Chương 696: Tiết lộ lai lịch
Chương 696: Tiết lộ lai lịch
Lệ Nhiễm Sương hoảng hốt thét lớn, sắc mặt nàng trắng bệch, hai hàng nước mắt lại lần nữa chảy dài vì nghẹn khuất, thân thể kịch liệt quẩy đạp muốn tránh thoát khỏi vòng tay vững chãi của gã nam nhân xa lạ. Nhưng đôi cánh tay với cơ bắp chắc nịch kia giống như gọng kìm ôm chặt lấy nàng, dù mĩ phụ nhân có cố gắng vùng vẫy chống cự cỡ nào cũng không thể thoát được lại còn bị hắn khư khư ghì chặt hơn, bộ ngực no đủ ép sát đến nỗi hai người có thể cảm nhận rõ nhịp tim của nhau. “ Ngươi làm gì... a.... họ Chu, mau buông tay, hức....” Lệ Nhiễm Sương sợ hãi hô to ráng sức giãy dụa nhưng càng làm thế thì cặp nhũ hoa tròn căng kia lại càng cọ xát vào ngực đối phương nhiều hơn. “ Hề hề, Lệ nương tử, nàng thực thơm a, đừng cố chống cự vô ích nữa, có ta ở đây nàng sẽ không có cơ hội tự sát đâu, vui vẻ chấp nhận trở thành người phụ nữ của ta đi.”
Chu Cương Liệt thể hiện đủ biểu hiện của một tên dâm tặc đích thực, đôi tay càng ra sức bóp lấy mông đít núc ních thịt của Lệ Nhiễm Sương mạnh bạo hơn, hắn gần như dán sát vào khuôn mặt tinh xảo của nàng, lại kề miệng tới thổi một hơi vào vành tai làm mĩ phụ nhân xấu hổ giận dữ đến sắp bốc khói. “ Còn lâu... ta có chết cũng không thành toàn cho tên cặn bã nhà ngươi đâu... thả ra, Thiết Mộc tộc trưởng, mau cứu ta... a....”
Nàng lắc đầu nguầy nguậy kêu gào trong bất lực khi Chu Cương Liệt lần nữa hôn lên cổ mình, đôi mắt đẫm lệ tức tưởi nhìn qua đồng bọn cầu cứu. Thiết Mộc Tử La thì sớm đã giống như tránh rắn rết mà lùi xa trăm thước, nàng vẫn còn đang rất hoang mang về bản lĩnh của vị nam nhân họ chu này. Chỉ trong vòng tích tắc có thể áp sát ngăn cản Lệ Nhiễm Sương tự sát lại còn thừa thời gian giở trò dâm dê, đây là tốc độ kinh khủng đến cỡ nào cơ chứ. Nàng ta tất nhiên không thể ngờ tới Chu Cương Liệt là dùng pháp thuật ngưng đọng thời gian. Càng lúc Thiết Mộc Tử La càng cảm giác được đối phương cao thâm khó dò, các nàng dẫu có phản kháng đi nữa cũng là thừa thải. Thấy đồng minh chỉ đứng ở xa xa không chịu tương cứu Lệ Nhiễm Sương càng bấn loạn hơn, nàng có thể cảm nhận rõ ràng thân thể đang kề sát vào mình toả ra một cỗ hơi thở nam tính mãnh liệt. Lệ Nhiễm Sương hô hấp càng lúc càng dồn dập, nước da vốn trắng trẻo hiện tại đã nhuộm một tầng hồng phấn. Chu Cương Liệt vẫn không quan tâm mặc cho nàng kêu gào mắng chửi mà tự mình thưởng thức tư vị phụ nhân thành thục, bàn tay to không ngừng loạn động hết bóp mông lại sờ lên vòng eo thịt mềm hơi ngấn mỡ mà véo nhẹ khiến nàng giật nảy. “ Hít... ừm, thật thơm a, Lệ phu nhân, muốn ta thả ra cũng được, hiện tại nàng liền hôn ta một cái ta sẽ lập tức buông tay.”
