hề tầm thường, các ngươi tự mình cẩn thận đi.”
Nhan Như Ngọc tay vẫn nắm chặt chuôi kiếm đăm đăm quan sát nhất cử nhất động của Lạc Thủy, ánh mắt mang theo cố kị không dám có chút lơ là. “ Xì...xèo .... xèo....”
Như đáp lại những nghi vấn của bọn họ, một loạt thanh âm kì lạ bỗng chốc phát ra ở phía sau kèm theo đó là tiếng hô vang thất thanh của đám kiếm tu đệ tử Vô Lượng Kiếm Các. “ Không tốt, nước mưa lại xuyên qua cả chân khí hộ thể của ta! Aaa.... các chủ... kiếm tiên... cứu mạng aaa....”
“ Không... ặc... hộc... nước này có độc....aaa....”
“ Cứu ta... cứu ta, ta không muốn chết... các chủ... kiếm tiên... các người ở đâu....”
“ Á... không... xin thần nữ tha mạng a... tất cả là do bọn họ... không phải lỗi của chúng ta mà.... ặc... hộc....”
“ Xong rồi... Vô Lượng Kiếm Các, ta hận aaa....”
Hàng loạt thanh âm kêu gào la hét khóc lóc thảm thiết văng vẳng như xé tan cả màn mưa làm những người quan sát ở xa tê dại cả da đầu. Thứ nước mưa tưởng chừng vô hại kia không ngờ lại còn mang theo kịch độc có thể ăn mòn thẩm thấu vào trong hộ thân cương khí. Khi vừa chạm vào da thịt liền phá vỡ động mạch theo máu lưu chuyển khắp cơ thể khiến nạn nhân phút chốc lập tức trúng phải kịch độc. Thứ độc này tác dụng vô cùng chóng vánh sẽ lây lan ăn mòn hết từ gân cốt tạng phủ da thịt cho đến khi nạn nhân hoàn toàn phân hủy thành một bãi bùn nhão, chết đến không thể nào chết hơn. Những đệ tử này phần lớn có tu vi từ Kim Đan đến Nguyên Anh, cả một vài chấp sự cảnh giới Hoá Thần cũng chỉ chống đỡ thêm vài giây rồi cũng cùng chung số phận với những người khác, ở trước lực lượng tiên thuật bọn họ không có chút cơ hội giãy dụa nào. Tiếng kêu la cầu cứu đầy đau thương cùng tuyệt vọng kéo dài khoảng một khắc đồng hồ rồi ngưng bặt, nơi bọn họ đứng khi nãy chỉ còn lại những bãi máu thịt bầy nhầy sau đó cũng bị cơn mưa cuốn trôi. Tại chỗ lúc này chỉ còn lại Trịnh Viễn Đông cùng với ba vị trưởng lão Địa Tiên cảnh khác và đám gia tộc xu nịnh kia mà thôi. Bọn họ tận mắt chứng kiến chúng đệ tử từng người ngã xuống nhưng cũng chỉ đành bất lực, bản thân mình sống chết còn lo chưa xong thì làm sao lo cho mấy cái môn đồ yếu nhược kia được. Cũng còn may hình như cơn mưa này chỉ đủ gây tổn thương cho tu sĩ Hoá Thần cảnh trở xuống, bọn họ vẫn an toàn. Đám khán giả ở xa quan khán cũng chỉ biết âm thầm mặc niệm, hôm nay quả thực là một tràng thảm sát máu tanh, trước sau đã chết đến mấy mươi vạn nhân mạng rồi. Vị thần nữ phong hoa tuyệt đại vũ mị khuynh thành kia nhìn thì xinh đẹp phóng khoáng nhưng khi hạ thủ lại cực kì tàn độc không chút dung tình dù cho đối phương có là vài con kiến hối phàm giai. Đúng như nàng từng tuyên bố, đã là địch nhân đến đây có ý đồ huyết tẩy Tuyết Liên Cung thì đều không thể thoát khỏi kết cục nhận lãnh cái chết đau đớn tàn khốc nhất.