Chương 697: Buông bỏ tự ái
Chương 697: Buông bỏ tự ái
Trong lòng Lệ Nhiễm Sương mang theo trăm mối ngổn ngang, khi biết rõ lai lịch của người mà mình đã đắc tội tâm lý của nàng lo lắng sợ hãi khôn xiết. Dù Vu gia ở trong đám ẩn thế gia tộc cũng có tiếng tăm uy vọng không nhỏ nhưng nếu so với một vị Tinh Chủ đến từ Thiên Đình thì bọn họ giống như chuột thấy mèo chỉ có thể co rúm lại một góc không bao giờ dám có chút ý nghĩ đối đầu. Thân phận của hai bên cách xa nhau một trời một vực, trong khi bọn họ phải trốn tránh ẩn náu trong suốt mấy trăm năm như chó nhà có tang thì đối phương lại vô cùng được Thiên Đình săn đón, thân phận tôn quý đi đến đâu cũng nhận đủ sự kính trọng chiêm bái. Vu gia dám đối địch với nhân vật bậc này chắc chắn chỉ có một kết cục chính là diệt tộc. Thời khắc này Lệ Nhiễm Sương đã hối hận đến cùng cực rồi, nghĩ đến phu quân cùng ba đứa con mà nàng yêu thương nhất, nhớ lại từng khuôn mặt thân quen trong gia tộc. Nàng không còn dám hoài nghi chút nào về những lời mà Chu Cương Liệt đã nói. Rõ ràng hắn đủ khả năng để quét sạch mọi thứ chướng mắt bất kể đó có là viễn cổ thế gia nghìn năm truyền thừa. Vu gia, phu quân, các con và tất cả tộc nhân thực sự gặp nguy rồi, phải làm sao đây? Lệ Nhiễm Sương càng nghĩ càng ân hận đến thắt cả ruột gan, trong đầu xoay chuyển đủ thứ suy nghĩ rối như tơ vò mong tìm ra phương cách để cứu lấy người thân. Nhìn vào cách hành xử tàn nhẫn không chút dung tình đối với địch nhân của Tuyết Liên Cung làm nàng lo lắng đứng ngồi không yên. Bọn họ trở tay liền đồ sát cả vạn nhân mạng, cách thức giết người độc ác, diệt sát đến tận hồn phách không để đối thủ được luân hồi. Gã chủ nhân họ Chu kia càng là tâm địa nhẫn tâm độc đoán đến tột cùng, hắn từng suýt nữa khiến Tây Hải diệt tuyệt, nàng không dám ôm tâm lý cầu may là hắn đang đùa giỡn. Nàng không sợ chết, thậm chí còn cam nguyện lấy tính mạng của mình đổi lấy sự bình yên cho chồng con cùng toàn bộ Vu gia. Mà để tên sát tinh này không diệt tộc thì chỉ có một cách duy nhất chính là chấp nhận phục tùng theo ý hắn.... Lúc này suy nghĩ của Lệ Nhiễm Sương mới quay về thực tại, nàng tròn xoe mắt kinh ngạc nhìn khuôn mặt của người đàn ông mà mình căm hận đang áp sát, môi hai người khoá chặt, đến hàm răng trắng ngà cũng bị cạy mở để hắn luồn đầu lưỡi thô ráp vào mà chơi trò đuổi bắt với chiếc lưỡi đinh hương nhỏ nhắn ướt át của nàng. “ Ngô ân !?!... ưm.... um.... ưm.....”