Chu Cương Liệt kề sát miệng vào vành tai nàng thì thầm khiến Lệ Nhiễm Sương hai má nóng ran. Nghe hắn nói làm tròng mắt nàng hơi co lại, thân thể mềm mại không ngừng vặn vẹo cố tránh thoát, đầu liền tục lắc mạnh. “ Không bao giờ, ngươi nghĩ cũng đừng nghĩ, ta cả đời chỉ hầu hạ duy nhất phu quân Vu Thản Chi, ác đồ ngươi có giỏi thì giết chết ta đi, khi ta đã thành một cái xác lạnh lẽo thì mặc ngươi chà đạp.”
“ Chậc chậc, thế thì còn gì gọi là tình thú nữa. Ở đây là không gian khép kín không ai hay biết, ôm cũng đã ôm rồi, nàng hôn ta thêm một cái cũng đâu có mất mát gì, phu quân nàng làm sao biết được.”
Chu Cương Liệt cười dâm đãng lại thò tay xuống cách một lớp váy dùng sức xoa nắn hai bờ mông nhuyễn mịn. Lệ Nhiễm Sương cảm giác thân thể mình hoàn toàn không có chút sức lực chống đỡ nào chỉ có thể phản kháng yếu ớt. Khí lực của nàng làm sao sánh được với Chu Cương Liệt sức vóc cao lớn huyết khí cương phương, theo từng động tác đụng chạm của hắn thân thể nàng càng lúc càng non mềm tê dại chỉ có thể tựa sát vào mặc hắn làm bậy. “ Hư... ư... k...không.... đừng mà... ta cầu xin ngươi... buông tha cho ta.... hức, huhu... hức....”
Nhìn thấy từng dòng lệ uất nghẹn thấm đẫm đôi gò má kiêu sa, đã là nam nhân khi chứng kiến mĩ nhân khóc như lê hoa đái vũ đều sẽ cảm thương không nỡ tiếp tục làm nàng đau lòng. Nhưng Chu Cương Liệt thì khác, hắn đưa tay vén nhẹ mái tóc hơi tán loạn của nàng sau đó lại ôm ghì lấy chặt hơn, miệng trờ tới hôn khắp mặt mũi nàng, lại lè lưỡi liếm lên khắp dung mạo thưởng thức lấy tư vị mằn mặn của nước mắt giai nhân. “ A! Ngươi.... ngươi hỗn đản... kinh tởm! Mau buông ta ra...”
Lệ Nhiễm Sương cả khuôn mặt đều dính nước bọt bóng loáng, gò má nổi lên một tầng đỏ ửng kịch liệt lắc đầu mếu máo, hành động của đối phương hoàn toàn nằm ngoài dự kiến khiến nàng không thể kháng cự được. Chưa để nàng mắng thêm câu nào, Chu Cương Liệt đã vịn lấy bờ vai kề sát mặt mình tới biểu tình vô cùng nghiêm túc còn có một tia uy áp đe doạ. “ Đừng nháo sự nữa, đã lọt vào tay ta thì nàng chắc chắn sẽ không thể thoát được, nếu nàng ngoan ngoãn chấp nhận hầu hạ khiến ta vui lòng thì muốn gì ta đều đáp ứng. Nhưng nếu còn kháng cự làm ta mất hứng thì có tin hay không ta đem toàn bộ Vu gia đều huyết tẩy hết một lượt? Cả phu quân lẫn mấy đứa con của nàng đều sẽ bị rút lấy hồn phách ngàn năm chịu đau khổ dày vò nơi cửu u minh ngục không thể nhìn thấy ánh mặt trời.”
Lệ Nhiễm Sương vốn vẫn đang vùng vẫy khi nghe lời uy hiếp của hắn liền triệt để ngưng lại hành động, cánh môi run run, lồng ngực chấn động phập phồng vì sợ hãi. “ Ngươi... ngươi nói dối, ngươi không có bản lãnh đó... nếu ngươi dám tới Vu gia nhất định sẽ bị lão tổ của chúng ta tru diệt.”
Nàng dù đang bất an nhưng vẫn cố gắng tỏ ra mạnh mẽ nói cứng. Chu Cương Liệt muốn triệt để hủy diệt chút niềm tin cuối cùng còn sót lại của nàng nên cũng không giấu giếm bổn sự. “ Haha, lão tổ Vu gia? Chỉ là một tên Kim Tiên nho nhỏ còn không xứng để ta đích thân ra tay. Không ngại nói cho nàng biết, dù là toàn bộ đám già nhát chết của các ẩn thế gia tộc cùng nhau hợp lực ta cũng chỉ cần một tát là khiến chúng toàn bộ hình thần đều câu diệt.”