Cảm thụ được trong miệng mình truyền đến từng đợt hương vị thuộc về nam nhân xa lạ, Lệ Nhiễm Sương cả khuôn mặt đỏ bừng như sắp chín đưa tay liền muốn đẩy hắn ra nhưng ở tình huống môi đang bị xâm chiếm hô hấp của nàng cũng dần dần trở nên hỗn loạn khiến cho nàng thở còn không nổi, thân thể hữu khí vô lực dần dần mềm nhũn ra. Cái lưỡi điêu luyện của tên dâm tặc cường thế luồng vào sâu hơn bá chiếm khoang miệng quấn lấy chiếc lưỡi mềm mại của nàng, bao nhiêu hương tân ngọc dịch đều bị hút đi sạch sẽ lại thay thế bằng nước bọt mang theo vị cương dương của hắn, trong vô thức yết hầu nàng khẽ động nuốt xuống sạch sẽ. Khuôn mặt Lệ Nhiễm Sương trầm ra như nước, đôi mắt đẫm lệ mang theo sự cầu xin làm ai nhìn cũng thương xót, nàng hiện tại không còn chút nào phong phạm của một vị chủ mẫu gia tộc quyền uy bức nhân. Chỉ là một diễm phụ nhu mì mềm yếu bất lực bị ác nhân cưỡng gian chiếm đoạt. Bên dưới ngực hai luồng nóng ran, cặp vú ước chừng g-cup nặng trĩu đang bị đôi bàn tay chụp lấy mà nhào nặn thành đủ loại hình dáng, đầu ti vì bị kích thích đã sớm săn cứng đỉnh lên. Nàng càng cố cựa quậy thì hai vú lại càng o ép ma sát với bàn tay kia nhiều hơn. Tuy nàng kịch liệt phản kháng không muốn nhưng bản năng thân thể lại đi ngược lại chủ ý dần dần thuận theo sự xâm phạm của gã đàn ông dâm dê. Hai người cứ thế môi lưỡi triền miên suốt một khắc đồng hồ thì Chu Cương Liệt mới chịu buông tha, nơi đầu lưỡi hai người vẫn còn lưu luyến một sợi tơ bạc kéo dài. Lệ Nhiễm Sương lúc này nét mặt đã hoàn toàn giãn ra, đôi mắt lim dim mơ hồ, hơi thở dồn dập biểu cảm tràn đầy mị ý. Hai bờ môi của nàng vốn đã căng mọng sau khi bị cưỡng hôn còn sưng dày hơn một chút khiến dung mạo mĩ phụ càng thêm tư vị mặn mà hoài xuân. “ Chẹp, ừm, không tệ, môi cũng thật ngọt a, có muốn tiếp tục không?” Chu Cương Liệt liếm mép cười cười hỏi. Mĩ phụ nhân không nói gì chỉ quay đầu sang chỗ khác, nàng cũng mặc kệ luôn đôi nhũ hoa vẫn đang bị bàn tay ác tặc đùa giỡn xoa bóp. Nàng đã suy nghĩ thông suốt, hiện tại có cố gắng chống cự thì cũng bằng thừa hơn nữa còn có thể khiến gã tinh chủ này nổi điên trút giận lên Vu gia. Nàng có thể chết, nhưng không thể ích kỉ vì muốn giữ sự trinh liệt của bản thân mà hại những người thân ruột thịt phải chết chung, chi bằng cứ nhắm mắt đưa chân chấp nhận bị làm nhục. Chỉ cần có thể cứu chồng con cùng tộc nhân Vu gia thì chút hi sinh này rất đáng giá. “ Ngươi... tinh chủ đại nhân, có phải nếu ta chấp thuận hầu hạ thì ngươi sẽ buông tha không động đến Vu gia hay không?”
Nhìn vào đôi mắt tràn đầy quyết tâm của nàng, Chu Cương Liệt chỉ khẽ thở ra một hơi rồi lắc đầu. “ Dù nàng có nguyện ý hay không thì hôm nay vẫn sẽ phải trao thân thôi. Ở hoàn cảnh hiện tại nàng không có khả năng đặt điều kiện với ta.”
Lệ Nhiễm Sương ánh mắt lộ rõ vẻ thất vọng ngập tràn, nàng biết lời hắn nói không sai, với bản lĩnh thông thiên đó hắn cần gì được nàng đồng ý, chỉ việc cường thế đè ra mà hưởng thụ, dù nàng có chống cự cũng không có ý nghĩa. “ Chỉ cần... chỉ cần ngài tha cho Vu gia, hoặc ít nhất không làm tổn hại đến phu quân và ba đứa con của ta, thiếp thân cam nguyện vĩnh viễn trung thành làm tình nô cho ngài không dám hai lòng.”
Lệ Nhiễm Sương đã hoàn toàn buông xuống chút ít tự trọng cuối cùng của mình mà chấp nhận cúi đầu thần phục, Chu Cương Liệt nheo mắt đánh giá nàng từ trên xuống dưới một lượt rồi khẽ gật đầu. “ Ài, ai bảo ta dễ mềm lòng như vậy chứ. Được, ta hứa chỉ cần nàng ngoan ngoãn chấp nhận thân phận tình nô làm theo mọi mệnh lệnh thì ta sẽ không làm khó Vu gia, cũng không ra tay với người thân của nàng.”