“ Không thể nào... ngươi... ngươi chỉ là đang doạ khiến ta sợ mà thuận theo ý muốn mà thôi, ta không tin.”
Lệ Nhiễm Sương vẻ mặt chán ghét quay ngoắc đi, Thiết Mộc Tử La ở xa xa cũng đang lắng tai nghe ngóng, cô nàng lực điền này rõ ràng là đang cân nhắc thiệt hơn. “ Haha, ẩn thế gia tộc các nàng tuy lánh đời không lộ diện nhưng tin tức vẫn linh thông nhỉ? Vậy nàng có biết đến sự kiện náo loạn ở Tây Hải cách đây hơn một trăm năm về trước hay không?”
Chu Cương Liệt vừa tiếp tục dùng bàn tay heo ăn mặn thoả thuê nắn bóp lấy hai mảnh mông mập vừa thần thần bí bí hỏi. Lệ Nhiễm Sương thoáng sững người nhớ lại sau đó nét mặt giống như nhìn thấy quỷ ngẩng lên nhìn thật kĩ chân diện mạo của đối phương, nàng nhất thời còn không chú ý mông thịt đang bị sờ mó nhào nặn. Thiết Mộc Tử La cũng thoáng rùng mình, dù bọn họ lánh đời ở tận mạc bắc của Bắc Câu Lô Châu nhưng những sự kiện lớn oanh động thiên hạ vẫn có thể nắm bắt rõ. Mà mấy trăm năm trở lại đây từ sau Phong Thần chiến thì biến cố tiên nhân chi chiến ở Tây Hải vẫn là đề tài được chúng tu sĩ bàn luận nhiều nhất. Một kẻ muốn dấy lên thiên hạ đại loạn lật đổ hoàng triều để bản thân chứng đạo lại vô tình dây vào chính thần đang ngao du nhân gian cuối cùng nổ ra tiên nhân chi chiến khiến một vùng biển sôi sục, dị tượng nổi lên, quần tinh loạn động suýt khiến Tây Hải hoàn toàn hủy diệt. Trận chiến đó làm kinh động tới cả Thiên Đình, Tây Hải Long Vương phải tự mình ra mặt trấn tràng. Cuối cùng kẻ suýt gây ra đại kiếp lại ung dung rời khỏi không hề chịu chút trừng phạt trách móc gì. “ Ngươi... không lẽ...” Lệ Nhiễm Sương đã cố gắng trấn tĩnh bản thân nhưng giọng nói vẫn không tự chủ được run run, tâm tình phức tạp nhìn lấy nam nhân đối diện như muốn tìm lời giải đáp. “ Phải, xin trân trọng giới thiệu cho nàng biết, bổn tôn là Tham Lang Tinh Quân hạ phàm, tên đã sớm có mặt trong tiên ban, giữ một tước vị trong danh sách chính thần Thiên Đình. Cũng là kẻ hơn trăm năm trước đã gây dị tượng suýt diệt tuyệt Tây Hải.”
Từng lời từng câu hắn nói như những nhát búa lớn đập vào tam quan của cả Lệ Nhiễm Sương và Thiết Mộc Tử La làm hai nàng bất ngờ đến ngỡ ngàng. Tinh chủ Tham Lang hạ phàm, chính thần có mặt trong tiên ban, không cần xét tới tu vi cao thấp, chỉ nhiêu đó lai lịch cũng đủ sức nặng để đè chết đám gia tộc ẩn thế bọn họ ngàn vạn lần rồi. Chu Cương Liệt rất hài lòng trước biểu hiện thất thố của mĩ phụ nhân, nhân lúc nàng còn đang đắm chìm trong mớ suy nghĩ hỗn loạn hắn lại tiếp tục trờ mặt tới, lần này là trực tiếp môi chiếm lấy môi, bàn tay cũng nâng lên kéo eo nàng về phía mình, bụng hai người gần như đã dán sát vào nhau.