Lệ Nhiễm Sương nghe được lời hứa hẹn ấy tâm tình lo lắng mới giảm bớt, tảng đá đè nặng trong lòng cũng cất đi. Nét mặt mang theo nét u buồn vời vợi thở dài ảo não, đây coi như là điều cuối cùng nàng có thể làm cho phu quân cùng ba đứa con. Quảng đời còn lại chỉ đành chấp nhận vùi dập trong tay gã ác nhân này mà thôi. Chu Cương Liệt hài lòng buông nàng ra, vụt cái đã trở lại ngồi xuống bảo toạ để Lạc Thủy tựa vào lòng mình. Hắn nhìn về phía mĩ phụ nhân, ánh mắt mang theo ý vị thâm sâu trầm giọng hạ đạt mệnh lệnh. “ Bày tỏ lòng thành của nàng cho ta xem, cởi đồ ra, quỳ xuống bò tới đây hôn lên đế giày của ta, đây xem như nghi thức để minh chứng cho sự trung thành của nàng.”
Lệ Nhiễm Sương cả người run run, nàng cúi gằm mặt, bàn tay nắm lấy đai lưng siết chặt đắn đo khổ sở, mặc dù đã chấp nhận buông xuôi nhưng bị bắt phải lột đồ làm những hành động điếm ô đó quả thực khiến một nữ nhân truyền thống như nàng nhất thời khó tiếp nhận nổi. Đang lúc Chu Cương Liệt nhíu mày quan sát mĩ phụ nhân chằm chằm thì ở phía sau lại vang lên một loạt âm thanh sột soạt khiến mọi người chú ý. Chỉ thấy Thiết Mộc Tử La vốn đã lùi xa trăm thước nay lại đang tự mình cởi xuống mấy mảnh váy áo da thú, thân hình săn chắc với làn da ngăm khoẻ mạnh gợi cảm phút chốc hoàn toàn bại lộ không chút che chắn. Bộ ngực căng tràn nhựa sống ngạo kiều vểnh cao, bờ eo đường nét rõ ràng tôn lên những khối cơ thịt chắc chắn, cặp mông đặc biệt lớn nhưng không hề bị xệ chút nào tròn trịa rắn rỏi. Phía trước là gò mu phồng to đầy tràn được bao bọc bởi một mảnh rừng rậm màu đỏ chói. Nàng vượt lên trước Lệ Nhiễm Sương nhanh chóng chạy tới sát bên cạnh Chu Cương Liệt rồi khẩn khoản quỳ xuống, cặp đùi to săn chắc với cơ bắp phát triển rõ rệt hơi mở ra. Nàng ngước mặt lên nở một nụ cười lấy lòng cố ưỡn thân thể trần truồng của mình muốn để Chu Cương Liệt nhìn rõ hơn. “ Hì hì, chủ nhân, tiện nô Thiết Mộc Tử La xin ra mắt. Từ nay thiếp nhất định sẽ hầu hạ chiều chuộng ngài hết sức có thể, mong chủ nhân yêu thương.”
Cả ba người có mặt đều hơi bất ngờ trước biểu hiện nhu thuận này của mĩ nhân lực điền. Cô nàng này tốc độ lật mặt cũng thật đủ nhanh chóng a. Vừa mới nãy khi bị bắt phải lột đồ quỳ xuống chấp nhận làm chó cái nàng ta còn rất cứng rắn một mực không chịu, bây giờ lại quay ngoắt 360 độ tự nguyện ở dưới chân người ta bày ra bộ dạng xu nịnh như vậy, quả thực đủ mặt dày a. Nhưng cũng đâu thể trách vị tộc trưởng lực điền này được, lúc đầu khi bị địch nhân ép phải làm mẫu cẩu nàng tất nhiên sẽ sinh ra tâm tư bất mãn không phục tùng nhưng lại sợ đối phương sẽ trút giận lên bộ tộc của mình nên vẫn lươn ươn không dám quyết. Hiện tại khi biết vị nam nhân trước mặt mình lại có lý lịch khủng như thế đã khiến chút ương bướng chống đối của nàng hoàn toàn tiêu biến. Nàng không phải thứ nữ nhân não tàn đứng trước mặt cường giả còn cố tỏ ra kiệt ngạo bất tuân. Tinh chủ hạ phàm, chính thần có tên trong tiên ban được Thiên Đế hậu ái, lấy ra thân phận nào của Chu Cương Liệt cũng đủ để khiến Khuyển Nhung tộc diệt tuyệt vạn kiếp bất phục.